Đạo lý Bị ma nhát khi thuê nhà ở đường Lê Đức Thọ - Gò Vấp (gần xóm Đạo).

Bị ma nhát khi thuê nhà ở đường Lê Đức Thọ - Gò Vấp (gần xóm Đạo).
Hồi năm 2015, tui có thuê một căn nhà nguyên căn ở Lê Đức Thọ, chỗ gần xóm đạo. Thuê cùng thằng bạn thân và gia đình nó, gồm có bà, cô và anh họ. Ở được vài tháng thì cũng không thấy gì lạ, ngoài việc đêm hay nghe tiếng rầm rì và tiếng cười khúc khích. Do bà với cô hay coi phim và thức khuya nói chuyện, nên cứ nghĩ là do hai người đó. Nhưng sau này tui mới phát hiện ra là không bình thường.

Để dễ hình dung, tui miêu tả sơ căn nhà: diện tích khoảng 5x15 mét. Từ ngoài vào là phòng khách, bà với cô kê cái giường ngay đó để ngủ luôn. Kế đến là phòng của tui với bạn tui – phòng này không kín, hở ở trên nên nghe được tiếng bên ngoài. Qua khỏi đó là bếp, trên bếp có cái gác gỗ là chỗ ông anh bạn tui ở. Qua hết bếp là toilet.

Chuyện thứ nhất, có lần tui giặt đồ xong, vì nhà có hai chỗ phơi đồ – một là hiên trước cửa nhà vào phòng khách, chỗ còn lại là cái ban công nhỏ trên gác gỗ. Do phơi ở đằng trước sợ mất đồ (cửa rào có nhiều khe to), nên tui mới lên phòng ông anh xin vô phơi ké.

Lúc phơi, tui nhìn từ ban công xuống thì thấy phía dưới là một khu mộ nhỏ. Mộ nhìn khá cổ, xung quanh toàn nhà dân. Tui thường phơi ban ngày nên cũng không sợ gì. Nhưng có nhiều lần tui cứ nghe tiếng cười giỡn khúc khích và tiếng người đi lại trên gác. Mà cứ nghĩ là ông anh coi phim.

Một lần, tui giặt đồ ban đêm, tầm 7 giờ tối. Khiêng thau đồ ra thì nghe tiếng người trên gác, tui lên gõ cửa xin vô phơi. Lên sát cửa, vẫn còn nghe tiếng cười giỡn. Tui gõ cửa thì im bặt. Gõ lần hai, lần ba, không thấy ai trả lời. Đẩy nhẹ cửa thì nó mở ra luôn, bên trong tối thui, không có ai.

Cũng bắt đầu thấy ớn, nhưng nghĩ chắc nghe nhầm. Tui bưng thau đồ đi xuyên qua phòng, bật đèn lên rồi ra ban công phơi. Phơi được hai cái thì… ĐÙNG! ĐÙNG! – cửa phòng tự nhiên đóng cái rầm, trong khi tui đang ở ngoài ban công, mà cửa ban công cũng tự đóng luôn.

Gió đâu ra mà mạnh vậy? Tui quăng thau đồ, phi như bay xuống dưới nhà. Còn nghe loáng thoáng tiếng cười khúc khích nữa. Đợi thằng bạn về, nhờ nó lên lấy thau đồ dùm. Từ ngày đó, tui không dám mò lên cái gác ấy nữa. Vậy mà ông anh vẫn ở đó bình thường, hay thiệt. Tui kể bạn tui nghe, nó không tin. Nhưng cũng từ đó, tui bắt đầu để ý âm thanh trong nhà, rồi phát hiện thêm nhiều chuyện lạ.

Chuyện thứ hai, sau vụ hú hồn lúc phơi đồ thì mấy hiện tượng lạ không thấy nữa. Tầm một tháng sau, một hôm tui đi làm về thì bà với cô về Hóc Môn có việc hai ngày, chỉ còn tui, thằng bạn và ông anh ở nhà. Đến 8 giờ tối, thằng bạn gọi bảo tối nay đi đêm không về. Tui cũng ừ à, lâu lâu ở một mình thì tranh thủ chiến game, đàn hát thoải mái.

Có ông anh ở trên gác nên cũng yên tâm. Chơi game, đàn hát chán chê, tui lấy ra 3–4 lon bia uống cho dễ ngủ. Khi ra lấy bia thì lại nghe tiếng bước chân trên gác, kèm theo tiếng nói chuyện nhỏ, không rõ. Nghĩ là ông anh đã về, chắc do đeo tai nghe nên không nghe tiếng ổng vô.

Tui kêu: "Anh Đê ơi, xuống làm vài lon chơi không anh? Mang laptop xuống đánh game với em luôn."
Tiếng động im bặt.

Tui lại kêu: "Nhậu anh ơi!"
Không gian lúc đó im lặng đến mức tui nghe rõ nhịp tim mình. Cảm giác ngột ngạt lắm. Tui lắng tai nghe tiếp, nhưng không thấy phản hồi gì. Nghĩ chắc ổng mệt nên không muốn bị làm phiền. Tui đi lên nhà trước kiểm tra cửa nẻo thì thấy nhà trước trống trơn, xe ổng không có. Ủa, vậy là ổng chưa về hả ta?

