Có thằng nào vô bệnh viện thấy máy móc trong bệnh viện nhìn thấy sợ sợ không

Mỗi lần 300k, 30 ngày là 9 triệu à?.
Nó trả lươnh cho nhân viên bao nhiêu tiền.
May là mày sáng suốt.
Ừ 2 tháng 18 củ
Chưa kể 1 tháng Phục Hồi Chức Năng hậu phẫu
Còn tiền mổ và viện phí là riêng cái này do bảo hiểm trả 80%
Còn tiền tập đó là phòng tập riêng do thằng bác sĩ nó tự mở.
Nó là bác sĩ mổ chính ở bệnh viện phổi tỉnh
Ai muốn mổ ở tỉnh đều phải tập phòng đó.
Còn nó trả lương nhân viên bao nhiêu thì ko biết
 
Dân hiểu biết nó có mổ ở tỉnh đâu?. Không có bệnh nhân thì sao có kinh phí duy trì?. Ví dụ ca của mày thì bảo hiểm trả lại cho bệnh viện 80%, nên bằng mọi cách nó muốn giữ mày lại.
Còn cái phác đồ nó đưa ra, là để mày ra viện lại nhập viện. Vì bảo hiểm có hạn chế số ngày trong tháng, hay 1 lần chữa trị, kiểu vậy.

Nên mày là con mồi ngon của tụi nó thôi. Mày có bạn bè tốt nói cho cũng là phước đức rồi.
Ở tỉnh hình như BHYT nó chỉ cho 20 ngày.
Sau đó xuất viện hôm sau nhập lại
Còn bệnh viện trung ương thì không giới hạn
Có ông nằm cả mấy tháng BHYT nó vẫn trả
 
Trong lúc mổ thì người nhà bệnh nhân nằm la liệt ở chỗ chiếu nghỉ cầu thang. 5mx5m. Lúc đó là lúc ai oán nhất. Nhiều nhà k có tiền. Để cho nặng rồi mổ. Chết. Nhiều đồng bào k có tiền thay pin máy trợ tim. Chết. Nhiều người mổ 2-3 lần. Chết. Tiếng khóc, tiếng nấc xé lòng. Nhiều đêm đang ngủ. Chợt tỉnh vì tiếng hét, tiếng nấc nghẹn. K khí âm u nó bao trùm. Chỉ mong cho bà già mau khoẻ mà về. Ăn cơm bệnh viện, ngủ hành lang bệnh viện, tắm ẻ đái bệnh viện.
Bởi thằng nào còn khoẻ mạnh mà cảm thấy chán đời hãy làm 1 trip ngắn vào bệnh viện mấy khoa chạy thận, hồi sức cấp cứu, ung thư ... sống 1 tuần là có động lực tiếp bước liền.
 
Cấp cứu và hồi sức cấp cứu khác gì nhau mày?
Cấp cứu là bị thương do tai nạn giao thông chẳng hạn, hay nhồi máu cơ tim… ở bên ngoài, được chuyển vô viện để chữa. Nghĩa là mày chưa nắm được rõ tình trạng và vẫn còn hi vọng.

Còn hồi sức cấp cứu là tình trạng không còn có thể tự sống được nữa, mà phải dựa vào máy móc. Luôn ở tình trạng báo động 24/24 của ngừng tim, chết não. Tức là cái trên, cấp cứu, không chữa được nữa, thì chuyển xuống cái này, để có máy móc và nhân viên trợ lực giữ sự sống (hơi thở và nhịp tim) mà thôi.

Vì thế hồi sức cấp cứu là cận tử, ít hi vọng hơn cấp cứu.
 
Lúc t đi khám trĩ thằng bác sĩ nó bôi trơn lỗ djt ra xoa xoa cac t nó cứng lên rồi thằng bác sĩ hỏi t anh có quan hệ hậu môn ko :vozvn (21): t kiểu wtf rồi bất ngờ nó đútống vào má nó thốn phê cảm giác mắc đái và ia nó cùng lúc
 
Cấp cứu là bị thương do tai nạn giao thông chẳng hạn, hay nhồi máu cơ tim… ở bên ngoài, được chuyển vô viện để chữa. Nghĩa là mày chưa nắm được rõ tình trạng và vẫn còn hi vọng.

Còn hồi sức cấp cứu là tình trạng không còn có thể tự sống được nữa, mà phải dựa vào máy móc. Luôn ở tình trạng báo động 24/24 của ngừng tim, chết não. Tức là cái trên, cấp cứu, không chữa được nữa, thì chuyển xuống cái này, để có máy móc và nhân viên trợ lực giữ sự sống (hơi thở và nhịp tim) mà thôi.

Vì thế hồi sức cấp cứu là cận tử, ít hi vọng hơn cấp cứu.
Ở 1 vài bệnh viện nhỏ, gộp 2 khoa lại thì gọi là Hồi sức cấp cứu.

