Tao nghĩ mày đi lâu vậy rồi thì chủ nợ cũng ko biết tìm ở đâu và chắc cũng quên rồi.
Có cách nào liên lạc người nhà để họ gửi chút tiền cho mày để mày khoẻ tí còn xin việc ở HN ko? Hoặc anh em Xam đây sẵn sàng mỗi người giúp 1 ít cho mày tạm qua khó khăn làm lại cuộc đời.
Tao đã quá ngu dốt đến mức ảnh hưởng đến tất cả mọi người quanh tao.
1. THỜI ĐIỂM T CHƯA BÁO NỢ
Ngày đó, bố mẹ t cũng đã già yếu nên đã thúc dục anh em t lấy vợ kẻo muộn.
Anh t sau những năm tháng chịu khó, vất vả thì đã có một chút vốn( bao nhiêu thì t k rõ) và vay mượn thêm hơn trăm triệu của ae, bạn bè để xây dc một căn nhà mới.
Căn nhà dần đi vào hoàn thiện, nhưng đồ nội thất vẫn còn thiếu nhiều.
Trái ngược vs anh tao thì t là thằng dc bố mẹ nuông chiều từ bé. Do vậy thời điểm đó, t đi làm xa, dc tự do chơi bời, làm thì ít mà chơi bài thì nhiều.
2. THỜI ĐIỂM T BÁO NỢ
Căn nhà mới của anh t cơ bản hoàn thành, đồ nội thất vẫn thiếu vài thứ nhưng cũng đủ cho sinh hoạt.
Anh t đưa bạn gái về ra mắt gia đình, ae thân thiết trong nhà và đã bàn tính chuyện cưới xin sau khoảng 3 tháng nữa.
Nhưng chuyện xấu của t lúc đó k thể giấu kín mãi dc. Sau khoảng thời gian t xin giãn nợ nhưng chậm trả lãi nên đã bị đánh đập nhiều lần khiến t phải trốn nợ. Bọn XH đã hết kiên nhẫn, lùng sục t bằng dc. Chúng nó về hẳn nhà t quấy rối, phá phách, yêu cầu bố mẹ t trả.
Người yêu anh t nghe tin vậy, liền ngỏ ý muốn tạm dừng chuyện cưới xin lại (nói tạm dừng nhưng ai cũng hiểu là muốn kết thúc hẳn).
Bố mẹ t làm nông nên nuôi đc 2 anh em ăn học, trưởng thành thôi chứ k có tiền tiết kiệm cho tuổi già.
Thời điểm khó khăn, lại bị quấy rối,vây giáp đòi tiền liên tục nên bố mẹ t quyết định bán phần đất định chia cho t sau này lấy vợ xây nhà và vay thêm dc một ít của họ hàng 2 bên .
Mà chuyện bán đất ở bản t đâu phải dễ vì rất ít người mua. Dù có bán giá rẻ nhưng 1 thời gian dài vẫn chẳng có ai mua.
Nhưng lại 1 kiếp nạn khác lại ập tới bố mẹ tao.
Bố t cũng đã có tuổi và lo nghĩ nhiều khiến sức khỏe yếu dần. Một buổi chiều ngày đầu đông, bố t bị đột quỵ khi đang chăn trâu trên đồi. Khi đó t vẫn ở xa. T nghe mn kể lại là đến tối khi đã thấy trâu tự về chuồng mà mãi k thấy bố t về thì mn bắt đầu chia nhau đi tìm. Anh họ t đi lên phía đồi nơi bố hay thả trâu thì thấy bố t nằm đó bất động, úp mặt xuống đất, lấm lem quần áo đầu tóc, miệng thì méo xệch, k nói rõ dc gì.
Mọi người tức tốc đưa bố t đi vào viện huyện. Nhưng vì đường đồi núi nên mất rất nhiều thời gian. Vào phòng cấp cứu thì bác sĩ đã chuẩn đoán Đột Quỵ, nhưng vì k đủ chuyên môn nên đã kí giấy chuyển viện chuyển tới viện Thị Trấn. Rồi thị trấn cũng k có thuốc và khả năng điều trị nên đã chuyển tiếp lên Viện Tỉnh.
Đến lúc T nghe dc tin thì vội vàng quay về, lén vào viện thăm bố. Khi mn nhìn thấy t thì anh trai t nhìn t k nói lời nào, mẹ t thì òa khóc nhìn bố t rồi lại quay sang t, bố t nằm trên giường bệnh phòng cấp cứu chỉ muốn gọi tên t mà vì bệnh nên nói k rõ.
T là thằng phá gia chi tử nhưng khi về bên gia đình thì k hề có ai trách mắng, hay sỉ nhục. Lúc đó t mới nhận ra gia đình t bao dung cho t quá nhiều.
T ở lại vs bố t một tối rồi lại phải trốn tiếp khi nghe tin bọn XH đang loanh quanh ở viện.
Vì k có BHYT nên chi phí khám chữa bệnh và thuốc điều trị của bố t rất lớn.
Tiền trong nhà đã hết sạch, tiền anh t nợ xây nhà vẫn chưa trả hết, cuối cùng bất đắc dĩ anh t phải đến từng nhà trong bản để vay mượn thêm lấy tiền chữa bệnh cho bố trước.
