Đọc lại “Tỉnh quốc hồn ca” của Phan Châu Trinh

Đụ má nó, trước tao ở trại súc vật bao nhiêu năm, bọn lồn đó chém gió toàn chuyện Âu Mỹ Tây Tàu. Nho-Sử nước nhà thì toàn bưng bô rồi cãi lộn, copy paste GG rồi wall of text chứ đéo bàn luận ra ngô ra khoai cặc gì. Cái này tao thấy xàm ăn đứt :vozvn (8):
Chúc mừng mày đến với thế giới mở. Lũ súc vật còn lâu mới có những thông tin như mày cho mày xem.
 
Hiềm vì nỗi học hành sai lối,
Thóc vứt đi, rơm bổi quơ về.
Sai lầm từ thuở nhà Lê,
Bước qua nhà Nguyễn sa bê lần lần.
Pháp luật đủ mười phần thao thiết,
Mượn của người chẳng biết nghĩ xa,
Người dùng độc thuốc người ta,
Mình đem về để thuốc bà thuốc con.
Cấm chẳng được hỏi đon việc nước,
Cấm chẳng cho ao ước thở than.
Thi văn ba họ hàm oan,
Công thần như thế ai còn hở môi?
Người cương trực lo lui bước trước,
Lũ nịnh thần lần lượt đầy sân,
Vua tôn như thánh như thần,
Phận tôi rơm rác, thần dân trâu bò......
Pháp luật thế, học cùng như thế
Mấy trăm năm lưu tệ đến đâu!
Vua ngồi thăm thẳm cung sâu,
Một đời chỉ biết đè đầu dân đen.
Dưới đại thần đua chen tước lộc,
Ngoài trăm quan hì hục thân danh,
Cúi lòn đút lót đủ vành,
Làm quan cốt để rán sành dân ngu.
Thói tham lam nhuộm sâu đến tủy,
Máu ham quan như đĩ ham tiền,
Đua tranh những việc nhãn tiền,
Biết đâu nghĩa vụ, công quyền là đâu
 
Nước Nam đã lâu nay học thuyết sai lầm, phong tục hư hỏng, không có liêm sỉ, không có kiến thức, trong cùng một làng một ấp cũng xâu xé lẫn nhau, cùng nòi cùng giống, vẫn coi nhau như thù hằn; cho dẫu ai có muốn lo toan việc lớn, chưa kể rằng không có chỗ mà nương thân, không có khí giới mà dùng, không có tiền của mà tiêu, giả phỏng Chính phủ cho mượn dăm nghìn khẩu súng, cấp đất vài tỉnh cho ở, không thèm hỏi đến, tha hồ muốn gì thì làm, chỉ độ dăm năm, thật là báo thù lẫn nhau, đến chết hết mới thôi, quyết không thể sống nổi trong cái thế giới này, lại còn chống cự ai được nữa ?
“… Xin có lời khuyên với đồng bào chỉ nên trông cậy ở chính mình, chớ vọng ngoại vì vọng ngoại ắt là chết. Hãy coi trọng nền hòa bình của đất nước nếu chúng ta không muốn mua lấy cái chết. Những sự giải thoát của chúng ta là nằm chủ yếu trong sự học hành, mở mang trí tuệ” (4)
-"… Dân tộc nước Nam, trên lịch sử, có hai đặc tính cực đoan phản đối nhau: một là đặc tính bài ngoại và ỷ ngoại; hai là đặc tính tự tôn và tự ti. Hai đặc tính đó sẵn ở quốc dân, trong não mọi ngườì”(5).
“…Nước Nam đã lâu nay học thuyết sai lầm, phong tục hư hỏng, không có liêm sỉ, không có kiến thức, trong cùng một làng một ấp cũng xâu xé lẫn nhau, cùng nòi cùng giống, vẫn coi nhau như thù hằn” (5)
 
Người dùng độc thuốc người ta,
Mình đem về để thuốc bà thuốc con
Đúng hằng du mục và quang linh chưa
Cấm chẳng được hỏi đon việc nước,
Cấm chẳng cho ao ước thở than.
Thi văn ba họ hàm oan,
Công thần như thế ai còn hở môi?
Người cương trực lo lui bước trước,
Lũ nịnh thần lần lượt đầy sân,
Đúng 331 chưa
 
Người khanh tướng kẻ tấn thân
Trăm nghề, hỏi có trong thân nghề nào?
Chẳng qua là quơ quào ba chữ,
May ra rồi ăn xớ của dân.
Khoe khoang rộng áo dài quần,
Tráp giày bệ vệ, rần rần ngựa xe.
Còn bậc dưới ngo ngoe vô kể,
Học cúi luồn kiếm thế vơ quào.
Thầy tư lại, bác kỳ hào,
Gặm xương, mút đũa lao nhao như ruồi.
Lại có kẻ lôi thôi bậc giữa,
Trên lỡ quan, dưới nữa lỡ dân.
Ấy là học sĩ văn nhân,
Ăn sung mặc sướng mà thân không làm.
Người trên đã lam nham như thế,
Những dân ngu sá kể làm chi.
Rượu chè cờ bạc li bì,
Sinh ra trộm cướp, nghề gì mà mong?…

