Bỏ việc nhà nước

Lương em Nhà nước tỉnh lẻ, tầm tháng kể cả lương lậu rơi tầm 15-16 củ chưa tính thưởng so ra thì ít hay nhiều hả các bác?
Mày làm tài nguyên môi trường hay sở tài chính tỉnh. chứ còn chổ khác thì ỉa mà 15-16 củ. tỉnh ngủ đi em
 
Tao 12 năm, đắn đo 3 tháng mới rút đc. Khi coi dc 1 câu Ngạn ngữ : "Chỉ hối hận khi mình ko làm" thế là tao nộp đơn nghĩ ngay mày ạ.
 
Tao 12 năm, đắn đo 3 tháng mới rút đc. Khi coi dc 1 câu Ngạn ngữ : "Chỉ hối hận khi mình ko làm" thế là tao nộp đơn nghĩ ngay mày ạ.
tao tính lên tính xuống từ tết đến giờ mày ạ. Nay tao định đăng bài lên xiný kiến của các mày về hoàn cảnh hiện tại của tao mà nó cứ lỗi không đăng được. lỗi thế này đây. mày biết chỉ tao với. cám ơn mày nhiều

Oops! We ran into some problems.​


Sorry:

Diễn đàn: Chuyện Trò Linh Tinh™
Sorry: 50
Sorry : 60
 
Tao đăng bài mà nó cứ báo lỗi nên tao đành để bài ở bình luận. anh em đọc được cho tao xin lời khuyên nhé. tao xin chân thành cám ơn!!!
"Năm nay tao 29 tuổi. Hiện tao đang công tác trong lực lượng vũ trang đến nay được tròn 11 năm. Ngày trước, bản thân tao sinh ra trong gia đình hoàn cảnh nghèo khó, ngày tốt nghiệp cấp 3, gia đình định hướng vào bộ đội. Lúc đó tao chưa hiểu được nghề của mình là như thế nào... Năm đầu thi không đỗ, tao đi phụ hồ và sang năm tiếp theo tao đỗ vào một trường đại học quân sự (Ngày ấy, nghĩ đến mẹ tao thương, tao lại dặn mình cố gắng). Mặc dù điểm đầu vào tao ở tốp thấp, nhưng quá trình học tập, tao luôn cố gắng rèn luyện bản lĩnh, tích cực tham gia các hoạt động phong trào... Được cấp trên tin tưởng nhiều năm giao cho phụ trách lớp và phụ trách các hoạt động. Tốt nghiệp ra trường, tao được phong quân hàm thiếu úy và điều về đơn vị công tác. Tính cách của tao là trung thực, hòa đồng vui vẻ với mọi người, khi làm việc thì làm bằng tâm huyết và làm hết sức mình để công việc tốt nhất có thể, mang lại lợi ích cho tập thể. Khi cấp trên giao nhiệm vụ từ việc kỹ thuật, sổ sách đến văn hóa văn nghệ, tổ chức sự kiện tao đều cố gắng nỗ lực và hoàn thành tốt công việc. Tao được cấp trên ghi nhận và đánh giá cao. Cũng nhờ chịu khó thực hiện các công việc khác nhau, sau 4 năm, tao nhận ra được đam mê và sở trưởng thực sự của mình. Tao có khả năng MC, thuyết trình rất tốt trên sân khấu, đam mê sáo trúc, yêu công việc tổ chức sự kiện...
Nhưng dần dần trong môi trường công tác, tao nhận thấy môi trường ko phù hợp với mình, ngọn lửa đam mê cống hiến cũng cạn dần. Nhiều sự dối trá, lừa lọc, đấu đá lẫn nhau. Rồi rượu chè, nhậu nhẹt. Những thứ mà bản thân tao cực ghét. Tao cảm thấy hạnh phúc khi được giúp đỡ mọi người, được thân thiện, được làm việc, cùng nhau đưa ra phương án để tốt nhất cho tập thể.... Nhưng đúng là... Tao muốn làm người thanh liêm nhưng môi trường không cho phép. Tao công tác lại xa gia đình. Có khi cả hai tháng mới về nhà được thứ 7, chủ nhật, tranh thủ giúp đỡ vợ con rồi lại đi. Nhiều khi vợ con ở nhà, không ai giúp đỡ, tao thấy lo và thương. Tao bị Stress quá nhiều về công việc. Nghĩ tuổi trẻ chỉ có một lần trong đời... không nhẽ cuộc đời tao lại xác định ở trong môi trường như vậy... an phận đến lúc về hưu??? Mấy tháng trở lại đây, tao càng suy nghĩ nhiều về vấn đề thôi việc. Tao làm việc không còn năng lượng như xưa, hay quên, sắp xếp công việc mất đi sự khoa học... tao thấy bản thân mình đang dần thay đổi theo hướng tiêu cực. Đọc rất nhiều bài viết thấy các mày bảo làm trong làm ngoài... những môi trường của tao thì nói thật đó là điều không tưởng (1 là vì suốt ngày ở trong đơn vị, có được ra khỏi cổng đâu mà đi làm ngoài. 2 là tao thử tất cả các việc online rồi nhưng thời gian cũng không cho phép. Ngày thì làm việc ngày, tối thì thực hiện chế độ tối)
29 tuổi, sau 11 năm gọi là làm trong nhà nước, tao nhận thấy được mình đang dần mất đi tính chủ động của bản thân và tao cần phải thay đổi tư duy. Quyết tâm tự sắp xếp lại cuộc đời. Tao mạnh dạn thay đổi...
Tao ngồi lại và vạch ra kế hoạch mới cho cuộc đời mình. Công việc chính vẫn làm, bên cạnh đó, tao tranh thủ học thêm về kỹ năng nghề mới mà tao theo đuổi. Đến lúc chín muồi, tao sẽ xin thôi việc và chuyển nghề. Tao vẫn đau đáu một niềm tin: Trong bản thân mình từ nhở luôn có sự cố gắng, quyết tâm, chịu khó và có tư duy, có năng lực nhất định. Tao tin mình sẽ làm được.
Câu chuyện này khi tao chia sẻ cùng vợ thì vợ tao cũng nhất trí và động viên tao cố gắng tích lũy kiến thức nghề mới rồi hãy thôi việc. Mọi người trong gia đình, nhất là mẹ cũng ko phản đối... Tao hiểu bỏ một công việc ổn định để lao ra ngoài làm là một quyết định mạo hiểm, nhưng tin rằng, với tích cách của bản thân là người chịu khó, dám thay đổi, chấp nhận vượt qua khó khăn và người có trách nhiệm với gia đình, tao tin mình sẽ thành công. Tuổi 29 với bước ngoặt của cuộc đời!
(Tuy nhiên, môi trường công việc mới tao theo đuổi yêu cầu có ngoại ngữ (tham khảo qua vợ làm ở đó). Tính chất công việc của tao thì rất khó tận dụng thời gian để đi học thêm kể cả online cộng với mỗi ngày ở trong môi trường này là tao cảm thấy sự mệt mỏi khó tập trung. Tao có nên xin nghỉ việc sau đó ra ngoài làm thêm việc khác và sắp xếp thời gian học thêm ngoại ngữ không? Quỹ tài chính sau khi nghỉ việc tao cũng đủ để duy trì trong một năm!)
Rất mong chúng mài cho tao lời khuyên. Tao xin chân thành cảm ơn!"
 
