Lâm TaoBaoCó cái thằng củ cặc gì đeo kính nhìn đểu giả vcl ấy > Tao thấy suốt trên Facebook mà chặn đéo kịp luôn > Ấm tử sa bày bán nhiều như lợn con mới vl chứ ...
Thực ra t nghĩ dùng chén khải là thưởng thức trọn vẹn nhất!Đồng ý với mày. Trà ngon, nước ngọt thì chỉ cần 1 cái chén khải để uống thôi là đã thấy nó chất lượng rồi. Cần chó gì ấm tử sa đâu. Một tay làm trà lão làng bên Đài Loan cũng nói với tao như thế.
Tử Sa giờ còn nhiều, đất nó thô như quặng, phải trải qua nhào lặn, lọc lõi mới thành được cái đất để làm lên cái ấm. Ấm Tử Sa đắt thì phải là ấm thủ công, chứ không phải hàng công nghiệp hay bán công nghiệp, ngoài ra độ đắt phải do người làm, cái triện ấm đó và giấy tờ của cái ấm nó nói lên được ông bà nào làm lên, ông bà ấy còn sống không? có được giấy chứng nhận gì của nhà nước chưa. Chứ thực tế đất Tử Sa nó rẻ chứ k đến 15k tệ/ kg đâu. Giờ mua ấm có thể liên hệ với mấy công ty đấu giá, nó có người kiểm định kỹ, nhưng giá thì cũng không quá 15k tệ/ cái đâu, trừ mấy ấm bản limited của Cố Cảnh Chu.Thằng em (dại đéo gì mày, khôn bỏ mẹ rồi :-) ) ơi,
Làm đéo gì có ấm-tử-sa bán buôn theo lô như ảnh mày posted ở cái năm 2022 này nữa hả em?
Gần hai chục năm trước tao cũng lọ mọ (tranh thủ đợt đi công tác dài ngày ở Thượng Hải nên xin nghỉ thêm mấy ngày và nhờ bọn đồng nghiệp bên ấy dẫn đi) về tận vùng Giang Tô chỗ ngày xưa có mỏ đất sét hiếm Nghi Hưng ấy để định bụng mua lấy độ chục cái ấm về vừa dùng vừa làm quà, nghe tao trình bày nguyện vọng xong bọn văn phòng bên ấy nó cười bò ra sàn, chúng nó bảo đến bố/mẹ bọn tao cũng chỉ tầm được một vài cái thôi, đất sét khu đấy gần hết con mẹ nó rồi, giá đất (nguyên liệu) làm ấm bây giờ phải tầm 15.000 ( mười lăm nghìn) tệ một kg mà cũng đéo có nhiều; thôi mày đéo tin thì bọn tao dẫn mày đi xem cho biết thôi. Tao đến nơi thì thấy ấm đất sét mộc vẫn bán nhiều, có cả triện/ấn đủ thứ nhưng người bán họ cũng nói là đéo phải Tử-Sa đâu, nhái theo dáng tử-sa thôi vì làm đéo gì còn đất sét Nghi Hưng nữa. Tao cũng cậy thế đọc dăm ba cái truyện ngắn của cụ Nguyễn Tuân về trà nên bày đặt ra vẻ hiểu biết thử úp cái ấm xuống nước xem nó có thăng bằng không thì mấy người bán lại-cười-khà-khà, nghe con bạn thân đi cùng dịch thì đại loại công nghệ làm xương/cốt ấm bây giờ máy móc tính hết rồi, thích cái gì được cái đấy nên ba cái mẹo thử của các cụ ngày xưa giờ failed sạch.
Chắc thấy tao mặt đần ra vì thất vọng quá nên bọn văn phòng bên đấy nó bảo thôi mày cứ về đi, bọn tao sẽ kiếm cho mày một đôi cái, nhưng đéo rẻ đâu. Sau đấy thời gian ngắn thì có cái workshop ở Hong Kong, bọn nó mang cho tao được 2 cái, giá nghe xong tao chút nữa xỉu, nhưng vì sĩ diện cá nhân nên phải bấm bụng cười gượng "hảo lơ hảo lơ, xia xia". Từ hồi mua về (2006) đến giờ mang ra dùng chắc được độ chục lần, thấy trà pha bằng ấm này cũng đéo ngon hơn so với ấm thường (hay tại miệng tao đéo sành về trà chăng), mà lại cách rách vì ấm này chỉ hợp cho 2 người thôi do nó nhỏ. Tao cũng được biếu 1 cái ấm trà cực đắt, đổi ngang được 1 cái Rolex Day Date đấy; nhưng pha trà tàu uống thấy nó cũng bình thường, nhìn thì mộc mạc thô khéo để ngoài sân đéo ai thèm nhặt :-)
Chỗ ấm mày posted kia nếu là Tử-Sa thì có giá đéo dưới vài triệu Đô la Mỹ đâu, em ạ! Còn ấm tử-sa make-in Bát Tràng thì thôi, bàn làm đéo gì mấy cái thứ hàng gian, hàng giả!
