NguyenNghia Tặng Sách: PHÁ CƯỜNG THỨC – NGHỆ THUẬT VƯỢT MẶT KẺ MẠNH

Phản biện của M hay quá!
XwTEYVg_d.webp

Phản biện nhiều răng cửa sẽ choẻ làm đôi
 
Được rồi, chúng ta hãy tiến hành một cuộc phản biện nghiêm khắc hơn đối với tài liệu "Phá Cường Thức", tập trung sâu vào những điểm yếu, những giả định có vấn đề và tính khả thi thực tế của nó đối với đối tượng mà nó tuyên bố muốn giúp đỡ - "kẻ yếu".
Phản biện Nghiêm khắc Tài liệu "Phá Cường Thức":
* Ảo tưởng về "Công thức chiến thắng" cho Kẻ Yếu:
* Tài liệu tạo ra một ấn tượng rằng chỉ cần áp dụng 6 "Thức" một cách thông minh, kẻ yếu gần như chắc chắn có thể "lật ngược thế cờ" hoặc "viết lại luật chơi". Đây là một sự đơn giản hóa quá mức và có phần nguy hiểm. Thực tế, vị thế "yếu" thường đồng nghĩa với việc thiếu trầm trọng các lựa chọn chiến lược, chứ không chỉ đơn giản là thiếu "công thức" đúng. Việc trình bày các chiến lược như những chìa khóa vạn năng có thể tạo ra kỳ vọng phi thực tế.
* Bỏ qua Bản chất của "Yếu": Thiếu Nguồn Lực Trầm trọng:
* Định nghĩa cốt lõi của "yếu" trong hầu hết các bối cảnh cạnh tranh là thiếu nguồn lực (tài chính, nhân lực, công nghệ, mạng lưới, thời gian). Tuy nhiên, nhiều "Thức" lại đề xuất các hành động đòi hỏi chính những thứ mà kẻ yếu không có:
* Thức Tứ (Bổ Dịch): Xây dựng hệ sinh thái, dịch vụ bổ sung toàn diện là chiến lược của kẻ đã có tiềm lực, không phải kẻ yếu đang vật lộn sinh tồn. Apple, VinMart, Amazon không hề "yếu" khi họ xây dựng hệ sinh thái.
* Thức Nhất (Hướng Thế): Tạo ra sản phẩm/dịch vụ thay thế thực sự đột phá và thành công thường đòi hỏi R&D, marketing, và khả năng chấp nhận rủi ro lớn.
* Thức Lục (Chu Kiến): Khả năng "kiên nhẫn chờ đợi" chu kỳ suy yếu của đối thủ đòi hỏi kẻ yếu phải sống sót được cho đến lúc đó, điều này không hề chắc chắn. Việc chờ đợi cũng là một dạng tiêu tốn nguồn lực.
* Tài liệu dường như giả định "kẻ yếu" chỉ thiếu chiến lược đúng, mà bỏ qua thực tế rằng họ thường thiếu khả năng để thực thi ngay cả những chiến lược tốt nhất.
* Sự Thiển cận trong Việc Sử dụng Ví dụ (Survivor Bias & Hindsight Bias):
* Tài liệu chủ yếu dựa vào các ví dụ thành công (survivor bias - thiên kiến kẻ sống sót). Có bao nhiêu kẻ yếu đã cố gắng áp dụng chiến lược tương tự nhưng thất bại thảm hại? Tài liệu không đề cập đến điều này, tạo ra một bức tranh thiên lệch.
* Nhiều phân tích về sự sụp đổ của kẻ mạnh (Nokia, Kodak) mang nặng dấu ấn của hindsight bias (thiên kiến nhận thức muộn). Việc nhìn lại và nói rằng "lẽ ra họ nên..." dễ dàng hơn nhiều so với việc đưa ra quyết định đúng đắn trong bối cảnh thông tin không chắc chắn tại thời điểm đó. Việc dự đoán chính xác điểm yếu chí mạng hoặc thời điểm chuyển giao chu kỳ là cực kỳ khó khăn.
* Một số ví dụ bị ép vào khuôn khổ của "Thức" một cách khiên cưỡng. Thành công của Netflix không chỉ là "đứng giữa" (Thức Nhị) mà còn là sự kết hợp của công nghệ đột phá (streaming), mô hình kinh doanh mới (thuê bao), nội dung độc quyền (sau này), và cả việc Blockbuster tự mắc sai lầm chiến lược.
* Tính Bề Nổi và Thiếu Chiều Sâu Phân tích:
* Mặc dù có cấu trúc, nhiều phần phân tích còn dừng ở mức độ mô tả hoặc liệt kê nguyên lý hơn là đi sâu vào cách thức thực hiện trong điều kiện nguồn lực hạn chế.
* Thức Ngũ (Tinh Cảm): Việc chuyển đổi giữa chức năng và cảm xúc được trình bày như một lựa chọn chiến thuật đơn giản. Thực tế, xây dựng thương hiệu cảm xúc đòi hỏi sự đầu tư dài hạn, nhất quán và cực kỳ tốn kém. Lời khuyên này giống như lý thuyết marketing phổ thông hơn là một chiến lược đột phá cho kẻ yếu.