Tao đăng bài mà nó cứ báo lỗi nên tao đành để bài ở bình luận. anh em đọc được cho tao xin lời khuyên nhé. tao xin chân thành cám ơn!!!
"Năm nay tao 29 tuổi. Hiện tao đang công tác trong lực lượng vũ trang đến nay được tròn 11 năm. Ngày trước, bản thân tao sinh ra trong gia đình hoàn cảnh nghèo khó, ngày tốt nghiệp cấp 3, gia đình định hướng vào bộ đội. Lúc đó tao chưa hiểu được nghề của mình là như thế nào... Năm đầu thi không đỗ, tao đi phụ hồ và sang năm tiếp theo tao đỗ vào một trường đại học quân sự (Ngày ấy, nghĩ đến mẹ tao thương, tao lại dặn mình cố gắng). Mặc dù điểm đầu vào tao ở tốp thấp, nhưng quá trình học tập, tao luôn cố gắng rèn luyện bản lĩnh, tích cực tham gia các hoạt động phong trào... Được cấp trên tin tưởng nhiều năm giao cho phụ trách lớp và phụ trách các hoạt động. Tốt nghiệp ra trường, tao được phong quân hàm thiếu úy và điều về đơn vị công tác. Tính cách của tao là trung thực, hòa đồng vui vẻ với mọi người, khi làm việc thì làm bằng tâm huyết và làm hết sức mình để công việc tốt nhất có thể, mang lại lợi ích cho tập thể. Khi cấp trên giao nhiệm vụ từ việc kỹ thuật, sổ sách đến văn hóa văn nghệ, tổ chức sự kiện tao đều cố gắng nỗ lực và hoàn thành tốt công việc. Tao được cấp trên ghi nhận và đánh giá cao. Cũng nhờ chịu khó thực hiện các công việc khác nhau, sau 4 năm, tao nhận ra được đam mê và sở trưởng thực sự của mình. Tao có khả năng MC, thuyết trình rất tốt trên sân khấu, đam mê sáo trúc, yêu công việc tổ chức sự kiện...
Nhưng dần dần trong môi trường công tác, tao nhận thấy môi trường ko phù hợp với mình, ngọn lửa đam mê cống hiến cũng cạn dần. Nhiều sự dối trá, lừa lọc, đấu đá lẫn nhau. Rồi rượu chè, nhậu nhẹt. Những thứ mà bản thân tao cực ghét. Tao cảm thấy hạnh phúc khi được giúp đỡ mọi người, được thân thiện, được làm việc, cùng nhau đưa ra phương án để tốt nhất cho tập thể.... Nhưng đúng là... Tao muốn làm người thanh liêm nhưng môi trường không cho phép. Tao công tác lại xa gia đình. Có khi cả hai tháng mới về nhà được thứ 7, chủ nhật, tranh thủ giúp đỡ vợ con rồi lại đi. Nhiều khi vợ con ở nhà, không ai giúp đỡ, tao thấy lo và thương. Tao bị Stress quá nhiều về công việc. Nghĩ tuổi trẻ chỉ có một lần trong đời... không nhẽ cuộc đời tao lại xác định ở trong môi trường như vậy... an phận đến lúc về hưu??? Mấy tháng trở lại đây, tao càng suy nghĩ nhiều về vấn đề thôi việc. Tao làm việc không còn năng lượng như xưa, hay quên, sắp xếp công việc mất đi sự khoa học... tao thấy bản thân mình đang dần thay đổi theo hướng tiêu cực. Đọc rất nhiều bài viết thấy các mày bảo làm trong làm ngoài... những môi trường của tao thì nói thật đó là điều không tưởng (1 là vì suốt ngày ở trong đơn vị, có được ra khỏi cổng đâu mà đi làm ngoài. 2 là tao thử tất cả các việc online rồi nhưng thời gian cũng không cho phép. Ngày thì làm việc ngày, tối thì thực hiện chế độ tối)
29 tuổi, sau 11 năm gọi là làm trong nhà nước, tao nhận thấy được mình đang dần mất đi tính chủ động của bản thân và tao cần phải thay đổi tư duy. Quyết tâm tự sắp xếp lại cuộc đời. Tao mạnh dạn thay đổi...
Tao ngồi lại và vạch ra kế hoạch mới cho cuộc đời mình. Công việc chính vẫn làm, bên cạnh đó, tao tranh thủ học thêm về kỹ năng nghề mới mà tao theo đuổi. Đến lúc chín muồi, tao sẽ xin thôi việc và chuyển nghề. Tao vẫn đau đáu một niềm tin: Trong bản thân mình từ nhở luôn có sự cố gắng, quyết tâm, chịu khó và có tư duy, có năng lực nhất định. Tao tin mình sẽ làm được.
Câu chuyện này khi tao chia sẻ cùng vợ thì vợ tao cũng nhất trí và động viên tao cố gắng tích lũy kiến thức nghề mới rồi hãy thôi việc. Mọi người trong gia đình, nhất là mẹ cũng ko phản đối... Tao hiểu bỏ một công việc ổn định để lao ra ngoài làm là một quyết định mạo hiểm, nhưng tin rằng, với tích cách của bản thân là người chịu khó, dám thay đổi, chấp nhận vượt qua khó khăn và người có trách nhiệm với gia đình, tao tin mình sẽ thành công. Tuổi 29 với bước ngoặt của cuộc đời!
(Tuy nhiên, môi trường công việc mới tao theo đuổi yêu cầu có ngoại ngữ (tham khảo qua vợ làm ở đó). Tính chất công việc của tao thì rất khó tận dụng thời gian để đi học thêm kể cả online cộng với mỗi ngày ở trong môi trường này là tao cảm thấy sự mệt mỏi khó tập trung. Tao có nên xin nghỉ việc sau đó ra ngoài làm thêm việc khác và sắp xếp thời gian học thêm ngoại ngữ không? Quỹ tài chính sau khi nghỉ việc tao cũng đủ để duy trì trong một năm!)
Rất mong chúng mài cho tao lời khuyên. Tao xin chân thành cảm ơn!"
Nghỉ.
 