Thằng nhõi con lấc cấc mất dạy đéo chịuLâm TaoBao![]()
Có khi còn thật nhưng nó biết mày muốn + có tiền nên đạp hàng kia xuống để bán hàng của nó. Chốt sale cơ bản thôi.Thằng em (dại đéo gì mày, khôn bỏ mẹ rồi :-) ) ơi,
Làm đéo gì có ấm-tử-sa bán buôn theo lô như ảnh mày posted ở cái năm 2022 này nữa hả em?
Gần hai chục năm trước tao cũng lọ mọ (tranh thủ đợt đi công tác dài ngày ở Thượng Hải nên xin nghỉ thêm mấy ngày và nhờ bọn đồng nghiệp bên ấy dẫn đi) về tận vùng Giang Tô chỗ ngày xưa có mỏ đất sét hiếm Nghi Hưng ấy để định bụng mua lấy độ chục cái ấm về vừa dùng vừa làm quà, nghe tao trình bày nguyện vọng xong bọn văn phòng bên ấy nó cười bò ra sàn, chúng nó bảo đến bố/mẹ bọn tao cũng chỉ tầm được một vài cái thôi, đất sét khu đấy gần hết con mẹ nó rồi, giá đất (nguyên liệu) làm ấm bây giờ phải tầm 15.000 ( mười lăm nghìn) tệ một kg mà cũng đéo có nhiều; thôi mày đéo tin thì bọn tao dẫn mày đi xem cho biết thôi. Tao đến nơi thì thấy ấm đất sét mộc vẫn bán nhiều, có cả triện/ấn đủ thứ nhưng người bán họ cũng nói là đéo phải Tử-Sa đâu, nhái theo dáng tử-sa thôi vì làm đéo gì còn đất sét Nghi Hưng nữa. Tao cũng cậy thế đọc dăm ba cái truyện ngắn của cụ Nguyễn Tuân về trà nên bày đặt ra vẻ hiểu biết thử úp cái ấm xuống nước xem nó có thăng bằng không thì mấy người bán lại-cười-khà-khà, nghe con bạn thân đi cùng dịch thì đại loại công nghệ làm xương/cốt ấm bây giờ máy móc tính hết rồi, thích cái gì được cái đấy nên ba cái mẹo thử của các cụ ngày xưa giờ failed sạch.
Chắc thấy tao mặt đần ra vì thất vọng quá nên bọn văn phòng bên đấy nó bảo thôi mày cứ về đi, bọn tao sẽ kiếm cho mày một đôi cái, nhưng đéo rẻ đâu. Sau đấy thời gian ngắn thì có cái workshop ở Hong Kong, bọn nó mang cho tao được 2 cái, giá nghe xong tao chút nữa xỉu, nhưng vì sĩ diện cá nhân nên phải bấm bụng cười gượng "hảo lơ hảo lơ, xia xia". Từ hồi mua về (2006) đến giờ mang ra dùng chắc được độ chục lần, thấy trà pha bằng ấm này cũng đéo ngon hơn so với ấm thường (hay tại miệng tao đéo sành về trà chăng), mà lại cách rách vì ấm này chỉ hợp cho 2 người thôi do nó nhỏ. Tao cũng được biếu 1 cái ấm trà cực đắt, đổi ngang được 1 cái Rolex Day Date đấy; nhưng pha trà tàu uống thấy nó cũng bình thường, nhìn thì mộc mạc thô khéo để ngoài sân đéo ai thèm nhặt :-)
Chỗ ấm mày posted kia nếu là Tử-Sa thì có giá đéo dưới vài triệu Đô la Mỹ đâu, em ạ! Còn ấm tử-sa make-in Bát Tràng thì thôi, bàn làm đéo gì mấy cái thứ hàng gian, hàng giả!
Đa phần toàn thấy báo giá mấy triệu Vnd một cái thôi a . Made in tung củaThằng em (dại đéo gì mày, khôn bỏ mẹ rồi :-) ) ơi,
Làm đéo gì có ấm-tử-sa bán buôn theo lô như ảnh mày posted ở cái năm 2022 này nữa hả em?
