24 tuổi với quá nhiều mảng tối và đánh đổi.

anhtodat1

Xàm 0 Lít
Bây giờ là gần 4h sáng.

Năm nay tao 24 tuổi, vẫn đi học đại học, điện tử viễn thông, nhưng là sinh viên năm thứ 6, các bạn ra trường hết có công việc ổn định rồi mà bản thân vẫn lang thang trên giảng đường để trả nợ môn. May mà vẫn chưa bị đuổi và đang học theo diện lớp học tình thương.

Từ khi lên đại học, tao đã đi làm cho các công ty, cũng đã làm leader, coaching và làm nhiều nghề. Làm xe ôm, bưng cafe, sale, dạy học, bán hàng, sửa điện thoại máy tính, quay phim chụp ảnh media, ... làm đến mức độ tao hiểu được tất cả các ngóc ngách của cái nghề đấy rồi, chớm đạt ngưỡng chuyên gia là tao sẽ tự chán và muốn theo đuổi 1 cái mới. Và nó cứ không hồi kết đến giờ.

Sau khi đi làm các ngành nghề, ngoài hiểu nghề ra thì tao đã hiểu được thêm các góc khuất của nhân tính, quản trị, cách thằng chủ điều phối doanh nghiệp như thế nào và mặt tối của nhiều thứ.

Cũng có 1 giai đoạn tao rơi vào khủng hoảng và nghiện chất kích thích, nhưng giờ đã kiểm soát được rồi.
Tất nhiên là nghiện thời đại này phải có kinh tế thì mới nghiện được, lúc đấy tao làm ra tiền nên cứ chõe mỏ thôi.
Rồi lại gái gú yêu đương địt bọp các thứ nữa.

Giờ thì tao không thể đi làm ở đâu được nữa, tao đã thử đi làm lại ở các công ty khác, lương cao hơn công ty cũ nhưng tao làm được mấy hôm tao tự nghỉ. Vì công ty đó quá là đơn giản, tao đọc được cách vận hành của nó ngay mấy ngày đầu làm việc rồi và tao chán, chán vì tao cần 1 chỗ nào đấy thử thách hơn. Hoặc do chưa có công ty nào phức tạp hơn công ty cũ nên tao sinh ra tâm lý đó nhỉ ?

Đúng là khi biết được mặt tối của thế giới, mình không thể quay về ngày hôm qua được nữa.

Hôm nọ họp lớp thì các bạn cứ khoe nhau mới được tăng lương lên 10tr xong khoe các sếp ký được hợp đồng tỉ nọ tỉ kia mà tao thấy nó bị nhàm tai. Khi mình chạy theo kinh tế thì các bạn cắm đầu vào học hành còn khi các bạn bắt đầu bước vào thị trường lao động thì tao lại bỏ tất cả để đi học lại. Sau một thời gian đấu tranh tư tưởng thì tao quyết định sẽ không từ bỏ và học nốt cho xong cái trường này, sau đó học thêm vài cái bằng khác về ngành khác nữa ( quản trị kdoanh, tâm lý học, làm dj producer, ... ) theo đuổi con đường học vấn chứ chán đi làm quá rồi, đéo muốn làm nhân viên nữa, cũng đéo muốn bắt đầu lại từ đầu ở 1 nơi mới khi mà mình đã quá hiểu cái nghề đấy rồi.

Ông bà già thì cũng đéo hiểu tao đang nghĩ cái gì trong đầu, cứ so sánh tao với lứa xung quanh, cứ khen công việc chúng nó ổn định ra trường đúng hạn còn tao thì vẫn đéo đâu vào đâu cả.

Giờ tao đang làm freelancer edit video online. Nhưng công việc rất bập bõm bữa đói bữa no. Tao đang muốn làm 1 dự án, kiểu tổng hợp các kinh nghiệm đi làm từ trước đến nay, kinh nghiệm xây kênh, sử dụng phần mềm edit để làm thành 1 khóa học online, đăng miễn phí lên youtube cho anh em học, còn sẽ xây dựng 1 cộng đồng kín mua tài khoản để update kiến thức thường xuyên. Đang hoàn thiện dần rồi.

