Cái nghèo là cái chó chết nhất của cuộc đời này

  • Tạo bởi Tạo bởi sffl
  • Start date Start date
tao đẻ và lớn lên trong gđ có điều kiện, nhiều khi những người xung quanh tao toàn nói kiểu "tiền k mua được hạnh phúc", đấy là vì chúng nó toàn thấy những cái khổ khi ăn sung mặc túc, chứ hầu như không bao giờ nghĩ được đến cái cảnh nghèo đói kiếm từng miếng cơm nó khốn nạn thế nào :( vodka cho mày
Vật chất nuôi dưỡng hạnh phúc mà mày
 
Sửa lần cuối:
nhà ông nội ta có của ăn của để
mà ba tao lên xin gạo về còn đuổi về đây
giờ về già thì mấy đứa em ba tao nó đéo nuôi mình ba tao gánh, nhưng thôi, chữ hiếu là quan trọng
câu chuyện của mày giống tao vl cả chuyện bây h chăm ông nội nữa, tao thì ko quan trọng chuyện chăm ông nhưng các cô nhà tao như cc ấy. có 1 điều buồn là tao bây h ko nghèo nhưng đéo có gì trong tay ko lo được cho bố mẹ buồn vl
 
mẹ tao giờ thay đổi nhiều lắm rồi, ko còn nóng nảy, bộp chộp như trước
tính tình của một người phụ nữ hay bạo hành khó chịu lắm, họ vừa lo lắng quá đà, vừa nóng nảy
nhưg nhờ có tao lo kinh tế thay mẹ tao, mẹ tao yên tâm sống mà ko lo lắng gì hết
Cố gắng bù đắp cho bà nhiều vào . Còn việc mày tha thứ cho bố mày cũng là đúng. Giờ trưởng thành rồi . Bố mẹ chỉ có 1. Tao mắn hơn mày có cs đến hiện tại khá êm đềm , sinh ra trong 1 gia đình tuy ko giàu nhưng đầm ấm và hạnh phúc . Tao là con út nên đc chiều . Nên ý chí với nghị lực ko bằng mày . Cs nó cứ êm đềm đủ ăn rồi có dư. Đến lúc nhận ra mình vẫn rất nhỏ bé trong xh. :d
 
tao đã từng trải qua thời chó chết mạt vận khi ta mới đẻ ra cho đến những năm 1999
thời mà chỗ tao nghèo rách đến nổi mà bữa thịt đầy đủ cả tháng mới có 1 bữa, mẹ tao phải chạy vạy vay khắp nơi
thời chó đẻ, một ngày mà ba mẹ tao ko biết làm gì để xoay ra tiền đi chợ nuôi mấy chị em tao, con cái nheo nhóc đói kém
cả xóm đéo nhà ai có hố xí, và củi đun thì phải đi hốt lá khô có lẫn cả cứt trong đó.
ta nhớ như in mẹ tao bị bệnh người gầy đét còn có 35 kg mà ko dám đi khám, toàn phải đi hỏi xin mấy bài thuốc cây cỏ về đi tận lên núi đào về sắc ra uống. Ấy thế mà mẹ tao qua cơn bạo bệnh.
Rồi mẹ tao đi làm ăn rất xa, theo xe đò gò mấy gánh hàng leo lên dốc tức ngược nhưng phải ráng để có tiền Tết về lo cho thằng con trai cái áo đi học, còn chị tao thì không có gì hết.
Cái nghèo làm ba mẹ tao cãi nhau, mỗi lần cãi là chén bát đập hết, mẹ tao lại bị ba tao đánh phải chạy trốn trong đêm. Tao đuổi theo mẹ tao, 2 mẹ con ôm nhau khóc huhu. Chờ ba tao ngủ rồi mới dám về. Nhưng ba tao ác lắm, ổng giả vờ ngủ để mẹ tao về rồi đánh đập tiếp.
Cái thời khốn nạn chó đẻ, nhưng rồi cũng qua, tất cả đã qua rồi, tao tha thứ cho ba tao, mẹ tao cũng tha thứ cho ổng.
Cuộc sống đã thay đổi, muốn ăn gì thì ăn, có tiền tiết kiệm như mọi gia đình. Tao cảm thấy biết ơn vì cuộc sống ngày hôm nay, đôi khi nhớ về những kỹ niệm ngày xưa mà tao buồn khóc huhu một mình, yếu đuối như một thằng đần.