Viện lớn thì chia thành Cấp cứu và Hồi sức tích cực

Làm méo gì có viện nào có khoa Hồi sức cấp cứu và cấp cứu chồng chéo lên nhau hả mày!
 
Tính ra vô bệnh viện PNT tỉ lệ ở xong ra không cao nhỉ
Đầu năm nhà tôi có ngừoi ở trong đó. Rồi cũng về nhà bằng xe cấp cứu

Phòng đó tính lúc ngừoi nhà tôi về thì cũng đi 2-3 ngừoi rồi

Có ngừoi vừa vô hôm nay, ngày mai đi luôn

Nhà tôi hơn nữa tháng
 
Tính ra vô bệnh viện PNT tỉ lệ ở xong ra không cao nhỉ
Đầu năm nhà tôi có ngừoi ở trong đó. Rồi cũng về nhà bằng xe cấp cứu

Phòng đó tính lúc ngừoi nhà tôi về thì cũng đi 2-3 ngừoi rồi

Có ngừoi vừa vô hôm nay, ngày mai đi luôn

Nhà tôi hơn nữa tháng
Phạm Ngọc Thạch là bệnh viện phổi
Mà phổi là đi nhanh lắm
Thở không được là ra đi
Ung thư phổi là ung thư khó cứu nhất mà chữa xong cũng để lại di chứng dễ đi lắm
 
Trong lúc mổ thì người nhà bệnh nhân nằm la liệt ở chỗ chiếu nghỉ cầu thang. 5mx5m. Lúc đó là lúc ai oán nhất. Nhiều nhà k có tiền. Để cho nặng rồi mổ. Chết. Nhiều đồng bào k có tiền thay pin máy trợ tim. Chết. Nhiều người mổ 2-3 lần. Chết. Tiếng khóc, tiếng nấc xé lòng. Nhiều đêm đang ngủ. Chợt tỉnh vì tiếng hét, tiếng nấc nghẹn. K khí âm u nó bao trùm. Chỉ mong cho bà già mau khoẻ mà về. Ăn cơm bệnh viện, ngủ hành lang bệnh viện, tắm ẻ đái bệnh viện.
Bởi thằng nào còn khoẻ mạnh mà cảm thấy chán đời hãy làm 1 trip ngắn vào bệnh viện mấy khoa chạy thận, hồi sức cấp cứu, ung thư ... sống 1 tuần là có động lực tiếp bước liền.
Đúng rồi
Ông anh tao kể lúc tao mổ ổng phải nằm ở cái chòi gọi là nhà chờ giành cho thân nhân người mổ
Màn hình nó chạy liên tục danh sách người mổ.
Thân nhân nằm la liệt ở cái nhà chờ đó
Ổng kể ở đó còn xì ke trà trộn vào móc túi
 
Tính ra vô bệnh viện PNT tỉ lệ ở xong ra không cao nhỉ
Đầu năm nhà tôi có ngừoi ở trong đó. Rồi cũng về nhà bằng xe cấp cứu

Phòng đó tính lúc ngừoi nhà tôi về thì cũng đi 2-3 ngừoi rồi

Có ngừoi vừa vô hôm nay, ngày mai đi luôn

Nhà tôi hơn nữa tháng
Cái phạm Ngọc Thạch đó hồi covid nghe nói là người chết nằm nhiều hơn người sống
 
Tao nằm ở Phạm Ngọc Thạch Sài Gòn tháng trước để mổ phổi
Hôm đầu tiên vô tao phải nằm ở cái giường ngoài hành lang
Hôm sau tao được vô phòng nằm phòng có 5 giường tính từ cửa vào thì tao nằm giường thứ 4.
3 hôm sau cái ông nằm giường của tao ngoài hành lang chết ngay tại giường vợ con khóc lóc chở về.
Mấy hôm nửa thì cái ông nằm giường đầu tiên thở không nổi phải kéo bình oxy vô, bác sĩ khám xong lắc đầu: vừa tiểu đường nặng không mổ được vừa tràn dịch màng tim vừa ung thư phổi
Bác sĩ kêu thôi anh về cầu chúa đi
Bà vợ kêu một dàn con cháu lên khóc lóc đưa về.
Đến vài hôm nữa thì ông nằm giường thứ hai cũng thở không được kéo bình oxy vô rồi đem xuống phòng hồi sức cấp cứu bác sĩ cũng trả về.
Rồi đến lúc tao sắp mổ thì cái bà giường thứ ba tụi nó chụp mri phát hiện khối u trong phổi lại chuyển bả qua phòng ung bướu
Đến phiên tao giường thứ 4 thấy khiếp rồi đến khi vô phòng mổ gặp con bác sĩ trẻ măng kêu thôi anh chuẩn bị cầu nguyện đi.
Tao thấy ủa cái câu này nghe quen quen ta vừa xong là nó chụp thuốc mê đéo biết gì nửa
Tỉnh dậy là thấy trong phòng chăm sóc đặc biệt sau phẫu thuật thấy đang thở oxy và gắn ống nối dịch phổi ra ngoài rồi.
Đêm đó tao mới thấy sợ
Mấy ông đó lớn tuổi lắm ko mài
 