* Thức Tam (Ứng Nhu): Việc xác định và tiếp cận "người ảnh hưởng" hay thay đổi mô hình kinh doanh để nhắm vào "người chi trả" khác (như Facebook) thường đòi hỏi quy mô, mạng lưới hoặc sự đổi mới mà kẻ yếu khó lòng đạt được ở giai đoạn đầu.
* Phân tích các yếu tố quân sự, chính trị còn khá sơ lược, chủ yếu dựa trên các diễn giải phổ thông mà thiếu đi sự phức tạp của bối cảnh địa chính trị, xã hội, văn hóa thực tế.
* Nguy cơ Tiềm ẩn từ việc Áp dụng Thiếu Cân nhắc:
* Việc khuyến khích "phá vỡ cấu trúc", "tạo hỗn loạn", hay "đánh vào điểm yếu" có thể gây ra hậu quả khôn lường nếu kẻ yếu đánh giá sai tình hình hoặc thực lực của đối thủ. Một đòn tấn công thất bại có thể dẫn đến sự trả đũa hủy diệt từ kẻ mạnh.
* Sự tập trung vào việc "phá" kẻ mạnh có thể làm xao lãng việc quan trọng hơn đối với kẻ yếu: xây dựng năng lực cốt lõi, tìm kiếm thị trường ngách bền vững, và quản lý nguồn lực hạn hẹp một cách hiệu quả.
* Tài liệu có thể vô tình cổ vũ cho một lối tư duy "lối tắt", tìm cách hạ gục đối thủ nhanh chóng thay vì tập trung vào quá trình phát triển nội tại lâu dài và bền vững.
* Giới hạn từ Góc nhìn của Tác giả:
* Với nền tảng là chuyên gia phân tích tài chính, các ví dụ và lập luận sắc bén nhất nằm trong lĩnh vực kinh doanh. Tuy nhiên, việc áp dụng cùng một lăng kính sang các lĩnh vực phức tạp như quân sự hay biến động xã hội có thể chưa đủ sâu sắc và bỏ qua các yếu tố phi kinh tế quan trọng.
Kết luận (Nghiêm khắc):
"Phá Cường Thức" là một nỗ lực đáng ghi nhận trong việc hệ thống hóa các chiến lược phi đối xứng. Tuy nhiên, về bản chất, nó giống một bài tập tư duy thú vị hoặc một cẩm nang tham khảo cho những người đã có một mức độ năng lực nhất định, hơn là một lộ trình thực tế và đáng tin cậy cho những "kẻ yếu" thực sự đang đối mặt với nguy cơ bị nghiền nát. Tài liệu đơn giản hóa quá mức thực tế cạnh tranh, đánh giá thấp yêu cầu về nguồn lực và năng lực thực thi, dựa trên các ví dụ được chọn lọc và diễn giải một chiều, đồng thời có thể tạo ra những kỳ vọng sai lầm hoặc dẫn đến hành động mạo hiểm không cần thiết. Đối với kẻ yếu thực sự, việc tập trung xây dựng nền tảng vững chắc và tìm kiếm sự sống còn bền vững có lẽ quan trọng hơn là mơ về việc "phá cường" bằng những công thức có vẻ hấp dẫn nhưng xa vời.
Haha "phản biện nghiêm khắc" mà chỉ đến vậy thôi sao? Phân tích có vẻ sâu nhưng đã bỏ qua phần cốt lõi mở đầu của Phá Cường Thức viết rõ là PCT viết cho những kẻ yếu trong một cuộc chơi thị phần nhất định, nghĩa là tuy yếu so với đối thủ của nó nhưng thực tế chủ thể vẫn có một nền tảng nhất định về hệ thống để có thể cạnh tranh, có thể gọi là cái Yếu của Tổ Chức, cho nên mới lấy ví dụ là các doanh nghiệp trong giai đoạn khởi nghiệp còn khó khăn của nó, còn yếu theo cách mày đang nói lại là cái yếu theo kiểu cá nhân nhất, dạng như những người bần cùng chứ không phải là yếu thế theo kiểu có khả năng cạnh tranh nhưng bị áp đảo, hai cái yếu này đều là yếu nhưng ở mức độ và phạm vi khác nhau, và rõ ràng chính mày đang dùng A I để đánh tráo khái niệm về yếu của cá nhân và yếu của tổ chức chứ đây không phải phản biện. Nếu nhìn ở góc độ lập chiến lược để giúp các tổ chức bị áp đảo có thể vượt đối thủ thì phá cường thức đã viết rất đúng chứ không sai, vì phá cường thức là một chiếc máy cày nhưng mày lại áp nào vào phạm vi của cây cuốc thì nó không cực quậy được do phạm vi hẹp là đương nhiên.
 