Quá khứ nghèo khổ như vết thương lòng của tao, ko dễ gì phai nhoà được hết
Xin lỗi tao tò mò 1 xíu nhưng mày quê ở đâu đấy. Đoạn mày tả cả xóm đéo nhà ai có cái hố xí với phải đi quét lá khô về đun tao thấy giống tuổi thơ tao quá.
 
Xin lỗi tao tò mò 1 xíu nhưng mày quê ở đâu đấy. Đoạn mày tả cả xóm đéo nhà ai có cái hố xí với phải đi quét lá khô về đun tao thấy giống tuổi thơ tao quá.
tao ở Quảng Nam đây, mày ở đâu
 
Cố gắng bù đắp cho bà nhiều vào . Còn việc mày tha thứ cho bố mày cũng là đúng. Giờ trưởng thành rồi . Bố mẹ chỉ có 1. Tao mắn hơn mày có cs đến hiện tại khá êm đềm , sinh ra trong 1 gia đình tuy ko giàu nhưng đầm ấm và hạnh phúc . Tao là con út nên đc chiều . Nên ý chí với nghị lực ko bằng mày . Cs nó cứ êm đềm đủ ăn rồi có dư. Đến lúc nhận ra mình vẫn rất nhỏ bé trong xh. :d
được chiều mà tính tình tích cực điềm đạm thì gia đình m đúng là gia giáo mới giáo dục đc m như thế.
 
Nhà tao lúc trước cũng khó khăn lắm. Bố mẹ tao lên HN từ những năm 90. Rồi bố tao bị bệnh mất sớm. Mẹ tao 1 mình nuôi 2 chị em tao khôn lớn. Mẹ tao làm giáo viên hợp đồng không có biên chế, nay dạy chỗ này mai dạy chỗ khác, vất vả lắm. Có những lúc nhà tao không còn gì ăn, phải vay tiền đóng học cho chị em tao. Nhưng bà vẫn quyết tâm cho hai chị em tao học hành đầy đủ. Tao biết ơn bà lắm.
Giờ 2 chị em tao đều có giá đình và tự mua được nhà. Cuộc sống ko giàu có nhưng cũng ko thiếu gì. Mẹ tao thích gì chị em tao cũng chiều hết.
Nhiều lúc nghĩ lại không hiểu vì sao mẹ tao có thể làm được như vậy.
Nhưng cũng phải cảm ơn những năm tháng khó khăn để giờ tao biết quý trọng đồng tiền kiếm được và có động lực kiếm tiền báo hiếu.
 
Cháu cũng thế chú ạ :( Nhớ về hồi bé nhà không khá giả không được học hành đầu tư tử tế nhìn mấy đứa bạn nhà có điều kiện được đầu tư bài bản từ bé mà bây giờ cno ở tầm khác hẳn cháu mà nhiều khi nghĩ lại cháu cảm thấy chán bản thân thật sự
 
Cháu cũng thế chú ạ :( Nhớ về hồi bé nhà không khá giả không được học hành đầu tư tử tế nhìn mấy đứa bạn nhà có điều kiện được đầu tư bài bản từ bé mà bây giờ cno ở tầm khác hẳn cháu mà nhiều khi nghĩ lại cháu cảm thấy chán bản thân thật sự
T hiểu đc. T cũng trải qua cảm giác đó
Buồn chút thôi đừng để nó làm rào cản tâm lý nhé
Đừng giận gia đình nữa. Cố lên
 
