Xitrum3108
Gió lạnh đầu buồi
Hà Nội mấy ngày nay mưa gió, tiết trời chớm đông. Cả ngày dài lạnh lẽo ẩm thấp tiếng mưa rơi tả tích mà não lòng. Nằm trong phòng với 4 bức tường tao lại nghĩ về cái hành trình phía trước, 1 thằng tuổi đời đang dần tiến đến cái mốc 30 mà sao mịt mờ và mông lung đến thế. Công việc thì chưa ổn định, học hành cũng chả đâu vào đâu, định hướng tương lai thì chưa thấy, nghĩ giông nghĩ dài rồi vẫn phải nhấc mông mà đi làm để kiếm đồng ra đồng vào cho bản thân. Nhiều lúc không muốn than vãn vì nó chỉ làm mình hèn đi, cảm thấy bản thân nó kém cỏi nên là nghĩ gì tâm tư gì cũng chỉ giữ trong lòng. Ở cái thời gian này thì lại cô đơn mà tao cảm nhận nó từng chút một, gặp gỡ bạn bè thì cũng chỉ vài 3 chuyện sáo rỗng, miệng thì cười giấu đi những cái tâm tư, muốn tâm sự nhưng lại thôi vì bạn bè ai cũng có csong riêng, nỗi lo riêng, suy nghĩ riêng nên mấy ai có thể thấu hiểu mình ngoài bản thân mình đâu. Đôi lúc cũng muốn có 1 đứa con gái bên cạnh mình, ko cần xinh ko cần bốc lửa hay nổi bật mà chỉ cần 1 đứa con gái bình thường, biết nghe biết chia sẻ, cùng nói chuyện cùng đồng cảm cùng đi chơi cùng bên nhau cảm nhận chút tình cảm lứa đôi trong yên bình, không cần hứa hẹn hay hy vọng dài lâu mà chỉ cần hạnh phúc ở hiện tại là đủ. Rồi sự nghiệp của bản thân không rõ ràng đưa đến áp lực đè nặng, nếu ngày mai không có tiền rồi sao? Công việc ko ổn định sẽ như nào? Bản thân sẽ ra sao? Gia đình mà mình phải chịu trách nhiệm như thế nào? Hàng tá câu hỏi trong đầu vẫn chưa có lời giải đáp. Tao mang trong mình 1 suy nghĩ rằng, cuộc đời mình mà ko giàu thì con người mình sẽ ko ngóc đầu lên đc, chúng mày nghe có vẻ hão huyền nực cười đúng ko? Tao biết để giàu thì rất khó ko phải ai cũng có thể, đa phần rồi cũng sẽ chọn cuộc sống ổn định nhưng yên bình đủ ăn đủ sống đủ lo cho bản thân và gia đình. Nhưng với 1 số người mà tao là 1 ví dụ đây thì nếu ko giàu coi như cuộc đời này chìm trong vô nghĩa, bởi những gì t đã trải qua từ tấm bé đến hiện tại, có những tủi nhục những uất ức và cả nỗi đau phải đè nén suốt bao năm qua. Tất cả chỉ có thể qua đi, có thể giải quyết bằng tiền bằng địa vị, bằng chỗ đứng cao trong xã hội, khi có đc những điều kiện đó thì con người tao mới có thể giải tỏa, có thể vững tâm mà sống đúng 1 đời trai.
Trên đây chỉ là những dòng tâm sự nhỏ, tao giữ trong lòng quá lâu mà ko có ai để tâm sự nên tao viết lên đây để giải tỏa phần nào thôi. Những dòng tao viết ko phải để than vãn kể khổ nên thằng nào thấy tao có vẻ như vậy thì vui lòng lướt qua đừng cmt vào post này vì tao đang ko muốn chửi nhau đâu. Nếu có hơi dài mong chúng mày thông cảm và cảm ơn vì đã kiên nhẫn đọc đc đến đây. Anh em có tâm tư suy nghĩ gì cứ mạnh dạn chia sẻ ở dưới cùng nhau đồng cảm và thấu hiểu. Cảm ơn anh em.
Trên đây chỉ là những dòng tâm sự nhỏ, tao giữ trong lòng quá lâu mà ko có ai để tâm sự nên tao viết lên đây để giải tỏa phần nào thôi. Những dòng tao viết ko phải để than vãn kể khổ nên thằng nào thấy tao có vẻ như vậy thì vui lòng lướt qua đừng cmt vào post này vì tao đang ko muốn chửi nhau đâu. Nếu có hơi dài mong chúng mày thông cảm và cảm ơn vì đã kiên nhẫn đọc đc đến đây. Anh em có tâm tư suy nghĩ gì cứ mạnh dạn chia sẻ ở dưới cùng nhau đồng cảm và thấu hiểu. Cảm ơn anh em.