3 triệu nhà hàng Trung Quốc đóng cửa chỉ trong năm 2024, dân nằm thẳng tự nấu ăn ở nhà, không ăn ngoài nữa

:ops: nói là thấy ngu rồi co2 có cái con cặc mà nằm trong cafe nhiều như vậy, pha phin ngon nhất là phin nhôm, vì nhiệt độ nó ổn định.
Tao cũng thích phin nhôm. Nhưng thằng @đéo có hình chó nó tin nó nói cách ủ giống tao biết nên ko ý kiến. Đầu tiên bỏ cf vào phin ép chặt. Để nó xuống miếng gạt chế nước ấm 80% cho cafe nhở.3p sau lấy nó lên đem pha, nước đầu nước ấm 80 độ chết vừa đủ mặt cf. Sau khi ra chế nước sôi 100 độ vào.
 
Bù lại thì kinh tế đi lên thì ngành này lại là ngành thu vào tốt nhất. Cái gì cũng có hai mặt của nó thôi, m muốn ngành lợi nhuận cao thì rũi ro sẽ cao thôi

Lợi nhuận cao, nhưng có nhiều yếu tố.

1. Vốn đầu tư ban đầu: nồi niêu xong chảo, bàn ghế, tiền cọc thuê mặt bằng.... Mày chờ kinh tế đi lên thì phải gồng lỗ mấy thứ này. Nghĩa là nhiều nhà hàng rơi vào cảnh càng làm càng lỗ, đéo trường vốn là phá sản.
2. Nếu chọn nghỉ ngang, sau này mở lại, thì sẽ bị mất khách quen. Lúc đó gầy dựng lại từ đầu vô cùng khó khăn.
3. Chi phí cơ hội rất cao: trong khi mày gồng lỗ, đéo biết khi nào mới khởi sắc, thì mày có nhiều cơ hội khác để làm: đi làm công, đi buôn, đi đầu tư bđs,....

Nhìn vào thị trường quán ăn ở Sg hiện tại, tao đéo dám ăn mấy quán bình dân nữa, vì không biết bọn nó đã làm kiểu gì để cắt cost: thay đổi phẩm chất nguyên liệu, tận dụng nguyên liệu cũ, hay làm ẩu hơn?

Giờ tao chỉ có 3 lựa chọn:
- Ăn những quán giá cao, siêu đông, tối nào đi ngang cũng thấy hết hàng dẹp tiệm thì mới dám vô. Bán hết hàng thì may ra bọn nó còn nhập hàng mới về.
- Tự nấu đồ nhà.
- Mua đồ hộp trong cửa hàng tiện lợi: cơm nắm, bánh mì, mì ý,...

Còn các thể loại đặt đồ ăn chung qua Grab thì đã dẹp từ lâu. Vì động lực khi người ta mua qua Grab là bọn nó chạy chương trình giảm giá, lúc đó chất lượng đồ ăn thường không ổn đâu.

Cũng may tao có nguồn đồ ăn ở quê, nên cũng đéo đến nỗi. Chứ mua đồ ăn cho ngon, sạch ở Sg thì vừa mắc mà cũng đéo đảm bảo.
 
Quán ăn giờ đóng cửa hàng loạt rồi, báo chí còn lên bài dân VN phải thay đổi món vì giá heo tăng cao quá sức chịu đựng kìa
" Chúng tôi ko cần ăn sáng
Tôi 20 năm nay ko ăn sáng
Tôi thu nhập 8 tr sáng nào cũng 10k xôi là no
Ăn sáng 10k trưa trà sữa 50k, tối Hadilao, VN ko thiếu tiền "


Tao thấy chúng nó rất ổn nhé
 
Bán hàng ăn là thứ dễ phá sản nhất.

Chỉ cần một ngày bán ế thôi là đã thâm mẹ vốn rồi. Ví dụ một ngày trời mưa, hay đứa mở hàng hãm lol, khiến nguyên liệu bị ứ đọng lại. Lúc đó có 3 lựa chọn:

1. Bỏ hết, bữa sau nấu lại từ đầu. Chỉ cần vài ngày ế liên tục là mất hết lời lãi từ mấy ngày trước, thậm chí lỗ vốn.

2. Tận dụng nguyên liệu cũ. Cái này càng chết, vì ảnh hưởng tới chất lượng, hương vị, thậm chí khách bị ngộ độc.

3. Giảm chất lượng nguyên liệu, cắt số lượng phần ăn để tăng margin, hòng bù vào số bị lỗ. Nhưng khách ăn thấy đồ ăn ngày càng dở và ít, thì họ cũng bỏ dần.