Thật sự mông lung nhưng tao nghĩ là chỉ cần vạch ra mục tiêu, bám nó đến cuối cùng thì sẽ có 2 biến số, hoặc ok hoặc hỏng. hỏng thì đi đường khác thôi. Nhưng con đường này cô đơn quá.

Đéo hiểu sao đường dễ không đi cứ thích đi đường khó.
 
Bây giờ là gần 4h sáng.

Năm nay tao 24 tuổi, vẫn đi học đại học, điện tử viễn thông, nhưng là sinh viên năm thứ 6, các bạn ra trường hết có công việc ổn định rồi mà bản thân vẫn lang thang trên giảng đường để trả nợ môn. May mà vẫn chưa bị đuổi và đang học theo diện lớp học tình thương.

Từ khi lên đại học, tao đã đi làm cho các công ty, cũng đã làm leader, coaching và làm nhiều nghề. Làm xe ôm, bưng cafe, sale, dạy học, bán hàng, sửa điện thoại máy tính, quay phim chụp ảnh media, ... làm đến mức độ tao hiểu được tất cả các ngóc ngách của cái nghề đấy rồi, chớm đạt ngưỡng chuyên gia là tao sẽ tự chán và muốn theo đuổi 1 cái mới. Và nó cứ không hồi kết đến giờ.

Sau khi đi làm các ngành nghề, ngoài hiểu nghề ra thì tao đã hiểu được thêm các góc khuất của nhân tính, quản trị, cách thằng chủ điều phối doanh nghiệp như thế nào và mặt tối của nhiều thứ.

Cũng có 1 giai đoạn tao rơi vào khủng hoảng và nghiện chất kích thích, nhưng giờ đã kiểm soát được rồi.
Tất nhiên là nghiện thời đại này phải có kinh tế thì mới nghiện được, lúc đấy tao làm ra tiền nên cứ chõe mỏ thôi.
Rồi lại gái gú yêu đương địt bọp các thứ nữa.

Giờ thì tao không thể đi làm ở đâu được nữa, tao đã thử đi làm lại ở các công ty khác, lương cao hơn công ty cũ nhưng tao làm được mấy hôm tao tự nghỉ. Vì công ty đó quá là đơn giản, tao đọc được cách vận hành của nó ngay mấy ngày đầu làm việc rồi và tao chán, chán vì tao cần 1 chỗ nào đấy thử thách hơn. Hoặc do chưa có công ty nào phức tạp hơn công ty cũ nên tao sinh ra tâm lý đó nhỉ ?

Đúng là khi biết được mặt tối của thế giới, mình không thể quay về ngày hôm qua được nữa.

Hôm nọ họp lớp thì các bạn cứ khoe nhau mới được tăng lương lên 10tr xong khoe các sếp ký được hợp đồng tỉ nọ tỉ kia mà tao thấy nó bị nhàm tai. Khi mình chạy theo kinh tế thì các bạn cắm đầu vào học hành còn khi các bạn bắt đầu bước vào thị trường lao động thì tao lại bỏ tất cả để đi học lại. Sau một thời gian đấu tranh tư tưởng thì tao quyết định sẽ không từ bỏ và học nốt cho xong cái trường này, sau đó học thêm vài cái bằng khác về ngành khác nữa ( quản trị kdoanh, tâm lý học, làm dj producer, ... ) theo đuổi con đường học vấn chứ chán đi làm quá rồi, đéo muốn làm nhân viên nữa, cũng đéo muốn bắt đầu lại từ đầu ở 1 nơi mới khi mà mình đã quá hiểu cái nghề đấy rồi.

Ông bà già thì cũng đéo hiểu tao đang nghĩ cái gì trong đầu, cứ so sánh tao với lứa xung quanh, cứ khen công việc chúng nó ổn định ra trường đúng hạn còn tao thì vẫn đéo đâu vào đâu cả.

Giờ tao đang làm freelancer edit video online. Nhưng công việc rất bập bõm bữa đói bữa no. Tao đang muốn làm 1 dự án, kiểu tổng hợp các kinh nghiệm đi làm từ trước đến nay, kinh nghiệm xây kênh, sử dụng phần mềm edit để làm thành 1 khóa học online, đăng miễn phí lên youtube cho anh em học, còn sẽ xây dựng 1 cộng đồng kín mua tài khoản để update kiến thức thường xuyên. Đang hoàn thiện dần rồi.