Tao đăng bài mà nó cứ báo lỗi nên tao đành để bài ở bình luận. anh em đọc được cho tao xin lời khuyên nhé. tao xin chân thành cám ơn!!!
"Năm nay tao 29 tuổi. Hiện tao đang công tác trong lực lượng vũ trang đến nay được tròn 11 năm. Ngày trước, bản thân tao sinh ra trong gia đình hoàn cảnh nghèo khó, ngày tốt nghiệp cấp 3, gia đình định hướng vào bộ đội. Lúc đó tao chưa hiểu được nghề của mình là như thế nào... Năm đầu thi không đỗ, tao đi phụ hồ và sang năm tiếp theo tao đỗ vào một trường đại học quân sự (Ngày ấy, nghĩ đến mẹ tao thương, tao lại dặn mình cố gắng). Mặc dù điểm đầu vào tao ở tốp thấp, nhưng quá trình học tập, tao luôn cố gắng rèn luyện bản lĩnh, tích cực tham gia các hoạt động phong trào... Được cấp trên tin tưởng nhiều năm giao cho phụ trách lớp và phụ trách các hoạt động. Tốt nghiệp ra trường, tao được phong quân hàm thiếu úy và điều về đơn vị công tác. Tính cách của tao là trung thực, hòa đồng vui vẻ với mọi người, khi làm việc thì làm bằng tâm huyết và làm hết sức mình để công việc tốt nhất có thể, mang lại lợi ích cho tập thể. Khi cấp trên giao nhiệm vụ từ việc kỹ thuật, sổ sách đến văn hóa văn nghệ, tổ chức sự kiện tao đều cố gắng nỗ lực và hoàn thành tốt công việc. Tao được cấp trên ghi nhận và đánh giá cao. Cũng nhờ chịu khó thực hiện các công việc khác nhau, sau 4 năm, tao nhận ra được đam mê và sở trưởng thực sự của mình. Tao có khả năng MC, thuyết trình rất tốt trên sân khấu, đam mê sáo trúc, yêu công việc tổ chức sự kiện...
Nhưng dần dần trong môi trường công tác, tao nhận thấy môi trường ko phù hợp với mình, ngọn lửa đam mê cống hiến cũng cạn dần. Nhiều sự dối trá, lừa lọc, đấu đá lẫn nhau. Rồi rượu chè, nhậu nhẹt. Những thứ mà bản thân tao cực ghét. Tao cảm thấy hạnh phúc khi được giúp đỡ mọi người, được thân thiện, được làm việc, cùng nhau đưa ra phương án để tốt nhất cho tập thể.... Nhưng đúng là... Tao muốn làm người thanh liêm nhưng môi trường không cho phép. Tao công tác lại xa gia đình. Có khi cả hai tháng mới về nhà được thứ 7, chủ nhật, tranh thủ giúp đỡ vợ con rồi lại đi. Nhiều khi vợ con ở nhà, không ai giúp đỡ, tao thấy lo và thương. Tao bị Stress quá nhiều về công việc. Nghĩ tuổi trẻ chỉ có một lần trong đời... không nhẽ cuộc đời tao lại xác định ở trong môi trường như vậy... an phận đến lúc về hưu??? Mấy tháng trở lại đây, tao càng suy nghĩ nhiều về vấn đề thôi việc. Tao làm việc không còn năng lượng như xưa, hay quên, sắp xếp công việc mất đi sự khoa học... tao thấy bản thân mình đang dần thay đổi theo hướng tiêu cực. Đọc rất nhiều bài viết thấy các mày bảo làm trong làm ngoài... những môi trường của tao thì nói thật đó là điều không tưởng (1 là vì suốt ngày ở trong đơn vị, có được ra khỏi cổng đâu mà đi làm ngoài. 2 là tao thử tất cả các việc online rồi nhưng thời gian cũng không cho phép. Ngày thì làm việc ngày, tối thì thực hiện chế độ tối)
29 tuổi, sau 11 năm gọi là làm trong nhà nước, tao nhận thấy được mình đang dần mất đi tính chủ động của bản thân và tao cần phải thay đổi tư duy. Quyết tâm tự sắp xếp lại cuộc đời. Tao mạnh dạn thay đổi...
Tao ngồi lại và vạch ra kế hoạch mới cho cuộc đời mình. Công việc chính vẫn làm, bên cạnh đó, tao tranh thủ học thêm về kỹ năng nghề mới mà tao theo đuổi. Đến lúc chín muồi, tao sẽ xin thôi việc và chuyển nghề. Tao vẫn đau đáu một niềm tin: Trong bản thân mình từ nhở luôn có sự cố gắng, quyết tâm, chịu khó và có tư duy, có năng lực nhất định. Tao tin mình sẽ làm được.
Câu chuyện này khi tao chia sẻ cùng vợ thì vợ tao cũng nhất trí và động viên tao cố gắng tích lũy kiến thức nghề mới rồi hãy thôi việc. Mọi người trong gia đình, nhất là mẹ cũng ko phản đối... Tao hiểu bỏ một công việc ổn định để lao ra ngoài làm là một quyết định mạo hiểm, nhưng tin rằng, với tích cách của bản thân là người chịu khó, dám thay đổi, chấp nhận vượt qua khó khăn và người có trách nhiệm với gia đình, tao tin mình sẽ thành công. Tuổi 29 với bước ngoặt của cuộc đời!
(Tuy nhiên, môi trường công việc mới tao theo đuổi yêu cầu có ngoại ngữ (tham khảo qua vợ làm ở đó). Tính chất công việc của tao thì rất khó tận dụng thời gian để đi học thêm kể cả online cộng với mỗi ngày ở trong môi trường này là tao cảm thấy sự mệt mỏi khó tập trung. Tao có nên xin nghỉ việc sau đó ra ngoài làm thêm việc khác và sắp xếp thời gian học thêm ngoại ngữ không? Quỹ tài chính sau khi nghỉ việc tao cũng đủ để duy trì trong một năm!)
Rất mong chúng mài cho tao lời khuyên. Tao xin chân thành cảm ơn!"
Ngày trc MQH gia đình t lớn lắm nếu mà 2010 t gật đầu là giờ đã là sỹ quan CA hay QĐ rồi. Mẹ tao vui mừng vì tao thi đậu tốt nghiệp c3 nên việc đi sỹ quan như trở bàn tay, t thi rớt dh luật TpHCM rồi đi khám sức khỏe chuẩn bị lên đường. Đem đó ba tao kêu ngồi nói chuyện ông không muốn t vào môi trường này vì theo ông vào đó t sẽ đi lệch truyền thống gia đình (nhậu nhẹt) sáng hôm sau xe đến đón t nói không đi nữa mn ai cũng ngỡ ngàng vì cả khối người ước còn ko dc. Rồi t trở lại học hành chỉnh chu trong 4 năm tốt nghiệp 2 trường dh rồi lấy luôn bằng th.s do máu làm ăn kinh doanh và không thích gò bó nên giờ tao đã toang hơn 3 tỷ trong 2 năm.
=> T khuyên chân thành mày nên trân trọng những gì đang có vì ngoài xh giờ khó khăn lắm, đi làm kiếm cái ăn đã nhục nhã đau đớn gấp ngàn lần tụi mày trong đó. Lễ tết thì thưởng qua loa thôi, đôi khi muốn mua cái đt hay xe máy mới đã là xa vời lắm.
 
