Viết cho đàn ông tuổi 30

Mày nói đúng lắm ! Nhưng trước tao cũng đi làm cùng ae cống hiến hết mình lập ra công ty, làm ngày cày đêm để mong công ty lớn mạnh, cộng thêm thằng bạn chủ bảo ae cứ làm đi công ty lớn mạnh a không để các chú thiệt đâu, a có biệt thự thì các chú cũng có căn hộ...rồi công ty lớn mạnh thật...và rồi nó tìm cách đuổi mấy ae đã cũng nó xây dựng nên cty để thay thế bằng người nhà...và bọn tao ra đi...cho nên là đi làm thì nên rõ ràng vì tiền thì đòi cho đủ công sức của mình ngay và luôn chứ đừng nghe bọn nó hứa hão...tương lai là bất định..hãy thỏa thuận nhận đúng nhận đủ những gì mình bỏ ra ngay và luôn....
Mày cũng giống cty tao . Ông già vs các chú cống hiến vkl từ lúc cty bé tí xong lên mấy chi nhánh nhưng lương đc 20tr quay đầu trong khi con cháu ông chủ vô éo làm j lương cao hơn . Nghĩ tức nhưng ko làm j đc cổ phần công ty cũng éo đc chia cho tí gì mấy ông giám đốc vs phó nghỉ ra làm riêng hết . Còn mỗi ông già tao già rồi éo nhảy đc việc nữa ở lại cố làm đến lúc nghỉ hưu thôi . Do an phận nên chủ tịch cũng quý chứ con cháu ông ý thì chẳng coi ông già tao ra gì :)) giờ cty đi xuống thấy rõ các sếp cũng ko mặn mà kinh doanh mà mua hết đất rồi bỏ cty cho con cháu làm mà éo ăn thua
 
chưa phải sống trong cảnh bụng đói. chưa phải trả lời câu hỏi ngày mai lấy tiền đâu ra để đóng tiền nhà điện nước thì chừng đó bạn chưa trưởng thành đâu.

con gái 30 tuổi nghèo cũng vẫn có người yêu thậm chí thằng ngon nếu có sắc. nhưng
đàn ông 30 tuổi mà nghèo thì chó nó chả thèm yêu. đừng mang lý thuyết xuông ra nói cùng nhau vượt khó ý chí nọ kia. ít người phụ nữ thời nay làm được điều đó lắm và cũng chả có gia đình nào chấp nhận như thế cả. thử nói với bố vợ chúng mày rằng con bác ở nhà thuê. đẻ con ra ở nhà trọ. rồi thu nhập chỉ đủ ăn thôi. ví dụ ốm đau thì chờ chết chứ làm gì có tiền mà chữa. ừ thử nói thế xem hiểu ngay.

trong làm ăn kinh doanh có những điều nó là nguyên nhân khách quan. k phải do mày ngu mày ăn chơi cờ bạc nhưng vẫn thất bại. dịch vừa rồi là 1 ví dụ. đấy biết bao người vỡ nợ trắng tay chứ nào riêng ai. thằng nào trụ được thì doanh số tụt giảm cầm cự qua ngày.
mấy ai hiểu đâu. làm gì có ai đau thay nỗi đau đó. gặp được người phụ nữ tốt thì mày có được sự giúp đỡ cảm thông động viên để có niềm tin cố gắng mà làm lại từ đầu.
gặp người phụ nữ k hiểu chuyện thì sẽ là những lời trách móc dằn vặt k khác gì sát muối.

còn tiền hô mưa gọi gió
k tiền nói chó chả thèm nghe
đời là vậy đó. có được người phụ nữ chia ngọt sẻ bùi cùng nhau làm lên từ số 0 vượt qua khó khăn gian khổ k hề dễ dàng. nó chỉ đến khi này có thành quả mà thôi nhất là thời đại bây giờ khi con gái chúng nó sinh ra trong nhung lụa. đến cắm nồi cơm rửa cái bát thậm chí còn đéo biết làm.

có những nỗi đau chẳng biết chia sẻ cùng ai. vì có nói cũng k ai thèm hiểu. thôi thì viết ra đây để chúng mày cảm nhận mà lấy làm động lực phấn đấu.