Thật sự mông lung nhưng tao nghĩ là chỉ cần vạch ra mục tiêu, bám nó đến cuối cùng thì sẽ có 2 biến số, hoặc ok hoặc hỏng. hỏng thì đi đường khác thôi. Nhưng con đường này cô đơn quá.

Đéo hiểu sao đường dễ không đi cứ thích đi đường khó.
M cần niềm tin cho những thứ m làm,nó sẽ đưa m tới cái đích mà m đặt ra
 
thế hệ đi trước để lại ít khoảng không gian cho thế hệ sau phải vật lộn
 
3x tuổi, lương 3x, đéo dám lấy vợ vì ko mua được nhà, no hope xứ lừa, tao nằm thẳng rồi.
Chúc tml thành công
 
. Làm xe ôm, bưng cafe, sale, dạy học, bán hàng, sửa điện thoại máy tính, quay phim chụp ảnh media, ... làm đến mức độ tao hiểu được tất cả các ngóc ngách của cái nghề đấy rồi, chớm đạt ngưỡng chuyên gia là tao sẽ tự chán và muốn theo đuổi 1 cái mới.
Vãi Lồn 24 tuổi chuyên gia 7 lĩnh vực
Cười ỉa 🤣🤣🤣
Theo t thấy m chỉ là một thằng nhóc lóc chóc ảo tưởng sức mạnh.
 
Mới 24t, đi làm vài chỗ mà nghĩ rằng mình trải đời hiểu hết mảng tối sáng, tao nghĩ mày hơi ảo tưởng đó. Nhưng điểm tốt là mày đang đầu tư vào học vấn, lấy cho xong cái bằng đi rùi tính.
Tao phục những thằng có thâm niên trong nghề với khối lượng kiến thức đồ sộ, ví dụ như sennior trong ngành IT, hiểu rõ thuật toán, design parttern, security… hay những kỹ sư xây dựng nắm rõ về xây dựng, kết cấu, địa chất để thiết kế nên những công trình xây dựng phục vụ đời sống, hay những nhà kinh doanh xây dựng nên đế chế của riêng họ.

Mày chỉ là thằng ảo tưởng và nắm vài mánh khoé khôn lõi, chuyên gia cái Lồn. Tao xl vì chửi mày, nhưng ráng học đi nhóc, học thêm ngoại ngữ đến mức dùng nó để chửi lộn với khách hàng như tao nè, bước ra thế giới để thấy mình nhỏ bé thế nào.
 
Người thì khổ vì Lồn, người thì lại thích phá đò sông đà.
Khi nào bớt khổ, khi nào bớt phá thì các anh mới hiểu được em.
Cảm ơn góp ý của các anh, em sẽ ghi nhận và tiếp thu ạ =))
 
Khi t 24 tuổi như m, t bước chân qua mảnh đất Cam lần đầu, lăn lộn biết bao nhiêu công ty, làm biết bao vị trí từ nhân viên lên quản lí rồi trợ lí chủ quản, tốt xấu gì cũng đã trải qua biết bao, từng cầm dao cầm súng đi giải vây cho ae, thế mà t còn chưa dám nhận mình khôn lớn, cuộc sống này bao la, còn nhiều thứ để trải, nhiều thứ để chiêm nghiệm lắm e trai à :boss:
 
các sếp làm gì mà căng thế, em chỉ chia sẻ suy nghĩ lúc đó thôi mà. Thay vì khoe ngược và công kích thì ta có thể cùng bàn giải pháp và chia lợi nhuận có phải hay hơn không =))
 
chán nản thật sự vì bị quanh quẩn không bứt phá được hơn, nhưng khi động đến cái đói thì vẫn phải cặm cụi mà làm
 
Bây giờ là gần 4h sáng.

Năm nay tao 24 tuổi, vẫn đi học đại học, điện tử viễn thông, nhưng là sinh viên năm thứ 6, các bạn ra trường hết có công việc ổn định rồi mà bản thân vẫn lang thang trên giảng đường để trả nợ môn. May mà vẫn chưa bị đuổi và đang học theo diện lớp học tình thương.