Hôm nay tao chính thức làm đơn xin nghỉ việc nhà nước sau 7 năm gắn bó mặc dù ông bà già không đồng ý nhưng tao vẫn quyết định nghỉ, tháng nữa là tao bàn giao lại công việc rồi nghỉ, không biết tương lại phía trước như thế nào nhưng còn hơn mãi làm một công việc mà tao hết đam mê từ lâu, sống thế mệt mỏi, áp lực, chán nản, kéo dai như vậy nên tao nghĩ, nghỉ việc mẹ đi rồi đi đâu đó thời gian cho thanh thản đầu óc, trước khi bắt đầu một công việc mới. Tao không biết tương lai sẽ thế nào nhưng đã cảm thấy công việc chán nản ko phù hợp thì phải nghỉ. Bọn mày vào chia sẻ với tao cái.
Quan trọng là mày nghỉ thì mày làm gì. Hoặc chân trong chân ngoài đi. Bên ngoài ok thì hãy nhảy hẵng ra.
 
Tao đăng bài mà nó cứ báo lỗi nên tao đành để bài ở bình luận. anh em đọc được cho tao xin lời khuyên nhé. tao xin chân thành cám ơn!!!
"Năm nay tao 29 tuổi. Hiện tao đang công tác trong lực lượng vũ trang đến nay được tròn 11 năm. Ngày trước, bản thân tao sinh ra trong gia đình hoàn cảnh nghèo khó, ngày tốt nghiệp cấp 3, gia đình định hướng vào bộ đội. Lúc đó tao chưa hiểu được nghề của mình là như thế nào... Năm đầu thi không đỗ, tao đi phụ hồ và sang năm tiếp theo tao đỗ vào một trường đại học quân sự (Ngày ấy, nghĩ đến mẹ tao thương, tao lại dặn mình cố gắng). Mặc dù điểm đầu vào tao ở tốp thấp, nhưng quá trình học tập, tao luôn cố gắng rèn luyện bản lĩnh, tích cực tham gia các hoạt động phong trào... Được cấp trên tin tưởng nhiều năm giao cho phụ trách lớp và phụ trách các hoạt động. Tốt nghiệp ra trường, tao được phong quân hàm thiếu úy và điều về đơn vị công tác. Tính cách của tao là trung thực, hòa đồng vui vẻ với mọi người, khi làm việc thì làm bằng tâm huyết và làm hết sức mình để công việc tốt nhất có thể, mang lại lợi ích cho tập thể. Khi cấp trên giao nhiệm vụ từ việc kỹ thuật, sổ sách đến văn hóa văn nghệ, tổ chức sự kiện tao đều cố gắng nỗ lực và hoàn thành tốt công việc. Tao được cấp trên ghi nhận và đánh giá cao. Cũng nhờ chịu khó thực hiện các công việc khác nhau, sau 4 năm, tao nhận ra được đam mê và sở trưởng thực sự của mình. Tao có khả năng MC, thuyết trình rất tốt trên sân khấu, đam mê sáo trúc, yêu công việc tổ chức sự kiện...
Nhưng dần dần trong môi trường công tác, tao nhận thấy môi trường ko phù hợp với mình, ngọn lửa đam mê cống hiến cũng cạn dần. Nhiều sự dối trá, lừa lọc, đấu đá lẫn nhau. Rồi rượu chè, nhậu nhẹt. Những thứ mà bản thân tao cực ghét. Tao cảm thấy hạnh phúc khi được giúp đỡ mọi người, được thân thiện, được làm việc, cùng nhau đưa ra phương án để tốt nhất cho tập thể.... Nhưng đúng là... Tao muốn làm người thanh liêm nhưng môi trường không cho phép. Tao công tác lại xa gia đình. Có khi cả hai tháng mới về nhà được thứ 7, chủ nhật, tranh thủ giúp đỡ vợ con rồi lại đi. Nhiều khi vợ con ở nhà, không ai giúp đỡ, tao thấy lo và thương. Tao bị Stress quá nhiều về công việc. Nghĩ tuổi trẻ chỉ có một lần trong đời... không nhẽ cuộc đời tao lại xác định ở trong môi trường như vậy... an phận đến lúc về hưu??? Mấy tháng trở lại đây, tao càng suy nghĩ nhiều về vấn đề thôi việc. Tao làm việc không còn năng lượng như xưa, hay quên, sắp xếp công việc mất đi sự khoa học... tao thấy bản thân mình đang dần thay đổi theo hướng tiêu cực. Đọc rất nhiều bài viết thấy các mày bảo làm trong làm ngoài... những môi trường của tao thì nói thật đó là điều không tưởng (1 là vì suốt ngày ở trong đơn vị, có được ra khỏi cổng đâu mà đi làm ngoài. 2 là tao thử tất cả các việc online rồi nhưng thời gian cũng không cho phép. Ngày thì làm việc ngày, tối thì thực hiện chế độ tối)
29 tuổi, sau 11 năm gọi là làm trong nhà nước, tao nhận thấy được mình đang dần mất đi tính chủ động của bản thân và tao cần phải thay đổi tư duy. Quyết tâm tự sắp xếp lại cuộc đời. Tao mạnh dạn thay đổi...
Tao ngồi lại và vạch ra kế hoạch mới cho cuộc đời mình. Công việc chính vẫn làm, bên cạnh đó, tao tranh thủ học thêm về kỹ năng nghề mới mà tao theo đuổi. Đến lúc chín muồi, tao sẽ xin thôi việc và chuyển nghề. Tao vẫn đau đáu một niềm tin: Trong bản thân mình từ nhở luôn có sự cố gắng, quyết tâm, chịu khó và có tư duy, có năng lực nhất định. Tao tin mình sẽ làm được.
Câu chuyện này khi tao chia sẻ cùng vợ thì vợ tao cũng nhất trí và động viên tao cố gắng tích lũy kiến thức nghề mới rồi hãy thôi việc. Mọi người trong gia đình, nhất là mẹ cũng ko phản đối... Tao hiểu bỏ một công việc ổn định để lao ra ngoài làm là một quyết định mạo hiểm, nhưng tin rằng, với tích cách của bản thân là người chịu khó, dám thay đổi, chấp nhận vượt qua khó khăn và người có trách nhiệm với gia đình, tao tin mình sẽ thành công. Tuổi 29 với bước ngoặt của cuộc đời!
(Tuy nhiên, môi trường công việc mới tao theo đuổi yêu cầu có ngoại ngữ (tham khảo qua vợ làm ở đó). Tính chất công việc của tao thì rất khó tận dụng thời gian để đi học thêm kể cả online cộng với mỗi ngày ở trong môi trường này là tao cảm thấy sự mệt mỏi khó tập trung. Tao có nên xin nghỉ việc sau đó ra ngoài làm thêm việc khác và sắp xếp thời gian học thêm ngoại ngữ không? Quỹ tài chính sau khi nghỉ việc tao cũng đủ để duy trì trong một năm!)
Rất mong chúng mài cho tao lời khuyên. Tao xin chân thành cảm ơn!"
Thời buổi này vật chất quyết định ý thức. Lương m được bao nhiêu? Đủ cân cho gia đình lớn, gia đình nhỏ của m ko?
 