Haha "phản biện nghiêm khắc" mà chỉ đến vậy thôi sao? Phân tích có vẻ sâu nhưng đã bỏ qua phần cốt lõi mở đầu của Phá Cường Thức viết rõ là PCT viết cho những kẻ yếu trong một cuộc chơi thị phần nhất định, nghĩa là tuy yếu so với đối thủ của nó nhưng thực tế chủ thể vẫn có một nền tảng nhất định về hệ thống để có thể cạnh tranh, có thể gọi là cái Yếu của Tổ Chức, cho nên mới lấy ví dụ là các doanh nghiệp trong giai đoạn khởi nghiệp còn khó khăn của nó, còn yếu theo cách mày đang nói lại là cái yếu theo kiểu cá nhân nhất, dạng như những người bần cùng chứ không phải là yếu thế theo kiểu có khả năng cạnh tranh nhưng bị áp đảo, hai cái yếu này đều là yếu nhưng ở mức độ và phạm vi khác nhau, và rõ ràng chính mày đang dùng A I để đánh tráo khái niệm về yếu của cá nhân và yếu của tổ chức chứ đây không phải phản biện. Nếu nhìn ở góc độ lập chiến lược để giúp các tổ chức bị áp đảo có thể vượt đối thủ thì phá cường thức đã viết rất đúng chứ không sai, vì phá cường thức là một chiếc máy cày nhưng mày lại áp nào vào phạm vi của cây cuốc thì nó không cực quậy được do phạm vi hẹp là đương nhiên.
Ủa chứ bối cảnh m áp dụng là cho xammers trên răng dưới dái
Hoặc là ít nguồn lực, hoặc trên răng dưới dái.

Chứ m bảo có sẵn rồi thì nó có nghĩa gì khi m tặng sách.
Nếu m nói rằng cái sách này cho 1 tổ chức sẵn có nguồn lực thì 99% xammers ko đáp ứng.

Vậy đối tượng ngay từ đầu đã sai.

Nếu xammers là chủ doanh nghiệp thì mày lấy tư cách gì dạy nó làm ăn, bối cảnh kinh tế tại nơi nó kinh doanh m ko rõ, nói chung cái nhận xét của t dành cho tài liệu của m. Nó ko có sai.

M ghi đúng, nhưng m chọn lọc góc nhìn phù hợp với luận điểm của m.

Vậy m có biết bao nhiêu startup áp dụng phá cường thức của m. Mà phá sản.
Hay lại câu : áp dụng không đúng, chưa đúng, chưa đủ

Các thức t đã phản biện rõ rồi đấy.

Cái khó là nhận ra thời cuộc nó đang xảy ra, chứ ko phải là phân tích khi nó đã xảy ra rồi.
 
Kẻ biết thiếu là kẻ đủ đầy
Kẻ tự nhận đủ là kẻ thiếu

Xưa kia vua chúa hay tự nhân, cô nhân, quả nhân, ....

Tự gọi mình khuyết nên được đầy.

Vậy ở đây, m có nên nghĩ lại, nếu một thứ m cho là đủ, nó sẽ tự lỗi thời, ...

1 triết lý, 1 luận điểm cá nhân, mà cá nhân đó xem là đủ, nó đã lỗi thời
 
Haha "phản biện nghiêm khắc" mà chỉ đến vậy thôi sao? Phân tích có vẻ sâu nhưng đã bỏ qua phần cốt lõi mở đầu của Phá Cường Thức viết rõ là PCT viết cho những kẻ yếu trong một cuộc chơi thị phần nhất định, nghĩa là tuy yếu so với đối thủ của nó nhưng thực tế chủ thể vẫn có một nền tảng nhất định về hệ thống để có thể cạnh tranh, có thể gọi là cái Yếu của Tổ Chức, cho nên mới lấy ví dụ là các doanh nghiệp trong giai đoạn khởi nghiệp còn khó khăn của nó, còn yếu theo cách mày đang nói lại là cái yếu theo kiểu cá nhân nhất, dạng như những người bần cùng chứ không phải là yếu thế theo kiểu có khả năng cạnh tranh nhưng bị áp đảo, hai cái yếu này đều là yếu nhưng ở mức độ và phạm vi khác nhau, và rõ ràng chính mày đang dùng A I để đánh tráo khái niệm về yếu của cá nhân và yếu của tổ chức chứ đây không phải phản biện. Nếu nhìn ở góc độ lập chiến lược để giúp các tổ chức bị áp đảo có thể vượt đối thủ thì phá cường thức đã viết rất đúng chứ không sai, vì phá cường thức là một chiếc máy cày nhưng mày lại áp nào vào phạm vi của cây cuốc thì nó không cực quậy được do phạm vi hẹp là đương nhiên.
Tài liệu dường như giả định "kẻ yếu" chỉ thiếu chiến lược đúng, mà bỏ qua thực tế rằng họ thường thiếu khả năng để thực thi ngay cả những chiến lược tốt nhất.
 
Top