Từ khi lên đại học, tao đã đi làm cho các công ty, cũng đã làm leader, coaching và làm nhiều nghề. Làm xe ôm, bưng cafe, sale, dạy học, bán hàng, sửa điện thoại máy tính, quay phim chụp ảnh media, ... làm đến mức độ tao hiểu được tất cả các ngóc ngách của cái nghề đấy rồi, chớm đạt ngưỡng chuyên gia là tao sẽ tự chán và muốn theo đuổi 1 cái mới. Và nó cứ không hồi kết đến giờ.

Sau khi đi làm các ngành nghề, ngoài hiểu nghề ra thì tao đã hiểu được thêm các góc khuất của nhân tính, quản trị, cách thằng chủ điều phối doanh nghiệp như thế nào và mặt tối của nhiều thứ.

Cũng có 1 giai đoạn tao rơi vào khủng hoảng và nghiện chất kích thích, nhưng giờ đã kiểm soát được rồi.
Tất nhiên là nghiện thời đại này phải có kinh tế thì mới nghiện được, lúc đấy tao làm ra tiền nên cứ chõe mỏ thôi.
Rồi lại gái gú yêu đương địt bọp các thứ nữa.

Giờ thì tao không thể đi làm ở đâu được nữa, tao đã thử đi làm lại ở các công ty khác, lương cao hơn công ty cũ nhưng tao làm được mấy hôm tao tự nghỉ. Vì công ty đó quá là đơn giản, tao đọc được cách vận hành của nó ngay mấy ngày đầu làm việc rồi và tao chán, chán vì tao cần 1 chỗ nào đấy thử thách hơn. Hoặc do chưa có công ty nào phức tạp hơn công ty cũ nên tao sinh ra tâm lý đó nhỉ ?

Đúng là khi biết được mặt tối của thế giới, mình không thể quay về ngày hôm qua được nữa.

Hôm nọ họp lớp thì các bạn cứ khoe nhau mới được tăng lương lên 10tr xong khoe các sếp ký được hợp đồng tỉ nọ tỉ kia mà tao thấy nó bị nhàm tai. Khi mình chạy theo kinh tế thì các bạn cắm đầu vào học hành còn khi các bạn bắt đầu bước vào thị trường lao động thì tao lại bỏ tất cả để đi học lại. Sau một thời gian đấu tranh tư tưởng thì tao quyết định sẽ không từ bỏ và học nốt cho xong cái trường này, sau đó học thêm vài cái bằng khác về ngành khác nữa ( quản trị kdoanh, tâm lý học, làm dj producer, ... ) theo đuổi con đường học vấn chứ chán đi làm quá rồi, đéo muốn làm nhân viên nữa, cũng đéo muốn bắt đầu lại từ đầu ở 1 nơi mới khi mà mình đã quá hiểu cái nghề đấy rồi.

Ông bà già thì cũng đéo hiểu tao đang nghĩ cái gì trong đầu, cứ so sánh tao với lứa xung quanh, cứ khen công việc chúng nó ổn định ra trường đúng hạn còn tao thì vẫn đéo đâu vào đâu cả.

Giờ tao đang làm freelancer edit video online. Nhưng công việc rất bập bõm bữa đói bữa no. Tao đang muốn làm 1 dự án, kiểu tổng hợp các kinh nghiệm đi làm từ trước đến nay, kinh nghiệm xây kênh, sử dụng phần mềm edit để làm thành 1 khóa học online, đăng miễn phí lên youtube cho anh em học, còn sẽ xây dựng 1 cộng đồng kín mua tài khoản để update kiến thức thường xuyên. Đang hoàn thiện dần rồi.

Thật sự mông lung nhưng tao nghĩ là chỉ cần vạch ra mục tiêu, bám nó đến cuối cùng thì sẽ có 2 biến số, hoặc ok hoặc hỏng. hỏng thì đi đường khác thôi. Nhưng con đường này cô đơn quá.

Đéo hiểu sao đường dễ không đi cứ thích đi đường khó.
KHÔNG SAO CẢ ! CỨ LÀM NHỮNG GÌ MÀY MUỐN . ĐỪNG NỢ NẦN LÀ ĐƯỢC
 
Top