Gần hai chục năm trước tao cũng lọ mọ (tranh thủ đợt đi công tác dài ngày ở Thượng Hải nên xin nghỉ thêm mấy ngày và nhờ bọn đồng nghiệp bên ấy dẫn đi) về tận vùng Giang Tô chỗ ngày xưa có mỏ đất sét hiếm Nghi Hưng ấy để định bụng mua lấy độ chục cái ấm về vừa dùng vừa làm quà, nghe tao trình bày nguyện vọng xong bọn văn phòng bên ấy nó cười bò ra sàn, chúng nó bảo đến bố/mẹ bọn tao cũng chỉ tầm được một vài cái thôi, đất sét khu đấy gần hết con mẹ nó rồi, giá đất (nguyên liệu) làm ấm bây giờ phải tầm 15.000 ( mười lăm nghìn) tệ một kg mà cũng đéo có nhiều; thôi mày đéo tin thì bọn tao dẫn mày đi xem cho biết thôi. Tao đến nơi thì thấy ấm đất sét mộc vẫn bán nhiều, có cả triện/ấn đủ thứ nhưng người bán họ cũng nói là đéo phải Tử-Sa đâu, nhái theo dáng tử-sa thôi vì làm đéo gì còn đất sét Nghi Hưng nữa. Tao cũng cậy thế đọc dăm ba cái truyện ngắn của cụ Nguyễn Tuân về trà nên bày đặt ra vẻ hiểu biết thử úp cái ấm xuống nước xem nó có thăng bằng không thì mấy người bán lại-cười-khà-khà, nghe con bạn thân đi cùng dịch thì đại loại công nghệ làm xương/cốt ấm bây giờ máy móc tính hết rồi, thích cái gì được cái đấy nên ba cái mẹo thử của các cụ ngày xưa giờ failed sạch.
Chắc thấy tao mặt đần ra vì thất vọng quá nên bọn văn phòng bên đấy nó bảo thôi mày cứ về đi, bọn tao sẽ kiếm cho mày một đôi cái, nhưng đéo rẻ đâu. Sau đấy thời gian ngắn thì có cái workshop ở Hong Kong, bọn nó mang cho tao được 2 cái, giá nghe xong tao chút nữa xỉu, nhưng vì sĩ diện cá nhân nên phải bấm bụng cười gượng "hảo lơ hảo lơ, xia xia". Từ hồi mua về (2006) đến giờ mang ra dùng chắc được độ chục lần, thấy trà pha bằng ấm này cũng đéo ngon hơn so với ấm thường (hay tại miệng tao đéo sành về trà chăng), mà lại cách rách vì ấm này chỉ hợp cho 2 người thôi do nó nhỏ. Tao cũng được biếu 1 cái ấm trà cực đắt, đổi ngang được 1 cái Rolex Day Date đấy; nhưng pha trà tàu uống thấy nó cũng bình thường, nhìn thì mộc mạc thô khéo để ngoài sân đéo ai thèm nhặt :-)
Chỗ ấm mày posted kia nếu là Tử-Sa thì có giá đéo dưới vài triệu Đô la Mỹ đâu, em ạ! Còn ấm tử-sa make-in Bát Tràng thì thôi, bàn làm đéo gì mấy cái thứ hàng gian, hàng giả!
Tên mày hay đấyTử Sa giờ còn nhiều, đất nó thô như quặng, phải trải qua nhào lặn, lọc lõi mới thành được cái đất để làm lên cái ấm. Ấm Tử Sa đắt thì phải là ấm thủ công, chứ không phải hàng công nghiệp hay bán công nghiệp, ngoài ra độ đắt phải do người làm, cái triện ấm đó và giấy tờ của cái ấm nó nói lên được ông bà nào làm lên, ông bà ấy còn sống không? có được giấy chứng nhận gì của nhà nước chưa. Chứ thực tế đất Tử Sa nó rẻ chứ k đến 15k tệ/ kg đâu. Giờ mua ấm có thể liên hệ với mấy công ty đấu giá, nó có người kiểm định kỹ, nhưng giá thì cũng không quá 15k tệ/ cái đâu, trừ mấy ấm bản limited của Cố Cảnh Chu.
Pha trà bằng ấm Tử Sa thì nên dùng trà hương của bọn tàu, chứ k dùng trà Việt, mỗi ấm cũng k nên pha nhiều loại trà, vì nó sẽ trộn hương. 1 cái ấm pha liên tục 1 loại trà trong vài năm, chỉ cần đổ nước sôi là mùi hương trà bám trên thành ấm nó toả lên đủ thơm rồi.
Thực chất đây cũng chỉ là loại hình sưu tập, và là 1 ngách chơi thôi, người Việt k hợp với bộ môn này, không hẳn là k có tiền, nhưng nó còn thiếu quá nhiều thứ để tạo nên một văn hoá trà.