chúng đang sống ở thời hiện đại. thời mà ngta k quan tâm con đường mày đi thế nào mà chỉ đánh giá kết quả mà mày có.
nhưng nếu mày cũng an phận cũng chỉ biết đi làm hết ngày về. lời lãi sao kệ mẹ thằng chủ thì có lẽ đời con mày cũng chỉ có tư duy như thằng bố. cũng chỉ là công cụ cho người khác sai khiến mà thôi.

cái tay là để cầm. cài chân là để đi và cái não là để nghĩ. để phấn đấu làm giàu chứ k phải làm theo não thằng khác. giá trị của người đàn ông k phải là an nhàn an phận. phải chiến đấu phải mạnh mẽ để nhìn lên k xấu hổ với đời k thua bạn kém bè.

hôm nay ngồi với thằng cháu nó mới sập chuỗi cửa hàng do k còn lực gánh. nó tâm sự cùng tao và tao nghĩ đó là vấn đề chung của tuổi 30. cái độ tuổi chênh vênh cơm áo gạo tiền. rồi cả nỗi lo tương lai vợ con. 1 câu nói mà bố tao từng nói khi tao thất bại "con không phải phụ nữ". và tao nghĩ nó cũng sẽ giúp được chúng mày phần nào về tư tưởng niềm tin. cố lên hỡi những thanh niên chưa giầu
E 30 tuổi mà chạnh lòng khi đọc những dòng chia sẻ của bác viết lúc đêm khuya, haizzz ,cs mà:baffle::vozvn (19):
 
Mày nói đúng lắm ! Nhưng trước tao cũng đi làm cùng ae cống hiến hết mình lập ra công ty, làm ngày cày đêm để mong công ty lớn mạnh, cộng thêm thằng bạn chủ bảo ae cứ làm đi công ty lớn mạnh a không để các chú thiệt đâu, a có biệt thự thì các chú cũng có căn hộ...rồi công ty lớn mạnh thật...và rồi nó tìm cách đuổi mấy ae đã cũng nó xây dựng nên cty để thay thế bằng người nhà...và bọn tao ra đi...cho nên là đi làm thì nên rõ ràng vì tiền thì đòi cho đủ công sức của mình ngay và luôn chứ đừng nghe bọn nó hứa hão...tương lai là bất định..hãy thỏa thuận nhận đúng nhận đủ những gì mình bỏ ra ngay và luôn....
Giàu đổi bạn sang đổi vk, cũng giống như Lưu Bang có được cơ nghiệp nhà Hán thì quay ra giết Hàn Tín và phe phái từng phục vụ mình, haizz
 
So sánh là cái ngu nhất. Mỗi thằng một cảnh nên không thể so sánh được. Đừng lôi 1 con số cứng nhắc ra định nghĩa là mình phải có bao nhiêu tiền. Cái quan trọng nhất là sự ổn định và chí tiến thủ.

Tao 29 đây. Đầy đứa bạn đang trả góp ngân hàng mua nhà, tài khoản cũng chỉ vài trăm củ. Nhưng công việc bọn nó tốt, có con đường thăng tiến rõ ràng, bọn nó chịu khó học hỏi cải thiện trình độ chuyên môn. Tầm 10 năm nữa nó trả hết tiền vay ngân hàng, nó có bảo hiểm, vốn tích lũy khi đó tầm vài tỏi, thì cuộc sống quá viên mãn.

Còn hơn chán thằng nào có 5 tỏi nhưng không có chí tiến thủ, chỉ sống bằng tiền thuê nhà.
 
M kém thì nhận mẹ đi còn bày đặt đàn ông tuổi 30. Đm tao 30 có nhà có xe có vợ con đầy đủ đéo thiếu clg. Bạn bè tao tầm 30 cũng tài sản với chức vị vl ra.
Than ít thôi, m hiểu dc vấn đề của m rồi thì tìm cách giải quyết đi.
mày có nhà có xe nhưng cái mày thiếu là nhận thức đấy. tay nhanh hơn não. k hiểu vấn đề người ta đang nói tới là gì. đầu k tỏ đít k hay cũng nhẩy vào nói như thật
 
