Có cách nào tự tử mà không đau không?

Mày đang nợ ? Thất tình ? Hay cảm thấy bản thân kém cỏi nên bị khinh ? Có là gì thì thử tâm sự với người thân nhất rồi nghe họ nói gì ? Mà lên đây hỏi thì tao nghĩ mày cũng ko đủ bản lĩnh chết đâu. Trừ khi mày nợ quá nhiều, gây thù rồi bị truy sát, chứ tao nghĩ ngoài 2 chuyện trên thì chả có con mẹ gì đáng phải nghĩ tự tử cả.
mẹ e thì bị ung thư mất cách đây 8 tháng, e với ba thì không hợp tính, nc cũng ít lắm, em còn người chị bị khuyết tật câm điếc. Cho nên ở nhà em chả biết nói cùng ai, bạn bè thì ai cũng bận việc riêng r
 
uống thuốc ngủ trước, gần ngủ thì uống thuốc độc hoặc xông khói phòng m. nhưng m nên trốn nợ đâu mẹ đi, bài bạc thua hết mẹ rồi than cc gì
 
uống thuốc ngủ trước, gần ngủ thì uống thuốc độc hoặc xông khói phòng m. nhưng m nên trốn nợ đâu mẹ đi, bài bạc thua hết mẹ rồi than cc gì
em ko nợ nần gì ạ, chỉ là em thấy mình bị stress từ trước tết năm ngoái rồi, rồi thêm năm vừa qua biến cố đến với e nhiều quá. Mẹ em bệnh nặng, em phải bảo lưu để chăm bà, nhìn bà chết trên tay mà ko làm đc gì, xong rồi em bị trầm cảm nặng hơn nữa năm trời em chỉ ở trong phòng mỗi ngày chỉ ra đường 15-20 phút, ko dám nói chuyện với ai nữa, may mà forum này ảo, ko ai biết nên em mới dám gõ những dòng này. Giờ em chán nản về tương lai của mình quá, em chẳng còn động lực sống nữa
 
em ko nợ nần gì ạ, chỉ là em thấy mình bị stress từ trước tết năm ngoái rồi, rồi thêm năm vừa qua biến cố đến với e nhiều quá. Mẹ em bệnh nặng, em phải bảo lưu để chăm bà, nhìn bà chết trên tay mà ko làm đc gì, xong rồi em bị trầm cảm nặng hơn nữa năm trời em chỉ ở trong phòng mỗi ngày chỉ ra đường 15-20 phút, ko dám nói chuyện với ai nữa, may mà forum này ảo, ko ai biết nên em mới dám gõ những dòng này. Giờ em chán nản về tương lai của mình quá, em chẳng còn động lực sống nữa
Cái chán nản stress muốn tự tử của mày là do RLTKTV gây ra thôi. Chữa đi thì lại hết cảm giác tiêu cực ngay.
 
Như tiêu đề, chứ sống mà áp lực quá, buồn phiền đủ thứ chuyện về cuộc sống, tương lai, gia đình...
Làm cái địt gì cũng nên nghĩ đến bố mẹ mày, mày chết là hết, có thể địt đứa nào n quan tâm đâu, nhưng ng đau là bố mẹ m thôi
 
em ko nợ nần gì ạ, chỉ là em thấy mình bị stress từ trước tết năm ngoái rồi, rồi thêm năm vừa qua biến cố đến với e nhiều quá. Mẹ em bệnh nặng, em phải bảo lưu để chăm bà, nhìn bà chết trên tay mà ko làm đc gì, xong rồi em bị trầm cảm nặng hơn nữa năm trời em chỉ ở trong phòng mỗi ngày chỉ ra đường 15-20 phút, ko dám nói chuyện với ai nữa, may mà forum này ảo, ko ai biết nên em mới dám gõ những dòng này. Giờ em chán nản về tương lai của mình quá, em chẳng còn động lực sống nữa
m cứ ráng sống đi, gì tới thì tới, mới 99 còn yếu đuối, cứ trải qua hết đi. đừng nhìn thằng khác rồi so sánh, mỗi nhà mỗi cảnh
 
tôi đồng cảm vs fen lắm . Cảm giác loser nhất là ko đủ dũng khí để tự tử . Hi vọng cuộc sống fen sẽ biến chuyển như ra ngoài tắm nắng dưới anh mặt trời chẳng hạn
 
Cuộc sống vốn dĩ không dễ dàng. Mỗi nhà mỗi cảnh, mỗi người mỗi nỗi khổ tâm riêng. Ai cũng có lúc vận hạn, không vượt được nghịch cảnh thì không thành người đâu.
Stress quá thì ra ngoài xã hội giao tiếp nhiều vào, đời còn nhiều hoàn cảnh éo le lắm, nhìn vào đấy mà trân trọng những gì đang có
Cố lên mày
 
câu chuyện của e thì dài dòng lắm ạ, một lời khó nói hết. Đây cũng k phải lần đầu tiên e nghĩ đến việc tự sát, cũng nhiều lần rồi nhưng mà nghĩ đến ba em sắp đến tuổi nghỉ hưu, chị em bị khuyết tật bẩm sinh thì em lại k nỡ, nhưng mà e cảm thấy em bất tài vô dụng quá
A nghĩ chú m nên làm ntnao giúp ba giúp c chứ không phải là nghĩ đến cái chết
 
đóng kín cửa phòng, uống thuốc ngủ, nhóm than tổ ong
đầy người mong có sức khỏe còn không được, cụt tay cụt chân, tệ nhất là khiếm thị, họ vẫn có nghị lực
mày thanh niên trai tráng trẻ (trâu, không) khỏe lại đi lập thớt như này có thấy phí không
 
Dễ lắm, mày cắt phăng con cu đi, là đời mày chết 1/2. Sau khi nó lành lại nếu mày thấy hối hận mất con cu là mày k bao giờ chết nữa.
mày nên nói thẳng với nó là nhìn gương thằng lâm bình chi hoặc nhạc mất quần cùng thời với mày
chứ đừng xui nó thế nó lại tưởng thật. tưởng lệnh hồ như nào...
 