Cho nên kinh tế đi xuống chút là các ngành đồ ăn bị vả rụng đầu tiên.
Nhưng nó vốn ít, ko cần trình độ, dễ bắt chước rất hợp với ng Việt
Mày đừng bi quan quá
 
Nhưng nó vốn ít, ko cần trình độ, dễ bắt chước rất hợp với ng Việt
Mày đừng bi quan quá

Tao không bi quan, mà tao thực tế.

Mày biết bán hàng ăn kiểu gì mà vẫn sống sót qua mọi giai đoạn không? Đó là bán đồ ăn bình dân với mặt bằng có sẵn.

Nghĩa là nếu nhà mày ở trong một khu dân cư tương đối sầm uất, thì bày ra một quán ăn nhỏ. Không cần quá ngon, nhưng giá phải rẻ, đồ ăn tươi. Lý tưởng nhất là bán đồ ăn sáng, vì trưa chiều người ta ăn ở nhà rồi.

Nếu không dùng được mặt bằng nhà? Mày có thể ra đầu hẻm, hay giăng bạt ở dưới gốc cây, chịu khó thức khuya dậy sớm, bán xôi bánh hay hủ tiếu gõ, bún riêu, .... Đúng bản chất "lấy công làm lời"

Còn muốn bán được vào buổi tối? Thì phải có bản lĩnh: nấu ngon, nhiều gia vị, khác biệt với các quán khác để người ta còn nhớ. Nhưng mặt bằng thì cũng nên để ở đầu hẻm hoặc nhà riêng thôi.

Những quán ăn lâu đời ở Sg mà sống qua nhiều thăng trầm của đất nuớc thì đa phần đều như vậy cả.

Còn kiểu có tí tiền trong tay, học được tí nghề nấu nướng, đi ti toe mở nhà hàng, quán ăn, thuê nhân viên,... thì giỏi lắm là 3 năm dẹp tiệm.
 
Tml này còm chất vãi Lồn, từ thớt bđs 2008-2013 đến thớt này. Mấy cái mày nói không phải tml nào cũng quách tỉnh được như thế đâu.

Nhìn vào thị trường quán ăn ở Sg hiện tại, tao đéo dám ăn mấy quán bình dân nữa, vì không biết bọn nó đã làm kiểu gì để cắt cost: thay đổi phẩm chất nguyên liệu, tận dụng nguyên liệu cũ, hay làm ẩu hơn?

Giờ tao chỉ có 3 lựa chọn:
- Ăn những quán giá cao, siêu đông, tối nào đi ngang cũng thấy hết hàng dẹp tiệm thì mới dám vô. Bán hết hàng thì may ra bọn nó còn nhập hàng mới về.
- Tự nấu đồ nhà.
- Mua đồ hộp trong cửa hàng tiện lợi: cơm nắm, bánh mì, mì ý,...

Còn các thể loại đặt đồ ăn chung qua Grab thì đã dẹp từ lâu. Vì động lực khi người ta mua qua Grab là bọn nó chạy chương trình giảm giá, lúc đó chất lượng đồ ăn thường không ổn đâu.

Đoạn này tao xác nhận, một tml chạy grab trước làm hàng bán shopee food nói đúng như vậy. Đặt qua app kiểu Lồn cũng bị cắt giảm từ số lượng đến chất lượng, xui hơn là cả 2 vì app cắn cửa hàng rất sâu. Sau thằng đó không chịu nổi nhiệt nữa đóng tiệm chạy grab chở khách.

Tao không bi quan, mà tao thực tế.

Mày biết bán hàng ăn kiểu gì mà vẫn sống sót qua mọi giai đoạn không? Đó là bán đồ ăn bình dân với mặt bằng có sẵn.