Tao không phản biện gì về quan điểm này cả, vì nó không sai, nhưng liệu nó có hoàn toàn đúng?
Cá nhân tao cho rằng, sự so sánh là vô cùng, không có điểm giới hạn nào cả, vì chúng ta không thể so sánh thành công với cuộc sống là, hoặc bắt buộc phải tỉ lệ thuận với nhau. Lập gia đình là thành công trong hôn nhân; có công việc tạo thu nhập tốt là thành công trong sự nghiệp...và còn nhiều thành công khác dù ở mức độ nào đi nữa. Có một dấu hỏi bị bỏ ngỏ, rằng cuộc sống phủ nhận sự cố gắng của một người, hoặc họ không có cơ hội, may mắn trong công danh; sa cơ lỡ vận, vô tình vào nhà đá ngồi viết nhật ký lên tường...vậy xã hội sẽ đối xử với họ ra sao theo quan điểm kim tiền của bài viết? Xã hội liệu có toàn diện hơn khi tất cả đều mang tư tưởng này hay là đánh đổi bằng sự nhân văn?
Nhiều khi chúng ta đã quá khắt khe với những kẻ nghèo đói phải đi ăn xin nhưng lại mềm mỏng với người hư hỏng đi ăn trộm; đó là không rõ ràng giữa ranh giới phân biệt/kỳ thị.
Nói rộng hơn một chút nữa, cụ thể ở đây là về phụ nữ; cứ tạm đồng ý rằng "đàn ông nghèo thì chó nó yêu" là đúng đi (tao lại tự ti rồi); đồng nghĩa với việc "muốn tình yêu chân thành", mày nên/phải có tiền hoặc thứ gì đó để thể hiện mình giầu có??? Sự quy đổi này hay chính xác hơn là đổi trác, vật để đổi trác ở đây là tài sản với tình cảm??? Vậy "người đàn ông giầu có" bị ném đi đâu rồi???
Thêm nữa giữa phụ nữ tốt/xấu theo bài viết thì gần như cũng bị ảnh hưởng bởi cái nỗi giàu/nghèo của đàn ông? Liệu người đàn ông giàu có thực sự dễ kiểm soát cái tốt/xấu đó không hay chỉ là đàn ông đang quy chụp phụ nữ bằng két bạc của mình?
Có thật rằng thời hiện đại người ta không quan tâm tới quá trình, chỉ quan tâm tới kết quả? Một nam doanh nhân thành đạt đứng trước HĐQT và thuyết phục họ chỉ với 1 câu "tôi chắc chắn dự án này lãi xxx%"? FLC và Tân Hoàng Minh họ không có làm như vậy...
Hiện đại là phải đa chiều, liên tục và không giới hạn, chứ không phải thiển cận về một vấn đề.
Thôi, còn nhiều điều tao muốn viết nữa, nhưng tao nghĩ không có tiền nói chó nó nghe, tư tưởng của tao cũng lệch lạc dần sau khi đọc xong bài viết đó rồi.
Có những dòng chữ mang tinh thần động viên rất lớn, nhưng cũng có thể/hoặc với vài người nó lại mang tính giải trí rất cao, còn theo tao mọi bài viết chỉ nên tham khảo, đọc hết chữ thì vẫn phải đọc thôi.
Người nghèo có thể vẫn nghèo, người giàu chưa chắc đã giàu. Chẳng ai muốn biết niềm vui của người nghèo, và cũng chẳng ai hiểu được nỗi cô đơn của người có tiền.
Thêm chút về tao, cách đây 5 năm tao trên bờ, 2 năm sau tao xuống ruộng, bây giờ vẫn vậy, chỉ khác ở chỗ mảnh ruộng của tao nó rộng hơn rất rất nhiều lần, rau cỏ đủ xanh ruột qua ngày, tiền thì chẳng có, nhưng chó yêu đầy.
nói như mày thì 9 tỷ người phải lấy đủ 9 tỷ ví dụ mới vừa lòng. k có cái gì là tuyệt đối cả. chỉ có đa số và tương đối. cái góc nhìn của mày là góc nhìn của tiêu cực lấy bộ phận để đánh giá bộ máy. đàn ông thì tâm rộng tầm nhìn rộng ra để bao quát sự việc.
 