Chán quá thì lên núi tìm chùa mà xin làm công quả tu tập coi nhu reset cuộc đời tái sinh lại.

Như vậy coi như mày đã chết.

Bài học này tao từng chứng kiến một số thằng cũng đang muốn reset nhưng chúng nó tìm hướng reset tốt không đau mà đầy ý nghĩa. Ở một nơi đéo ai cần mày nhưng ở nơi khác người ta lại cần mày như một người hùng.
 
em ko nợ nần gì ạ, chỉ là em thấy mình bị stress từ trước tết năm ngoái rồi, rồi thêm năm vừa qua biến cố đến với e nhiều quá. Mẹ em bệnh nặng, em phải bảo lưu để chăm bà, nhìn bà chết trên tay mà ko làm đc gì, xong rồi em bị trầm cảm nặng hơn nữa năm trời em chỉ ở trong phòng mỗi ngày chỉ ra đường 15-20 phút, ko dám nói chuyện với ai nữa, may mà forum này ảo, ko ai biết nên em mới dám gõ những dòng này. Giờ em chán nản về tương lai của mình quá, em chẳng còn động lực sống nữa
Đừng hủy hoại bản thân , mẹ m muốn sống ko được mày lại muốn chết .Kinh nghiệm của t để vượt qua stress là làm việc - kiếm 1 công việc tay chân nào đấy lao động 8-12h / ngày - đừng quan trọng lương hay khó khăn , áp lực và mệt mỏi sẽ làm cho mày dễ ngủ hơn , ko còn thời gian rảnh để nghĩ về những điều tiêu cực ,nỗi buồn sẽ qua rồi mày sẽ từ từ lấy lại cân bằng .
 
mày nên nói thẳng với nó là nhìn gương thằng lâm bình chi hoặc nhạc mất quần cùng thời với mày
chứ đừng xui nó thế nó lại tưởng thật. tưởng lệnh hồ như nào...
Tao lấy tịch tà cho nó luyện, trang trước bảo cắt cu luyện, nó vội k đọc trang cuối, k cắt vẫn luyện dc, nó điên tao mới trùm chứ mạy kkkkk
 
em ko nợ nần gì ạ, chỉ là em thấy mình bị stress từ trước tết năm ngoái rồi, rồi thêm năm vừa qua biến cố đến với e nhiều quá. Mẹ em bệnh nặng, em phải bảo lưu để chăm bà, nhìn bà chết trên tay mà ko làm đc gì, xong rồi em bị trầm cảm nặng hơn nữa năm trời em chỉ ở trong phòng mỗi ngày chỉ ra đường 15-20 phút, ko dám nói chuyện với ai nữa, may mà forum này ảo, ko ai biết nên em mới dám gõ những dòng này. Giờ em chán nản về tương lai của mình quá, em chẳng còn động lực sống nữa
nếu m đang có kế hoạch reset rồi thì lùi kế hoạch đó lại 2 3 tháng đi
trong 2 3 tháng đó thì m tìm 1 cái công viên, mỗi chiều ra đó chạy bộ, tập thể dục, tập tạ; đăng kí học cái gì đó, học võ chẳng hạn
nếu sau thời gian đấy kế hoạch của m không thay đổi thì lên đây comment lại vào thớt này
 
mẹ e thì bị ung thư mất cách đây 8 tháng, e với ba thì không hợp tính, nc cũng ít lắm, em còn người chị bị khuyết tật câm điếc. Cho nên ở nhà em chả biết nói cùng ai, bạn bè thì ai cũng bận việc riêng r
Mỗi hoa mỗi cành, mỗi nhà mỗi cảnh. Như em kể thì nhà em cũng bi đấy, nhưng biết lên đây than thở thì ko hẳn là ko có lối thoát đâu em. Giờ chuyện đã vậy thì chỉ biết phấn đấu cho bản thân thôi em, hãy luôn niệm câu thần chú như này chỉ có bản thân + gia đình mới cứu thoát đc mình, giờ gd e vậy thì em phải phấn đấu gấp nhiều lần nữa, khi e có gì đó rồi, e sẽ lo đc cho em gái em, cho ba em, ba em ko phải lo cơm áo gạo tiền nặng đầu nặng đít thì sẽ nhẹ nhàng cư xử với em thôi. Xã hội nó thấy em rất gì và này nọ tự chúng nó sẽ đến bên em làm cái máy nghe cho em giải bày tâm sự thôi. Đọc mấy câu anh viết thì nó dễ đấy, nhưng thực hiện đc rất khó, nhưng anh đảm bảo với em rằng em thực hiện đc thì thành quả sẽ rất đáng trông đợi đấy.
 
Mẹ m sinh m ra để m tự tử à , cố lên tml còn sức khỏe là còn làm đc việc
 

Có thể bạn quan tâm

Top