được chiều mà tính tình tích cực điềm đạm thì gia đình m đúng là gia giáo mới giáo dục đc m như thế.
Tao con út đc chiều lắm. Gần như ko phải làm gì. Bố mẹ tao cũng là nhân viên nhà nước bình thường thôi. Cs khá êm đềm nên đúng là tao ko có ý chí hay nghị lực như mày đc . Giờ tao cũng như mày ,ko phải giàu hay nghèo , đủ ăn , cũng có dư và có tài sản . So với a e ở quê là cũng khá nhất nhì . Nhưng ra xã hội mới thấy mình nhỏ bé quá . Chỉ muốn cố gằng lo cho vợ con đk tốt hơn . Giúp đc a chị e trong nhà nhiều hơn . Đợt này công việc đi xuống hẳn , tao đang tìm hướng mới mà ko biết muộn ko ( cũng đầu 3 đít chơi vơi rồi ) + rảnh nên cũng nhiều tâm tư . :)):)):))
 
tao đã từng trải qua thời chó chết mạt vận khi ta mới đẻ ra cho đến những năm 1999
thời mà chỗ tao nghèo rách đến nổi mà bữa thịt đầy đủ cả tháng mới có 1 bữa, mẹ tao phải chạy vạy vay khắp nơi
thời chó đẻ, một ngày mà ba mẹ tao ko biết làm gì để xoay ra tiền đi chợ nuôi mấy chị em tao, con cái nheo nhóc đói kém
cả xóm đéo nhà ai có hố xí, và củi đun thì phải đi hốt lá khô có lẫn cả cứt trong đó.
ta nhớ như in mẹ tao bị bệnh người gầy đét còn có 35 kg mà ko dám đi khám, toàn phải đi hỏi xin mấy bài thuốc cây cỏ về đi tận lên núi đào về sắc ra uống. Ấy thế mà mẹ tao qua cơn bạo bệnh.
Rồi mẹ tao đi làm ăn rất xa, theo xe đò gò mấy gánh hàng leo lên dốc tức ngược nhưng phải ráng để có tiền Tết về lo cho thằng con trai cái áo đi học, còn chị tao thì không có gì hết.
Cái nghèo làm ba mẹ tao cãi nhau, mỗi lần cãi là chén bát đập hết, mẹ tao lại bị ba tao đánh phải chạy trốn trong đêm. Tao đuổi theo mẹ tao, 2 mẹ con ôm nhau khóc huhu. Chờ ba tao ngủ rồi mới dám về. Nhưng ba tao ác lắm, ổng giả vờ ngủ để mẹ tao về rồi đánh đập tiếp.
Cái thời khốn nạn chó đẻ, nhưng rồi cũng qua, tất cả đã qua rồi, tao tha thứ cho ba tao, mẹ tao cũng tha thứ cho ổng.
Cuộc sống đã thay đổi, muốn ăn gì thì ăn, có tiền tiết kiệm như mọi gia đình. Tao cảm thấy biết ơn vì cuộc sống ngày hôm nay, đôi khi nhớ về những kỹ niệm ngày xưa mà tao buồn khóc huhu một mình, yếu đuối như một thằng đần.

Quá khứ nghèo khổ như vết thương lòng của tao, ko dễ gì phai nhoà được hết
Tuổi thơ mày bất hạnh quá, tao không biết nói gì hơn ngoài chúc mày luôn vững vàng và sớm có nhiều thành tựu hơn trong cuộc sống nhé, tuổi mày gần 4x thì tao với mày gần bằng tuổi nhau rồi.
 