tổng hợp lại để trả lời chung cho 1 số còm của 1 số thằng ngáo ngơ.
đây là câu chuyện của thằng cháu tao và thông qua đó tao cũng chia sẻ 1 số vấn đề đang hiện hữu trong xã hội thực tại dành cho 1 số người cùng hoàn cảnh làm ăn thất bại ở độ tuổi 30 tiền tình đều mất trắng lấy đó làm động lực mà làm lại từ đầu. thằng nào giầu có vạch đích hoặc số hưởng như thằng đầu buồi nào phía trên bảo là nghèo vẫn đầy con yêu thì chúng mày thuộc vào top đột biến thì thôi ra chỗ dành cho những thằng đột biến tam bội thể 21 chơi. câu chốt tao đã nói rõ viết cho những người đàn ông chưa giầu. mỗi người có 1 hoàn cảnh 1 nhu cầu và 1 tham vọng khác nhau. hạnh phúc của bảo vệ khác thợ xây khác và doanh nhân là khác nhau nhưng k ai k muốn sự giầu có cả. nghèo là hèn. chỉ có giầu nó mới sang thôi. đừng có biện minh. con đói vợ khát mà cứ gằn cổ tiền nhiều để làm gì =)) tiền nhiều để tự do để làm điều mình thích. để có bệnh tật ung thư thì bỏ tiền ra hoặc chí ít là điều trị bằng phương pháp tốt nhất chứ k phải nằm chờ chết. để khi những người xung quanh gặp khó khăn thì có thể giúp đỡ chứ k phải con thương bố thương mẹ rồi ngồi đấy khóc vì nước mắt k đổi thành thuốc được.
đạo đức là làm được cái gì!

cuộc sống là phải phấn đấu phải đi lên. là thằng đàn ông sống phải biết ngẩng cao đầu. còn tất nhiên đến 1 ngưỡng nào đó cảm thấy đủ đầy rồi ấm no rồi thì chừng đó bằng lòng an phận.
 
Tao cũng biết kiếm tiền từ hồi 15t nhưng theo tiêu chí phải qua nỗi khổ về thiếu tiền thì mới trưởng thành thì tao u50 vẫn chưa trưởng thành. Buồn quá thớt à.
cái nỗi lo đó nó k phải là nỗi lo cụ thể. người ta gọi là cơm áo gạo tiền là gọi tóm tắt cho mọi hoạt động chi tiêu trong cuộc sống.
ai cũng phải trải qua nếu thực sự sống tự lập tự chủ cho cuộc sống của mình. ngay cả khi được sinh ra ở vạch đích thì quyền lợi nó đi đôi với vai trò và trách nhiệm là kế thừa phát huy chứ k phải kế thừa rồi cho tất cả về mo.
 
cái nỗi lo đó nó k phải là nỗi lo cụ thể. người ta gọi là cơm áo gạo tiền là gọi tóm tắt cho mọi hoạt động chi tiêu trong cuộc sống.
ai cũng phải trải qua nếu thực sự sống tự lập tự chủ cho cuộc sống của mình. ngay cả khi được sinh ra ở vạch đích thì quyền lợi nó đi đôi với vai trò và trách nhiệm là kế thừa phát huy chứ k phải kế thừa rồi cho tất cả về mo.
Tao biết mà nói vui vui với bạn thớt thôi.
 
tổng hợp lại để trả lời chung cho 1 số còm của 1 số thằng ngáo ngơ.
đây là câu chuyện của thằng cháu tao và thông qua đó tao cũng chia sẻ 1 số vấn đề đang hiện hữu trong xã hội thực tại dành cho 1 số người cùng hoàn cảnh làm ăn thất bại ở độ tuổi 30 tiền tình đều mất trắng lấy đó làm động lực mà làm lại từ đầu. thằng nào giầu có vạch đích hoặc số hưởng như thằng đầu buồi nào phía trên bảo là nghèo vẫn đầy con yêu thì chúng mày thuộc vào top đột biến thì thôi ra chỗ dành cho những thằng đột biến tam bội thể 21 chơi. câu chốt tao đã nói rõ viết cho những người đàn ông chưa giầu. mỗi người có 1 hoàn cảnh 1 nhu cầu và 1 tham vọng khác nhau. hạnh phúc của bảo vệ khác thợ xây khác và doanh nhân là khác nhau nhưng k ai k muốn sự giầu có cả. nghèo là hèn. chỉ có giầu nó mới sang thôi. đừng có biện minh. con đói vợ khát mà cứ gằn cổ tiền nhiều để làm gì =)) tiền nhiều để tự do để làm điều mình thích. để có bệnh tật ung thư thì bỏ tiền ra hoặc chí ít là điều trị bằng phương pháp tốt nhất chứ k phải nằm chờ chết. để khi những người xung quanh gặp khó khăn thì có thể giúp đỡ chứ k phải con thương bố thương mẹ rồi ngồi đấy khóc vì nước mắt k đổi thành thuốc được.
đạo đức là làm được cái gì!