Nghĩa là nếu nhà mày ở trong một khu dân cư tương đối sầm uất, thì bày ra một quán ăn nhỏ. Không cần quá ngon, nhưng giá phải rẻ, đồ ăn tươi. Lý tưởng nhất là bán đồ ăn sáng, vì trưa chiều người ta ăn ở nhà rồi.

Nếu không dùng được mặt bằng nhà? Mày có thể ra đầu hẻm, hay giăng bạt ở dưới gốc cây, chịu khó thức khuya dậy sớm, bán xôi bánh hay hủ tiếu gõ, bún riêu, .... Đúng bản chất "lấy công làm lời"

Còn muốn bán được vào buổi tối? Thì phải có bản lĩnh: nấu ngon, nhiều gia vị, khác biệt với các quán khác để người ta còn nhớ. Nhưng mặt bằng thì cũng nên để ở đầu hẻm hoặc nhà riêng thôi.

Những quán ăn lâu đời ở Sg mà sống qua nhiều thăng trầm của đất nuớc thì đa phần đều như vậy cả.

Còn kiểu có tí tiền trong tay, học được tí nghề nấu nướng, đi ti toe mở nhà hàng, quán ăn, thuê nhân viên,... thì giỏi lắm là 3 năm dẹp tiệm.

Chuẩn không cần chỉnh
 
Tao thấy cuối năm nay Mỹ còn khủng hoảng tài chính cơ.

Khi nào mà Đông Lào đăng tin một loạt chủ tịch giám đốc treo cổ tự tử với nhảy cầu nhảy lầu mới là đáy của BĐS.

Chẳng lẽ chúng ta là thế hệ đau thương :vozvn (13):
Thế giới làm gì đủ tài nguyên cho 8 tỷ người sống hoà bình hạnh phúc
Sẽ sớm war để giảm dân số phân bố lại tài nguyên
 
Tao không bi quan, mà tao thực tế.

Mày biết bán hàng ăn kiểu gì mà vẫn sống sót qua mọi giai đoạn không? Đó là bán đồ ăn bình dân với mặt bằng có sẵn.

Nghĩa là nếu nhà mày ở trong một khu dân cư tương đối sầm uất, thì bày ra một quán ăn nhỏ. Không cần quá ngon, nhưng giá phải rẻ, đồ ăn tươi. Lý tưởng nhất là bán đồ ăn sáng, vì trưa chiều người ta ăn ở nhà rồi.

Nếu không dùng được mặt bằng nhà? Mày có thể ra đầu hẻm, hay giăng bạt ở dưới gốc cây, chịu khó thức khuya dậy sớm, bán xôi bánh hay hủ tiếu gõ, bún riêu, .... Đúng bản chất "lấy công làm lời"

Còn muốn bán được vào buổi tối? Thì phải có bản lĩnh: nấu ngon, nhiều gia vị, khác biệt với các quán khác để người ta còn nhớ. Nhưng mặt bằng thì cũng nên để ở đầu hẻm hoặc nhà riêng thôi.

Những quán ăn lâu đời ở Sg mà sống qua nhiều thăng trầm của đất nuớc thì đa phần đều như vậy cả.

Còn kiểu có tí tiền trong tay, học được tí nghề nấu nướng, đi ti toe mở nhà hàng, quán ăn, thuê nhân viên,... thì giỏi lắm là 3 năm dẹp tiệm.
M chac trải nghiệm qua roi Ngành F&B bên Canada t là ngành khó vl, giờ giới trẻ cũng ít làm, phải giữ phí vật liệu 30% mà time chuẩn bị lâu, nên cơ bản là làm overtime mà trả lương thấp, nếu ko phải đam mê thì cũng vài năm tạch, theo báo cáo bên trung thì thảm hơn khi vòng đời nhà hàng bình quân còn 1 năm
 
Tao thấy cuối năm nay Mỹ còn khủng hoảng tài chính cơ.

Khi nào mà Đông Lào đăng tin một loạt chủ tịch giám đốc treo cổ tự tử với nhảy cầu nhảy lầu mới là đáy của BĐS.