Giờ đã hơn 11 giờ, mà ổng chưa về thì chắc đi qua đêm như mọi lần. Tui đứng hình… Hóa ra, cái tiếng động trên gác hồi nãy không phải do ổng. Mà thật ra, lúc này tui cũng quen với mấy vụ này rồi. Tui nghĩ, mình không đụng chạm gì thì người ta cũng không làm gì lại. Tự trấn an vậy đó.

Đêm nay lại là một đêm dài nữa. Tầm gần 12 giờ, bia bắt đầu thấm, tui tắt máy tính chuẩn bị đi ngủ. Vào toilet đánh răng xong thì đèn toilet lại cháy bóng, chỉ còn đèn bếp hắt vào mà lại chớp chớp, lúc sáng lúc yếu, nhìn mờ mờ khó chịu lắm.

Lúc đó người tê tê vì say, khoảng 4 lon là tui ngáo rồi, nên cảm giác sợ cũng giảm. Đi từ toilet ra bếp thì… ĐÙNG! ĐÙNG! – trên gác có tiếng như rớt cái gì đó. Tui đứng tim, co giò chạy vô phòng, rén lắm rồi. Không gian lại im re, nghe ngột ngạt kinh khủng. Nghe ngóng thêm một hồi thì không thấy gì lạ nữa, tui tắt đèn đi ngủ.

Vì bia ngấm nên ngủ cũng nhanh, nhưng đang ngủ thì bị đánh thức bởi tiếng ồn rất khó chịu, như tiếng đám đông đang nhậu nhẹt nói chuyện ồn ào. Rồi cả tiếng bước chân ngoài hành lang, đi từ phòng khách xuống bếp, ngang qua cửa phòng tui, đi tới đi lui liên tục.

Tui tỉnh vì mắc tiểu, thiệt chứ, đang lúc này mà thận nó "làm việc" thì chịu không nổi. Ráng nhịn ngủ tiếp không được, bật dậy thì tiếng ồn biến mất. Không gian im ắng một cách kỳ lạ. Tui tranh thủ mở đèn, đi vệ sinh rồi tính ngủ tiếp. Nhìn đồng hồ, mới 1 giờ sáng, nghĩa là mới ngủ được chừng 30 phút.

Ra tới toilet thì đèn bếp và toilet đều không sáng, cứ chớp chớp mờ mờ. Đang phân vân thì… ĐÙNG! ĐÙNG! – lại có gì đó rớt trên gác. Tui không nghĩ nhiều, lao vô toilet giải quyết thật nhanh. Xong xuôi chạy ra thì lại nghe tiếng van nước vẫn đang xả. Nghĩ chắc hồi nãy gấp quá, vướng quần vào van nước nên nó bị mở. Tui quay vô tắt rồi chạy vội ra ngoài.

Và lại… TIẾNG CƯỜI KHÚC KHÍCH. Vâng, đích thị là tiếng cười. Tui chạy về phòng, khóa cửa rồi trùm chăn kín mít. Sợ thì sợ nhưng do bia nên cũng dần ngủ lại được.

Đang chập chờn thì… Cạch cạch, cạch cạch…
Tui giật mình nhưng mắt vẫn nhắm, cố phân tích xem tiếng gì. À, đó là tiếng tay nắm cửa bị vặn. Vì cửa khoá trong nên vặn không được, nó mới phát ra tiếng như vậy.

Tui cứng đơ người, vẫn nằm im, da gà nổi khắp người. Tập trung lắng nghe…
Lại… Cạch cạch, cạch cạch…

Lần này rõ ràng lắm. Tui sợ cứng người, nằm im lặng không dám nhúc nhích. Mặc dù sau đó không có chuyện gì nữa, nhưng tui thức tới sáng luôn, không dám ngủ lại.

Đây là câu chuyện có thật của bạn Mr. Trouble.
 
Bị ma nhát khi thuê nhà ở đường Lê Đức Thọ - Gò Vấp (gần xóm Đạo).
Hồi năm 2015, tui có thuê một căn nhà nguyên căn ở Lê Đức Thọ, chỗ gần xóm đạo. Thuê cùng thằng bạn thân và gia đình nó, gồm có bà, cô và anh họ. Ở được vài tháng thì cũng không thấy gì lạ, ngoài việc đêm hay nghe tiếng rầm rì và tiếng cười khúc khích. Do bà với cô hay coi phim và thức khuya nói chuyện, nên cứ nghĩ là do hai người đó. Nhưng sau này tui mới phát hiện ra là không bình thường.

Để dễ hình dung, tui miêu tả sơ căn nhà: diện tích khoảng 5x15 mét. Từ ngoài vào là phòng khách, bà với cô kê cái giường ngay đó để ngủ luôn. Kế đến là phòng của tui với bạn tui – phòng này không kín, hở ở trên nên nghe được tiếng bên ngoài. Qua khỏi đó là bếp, trên bếp có cái gác gỗ là chỗ ông anh bạn tui ở. Qua hết bếp là toilet.

Chuyện thứ nhất, có lần tui giặt đồ xong, vì nhà có hai chỗ phơi đồ – một là hiên trước cửa nhà vào phòng khách, chỗ còn lại là cái ban công nhỏ trên gác gỗ. Do phơi ở đằng trước sợ mất đồ (cửa rào có nhiều khe to), nên tui mới lên phòng ông anh xin vô phơi ké.