cuộc sống là phải phấn đấu phải đi lên. là thằng đàn ông sống phải biết ngẩng cao đầu. còn tất nhiên đến 1 ngưỡng nào đó cảm thấy đủ đầy rồi ấm no rồi thì chừng đó bằng lòng an phận.
Bọn sinh ra ở vạch đích thì chấp gì bác ơi... kệ đi ,bác cứ chia sẻ kinh nghiệm sống góc nhìn của bác là ok rồi >:D<
 
Vào xỉa xói người ta xong để nó nói cho vào mặt rồi cùn haha :feel_good:
Nói như vậy đã là xỉa xói thì mày là bông tuyết mong manh à. Đéo phải ai cũng như ai, càng có điều kiện thì càng đéo phải trải qua những điều thằng thớt nói :))
 
nói như mày thì 9 tỷ người phải lấy đủ 9 tỷ ví dụ mới vừa lòng. k có cái gì là tuyệt đối cả. chỉ có đa số và tương đối. ông thì tâm rộng tầm nhìn rộng ra để bao quát sự việc.

đàn ông 30 tuổi mà nghèo thì chó nó chả thèm yêu. đừng mang lý thuyết xuông ra nói cùng nhau vượt khó ý chí nọ kia. ít người phụ nữ thời nay làm được điều đó lắm và cũng chả có gia đình nào chấp nhận như thế cả.

còn tiền hô mưa gọi gió
k tiền nói chó chả thèm nghe
đời là vậy đó.
nó chỉ đến khi này có thành quả mà thôi nhất là thời đại bây giờ khi con gái chúng nó sinh ra trong nhung lụa. đến cắm nồi cơm rửa cái bát thậm chí còn đéo biết làm.

có những nỗi đau chẳng biết chia sẻ cùng ai. vì có nói cũng k ai thèm hiểu. thôi thì viết ra đây để chúng mày cảm nhận mà lấy làm động lực phấn đấu.

chúng đang sống ở thời hiện đại. thời mà ngta k quan tâm con đường mày đi thế nào mà chỉ đánh giá kết quả mà mày có.
nhưng nếu mày cũng an phận cũng chỉ biết đi làm hết ngày về. lời lãi sao kệ mẹ thằng chủ thì có lẽ đời con mày cũng chỉ có tư duy như thằng bố. cũng chỉ là công cụ cho người khác sai khiến mà thôi.
và cái não là để nghĩ. để phấn đấu làm giàu chứ k phải làm theo não thằng khác. giá trị của người đàn ông k phải là an nhàn an phận. phải chiến đấu phải mạnh mẽ để nhìn lên k xấu hổ với đời k thua bạn kém bè.

Mày bắt đầu mâu thuẫn rồi đó, bài viết đa phần mày dựa trên quan điểm cục bộ, cá nhân, còn bình luận kia mày lại lái sang quan điểm đại chúng??? Tao không hề nhắc đến bất kỳ ai trong 9 tỷ người cả, nhưng quan điểm của mày liệu có đúng với cả 9 tỷ người không? Mày nói đàn ông là tâm rộng, tầm nhìn rộng ra để bao quát sự việc? Ok quay lại bài viết của mày và đọc lại nhé rồi đọc lại câu "k có cái gì là tuyệt đối cả. chỉ có đa số và tương đối"
 
Sửa lần cuối:
Thằng chủ thớt tao thấy hơi cực đoan.
mày đã kinh doanh chưa. đã làm chủ cửa hàng nào đó chưa? đã trải qua thất bại chưa? nếu chưa thì cũng mừng cho mày. cực đoan là như nào? như nào là cực đoan? câu chuyện tao chia sẻ ra là hoàn toàn tích cực là giúp cho những thằng khác cùng hoàn cảnh có niềm tin đứng lên sau vấp ngã. viết cho những thằng chưa giầu thì biết phấn đấu vươn lên để có cuộc sống tốt đẹp. cực đoan chỗ nào???
 