…Người ta chẳng tưởng mơ quyền tước,
Làm quan cốt giúp nước giúp dân.
Những ai khanh tướng công thần,
Ai ai cũng phải lấy dân làm nề.
Nào là kẻ đủ bề tài trí,
Nào là người cả chí kinh luân,
Tiếng khen khắp cả xa gần,
Trong khi tuyển cử thì dân nó bầu.
Chẳng hể phải lòng sau cúi trước,
Cũng chư hề chạy ngược chạy xuôi.
Đến khi được chức lên ngôi,
Dẫu quan quyền nước, thực tôi dân nhà…

…Người mình không đức, không tài,
Ham quan, ham tước, chen vai cúi đầu
Cửa quyền môn mai chầu tối chực,
Đua chen nhau rạo rực như sôi.
Cửa tiền cửa hậu lăn vùi,
Cùng ra đến lỗ giậu chui cũng lòn.
Mình được rồi lo con lo cháu,
Lạ lùng thay cái máu tham quan…

…Dân nghèo nước khó mặc lòng,
Cốt mình giữ đặng trong vòng ấm no…

…Nghĩ mình thua sút muôn phần,
Anh em ta phải đua chân mới là.

Trí Đạt - Báo Trí Thức VN
Phan Châu Trinh có thể được ví như Fukuzawa Yukichi phiên bản Việt, nhưng tiếc thấy ở xứ Giao Chỉ người có tài lại không được xem trọng, lũ chó má nó dìm hàng ổng không thước tiếc, đúng là bọn Bần cố nông được tiếp cận văn minh thì chúng khó lòng chấp nhận. :vozvn (19):
 
Tầm nhìn của 8keo
  • Nguyễn Ái Quốc cho rằng: "Cụ Phan Châu Trinh chỉ yêu cầu người Pháp thực hiện cải lương, đó là sai lầm chẳng khác gì đến xin giặc rủ lòng thương"
  • Nhà thơ Tố Hữu: Muôn dặm đường xa biết đến đâu?Phan Châu Trinh lạc lối trời Âu.
Tố Hữu là thằng đánh đĩ ngòi bút bưng bô bỉ ổi nhất mà t thấy. Không ngửi nổi.
 
Trên vua đã lờ mờ như ngủ,
Ngày trót đêm vịnh phú ngâm thi,
Bá quan văn võ biết chi,
Trung thành chỉ có lạy qùi mà thôi.
Đánh cũng chết, hòa rồi cũng chết,
Bốn mươi năm gió quét sạch không!
Ông cha gầy dựng non sông,
Mà nay nông nổi, đau lòng xiết bao!
Song những kẻ lo sâu nghĩ kỹ,
Mình xét mình ngẫm nghĩ mà coi:
Nên hư chẳng bởi người ngoài,
Xưa nay thịt thúi, thì giòi mới sinh!
Vậy những nỗi bất bình để đó,
Quyết theo thầy gắng gổ học hành,
Đừng điều yêu chuộng hư danh,
Phải lo việc thực mới thành đặng công...

...Ước chánh trị ngày rộng rãi,
Dắt ta theo vào cõi văn minh,
Hiến chương pháp luật ban hành,
Nói năng nghĩ ngợi thỏa tình tự do.
Ước học hành mở cho xứng đáng,
Đừng vẽ hình vẽ dạng cho qua,
Công thương kỹ nghệ chuyên khoa,
Trí tri cách vật cho ta theo cùng,
Cuộc điều dưỡng mở trong dân sự,
Nẻo giao thông tứ xứ sơn lâm,
Làm cho ba tánh yên tâm,
Làm cho kinh tế càng năm càng giàu
 
Phan Châu Trinh có thể được ví như Fukuzawa Yukichi phiên bản Việt, nhưng tiếc thấy ở xứ Giao Chỉ người có tài lại không được xem trọng, lũ chó má nó dìm hàng ổng không thước tiếc, đúng là bọn Bần cố nông được tiếp cận văn minh thì chúng khó lòng chấp nhận. :vozvn (19):
Điển hình như 8 keo cay 2 ông Trinh và Châu lắm
 
Người khanh tướng kẻ tấn thân
Trăm nghề, hỏi có trong thân nghề nào?
Chẳng qua là quơ quào ba chữ,
May ra rồi ăn xớ của dân.
Khoe khoang rộng áo dài quần,
Tráp giày bệ vệ, rần rần ngựa xe.
Còn bậc dưới ngo ngoe vô kể,
Học cúi luồn kiếm thế vơ quào.
Thầy tư lại, bác kỳ hào,
Gặm xương, mút đũa lao nhao như ruồi.
Lại có kẻ lôi thôi bậc giữa,
Trên lỡ quan, dưới nữa lỡ dân.
Ấy là học sĩ văn nhân,
Ăn sung mặc sướng mà thân không làm.
Người trên đã lam nham như thế,
Những dân ngu sá kể làm chi.
Rượu chè cờ bạc li bì,
Sinh ra trộm cướp, nghề gì mà mong?…