Thế mà xem thằng lâm taobao trên tiktok chém gió như đúng rồi hóa ra cũng lùa gà cả lũ nhỉ, nhắm vào cái thú thích đú đởn của người vn mà làm giàu đkm nó khôn vclThằng em (dại đéo gì mày, khôn bỏ mẹ rồi :-) ) ơi,
Làm đéo gì có ấm-tử-sa bán buôn theo lô như ảnh mày posted ở cái năm 2022 này nữa hả em?
Gần hai chục năm trước tao cũng lọ mọ (tranh thủ đợt đi công tác dài ngày ở Thượng Hải nên xin nghỉ thêm mấy ngày và nhờ bọn đồng nghiệp bên ấy dẫn đi) về tận vùng Giang Tô chỗ ngày xưa có mỏ đất sét hiếm Nghi Hưng ấy để định bụng mua lấy độ chục cái ấm về vừa dùng vừa làm quà, nghe tao trình bày nguyện vọng xong bọn văn phòng bên ấy nó cười bò ra sàn, chúng nó bảo đến bố/mẹ bọn tao cũng chỉ tầm được một vài cái thôi, đất sét khu đấy gần hết con mẹ nó rồi, giá đất (nguyên liệu) làm ấm bây giờ phải tầm 15.000 ( mười lăm nghìn) tệ một kg mà cũng đéo có nhiều; thôi mày đéo tin thì bọn tao dẫn mày đi xem cho biết thôi. Tao đến nơi thì thấy ấm đất sét mộc vẫn bán nhiều, có cả triện/ấn đủ thứ nhưng người bán họ cũng nói là đéo phải Tử-Sa đâu, nhái theo dáng tử-sa thôi vì làm đéo gì còn đất sét Nghi Hưng nữa. Tao cũng cậy thế đọc dăm ba cái truyện ngắn của cụ Nguyễn Tuân về trà nên bày đặt ra vẻ hiểu biết thử úp cái ấm xuống nước xem nó có thăng bằng không thì mấy người bán lại-cười-khà-khà, nghe con bạn thân đi cùng dịch thì đại loại công nghệ làm xương/cốt ấm bây giờ máy móc tính hết rồi, thích cái gì được cái đấy nên ba cái mẹo thử của các cụ ngày xưa giờ failed sạch.
Chắc thấy tao mặt đần ra vì thất vọng quá nên bọn văn phòng bên đấy nó bảo thôi mày cứ về đi, bọn tao sẽ kiếm cho mày một đôi cái, nhưng đéo rẻ đâu. Sau đấy thời gian ngắn thì có cái workshop ở Hong Kong, bọn nó mang cho tao được 2 cái, giá nghe xong tao chút nữa xỉu, nhưng vì sĩ diện cá nhân nên phải bấm bụng cười gượng "hảo lơ hảo lơ, xia xia". Từ hồi mua về (2006) đến giờ mang ra dùng chắc được độ chục lần, thấy trà pha bằng ấm này cũng đéo ngon hơn so với ấm thường (hay tại miệng tao đéo sành về trà chăng), mà lại cách rách vì ấm này chỉ hợp cho 2 người thôi do nó nhỏ. Tao cũng được biếu 1 cái ấm trà cực đắt, đổi ngang được 1 cái Rolex Day Date đấy; nhưng pha trà tàu uống thấy nó cũng bình thường, nhìn thì mộc mạc thô khéo để ngoài sân đéo ai thèm nhặt :-)
Chỗ ấm mày posted kia nếu là Tử-Sa thì có giá đéo dưới vài triệu Đô la Mỹ đâu, em ạ! Còn ấm tử-sa make-in Bát Tràng thì thôi, bàn làm đéo gì mấy cái thứ hàng gian, hàng giả!
màu mè thôi mày, đất tử sa chuẩn làm trà hết con mẹ nó rồiĐất tử sa ở TQ cũng còn nhiều đâu nhỉ. Buôn ấm tử sa cũng lãi kinh. Tao chưa đủ trình để nhận ra pha trà ấm tử sa ngon hơn ấm bát tràng hay ấm hàng chợ như thế nào.
thì là lùa mà, k phải ai cũng có sự hiểu biết, giành thời gian rất lâu ra mới tìmhiểu được, chất đất, kết cấu, tay nghề thợ. Nó chém thôi. ấm có ấm ngon thật, t có hơn chục cái, cái rẻ là vài củ, đắt có cái 30tr và đắt nhất của tao là 180tr cái ấmThế mà xem thằng lâm taobao trên tiktok chém gió như đúng rồi hóa ra cũng lùa gà cả lũ nhỉ, nhắm vào cái thú thích đú đởn của người vn mà làm giàu đkm nó khôn vcl