Mày bắt đầu mâu thuẫn rồi đó, bài viết đa phần mày dựa trên quan điểm cục bộ, cá nhân, còn bình luận kia mày lại lái sang quan điểm đại chúng??? Tao không hề nhắc đến bất kỳ ai trong 9 tỷ người cả, nhưng quan điểm của mày liệu có đúng với cả 9 tỷ người không? Mày nói đàn ông là tâm rộng, tầm nhìn rộng ra để bao quát sự việc? Ok quay lại bài viết của mày và đọc lại nhé rồi đọc lại câu "k có cái gì là tuyệt đối cả. chỉ có đa số và tương đối"
thôi được rồi dành riêng 1 chút thời gian cho mày.
thứ nhất ngay từ đầu tiêu đề của tao là viết cho đàn ông tuổi 30 tam thập nhi lập. bắt đầu phải đối mặt với mọi vấn đề trong cuộc sống.
thứ 2 những thằng nào cùng hoàn cảnh cùng độ tuổi cùng thất bại thì lấy lại niềm tin để tiếp tục chiến đấu.
thứ 3 là những hệ lụy kéo theo khi mày thất bại k có tiền. là chi tiêu cuộc sống là vợ con abc...
thứ 4 những gì tao nói đến nó là kinh nghiệm đúc kết từ nghìn đời rồi. nghèo thì hèn. giầu mới sang thôi. có tiền mua tiên cũng được. k có tiền mua lược k xong. sao lại nói là góc nhìn chủ quan cá nhân. mẫu thuẫn là mâu thuẫn chỗ nào. mâu thuẫn vấn đề gì????
 
Mày nói đúng lắm ! Nhưng trước tao cũng đi làm cùng ae cống hiến hết mình lập ra công ty, làm ngày cày đêm để mong công ty lớn mạnh, cộng thêm thằng bạn chủ bảo ae cứ làm đi công ty lớn mạnh a không để các chú thiệt đâu, a có biệt thự thì các chú cũng có căn hộ...rồi công ty lớn mạnh thật...và rồi nó tìm cách đuổi mấy ae đã cũng nó xây dựng nên cty để thay thế bằng người nhà...và bọn tao ra đi...cho nên là đi làm thì nên rõ ràng vì tiền thì đòi cho đủ công sức của mình ngay và luôn chứ đừng nghe bọn nó hứa hão...tương lai là bất định..hãy thỏa thuận nhận đúng nhận đủ những gì mình bỏ ra ngay và luôn....
mối quan hệ giữa chủ và nhân viên xét ở góc độ nét thì nó là người mua sức lao động và ng bán sức lao động. mày chỉ là công cụ làm tiền cho nó và nó đổ xăng cho mày chạy. nó có cảm tình thì nó chăm sóc bảo dưỡng mày. còn k thì chở hàng xong nó vất mày 1 xó. đến khi hỏng mua con xe khác đơn giản vậy thôi. vậy nên cuộc sống phải cố gắng bước lên làm chủ. đầu tiên là làm chủ đời mình. tự mình bóc lột mình trước đã rồi mới bóc lột người khác được
 