Tao đăng bài mà nó cứ báo lỗi nên tao đành để bài ở bình luận. anh em đọc được cho tao xin lời khuyên nhé. tao xin chân thành cám ơn!!!
"Năm nay tao 29 tuổi. Hiện tao đang công tác trong lực lượng vũ trang đến nay được tròn 11 năm. Ngày trước, bản thân tao sinh ra trong gia đình hoàn cảnh nghèo khó, ngày tốt nghiệp cấp 3, gia đình định hướng vào bộ đội. Lúc đó tao chưa hiểu được nghề của mình là như thế nào... Năm đầu thi không đỗ, tao đi phụ hồ và sang năm tiếp theo tao đỗ vào một trường đại học quân sự (Ngày ấy, nghĩ đến mẹ tao thương, tao lại dặn mình cố gắng). Mặc dù điểm đầu vào tao ở tốp thấp, nhưng quá trình học tập, tao luôn cố gắng rèn luyện bản lĩnh, tích cực tham gia các hoạt động phong trào... Được cấp trên tin tưởng nhiều năm giao cho phụ trách lớp và phụ trách các hoạt động. Tốt nghiệp ra trường, tao được phong quân hàm thiếu úy và điều về đơn vị công tác. Tính cách của tao là trung thực, hòa đồng vui vẻ với mọi người, khi làm việc thì làm bằng tâm huyết và làm hết sức mình để công việc tốt nhất có thể, mang lại lợi ích cho tập thể. Khi cấp trên giao nhiệm vụ từ việc kỹ thuật, sổ sách đến văn hóa văn nghệ, tổ chức sự kiện tao đều cố gắng nỗ lực và hoàn thành tốt công việc. Tao được cấp trên ghi nhận và đánh giá cao. Cũng nhờ chịu khó thực hiện các công việc khác nhau, sau 4 năm, tao nhận ra được đam mê và sở trưởng thực sự của mình. Tao có khả năng MC, thuyết trình rất tốt trên sân khấu, đam mê sáo trúc, yêu công việc tổ chức sự kiện...
Nhưng dần dần trong môi trường công tác, tao nhận thấy môi trường ko phù hợp với mình, ngọn lửa đam mê cống hiến cũng cạn dần. Nhiều sự dối trá, lừa lọc, đấu đá lẫn nhau. Rồi rượu chè, nhậu nhẹt. Những thứ mà bản thân tao cực ghét. Tao cảm thấy hạnh phúc khi được giúp đỡ mọi người, được thân thiện, được làm việc, cùng nhau đưa ra phương án để tốt nhất cho tập thể.... Nhưng đúng là... Tao muốn làm người thanh liêm nhưng môi trường không cho phép. Tao công tác lại xa gia đình. Có khi cả hai tháng mới về nhà được thứ 7, chủ nhật, tranh thủ giúp đỡ vợ con rồi lại đi. Nhiều khi vợ con ở nhà, không ai giúp đỡ, tao thấy lo và thương. Tao bị Stress quá nhiều về công việc. Nghĩ tuổi trẻ chỉ có một lần trong đời... không nhẽ cuộc đời tao lại xác định ở trong môi trường như vậy... an phận đến lúc về hưu??? Mấy tháng trở lại đây, tao càng suy nghĩ nhiều về vấn đề thôi việc. Tao làm việc không còn năng lượng như xưa, hay quên, sắp xếp công việc mất đi sự khoa học... tao thấy bản thân mình đang dần thay đổi theo hướng tiêu cực. Đọc rất nhiều bài viết thấy các mày bảo làm trong làm ngoài... những môi trường của tao thì nói thật đó là điều không tưởng (1 là vì suốt ngày ở trong đơn vị, có được ra khỏi cổng đâu mà đi làm ngoài. 2 là tao thử tất cả các việc online rồi nhưng thời gian cũng không cho phép. Ngày thì làm việc ngày, tối thì thực hiện chế độ tối)
29 tuổi, sau 11 năm gọi là làm trong nhà nước, tao nhận thấy được mình đang dần mất đi tính chủ động của bản thân và tao cần phải thay đổi tư duy. Quyết tâm tự sắp xếp lại cuộc đời. Tao mạnh dạn thay đổi...