Lúc phơi, tui nhìn từ ban công xuống thì thấy phía dưới là một khu mộ nhỏ. Mộ nhìn khá cổ, xung quanh toàn nhà dân. Tui thường phơi ban ngày nên cũng không sợ gì. Nhưng có nhiều lần tui cứ nghe tiếng cười giỡn khúc khích và tiếng người đi lại trên gác. Mà cứ nghĩ là ông anh coi phim.

Một lần, tui giặt đồ ban đêm, tầm 7 giờ tối. Khiêng thau đồ ra thì nghe tiếng người trên gác, tui lên gõ cửa xin vô phơi. Lên sát cửa, vẫn còn nghe tiếng cười giỡn. Tui gõ cửa thì im bặt. Gõ lần hai, lần ba, không thấy ai trả lời. Đẩy nhẹ cửa thì nó mở ra luôn, bên trong tối thui, không có ai.

Cũng bắt đầu thấy ớn, nhưng nghĩ chắc nghe nhầm. Tui bưng thau đồ đi xuyên qua phòng, bật đèn lên rồi ra ban công phơi. Phơi được hai cái thì… ĐÙNG! ĐÙNG! – cửa phòng tự nhiên đóng cái rầm, trong khi tui đang ở ngoài ban công, mà cửa ban công cũng tự đóng luôn.

Gió đâu ra mà mạnh vậy? Tui quăng thau đồ, phi như bay xuống dưới nhà. Còn nghe loáng thoáng tiếng cười khúc khích nữa. Đợi thằng bạn về, nhờ nó lên lấy thau đồ dùm. Từ ngày đó, tui không dám mò lên cái gác ấy nữa. Vậy mà ông anh vẫn ở đó bình thường, hay thiệt. Tui kể bạn tui nghe, nó không tin. Nhưng cũng từ đó, tui bắt đầu để ý âm thanh trong nhà, rồi phát hiện thêm nhiều chuyện lạ.

Chuyện thứ hai, sau vụ hú hồn lúc phơi đồ thì mấy hiện tượng lạ không thấy nữa. Tầm một tháng sau, một hôm tui đi làm về thì bà với cô về Hóc Môn có việc hai ngày, chỉ còn tui, thằng bạn và ông anh ở nhà. Đến 8 giờ tối, thằng bạn gọi bảo tối nay đi đêm không về. Tui cũng ừ à, lâu lâu ở một mình thì tranh thủ chiến game, đàn hát thoải mái.

Có ông anh ở trên gác nên cũng yên tâm. Chơi game, đàn hát chán chê, tui lấy ra 3–4 lon bia uống cho dễ ngủ. Khi ra lấy bia thì lại nghe tiếng bước chân trên gác, kèm theo tiếng nói chuyện nhỏ, không rõ. Nghĩ là ông anh đã về, chắc do đeo tai nghe nên không nghe tiếng ổng vô.

Tui kêu: "Anh Đê ơi, xuống làm vài lon chơi không anh? Mang laptop xuống đánh game với em luôn."
Tiếng động im bặt.

Tui lại kêu: "Nhậu anh ơi!"
Không gian lúc đó im lặng đến mức tui nghe rõ nhịp tim mình. Cảm giác ngột ngạt lắm. Tui lắng tai nghe tiếp, nhưng không thấy phản hồi gì. Nghĩ chắc ổng mệt nên không muốn bị làm phiền. Tui đi lên nhà trước kiểm tra cửa nẻo thì thấy nhà trước trống trơn, xe ổng không có. Ủa, vậy là ổng chưa về hả ta?

Giờ đã hơn 11 giờ, mà ổng chưa về thì chắc đi qua đêm như mọi lần. Tui đứng hình… Hóa ra, cái tiếng động trên gác hồi nãy không phải do ổng. Mà thật ra, lúc này tui cũng quen với mấy vụ này rồi. Tui nghĩ, mình không đụng chạm gì thì người ta cũng không làm gì lại. Tự trấn an vậy đó.

Đêm nay lại là một đêm dài nữa. Tầm gần 12 giờ, bia bắt đầu thấm, tui tắt máy tính chuẩn bị đi ngủ. Vào toilet đánh răng xong thì đèn toilet lại cháy bóng, chỉ còn đèn bếp hắt vào mà lại chớp chớp, lúc sáng lúc yếu, nhìn mờ mờ khó chịu lắm.

Lúc đó người tê tê vì say, khoảng 4 lon là tui ngáo rồi, nên cảm giác sợ cũng giảm. Đi từ toilet ra bếp thì… ĐÙNG! ĐÙNG! – trên gác có tiếng như rớt cái gì đó. Tui đứng tim, co giò chạy vô phòng, rén lắm rồi. Không gian lại im re, nghe ngột ngạt kinh khủng. Nghe ngóng thêm một hồi thì không thấy gì lạ nữa, tui tắt đèn đi ngủ.

Vì bia ngấm nên ngủ cũng nhanh, nhưng đang ngủ thì bị đánh thức bởi tiếng ồn rất khó chịu, như tiếng đám đông đang nhậu nhẹt nói chuyện ồn ào. Rồi cả tiếng bước chân ngoài hành lang, đi từ phòng khách xuống bếp, ngang qua cửa phòng tui, đi tới đi lui liên tục.