mày đã kinh doanh chưa. đã làm chủ cửa hàng nào đó chưa? đã trải qua thất bại chưa? nếu chưa thì cũng mừng cho mày. cực đoan là như nào? như nào là cực đoan? câu chuyện tao chia sẻ ra là hoàn toàn tích cực là giúp cho những thằng khác cùng hoàn cảnh có niềm tin đứng lên sau vấp ngã. viết cho những thằng chưa giầu thì biết phấn đấu vươn lên để có cuộc sống tốt đẹp. cực đoan chỗ nào???
chưa phải sống trong cảnh bụng đói. chưa phải trả lời câu hỏi ngày mai lấy tiền đâu ra để đóng tiền nhà điện nước thì chừng đó bạn chưa trưởng thành đâu. >> ý này mày viết mà ko thấy cực đoan ah, nghĩa là những thanh niên ko quá khó khăn từ bé, có thể tự kinh doanh hoặc làm thuê, nhưng đủ sống và đủ nuôi được người thân và gia đình thì là vẫn chưa trưởng thành, ủa nghe như này thì mày ko thấy mày áp đặt và cực đoan ah.
Cực đoan là áp đặt suy nghĩ một cách phiến diện một suy nghĩa hoặc tư tưởng lên một tập lớn mà không cần khảo nghiệm lại tập lớn đấy khác tập nhỏ mà mày ở trong đấy.
Tao không bảo ý tưởng của mày có vấn đề, động viên cố gắng lên khi gặp khó khăn là đáng hoan nghênh, nhưng luận điểm là phải tự kinh doanh, ko tự kinh doanh thì chưa phải là trưởng thành thì là cực đoan. Có nhiều cách để con người đạt độ chín của mình, và giàu hay nghèo cũng tùy thuộc vào cá nhân nữa, Jack Ma cũng là giàu , Trương Gia Bình cũng là giàu, mà như ông bạn giảng viên, có nhà chung cư, có xế hộp, thu nhập hai vợ chồng khoảng 60M/ tháng của tao cũng là giàu, ko phải cứ đòi như Jack Ma thì mới là giàu. Hy vọng mày hiểu ý tao.
 
chưa phải sống trong cảnh bụng đói. chưa phải trả lời câu hỏi ngày mai lấy tiền đâu ra để đóng tiền nhà điện nước thì chừng đó bạn chưa trưởng thành đâu. >> ý này mày viết mà ko thấy cực đoan ah, nghĩa là những thanh niên ko quá khó khăn từ bé, có thể tự kinh doanh hoặc làm thuê, nhưng đủ sống và đủ nuôi được người thân và gia đình thì là vẫn chưa trưởng thành, ủa nghe như này thì mày ko thấy mày áp đặt và cực đoan ah.
Cực đoan là áp đặt suy nghĩ một cách phiến diện một suy nghĩa hoặc tư tưởng lên một tập lớn mà không cần khảo nghiệm lại tập lớn đấy khác tập nhỏ mà mày ở trong đấy.
Tao không bảo ý tưởng của mày có vấn đề, động viên cố gắng lên khi gặp khó khăn là đáng hoan nghênh, nhưng luận điểm là phải tự kinh doanh, ko tự kinh doanh thì chưa phải là trưởng thành thì là cực đoan. Có nhiều cách để con người đạt độ chín của mình, và giàu hay nghèo cũng tùy thuộc vào cá nhân nữa, Jack Ma cũng là giàu , Trương Gia Bình cũng là giàu, mà như ông bạn giảng viên, có nhà chung cư, có xế hộp, thu nhập hai vợ chồng khoảng 60M/ tháng của tao cũng là giàu, ko phải cứ đòi như Jack Ma thì mới là giàu. Hy vọng mày hiểu ý tao.
mày hiểu bụng đói nghĩa là đói bụng à =)) mày chỉ hiểu được nghĩa đen thôi à.
trưởng thành là khi mày tự lập tự chủ giải quyết những vấn đề khó khăn khi mày gặp phải trong cuộc sống. là mày tự phải trả lời những câu hỏi đó là cơm áo gạo tiền ... những thứ tao liệt kê chính là ví dụ. chứ k phải dựa dẫm vào người khác mà gọi là trưởng thành.

vấn đề thứ 2 xuất phát điểm mà mày lấy 2 ví dụ anh bình và jack ma ra nói thì mày lại càng sai vì trong bài viết tao k có đề cập về vấn đề đó. cái tao đang nói là của tương lai. khi
2 đứa trẻ cùng vất cho nó 1 vấn đề khó đứa nào giải quyết được thì đứa đó giỏi hơn. chứ k ai đánh giá qua bố mẹ nó cả. k ai đánh giá bài thi của nó qua việc nó đi ô tô hay xe đạp đến trường cả.
cứ đọc cho kĩ rồi hãy phản biện
 
Đọc sơ qua thì nghe cũng có lý. Nhưng đi sâu vô nội dung thì mới thấy thằng chủ thớt chẳng biết con mẹ gì. :))

Vậy mà mấy cháu chip hôi vô tung hô như đúng rồi. Viết dài mà không thấy đâu vô đâu.
cảm ơn cháu đã đọc bài của chú. chúc cháu 1 ngày vui vẻ
 

Có thể bạn quan tâm

Top