Chẳng lẽ chúng ta là thế hệ đau thương :vozvn (13):

Thế hệ ccuối 8x đầu 9x là thế hệ khá dễ thở, khi ra trường cũng là lúc kinh tế bắt đầu hồi phục sau suy thoái 2008. Thế hệ này nếu thằng nào qua được khủng hoảng 2025 ko sụp đổ, ko mắc nợ, có tích lũy thì khả năng rất cao sẽ trở thành cá mập trong tương lai.

Thế hệ sinh từ 2002 - 2008 là thế hệ vãi Lồn khi vừa ra trường là húc phải khủng hoảng kinh tế 2025. Thế hệ này nếu qua được khủng hoảng 2025 ko mắc nợ đã là rất thành công rồi.
 
Tu tiên quan trọng là phải biết từ bỏ thất tình lục dục, từ đó mới ngộ đạo, tăng tu vi.

Nhiều người chỉ hít linh khí mà sống chứ có cần ăn đâu.
Lên kết đan mới ích cốc đc chứ trúc cơ vẫn phải nhét cơm với linh đan đẫy mõm. Mà lên kết đan có dễ đéo đâu, vạn đứa mới có 1 đứa may mắn lên đc kết đan.
 
Tml này còm chất vãi lồn, từ thớt bđs 2008-2013 đến thớt này. Mấy cái mày nói không phải tml nào cũng quách tỉnh được như thế đâu.



Đoạn này tao xác nhận, một tml chạy grab trước làm hàng bán shopee food nói đúng như vậy. Đặt qua app kiểu lồn cũng bị cắt giảm từ số lượng đến chất lượng, xui hơn là cả 2 vì app cắn cửa hàng rất sâu. Sau thằng đó không chịu nổi nhiệt nữa đóng tiệm chạy grab chở khách.

Tao ra đường lăn lộn nhiều, cũng lên voi xuống chó, chịu khó nói chuyện với đủ loại người thì biết mỗi cái một chút thôi tml.

Với lại tao cũng phàm ăn, đi đâu cũng thử đủ thứ, nên giờ mới biết ăn sao cho ngon sạch, đảm bảo sức khoẻ.

Nếu mày cái gì cũng mó tay vào, bỏ thời gian tám chuyện với mấy bà mấy cô trong chợ, thì sẽ ít bị lừa hơn.

Chỉ cần 1 tháng đi chợ 1 lần là hình dung được giá cost của đồ ăn rồi. Đkm giá thịt heo như hiện tại thì tô bún thịt nướng 40k làm sao mà có lời nếu xài thịt xịn?
 
Mua 10k dưa chua, 30k mỡ khẩu, 10k đậu phụ 30k 10 cái nem thanh hóa, gói phồng tôm 26k, túi lạc rang.
Mỡ đun thành tóp rắc ít muối bột canh
Mỡ thừa lướt đậu phụ rán, xong rán phồng tôm
Thêm mấy chai bia lạnh uống,
=> buổi tối cuối tuần của tao đó, sau xem phim rồi mai ngủ muộn mới dậy, chả muốn ra quán xá làm gì mệt người
 
Tao ra đường lăn lộn nhiều, cũng lên voi xuống chó, chịu khó nói chuyện với đủ loại người thì biết mỗi cái một chút thôi tml.

Với lại tao cũng phàm ăn, đi đâu cũng thử đủ thứ, nên giờ mới biết ăn sao cho ngon sạch, đảm bảo sức khoẻ.

Nếu mày cái gì cũng mó tay vào, bỏ thời gian tám chuyện với mấy bà mấy cô trong chợ, thì sẽ ít bị lừa hơn.

Chỉ cần 1 tháng đi chợ 1 lần là hình dung được giá cost của đồ ăn rồi. Đkm giá thịt heo như hiện tại thì tô bún thịt nướng 40k làm sao mà có lời nếu xài thịt xịn?

Đúng rồi, cả mấy cái thịt xiên nướng bán ngoài đường nữa.

Tao chắc k lăn được nhiều ngoài đường như m, nên đôi khi chắc vẫn ăn phải đồ hư nhưng tao luôn tâm niệm: mắc tiền chưa chắc xịn nhưng rẻ tiền chắc chắn đểu. Nếu không có thì tao ăn ít lại chứ tao ko kiếm đồ rẻ để ăn.
 

Có thể bạn quan tâm

Top