Tui tỉnh vì mắc tiểu, thiệt chứ, đang lúc này mà thận nó "làm việc" thì chịu không nổi. Ráng nhịn ngủ tiếp không được, bật dậy thì tiếng ồn biến mất. Không gian im ắng một cách kỳ lạ. Tui tranh thủ mở đèn, đi vệ sinh rồi tính ngủ tiếp. Nhìn đồng hồ, mới 1 giờ sáng, nghĩa là mới ngủ được chừng 30 phút.

Ra tới toilet thì đèn bếp và toilet đều không sáng, cứ chớp chớp mờ mờ. Đang phân vân thì… ĐÙNG! ĐÙNG! – lại có gì đó rớt trên gác. Tui không nghĩ nhiều, lao vô toilet giải quyết thật nhanh. Xong xuôi chạy ra thì lại nghe tiếng van nước vẫn đang xả. Nghĩ chắc hồi nãy gấp quá, vướng quần vào van nước nên nó bị mở. Tui quay vô tắt rồi chạy vội ra ngoài.

Và lại… TIẾNG CƯỜI KHÚC KHÍCH. Vâng, đích thị là tiếng cười. Tui chạy về phòng, khóa cửa rồi trùm chăn kín mít. Sợ thì sợ nhưng do bia nên cũng dần ngủ lại được.

Đang chập chờn thì… Cạch cạch, cạch cạch…
Tui giật mình nhưng mắt vẫn nhắm, cố phân tích xem tiếng gì. À, đó là tiếng tay nắm cửa bị vặn. Vì cửa khoá trong nên vặn không được, nó mới phát ra tiếng như vậy.

Tui cứng đơ người, vẫn nằm im, da gà nổi khắp người. Tập trung lắng nghe…
Lại… Cạch cạch, cạch cạch…

Lần này rõ ràng lắm. Tui sợ cứng người, nằm im lặng không dám nhúc nhích. Mặc dù sau đó không có chuyện gì nữa, nhưng tui thức tới sáng luôn, không dám ngủ lại.

Đây là câu chuyện có thật của bạn Mr. Trouble.
Dm lê duẩn về đấy
 
bật lap, mở sex max loa, lên ngay cái chỗ hay nhìn thấy, ngồi dạng háng quay rồi xuất luôn ở đó, xuất xong chờ đái thêm phát nữa, đảm bảo ko bao giờ thấy thêm 1 lần
Diss, sợ đéo cửng dc mà xuất, mà đang đéo cửng dc lại cứ thấy cái gì lạnh lạnh mơn trớn con cặc xong có tiếng cười khúc khích " để em kích cho" nữa thì thôi, khéo hoạ mi đéo bao giờ hót dc :vozvn (13)::vozvn (13):
 
Diss, sợ đéo cửng dc mà xuất, mà đang đéo cửng dc lại cứ thấy cái gì lạnh lạnh mơn trớn con cặc xong có tiếng cười khúc khích " để em kích cho" nữa thì thôi, khéo hoạ mi đéo bao giờ hót dc :vozvn (13)::vozvn (13):
đừng cợt nhả, nghe thì tưởng đùa, nhưng khi mày làm được như vậy có nghĩa là mày đã vượt qua được nỗi sợ, đối mặt với nỗi sợ hãi mà tìm đc đến khoái lạc của nhân gian, 2 phạm trù trái ngược đấy sẽ dung hoà cái tần số kia đi, lúc đấy mày ở tần số khác, ko cùng tần số với tụi nó nữa, tự khắc sẽ ko còn thấy, người cũng vậy - ma cũng thế, cùng tần số sẽ thu hút nhau thôi
 
Tao nghĩ là chỗ mày ở không gian có vấn đề, do tần số của mày nên m loáng thoáng gặp được thế giới song song thôi, bên kia chỉ là hai em múi mít đang vui đùa thôi.
Tao hồi nhỏ cũng thấy ma, lúc về quê ăn tết gì ấy, bên ngoài mặt đường có mấy ngôi mộ, nhà đi một đoạn đường nữa mới tới, không gần mấy ngôi mộ lắm, nửa đêm tối thui ngó ra vườn thấy bóng trắng rất cao đầu trùm bao kiểu vải hay trùm mấy tử tù ấy đứng cạnh cây, một tay cầm lưỡi cưa, tiềm thức t nghĩ là 12h có ma tao liếc qua đồng hồ thấy kim chỉ đúng 12h đêm luôn xong quay ra nhìn lại thì không thấy nữa, giờ tao vẫn còn nhớ cảm giác lúc đó, cũng không thấy sợ gì, chắc xuất hiện rồi biến mất nhanh quá tao không kịp phản ứng, cơ mà tao thắc mắc có trường hợp nào gặp ma tập thể không cm:vozvn (19):
 
tao lái xe tải đường dài, hay đi đêm, gặp ma cũng nhiều.

Mà t cũng đéo hiểu, cái đà lạt này người dân cũng hiền, mà lắm ma vcl.

Chung quy lại thì sống có kiêng có lành, sống tử tế thì đéo việc gì phải sợ ma.
M nói phong long mà không có 1 câu chuyện mà m kêu gọi sống tử tế vậy mà m coi được hả :vozvn (22):
 
Bị ma nhát khi thuê nhà ở đường Lê Đức Thọ - Gò Vấp (gần xóm Đạo).
Hồi năm 2015, tui có thuê một căn nhà nguyên căn ở Lê Đức Thọ, chỗ gần xóm đạo. Thuê cùng thằng bạn thân và gia đình nó, gồm có bà, cô và anh họ. Ở được vài tháng thì cũng không thấy gì lạ, ngoài việc đêm hay nghe tiếng rầm rì và tiếng cười khúc khích. Do bà với cô hay coi phim và thức khuya nói chuyện, nên cứ nghĩ là do hai người đó. Nhưng sau này tui mới phát hiện ra là không bình thường.