Tao ngồi lại và vạch ra kế hoạch mới cho cuộc đời mình. Công việc chính vẫn làm, bên cạnh đó, tao tranh thủ học thêm về kỹ năng nghề mới mà tao theo đuổi. Đến lúc chín muồi, tao sẽ xin thôi việc và chuyển nghề. Tao vẫn đau đáu một niềm tin: Trong bản thân mình từ nhở luôn có sự cố gắng, quyết tâm, chịu khó và có tư duy, có năng lực nhất định. Tao tin mình sẽ làm được.
Câu chuyện này khi tao chia sẻ cùng vợ thì vợ tao cũng nhất trí và động viên tao cố gắng tích lũy kiến thức nghề mới rồi hãy thôi việc. Mọi người trong gia đình, nhất là mẹ cũng ko phản đối... Tao hiểu bỏ một công việc ổn định để lao ra ngoài làm là một quyết định mạo hiểm, nhưng tin rằng, với tích cách của bản thân là người chịu khó, dám thay đổi, chấp nhận vượt qua khó khăn và người có trách nhiệm với gia đình, tao tin mình sẽ thành công. Tuổi 29 với bước ngoặt của cuộc đời!
(Tuy nhiên, môi trường công việc mới tao theo đuổi yêu cầu có ngoại ngữ (tham khảo qua vợ làm ở đó). Tính chất công việc của tao thì rất khó tận dụng thời gian để đi học thêm kể cả online cộng với mỗi ngày ở trong môi trường này là tao cảm thấy sự mệt mỏi khó tập trung. Tao có nên xin nghỉ việc sau đó ra ngoài làm thêm việc khác và sắp xếp thời gian học thêm ngoại ngữ không? Quỹ tài chính sau khi nghỉ việc tao cũng đủ để duy trì trong một năm!)
Rất mong chúng mài cho tao lời khuyên. Tao xin chân thành cảm ơn!"
trong môi trường nhà nước những người cầu tiến, biết nghĩ, có danh dự, tự trọng sớm muộn cũng bị đào thải hoặc tự bật ra thôi, hoặc cố sống cố chết ở lại thì cứ dật dờ, ẫm ờ cả đời, cuối đời thì phẫn nộ, uất ức. tao rất hiểu hoàn cảnh của mày. tao không có lời khuyên gì cả, vì mày là người trong câu chuyện của mày, mày phải tự biết cái gì nên cái gì không nên, chấp nhận một khi đã mạo hiểm thì một là mất hai là được, tao chỉ biết chúc mày may mắn thôi. và mừng cho mày vì có một con vợ luôn hậu thuẫn chồng như thế.
 
trong môi trường nhà nước những người cầu tiến, biết nghĩ, có danh dự, tự trọng sớm muộn cũng bị đào thải hoặc tự bật ra thôi, hoặc cố sống cố chết ở lại thì cứ dật dờ, ẫm ờ cả đời, cuối đời thì phẫn nộ, uất ức. tao rất hiểu hoàn cảnh của mày. cũng có tao trong câu chuyện của mày. tao không có lời khuyên gì cả, vì mày là người trong câu chuyện của mày, mày phải tự biết cái gì nên cái gì không nên, chấp nhận một khi đã mạo hiểm thì một là mất hai là được, tao chỉ biết chúc mày may mắn thôi. và mừng cho mày vì có một con vợ luôn hậu thuẫn chồng như thế.
 
Chúc mừng mày, đây là bước ngoặt ban đầu để mày khởi nghiệp, làm giàu trong tương lai. Thoát kiếp lao công với đồng lương ít ỏi, vương lên làm chủ cuộc đời chính mày
 
trong môi trường nhà nước những người cầu tiến, biết nghĩ, có danh dự, tự trọng sớm muộn cũng bị đào thải hoặc tự bật ra thôi, hoặc cố sống cố chết ở lại thì cứ dật dờ, ẫm ờ cả đời, cuối đời thì phẫn nộ, uất ức. tao rất hiểu hoàn cảnh của mày. tao không có lời khuyên gì cả, vì mày là người trong câu chuyện của mày, mày phải tự biết cái gì nên cái gì không nên, chấp nhận một khi đã mạo hiểm thì một là mất hai là được, tao chỉ biết chúc mày may mắn thôi. và mừng cho mày vì có một con vợ luôn hậu thuẫn chồng như thế.
cám ơn m rất nhiều. 11 năm và may mắn t nhận ra được điều đó. Chúc m và gia đình luôn mạnh khỏe và thành công nhé
 