…Người ta chẳng tưởng mơ quyền tước,
Làm quan cốt giúp nước giúp dân.
Những ai khanh tướng công thần,
Ai ai cũng phải lấy dân làm nề.
Nào là kẻ đủ bề tài trí,
Nào là người cả chí kinh luân,
Tiếng khen khắp cả xa gần,
Trong khi tuyển cử thì dân nó bầu.
Chẳng hể phải lòng sau cúi trước,
Cũng chư hề chạy ngược chạy xuôi.
Đến khi được chức lên ngôi,
Dẫu quan quyền nước, thực tôi dân nhà…

…Người mình không đức, không tài,
Ham quan, ham tước, chen vai cúi đầu
Cửa quyền môn mai chầu tối chực,
Đua chen nhau rạo rực như sôi.
Cửa tiền cửa hậu lăn vùi,
Cùng ra đến lỗ giậu chui cũng lòn.
Mình được rồi lo con lo cháu,
Lạ lùng thay cái máu tham quan…

…Dân nghèo nước khó mặc lòng,
Cốt mình giữ đặng trong vòng ấm no…

…Nghĩ mình thua sút muôn phần,
Anh em ta phải đua chân mới là.

Trí Đạt - Báo Trí Thức VN
mấy cái này hay, thẳng thắn, nói đúng sự thật thì đéo cho vào Văn học cho bọn trẻ nó đọc và tránh và nâng cao nhận thức

bảo xứ khỉ suốt ngày chỉ lấm liếm quả ko sai

Cụ Trinh mà còn sống chắc là thành viên cứng của diễn đàn Xamvn mất,

Cụ Phan Châu Trinh chấp 10 thằng @Hoàng Tử DiNa trên xàm này
 
mấy cái này hay, thẳng thắn, nói đúng sự thật thì đéo cho vào Văn học cho bọn trẻ nó đọc và tránh và nâng cao nhận thức

bảo xứ khỉ suốt ngày chỉ lấm liếm quả ko sai

Cụ Trinh mà còn sống chắc là thành viên cứng của diễn đàn Xamvn mất,

Cụ Phan Châu Trinh chấp 10 thằng @Hoàng Tử DiNa trên xàm này
Bọn súc vật BGD còn cố tình đưa mấy bài định hướng làm học sinh nhận thức lệch lạc về tư tưởng của các cụ
 
Tầm nhìn của 8keo
  • Nguyễn Ái Quốc cho rằng: "Cụ Phan Châu Trinh chỉ yêu cầu người Pháp thực hiện cải lương, đó là sai lầm chẳng khác gì đến xin giặc rủ lòng thương"
  • Nhà thơ Tố Hữu: Muôn dặm đường xa biết đến đâu?Phan Châu Trinh lạc lối trời Âu.
HCM chê Phan Chu Trinh quá mềm với Pháp nhưng HCM lại sợ sệt khi ký hiệp định sơ bộ năm 1946 với Pháp, trong đó coi chính phủ Bắc Việt mới lập của HCM chỉ là 1 quốc gia trong liên bang Đông Dương mà Liên hiệp Pháp làm chủ và để Pháp đưa 15k lính vô miền bắc tiếp quản lính Nhật.

Trong 3 năm 46 đến 49, HCM biết rõ ko nhượng bộ chỉ có đi bán muối vì lực yếu, ở đó mà chê 2 cụ Phan sai lầm này nọ. Sau năm 49 hoàn toàn nhờ Mao mang quân sang giúp mới lấy lại thế chủ động
 
Tầm nhìn của 8keo
  • Nguyễn Ái Quốc cho rằng: "Cụ Phan Châu Trinh chỉ yêu cầu người Pháp thực hiện cải lương, đó là sai lầm chẳng khác gì đến xin giặc rủ lòng thương"
  • Nhà thơ Tố Hữu: Muôn dặm đường xa biết đến đâu?Phan Châu Trinh lạc lối trời Âu.
Nông dân thất học so sao dc với cụ Trinh, lịch sử đang đánh giá r đấy thôi.
 
...Ước chánh trị ngày rộng rãi,
Dắt ta theo vào cõi văn minh,
Hiến chương pháp luật ban hành,
Nói năng nghĩ ngợi thỏa tình tự do.
Ước học hành mở cho xứng đáng,
Đừng vẽ hình vẽ dạng cho qua,
Công thương kỹ nghệ chuyên khoa,
Trí tri cách vật cho ta theo cùng,
Cuộc điều dưỡng mở trong dân sự,
Nẻo giao thông tứ xứ sơn lâm,
Làm cho ba tánh yên tâm,
Làm cho kinh tế càng năm càng giàu
tao nghĩ hiện giờ đang làm theo đúng mấy câu này , mà là ngược lại . :))
 

Có thể bạn quan tâm

Top