Để dễ hình dung, tui miêu tả sơ căn nhà: diện tích khoảng 5x15 mét. Từ ngoài vào là phòng khách, bà với cô kê cái giường ngay đó để ngủ luôn. Kế đến là phòng của tui với bạn tui – phòng này không kín, hở ở trên nên nghe được tiếng bên ngoài. Qua khỏi đó là bếp, trên bếp có cái gác gỗ là chỗ ông anh bạn tui ở. Qua hết bếp là toilet.

Chuyện thứ nhất, có lần tui giặt đồ xong, vì nhà có hai chỗ phơi đồ – một là hiên trước cửa nhà vào phòng khách, chỗ còn lại là cái ban công nhỏ trên gác gỗ. Do phơi ở đằng trước sợ mất đồ (cửa rào có nhiều khe to), nên tui mới lên phòng ông anh xin vô phơi ké.

Lúc phơi, tui nhìn từ ban công xuống thì thấy phía dưới là một khu mộ nhỏ. Mộ nhìn khá cổ, xung quanh toàn nhà dân. Tui thường phơi ban ngày nên cũng không sợ gì. Nhưng có nhiều lần tui cứ nghe tiếng cười giỡn khúc khích và tiếng người đi lại trên gác. Mà cứ nghĩ là ông anh coi phim.

Một lần, tui giặt đồ ban đêm, tầm 7 giờ tối. Khiêng thau đồ ra thì nghe tiếng người trên gác, tui lên gõ cửa xin vô phơi. Lên sát cửa, vẫn còn nghe tiếng cười giỡn. Tui gõ cửa thì im bặt. Gõ lần hai, lần ba, không thấy ai trả lời. Đẩy nhẹ cửa thì nó mở ra luôn, bên trong tối thui, không có ai.

Cũng bắt đầu thấy ớn, nhưng nghĩ chắc nghe nhầm. Tui bưng thau đồ đi xuyên qua phòng, bật đèn lên rồi ra ban công phơi. Phơi được hai cái thì… ĐÙNG! ĐÙNG! – cửa phòng tự nhiên đóng cái rầm, trong khi tui đang ở ngoài ban công, mà cửa ban công cũng tự đóng luôn.

Gió đâu ra mà mạnh vậy? Tui quăng thau đồ, phi như bay xuống dưới nhà. Còn nghe loáng thoáng tiếng cười khúc khích nữa. Đợi thằng bạn về, nhờ nó lên lấy thau đồ dùm. Từ ngày đó, tui không dám mò lên cái gác ấy nữa. Vậy mà ông anh vẫn ở đó bình thường, hay thiệt. Tui kể bạn tui nghe, nó không tin. Nhưng cũng từ đó, tui bắt đầu để ý âm thanh trong nhà, rồi phát hiện thêm nhiều chuyện lạ.

Chuyện thứ hai, sau vụ hú hồn lúc phơi đồ thì mấy hiện tượng lạ không thấy nữa. Tầm một tháng sau, một hôm tui đi làm về thì bà với cô về Hóc Môn có việc hai ngày, chỉ còn tui, thằng bạn và ông anh ở nhà. Đến 8 giờ tối, thằng bạn gọi bảo tối nay đi đêm không về. Tui cũng ừ à, lâu lâu ở một mình thì tranh thủ chiến game, đàn hát thoải mái.

Có ông anh ở trên gác nên cũng yên tâm. Chơi game, đàn hát chán chê, tui lấy ra 3–4 lon bia uống cho dễ ngủ. Khi ra lấy bia thì lại nghe tiếng bước chân trên gác, kèm theo tiếng nói chuyện nhỏ, không rõ. Nghĩ là ông anh đã về, chắc do đeo tai nghe nên không nghe tiếng ổng vô.

Tui kêu: "Anh Đê ơi, xuống làm vài lon chơi không anh? Mang laptop xuống đánh game với em luôn."
Tiếng động im bặt.

Tui lại kêu: "Nhậu anh ơi!"
Không gian lúc đó im lặng đến mức tui nghe rõ nhịp tim mình. Cảm giác ngột ngạt lắm. Tui lắng tai nghe tiếp, nhưng không thấy phản hồi gì. Nghĩ chắc ổng mệt nên không muốn bị làm phiền. Tui đi lên nhà trước kiểm tra cửa nẻo thì thấy nhà trước trống trơn, xe ổng không có. Ủa, vậy là ổng chưa về hả ta?

Giờ đã hơn 11 giờ, mà ổng chưa về thì chắc đi qua đêm như mọi lần. Tui đứng hình… Hóa ra, cái tiếng động trên gác hồi nãy không phải do ổng. Mà thật ra, lúc này tui cũng quen với mấy vụ này rồi. Tui nghĩ, mình không đụng chạm gì thì người ta cũng không làm gì lại. Tự trấn an vậy đó.

Đêm nay lại là một đêm dài nữa. Tầm gần 12 giờ, bia bắt đầu thấm, tui tắt máy tính chuẩn bị đi ngủ. Vào toilet đánh răng xong thì đèn toilet lại cháy bóng, chỉ còn đèn bếp hắt vào mà lại chớp chớp, lúc sáng lúc yếu, nhìn mờ mờ khó chịu lắm.