Thời buổi này vật chất quyết định ý thức. Lương m được bao nhiêu? Đủ cân cho gia đình lớn, gia đình nhỏ của m ko?
Lương của t trừ đầu trừ đít còn tầm 8 củ. về đủ ăn thì ok. còn để làm giầu thì m biết rồi đấy... lương công chức... không có lậu thì chỉ lẹt đẹt vậy thôi
 
Ngày trc MQH gia đình t lớn lắm nếu mà 2010 t gật đầu là giờ đã là sỹ quan CA hay QĐ rồi. Mẹ tao vui mừng vì tao thi đậu tốt nghiệp c3 nên việc đi sỹ quan như trở bàn tay, t thi rớt dh luật TpHCM rồi đi khám sức khỏe chuẩn bị lên đường. Đem đó ba tao kêu ngồi nói chuyện ông không muốn t vào môi trường này vì theo ông vào đó t sẽ đi lệch truyền thống gia đình (nhậu nhẹt) sáng hôm sau xe đến đón t nói không đi nữa mn ai cũng ngỡ ngàng vì cả khối người ước còn ko dc. Rồi t trở lại học hành chỉnh chu trong 4 năm tốt nghiệp 2 trường dh rồi lấy luôn bằng th.s do máu làm ăn kinh doanh và không thích gò bó nên giờ tao đã toang hơn 3 tỷ trong 2 năm.
=> T khuyên chân thành mày nên trân trọng những gì đang có vì ngoài xh giờ khó khăn lắm, đi làm kiếm cái ăn đã nhục nhã đau đớn gấp ngàn lần tụi mày trong đó. Lễ tết thì thưởng qua loa thôi, đôi khi muốn mua cái đt hay xe máy mới đã là xa vời lắm.
Cám ơn lời khuyên của m nhiều nhé. làm nhà nước nó cũng có nhiều chỗ. T đọc nhiều bài viết phân tích bảo nhà nước lương ổn định, rồi thì sáng đi tối về, chân trong chân ngoài. Mà môi trường của t tiếc là nó chả có những thứ đó. Khoảng 2 tháng được về gặp vợ con được ngày rưỡi rồi lại đi. Rượu chè thì suốt ngày. Tính t thì trung thực, có năng lực, tâm huyết trong công việc nhưng t tâm huyết suốt nhiều năm trời rồi nhận ra chúng nó khắm VL... nhiều khi tổ chức chương trình... t là cấp dưới được giao phụ trách còn phải bỏ tiền túi ra chịu phí phát sinh. Có lẽ cái được lớn nhất của t là cái danh hão... hehe. Chúc m và gia đình luôn mạnh khỏe. Chúc m gặt hái được thật nhiều thành công nhé!
 
Giờ m làm đơn cũng chưa được nghỉ liền, tàng tàng cũng gần hết năm mới thôi việc hẳn, rồi tập trung học ngoại ngữ và đam mê. Thân.
Cám ơn m nhiều nhé. T cũng vẫn tính hướng đó. Làm đơn nhưng kiểu gì chả phải vác tiền đi xin các cụ trên ban ơn cho đúng nguyện vọng... hehe
 
Chúng mày nghe làm buồi gì cái thằng cán bộ chơi gái kẹo kéo 37 nó kích đểu. Nhảy được thì cứ nhảy, không nhảy việc thì sẽ nhảy cầu. Nhưng hơn cái thằng ngồi im hèn nhát vì còn ý chí.
Sống trên đời mà chỉ đợi lĩnh tiền, ăn ngủ với chết chôn, làm mẹ con chó đi cho rồi. Còn người hơn con vật là ý thức được sống, đéo phải là tồn tại không thôi.
Chốt, địt mẹ mày @nghean
 