Bố t nằm viện mất mấy tháng. Bệnh tình có vẻ thuyên giảm, có thể rời khỏi giường bệnh nhưng sức khỏe đã giảm sút rất nhiều so với trước. Bố t đi lại k vững, phải chống gậy đi từng bước, một cánh tay yếu k thể cầm nắm hay đưa lên đưa xuống dc(coi như bị liệt), đi vệ sinh thì khó khăn.
Vì t mà Khủng hoảng, bi kịch liên tiếp xảy ra. A trai t vì phải chăm sóc bố t mấy tháng liên tục thay phiên vs mẹ t mà mất đi công việc.
Nợ nần bủa vây, khó khăn chồng chất khó khăn, mảnh đất bố mẹ t định bán cuối cùng cũng có người mua nhưng phải sang nhượng với cái giá rẻ như bèo.
Số tiền bán miếng đất chả dc bao nhiêu. Trước tiên dùng để đóng nốt tiền viện phí và thuốc men để cho bố t ra viện trước. Số còn lại mẹ t muốn trả nợ cho t.
Mặc dù bố mẹ t đã đưa tất cả những gì họ có cho bọn XH nhưng k thấm vào đâu. T nghe kể lại rằng mẹ t đã van xin chúng nó tha cho t một mạng nhưng chúng nó vẫn đe dọa, quyết săn lùng t bằng dc.
Thời gian trôi càng trôi đi, theo cách tính lãi của bọn XH, số nợ của t đã lên 1 con số khủng khiếp, quá sức với gia đình t.
Bọn XH tiếp tục quấy phá gia đình t thêm một thời gian sau đó nữa. Bố mẹ t đã quá bất lực, van xin, quỳ lạy chúng nó cũng k tha cho t nên mẹ t đau lòng đành nói với chúng nó rằng - " Cuộc Sống thằng VĂN bây giờ phó mặc cho Trời, cô chú k còn gì để lo cho nó dc nữa. Xin các cháu hãy để cho Cô Chú bệnh tật này sống yên ổn mấy năm lúc cuối đời. "
Chỉ lấy dc một số nhỏ trong khoản tiền nợ, nhìn thấy sự bất lực đến đau lòng của bố mẹ tao, bọn XH đã k còn quấy rầy bố mẹ t nữa mà quay ra truy sát t kể từ đó.
3. HIỆN TẠI
T trải qua nhiều công việc tạm bợ nhưng vì k có giấy tờ tùy thân, sức khỏe càng ngày càng giảm sút và phải liên tục chạy trốn mỗi khi thấy bất ổn, lo sợ bị truy sát nên cuối cùng t thành kẻ đi Xin Ăn.
T vẫn giữ sdt cũ để thi thoảng báo tin bình an và hỏi thăm sức khỏe bố mẹ già ở quê.
Ban đầu t định lập thread này để cầu cứu sự trợ giúp của ae xam. Quả thật, vẫn còn nhiều người tốt trong xam đã quan tâm, sẵn sàng dang tay cứu giúp nhưng t đã bắt đầu sinh nghi khi liên tục nhận dc tin nhắn từ những nick Xam mới lập.
Những nick này k cmt hay vodka ở những bài khác mà chỉ vài inbox mật thư cho t ngay khi vừa tạo xong tài khoản.
T nghĩ rằng t đã bị lộ, bọn XH đã tìm dc nick xam của t. Điều chúng nó mong chờ nhất bây giờ là địa chỉ chính xác của t là ở đâu trong cái TP HN này.
Vậy nên, hiện tại t xin dc tạm dừng việc kêu gọi giúp đỡ về mặt vật chất. T chỉ mong có dc sự thoải mái về tinh thần khi chơi xam.
Kể về bệnh tình của t thì có khá nhiều bệnh mãn tính. Một trong số đó là có vấn đề về Tim. Cái bệnh này t phát hiện ra sau lúc đi khám vì bị đau ngực sau khi bị bọn XH đòi nợ đánh lần đầu tiên.
Hiện tại, t mong bố mẹ t khỏe hơn. T chỉ muốn sống để gọi điện về nhà, hỏi thăm sức khỏe bố mẹ t và k để gây thêm một cú Sốc lớn khi "người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh".
Bố t đã quá yếu rồi, chỉ cần 1 chuyện xấu xảy ra nữa thì t sợ ông k qua khỏi.
Khi gọi điện về , t phải nói dối Gia Đình rằng bản thân t vẫn ổn, vẫn khỏe mạnh cho bố t đỡ phải lo nghĩ quá nhiều.
CÂU CHUYỆN CỦA T KHÁ DÀI.
T ĐÃ RƠI K BIẾT BAO NHIÊU NƯỚC MẮT KHI NHỚ LẠI VÀ VIẾT NHỮNG DÒNG NÀY.
TRONG CUỘC SỐNG ĐỜI THƯỜNG ĐI XIN ĂN, T PHẢI GIẤU TÊN THẬT, QUÊ QUÁN, XUẤT THÂN. CHỈ CÓ KHI LÊN XAM, T MỚI DC LÀ TAO, DC SỐNG THẬT VỚI CHÍNH BẢN THÂN MÌNH.
CẢM ƠN SỰ QUAN TÂM CỦA AE !