Lúc đó người tê tê vì say, khoảng 4 lon là tui ngáo rồi, nên cảm giác sợ cũng giảm. Đi từ toilet ra bếp thì… ĐÙNG! ĐÙNG! – trên gác có tiếng như rớt cái gì đó. Tui đứng tim, co giò chạy vô phòng, rén lắm rồi. Không gian lại im re, nghe ngột ngạt kinh khủng. Nghe ngóng thêm một hồi thì không thấy gì lạ nữa, tui tắt đèn đi ngủ.

Vì bia ngấm nên ngủ cũng nhanh, nhưng đang ngủ thì bị đánh thức bởi tiếng ồn rất khó chịu, như tiếng đám đông đang nhậu nhẹt nói chuyện ồn ào. Rồi cả tiếng bước chân ngoài hành lang, đi từ phòng khách xuống bếp, ngang qua cửa phòng tui, đi tới đi lui liên tục.

Tui tỉnh vì mắc tiểu, thiệt chứ, đang lúc này mà thận nó "làm việc" thì chịu không nổi. Ráng nhịn ngủ tiếp không được, bật dậy thì tiếng ồn biến mất. Không gian im ắng một cách kỳ lạ. Tui tranh thủ mở đèn, đi vệ sinh rồi tính ngủ tiếp. Nhìn đồng hồ, mới 1 giờ sáng, nghĩa là mới ngủ được chừng 30 phút.

Ra tới toilet thì đèn bếp và toilet đều không sáng, cứ chớp chớp mờ mờ. Đang phân vân thì… ĐÙNG! ĐÙNG! – lại có gì đó rớt trên gác. Tui không nghĩ nhiều, lao vô toilet giải quyết thật nhanh. Xong xuôi chạy ra thì lại nghe tiếng van nước vẫn đang xả. Nghĩ chắc hồi nãy gấp quá, vướng quần vào van nước nên nó bị mở. Tui quay vô tắt rồi chạy vội ra ngoài.

Và lại… TIẾNG CƯỜI KHÚC KHÍCH. Vâng, đích thị là tiếng cười. Tui chạy về phòng, khóa cửa rồi trùm chăn kín mít. Sợ thì sợ nhưng do bia nên cũng dần ngủ lại được.

Đang chập chờn thì… Cạch cạch, cạch cạch…
Tui giật mình nhưng mắt vẫn nhắm, cố phân tích xem tiếng gì. À, đó là tiếng tay nắm cửa bị vặn. Vì cửa khoá trong nên vặn không được, nó mới phát ra tiếng như vậy.

Tui cứng đơ người, vẫn nằm im, da gà nổi khắp người. Tập trung lắng nghe…
Lại… Cạch cạch, cạch cạch…

Lần này rõ ràng lắm. Tui sợ cứng người, nằm im lặng không dám nhúc nhích. Mặc dù sau đó không có chuyện gì nữa, nhưng tui thức tới sáng luôn, không dám ngủ lại.

Đây là câu chuyện có thật của bạn Mr. Trouble.
namkikiii cho tao hỏi ma nhát là cái Lồn gì vậy :waaaht:
 
Tao nghĩ là chỗ mày ở không gian có vấn đề, do tần số của mày nên m loáng thoáng gặp được thế giới song song thôi, bên kia chỉ là hai em múi mít đang vui đùa thôi.
Tao hồi nhỏ cũng thấy ma, lúc về quê ăn tết gì ấy, bên ngoài mặt đường có mấy ngôi mộ, nhà đi một đoạn đường nữa mới tới, không gần mấy ngôi mộ lắm, nửa đêm tối thui ngó ra vườn thấy bóng trắng rất cao đầu trùm bao kiểu vải hay trùm mấy tử tù ấy đứng cạnh cây, một tay cầm lưỡi cưa, tiềm thức t nghĩ là 12h có ma tao liếc qua đồng hồ thấy kim chỉ đúng 12h đêm luôn xong quay ra nhìn lại thì không thấy nữa, giờ tao vẫn còn nhớ cảm giác lúc đó, cũng không thấy sợ gì, chắc xuất hiện rồi biến mất nhanh quá tao không kịp phản ứng, cơ mà tao thắc mắc có trường hợp nào gặp ma tập thể không cm:vozvn (19):
Giả sử lúc đó hôm sau quay lại, thì đúng tầm đó sẽ thấy lại. Xuất hiện y như vậy, rồi biến mất y như vậy. Cứ đi vài hôm gặp sẽ thấy bình thường. Kiểu dấu vết của thời gian, từ trường hay cái gì đó còn sót lại thôi.
 
Giả sử lúc đó hôm sau quay lại, thì đúng tầm đó sẽ thấy lại. Xuất hiện y như vậy, rồi biến mất y như vậy. Cứ đi vài hôm gặp sẽ thấy bình thường. Kiểu dấu vết của thời gian, từ trường hay cái gì đó còn sót lại thôi.
Cái này ảo diệu vl, còn một lần khác giữa trưa tao đang ngủ bị bóng đè khi có ý thức, sợ vl cảm giác có người dùng tay ôm chặt tao, kì quái là tao đang nhắm mắt vẫn thấy cảnh trước mắt với thấy một cái bóng đen ngồi gần, tao suy nghĩ giãy dụa nhưng đại não không điều khiển được cơ thể, tao cứ cố hết sức mở mắt ra trong mấy giây gì đó mới bình thường lại được, không biết có tml gặp giống tao không.
 