Tao đăng bài mà nó cứ báo lỗi nên tao đành để bài ở bình luận. anh em đọc được cho tao xin lời khuyên nhé. tao xin chân thành cám ơn!!!
"Năm nay tao 29 tuổi. Hiện tao đang công tác trong lực lượng vũ trang đến nay được tròn 11 năm. Ngày trước, bản thân tao sinh ra trong gia đình hoàn cảnh nghèo khó, ngày tốt nghiệp cấp 3, gia đình định hướng vào bộ đội. Lúc đó tao chưa hiểu được nghề của mình là như thế nào... Năm đầu thi không đỗ, tao đi phụ hồ và sang năm tiếp theo tao đỗ vào một trường đại học quân sự (Ngày ấy, nghĩ đến mẹ tao thương, tao lại dặn mình cố gắng). Mặc dù điểm đầu vào tao ở tốp thấp, nhưng quá trình học tập, tao luôn cố gắng rèn luyện bản lĩnh, tích cực tham gia các hoạt động phong trào... Được cấp trên tin tưởng nhiều năm giao cho phụ trách lớp và phụ trách các hoạt động. Tốt nghiệp ra trường, tao được phong quân hàm thiếu úy và điều về đơn vị công tác. Tính cách của tao là trung thực, hòa đồng vui vẻ với mọi người, khi làm việc thì làm bằng tâm huyết và làm hết sức mình để công việc tốt nhất có thể, mang lại lợi ích cho tập thể. Khi cấp trên giao nhiệm vụ từ việc kỹ thuật, sổ sách đến văn hóa văn nghệ, tổ chức sự kiện tao đều cố gắng nỗ lực và hoàn thành tốt công việc. Tao được cấp trên ghi nhận và đánh giá cao. Cũng nhờ chịu khó thực hiện các công việc khác nhau, sau 4 năm, tao nhận ra được đam mê và sở trưởng thực sự của mình. Tao có khả năng MC, thuyết trình rất tốt trên sân khấu, đam mê sáo trúc, yêu công việc tổ chức sự kiện...
Nhưng dần dần trong môi trường công tác, tao nhận thấy môi trường ko phù hợp với mình, ngọn lửa đam mê cống hiến cũng cạn dần. Nhiều sự dối trá, lừa lọc, đấu đá lẫn nhau. Rồi rượu chè, nhậu nhẹt. Những thứ mà bản thân tao cực ghét. Tao cảm thấy hạnh phúc khi được giúp đỡ mọi người, được thân thiện, được làm việc, cùng nhau đưa ra phương án để tốt nhất cho tập thể.... Nhưng đúng là... Tao muốn làm người thanh liêm nhưng môi trường không cho phép. Tao công tác lại xa gia đình. Có khi cả hai tháng mới về nhà được thứ 7, chủ nhật, tranh thủ giúp đỡ vợ con rồi lại đi. Nhiều khi vợ con ở nhà, không ai giúp đỡ, tao thấy lo và thương. Tao bị Stress quá nhiều về công việc. Nghĩ tuổi trẻ chỉ có một lần trong đời... không nhẽ cuộc đời tao lại xác định ở trong môi trường như vậy... an phận đến lúc về hưu??? Mấy tháng trở lại đây, tao càng suy nghĩ nhiều về vấn đề thôi việc. Tao làm việc không còn năng lượng như xưa, hay quên, sắp xếp công việc mất đi sự khoa học... tao thấy bản thân mình đang dần thay đổi theo hướng tiêu cực. Đọc rất nhiều bài viết thấy các mày bảo làm trong làm ngoài... những môi trường của tao thì nói thật đó là điều không tưởng (1 là vì suốt ngày ở trong đơn vị, có được ra khỏi cổng đâu mà đi làm ngoài. 2 là tao thử tất cả các việc online rồi nhưng thời gian cũng không cho phép. Ngày thì làm việc ngày, tối thì thực hiện chế độ tối)
29 tuổi, sau 11 năm gọi là làm trong nhà nước, tao nhận thấy được mình đang dần mất đi tính chủ động của bản thân và tao cần phải thay đổi tư duy. Quyết tâm tự sắp xếp lại cuộc đời. Tao mạnh dạn thay đổi...
Tao ngồi lại và vạch ra kế hoạch mới cho cuộc đời mình. Công việc chính vẫn làm, bên cạnh đó, tao tranh thủ học thêm về kỹ năng nghề mới mà tao theo đuổi. Đến lúc chín muồi, tao sẽ xin thôi việc và chuyển nghề. Tao vẫn đau đáu một niềm tin: Trong bản thân mình từ nhở luôn có sự cố gắng, quyết tâm, chịu khó và có tư duy, có năng lực nhất định. Tao tin mình sẽ làm được.
Câu chuyện này khi tao chia sẻ cùng vợ thì vợ tao cũng nhất trí và động viên tao cố gắng tích lũy kiến thức nghề mới rồi hãy thôi việc. Mọi người trong gia đình, nhất là mẹ cũng ko phản đối... Tao hiểu bỏ một công việc ổn định để lao ra ngoài làm là một quyết định mạo hiểm, nhưng tin rằng, với tích cách của bản thân là người chịu khó, dám thay đổi, chấp nhận vượt qua khó khăn và người có trách nhiệm với gia đình, tao tin mình sẽ thành công. Tuổi 29 với bước ngoặt của cuộc đời!
(Tuy nhiên, môi trường công việc mới tao theo đuổi yêu cầu có ngoại ngữ (tham khảo qua vợ làm ở đó). Tính chất công việc của tao thì rất khó tận dụng thời gian để đi học thêm kể cả online cộng với mỗi ngày ở trong môi trường này là tao cảm thấy sự mệt mỏi khó tập trung. Tao có nên xin nghỉ việc sau đó ra ngoài làm thêm việc khác và sắp xếp thời gian học thêm ngoại ngữ không? Quỹ tài chính sau khi nghỉ việc tao cũng đủ để duy trì trong một năm!)
Rất mong chúng mài cho tao lời khuyên. Tao xin chân thành cảm ơn!"
Hello mày. Lâu lâu vào xàm nhận được thông báo về vấn đề của mày. Cùng thời điểm này năm ngoái tao cũng trong tâm thế y như mày vậy. Tuy nhiên tao chỉ là làm việc trong môi trường quân đội chứ ko phải quân nhân. Tao hơn mày 1 tuổi. Tốt nghiệp đại học ngành cầu đường, theo nghề gần 10 năm. Không một ngày nào cảm thấy vui vẻ với công việc. Nên tao đã quyết tâm nghỉ được nửa năm nay. Tao cũng đã thử sang công việc khác và nhận thấy mình có rất nhiều kỹ năng để có thể làm việc khác tốt hơn. Tuy giờ vẫn đang bấp bênh lắm nhưng tao vẫn thấy vui vì quyết định nghỉ việc của mình.
Lời khuyên của tao dành cho mày là hãy mạnh dạn từ bỏ. Khi công việc hiện tại không còn khiến mày vui vẻ hạnh phúc, thì đừng có lưu luyến. Cuộc đời này có mấy đâu, hãy chọn cv khiến mày muốn làm, mỗi sáng thức dậy muốn đi làm. Người khác nghĩ gì kệ họ, bản thân mày muốn trở thành người như thế nào mới quan trọng.
Và tin tao đi, sau khi thoát khỏi cv mà mày đang chán ngán, mày sẽ thấy cuộc đời nhẹ nhõm hơn, sẽ thấy bản thân mình có thể làm được rất nhiều việc khác. Mày có khả năng nói, làm MC, tổ chức sự kiện, thì hãy theo đuổi nó. Nhiều việc lắm mày ơi.
Cuối cùng. Chúc cho mày, sớm tìm được một công việc tốt và hạnh phúc với nó. Thân ái.!!!
 
Sửa lần cuối:
M cứ lo,t nghic m nghỉ thì có đứa khác đút 1 mớ bạc để thay chổ m ấy mà.
lẽ dĩ nhiên là vậy m à. nhưng mà éo bà chúng nó, gia đình khó khăn, xin nguyện vọng chúng nó cũng vòi tiền. t̀ính tao trung thực. đánh giá con người bằng năng lực. mà mịa sư, làm giỏ đến mấy, tốt đến mấy mà không vác tiền đến thì cũng đứt. Chúng nó thực chất chỉ lợi dụng năng lực của mình để làm đẹp cho chúng nó. Đến khi chúng nó đạt được mục đích rồi thì coi mình chả ra cái gì
 

Có thể bạn quan tâm

Top