Về điển trích điển cố thì cũng có xuất hiện như trong Thiên Thai, Suối mơ, Trương Chi của Văn Cao. Cung Tiến nổi bật hơn vì ông viết được câu nhạc dài hơi hơn.
VD là TCS viết chỉ được câu 4 chữ, trời còn làm mưa, mưa rơi miên man, từng ngón tay buồn, em mang em mang.
Cung Tiến lại viết được những câu tận 13 chữ, ví dụ:
Người ơi, môt chiều nắng tơ vàng hiền hòa hồn có mơ xa?
Người ơi, đường xa lắm con đường về làng dìu mấy thuyền đò.
Cái cách thay vì gọi em, gọi là "người", nó nghe tình tứ, đau đáu và đầy tôn trọng nhau, khiến cái chất con người nó sang trọng hơn nhiều.