Tao ko biết có ma thật không! Trải nghiệm của tao là đợt còn ngủ ở quán thì nửa đêm nghe tiếng nhạc thằng Nger, lúc đó đang mơ màng chửi dm thằng loz nào bật nhạc, tầm 15' sau thấy nhạc nó chạy hoài mới mở mắt ra thì nhìn đồng hồ thấy 12h15 có nghĩa là nhạc nó bật lúc 12h. Sau khi nhận thức dc vấn đề tao thấy rùng mình sợ vcl, lấy hết can đảm ra phòng sau check cái máy tính thì thấy nó tự bật nhạc nên rút điện rồi vào ngủ luôn!
P/s :Quán bạn tao rộng tầm 500m2, phong cách cũ ngày xưa nên nhìn nó cũng u ám, sau này có bà kia chuyên coi bói bảo là ở quán có 2 người âm, một ông già u60 ngồi ở góc ngoài với 1 đứa nhóc ở bếp!

Tao ko biết có ma thật không! Trải nghiệm của tao là đợt còn ngủ ở quán thì nửa đêm nghe tiếng nhạc thằng Nger, lúc đó đang mơ màng chửi dm thằng loz nào bật nhạc, tầm 15' sau thấy nhạc nó chạy hoài mới mở mắt ra thì nhìn đồng hồ thấy 12h15 có nghĩa là nhạc nó bật lúc 12h. Sau khi nhận thức dc vấn đề tao thấy rùng mình sợ vcl, lấy hết can đảm ra phòng sau check cái máy tính thì thấy nó tự bật nhạc nên rút điện rồi vào ngủ luôn!
P/s :Quán bạn tao rộng tầm 500m2, phong cách cũ ngày xưa nên nhìn nó cũng u ám, sau này có bà kia chuyên coi bói bảo là ở quán có 2 người âm, một ông già u60 ngồi ở góc ngoài với 1 đứa nhóc ở bếp!

Tao ko biết có ma thật không! Trải nghiệm của tao là đợt còn ngủ ở quán thì nửa đêm nghe tiếng nhạc thằng Nger, lúc đó đang mơ màng chửi dm thằng loz nào bật nhạc, tầm 15' sau thấy nhạc nó chạy hoài mới mở mắt ra thì nhìn đồng hồ thấy 12h15 có nghĩa là nhạc nó bật lúc 12h. Sau khi nhận thức dc vấn đề tao thấy rùng mình sợ vcl, lấy hết can đảm ra phòng sau check cái máy tính thì thấy nó tự bật nhạc nên rút điện rồi vào ngủ luôn!
P/s :Quán bạn tao rộng tầm 500m2, phong cách cũ ngày xưa nên nhìn nó cũng u ám, sau này có bà kia chuyên coi bói bảo là ở quán có 2 người âm, một ông già u60 ngồi ở góc ngoài với 1 đứa nhóc ở bếp!

Tao ko biết có ma thật không! Trải nghiệm của tao là đợt còn ngủ ở quán thì nửa đêm nghe tiếng nhạc thằng Nger, lúc đó đang mơ màng chửi dm thằng loz nào bật nhạc, tầm 15' sau thấy nhạc nó chạy hoài mới mở mắt ra thì nhìn đồng hồ thấy 12h15 có nghĩa là nhạc nó bật lúc 12h. Sau khi nhận thức dc vấn đề tao thấy rùng mình sợ vcl, lấy hết can đảm ra phòng sau check cái máy tính thì thấy nó tự bật nhạc nên rút điện rồi vào ngủ luôn!
P/s :Quán bạn tao rộng tầm 500m2, phong cách cũ ngày xưa nên nhìn nó cũng u ám, sau này có bà kia chuyên coi bói bảo là ở quán có 2 người âm, một ông già u60 ngồi ở góc ngoài với 1 đứa nhóc ở bếp!

Tao ko biết có ma thật không! Trải nghiệm của tao là đợt còn ngủ ở quán thì nửa đêm nghe tiếng nhạc thằng Nger, lúc đó đang mơ màng chửi dm thằng loz nào bật nhạc, tầm 15' sau thấy nhạc nó chạy hoài mới mở mắt ra thì nhìn đồng hồ thấy 12h15 có nghĩa là nhạc nó bật lúc 12h. Sau khi nhận thức dc vấn đề tao thấy rùng mình sợ vcl, lấy hết can đảm ra phòng sau check cái máy tính thì thấy nó tự bật nhạc nên rút điện rồi vào ngủ luôn!
P/s :Quán bạn tao rộng tầm 500m2, phong cách cũ ngày xưa nên nhìn nó cũng u ám, sau này có bà kia chuyên coi bói bảo là ở quán có 2 người âm, một ông già u60 ngồi ở góc ngoài với 1 đứa nhóc ở bếp!