Tao con út đc chiều lắm. Gần như ko phải làm gì. Bố mẹ tao cũng là nhân viên nhà nước bình thường thôi. Cs khá êm đềm nên đúng là tao ko có ý chí hay nghị lực như mày đc . Giờ tao cũng như mày ,ko phải giàu hay nghèo , đủ ăn , cũng có dư và có tài sản . So với a e ở quê là cũng khá nhất nhì . Nhưng ra xã hội mới thấy mình nhỏ bé quá . Chỉ muốn cố gằng lo cho vợ con đk tốt hơn . Giúp đc a chị e trong nhà nhiều hơn . Đợt này công việc đi xuống hẳn , tao đang tìm hướng mới mà ko biết muộn ko ( cũng đầu 3 đít chơi vơi rồi ) + rảnh nên cũng nhiều tâm tư . :)):)):))
Tao phải lo cho ba mẹ t nữa nên t ko có dư đc nhiều. Sắp có em bé thì càng áp lực nữa.
 
cái nghèo ấy cũng là tuổi thơ của tao , có điều đéo có bậc thang đéo tiến xa đc ,nghĩ chán lắm .
 
tao cũng có thời ăn bột mỳ thay cơm, nước lã uống cực khổ k tiền, nói chung k tiền thật sự mà nói chán đời vcl, nhưng k bằng kẻ có tiền mà qua hôm sau trở thàn kẻ mất t ất cả
 
Tuổi thơ mày bất hạnh quá, tao không biết nói gì hơn ngoài chúc mày luôn vững vàng và sớm có nhiều thành tựu hơn trong cuộc sống nhé, tuổi mày gần 4x thì tao với mày gần bằng tuổi nhau rồi.
Ko bất hạnh đâu
Xưa tao đã từng thấy nhiều gia đình khốn cùng hơn nhiều
Có bà kia chồng chết. Khổ quá gửi ba đứa con sang nhà ngoại lên núi đào vàng kiếm sống. Lũ quét bả bị cuốn. Sau này người ta thấy xác bả trôi về đúng y chỗ đoạn sông gần nhà bả. Ba đứa con nheo nhóc ko hiểu gì hết ra xem người ta vớt xác bả. Xóm tao ai cũng khóc hết. Khổ lắm m ơi. Cái nghèo nó khốn nạn kinh khủng
 
T hiểu đc. T cũng trải qua cảm giác đó
Buồn chút thôi đừng để nó làm rào cản tâm lý nhé
Đừng giận gia đình nữa. Cố lên
Mặc dù cháu học hành điểm số cũng top của trường. Được học bổng này nọ nhưng mà so với chúng nó thì cháu cứ thấy mình vẫn kém hơn một bậc chú ạ. Nhiều lúc cháu thấy do cái nghèo nó tự làm mình hèn đi nhiều :(
 
T 9x.. cũng cái thời vừa hết tem phiếu
Nhớ mãi có đc miếng giò cỡ hơn 2 đầu ngón tay mà ăn 3 bát cơm mới hết hơn nửa miếng.. chờ nuốt hết cơm ăn nốt
Gớt nước mắt
 
Mặc dù cháu học hành điểm số cũng top của trường. Được học bổng này nọ nhưng mà so với chúng nó thì cháu cứ thấy mình vẫn kém hơn một bậc chú ạ. Nhiều lúc cháu thấy do cái nghèo nó tự làm mình hèn đi nhiều :(
Nghèo mà học giỏi là đẳng cấp rồi
M là con nhà người ta. Làm bữa cơm họ hục hặc đem m ra so sánh thành tích của nó, nó chả ghét cho
 
Ừ. Tao gần 4x, vợ tao nhỏ hơn tao gần 20 tuổi
Vợ như đứa trẻ con nói đúng hơn là như con tao vậy
Ngủ muộn thế ? Tao đợt này cũng có tâm tư nên hay thức khuya . Trâu già mà gặm cỏ non thế ? =))=))=))
 
cái nghèo là cái nó ám ảnh luôn vào tâm trí chứ chó đẻ gì tiền ko phải là tất cả nhưng khi có chuyện xảy ra mới thấm thía câu có tiền thật tốt hơn là giá như có tiền thì tốt biết mấy
 

Có thể bạn quan tâm

Top