Tao ko biết có ma thật không! Trải nghiệm của tao là đợt còn ngủ ở quán thì nửa đêm nghe tiếng nhạc thằng Nger, lúc đó đang mơ màng chửi dm thằng loz nào bật nhạc, tầm 15' sau thấy nhạc nó chạy hoài mới mở mắt ra thì nhìn đồng hồ thấy 12h15 có nghĩa là nhạc nó bật lúc 12h. Sau khi nhận thức dc vấn đề tao thấy rùng mình sợ vcl, lấy hết can đảm ra phòng sau check cái máy tính thì thấy nó tự bật nhạc nên rút điện rồi vào ngủ luôn!
P/s :Quán bạn tao rộng tầm 500m2, phong cách cũ ngày xưa nên nhìn nó cũng u ám, sau này có bà kia chuyên coi bói bảo là ở quán có 2 người âm, một ông già u60 ngồi ở góc ngoài với 1 đứa nhóc ở bếp!
 
má, năm ngoái tao thuê phải một cái chung cư có mùi , nồi cơm để qua một đêm là chua loét , đĩa dưa lê mua về thắp hương nổ tung tóe trên ban thờ, đỉnh điểm vợ tao hơn một lần nhìn thấy cái bóng đen đi từ võng vào chỗ bếp .kinh vcl

má, năm ngoái tao thuê phải một cái chung cư có mùi , nồi cơm để qua một đêm là chua loét , đĩa dưa lê mua về thắp hương nổ tung tóe trên ban thờ, đỉnh điểm vợ tao hơn một lần nhìn thấy cái bóng đen đi từ võng vào chỗ bếp .kinh vcl
 
Thực chất t ngĩ éo phải ma là do ảo tưởng loạn tâm trước tao cũng ở dãy trọ mà éo hiểu vì sao toàn hay bị bóng đè … rồi mơ miên mam có người rì rầm … lúc đó lửa đem t đau bụng vl , rồi lại nge tiếng trẻ con khóc nhà bên cạnh nge loáng thoáng 2 vợ chồng nói gì , cũng éo biết phải ma chêu hay là con nhỏ kế bên khóc thật , nhưng cái cảm giác như kiểu mình là riễn viên nhật vai trong phim vậy đầu cứ quay cuồng , kiểu lửa tỉnh lửa mơ , lại vừa sợ lữa vì cảm giác lúc đó éo tỉnh táo , tao ngĩ là do năng lượng âm và dương thôi , âm thịnh thì hay mê man thiếu tỉnh táo sợ hãi sinh ra ảo tưởng loạn tâm , chứ hôm sau t hỏi nhà có trẻ con à , thì họ bảo con dâu mới đẻ , nên t cũng k sợ lắm , nhưng vẫn bị bóng đè và có tiếng cường trong lòng ngực , tao ngĩ là do cơ thể con người kỳ diệu thôi vì bản chất được cấu tạo từ nhiều hóc môn nên rễ bị hóc môn điều kiển , như khi tụi mày chơi ma tuý quá liều lão tiết ra nhiều chất … hoá học phúc tạp sợ hãi vui , buồn thất thường , có khi gặp ma ảo tưởng … tao ngĩ là ro sợ hãi ảo tưởng loạn tâm mà ra thôi
Loạn tâm gì m
Tao với thằng bạn đi câu cá đc ông già chỉ cho chỗ câu
Lúc câu đc cá quay lại chỗ ổng để cho ổng cá thì thấy ổng đứng dưới ruộng đéo có chân và đéo có mặt, cả 2 thằng thấy luôn
 
Cái này ảo diệu vl, còn một lần khác giữa trưa tao đang ngủ bị bóng đè khi có ý thức, sợ vl cảm giác có người dùng tay ôm chặt tao, kì quái là tao đang nhắm mắt vẫn thấy cảnh trước mắt với thấy một cái bóng đen ngồi gần, tao suy nghĩ giãy dụa nhưng đại não không điều khiển được cơ thể, tao cứ cố hết sức mở mắt ra trong mấy giây gì đó mới bình thường lại được, không biết có tml gặp giống tao không.
Tao bị vài lẩn rồi, bóng đè cũng kiểu vậy. Cũng có mở mắt ra nhìn xem ai đè, lấy chân đạp ra. Ko có kết quả, tao đoán là động tâc đạp và mở mắt chỉ ghi nhận trong não có làm, có thực tế thì chân vẫn nằm im, mắt ko mờ.

Kinh nghiệm của tao là kệ nó, cứ cố cứ động đầu ngón tay, chỉ cần cử động là thoát đè. Thoát rồi, nằm ngủ liền lại là bị đè tiếp,

Tao dậy hẳn ra bàn thờ thắp cây hương, mục đích cho định thần, ko phải mê tín gì. Lắc người cho máu lưu thông lại. Lên gường quay đầu nằm ngược, (cái này cũng là thủ thuật tâm lý).
 
tao lại gặp 1 chuyện kỳ lạ là 3 con mèo tao ngày xưa tao nuôi có lúc tao mơ nó nói tới chào tao và hẹn gặp lại. 1 con trắng, 1 con đen 1 con tam thể
10 năm sau tao đẻ 3 đứa con thì nó giống y vậy luôn, nên tao cưng tự nó lắm

tao lại gặp 1 chuyện kỳ lạ là 3 con mèo tao ngày xưa tao nuôi có lúc tao mơ nó nói tới chào tao và hẹn gặp lại. 1 con trắng, 1 con đen 1 con tam thể
10 năm sau tao đẻ 3 đứa con thì nó giống y vậy luôn, nên tao cưng tự nó lắm
 

Có thể bạn quan tâm

Top