Lúc t đi khám trĩ thằng bác sĩ nó bôi trơn lỗ djt ra xoa xoa cac t nó cứng lên rồi thằng bác sĩ hỏi t anh có quan hệ hậu môn ko :vozvn (21): t kiểu wtf rồi bất ngờ nó đútống vào má nó thốn phê cảm giác mắc đái và ia nó cùng lúc
Sau đó m có quan hệ hậu môn ko :vozvn (17):
 
Mấy ông đó lớn tuổi lắm ko mài
Tầm 60 65.
Nói chung có tuổi rồi
Còn bà cô giáo nằm giường thứ 3 là sinh 79.
Bả có triệu chứng giống tao là đau một bên sườn trái ấn vào rất đau
Tay thì giơ lên là đau
Bả tưởng là đau thần kinh liên sườn đi châm cứu bốc thuốc rồi vô Y Học Cổ Truyền khám miết không chữa được
Cuối cùng đi chụp phim phổi mới biết.
Vô đầu tiên nó chẩn đoán là tràn dịch phổi và ổ cặn màng phổi giống tao.
Bả chuẩn bị mổ rồi ai ngờ chụp mri xong nó phát hiện khối u trong phổi
Nó chuyển bả sang khoa ung bướu luôn, bảo để theo dõi xem u lành hay u ác tính để mổ.
Tao còn phụ chồng bả chuyển đồ sang khoa ung bướu
Nhìn bả mà nó thảm, con trai thì vừa thi đậu đại học con gái thì học lớp 5 ở quê.
Ở đó còn nhiều trường hợp thê thảm nửa.
Nhà đã nghèo mà còn bệnh.
Bắt buộc phải mổ mà bị tiểu đường không mổ được
Phải nhập viện mấy lần để nó xét nghiệm chờ mổ
Mỗi lần đi từ quê lên tốn kém mà phải có người nhà đi theo
Rồi còn nhiều trường hợp tỉnh nó mổ bậy cắt 1 đoạn ruột mới chuyển lên
Lên bác sĩ lắc đầu ngao ngán luôn
 
Đúng rồi
Ông anh tao kể lúc tao mổ ổng phải nằm ở cái chòi gọi là nhà chờ giành cho thân nhân người mổ
Màn hình nó chạy liên tục danh sách người mổ.
Thân nhân nằm la liệt ở cái nhà chờ đó
Ổng kể ở đó còn xì ke trà trộn vào móc túi
Mất đồ suốt. Nằm ở phòng chờ mổ thì còn có cửa. Tao luôn là vệ binh ở phòng dưỡng bệnh. Tao thường kê cái giường xếp ngủ sau 2 cánh cửa. Ấy vậy mà có bữa 2h sáng nó còn thúc mạnh cánh cửa đẩy cái giường t vào 10cm. T bật dậy thì thấy 1 thằng mặt áo khoát đen trùm nón, bịt khẩu trang. T bật dậy nó nhìn t rồi bỏ đi. Dme bọn nó. Mấy phòng khác bất cẩn nên mất dt suốt.
Còn ở trên khu tị nạn trực mổ thì đéo có gì để canh nên phải bỏ bóp ví vs dt ở trong bao gối mà ngủ.
 
Mất đồ suốt. Nằm ở phòng chờ mổ thì còn có cửa. Tao luôn là vệ binh ở phòng dưỡng bệnh. Tao thường kê cái giường xếp ngủ sau 2 cánh cửa. Ấy vậy mà có bữa 2h sáng nó còn thúc mạnh cánh cửa đẩy cái giường t vào 10cm. T bật dậy thì thấy 1 thằng mặt áo khoát đen trùm nón, bịt khẩu trang. T bật dậy nó nhìn t rồi bỏ đi. Dme bọn nó. Mấy phòng khác bất cẩn nên mất dt suốt.
Còn ở trên khu tị nạn trực mổ thì đéo có gì để canh nên phải bỏ bóp ví vs dt ở trong bao gối mà ngủ.
Mất đồ nhiều lắm, cả tiền lẫn điên thoại
Bảo vệ nó còn sợ tụi kia nói gì thân nhân người bệnh
 
1 người lâu năm trong ngành rút ra 1 kết luận đáng chú ý
những thằng cặn bã trâu chó bú dịu, chém mướn, giang hồ dạng háng vô cấp cứu thì đầu nứt ra, tay chân lặt lìa máu me ... thì sống dai như súc vật
những ng nhà lành, bình thường thì trở nặng và đi rất nhanh dù đéo có dấu hiệu gì
 
1 người lâu năm trong ngành rút ra 1 kết luận đáng chú ý
những thằng cặn bã trâu chó bú dịu, chém mướn, giang hồ dạng háng vô cấp cứu thì đầu nứt ra, tay chân lặt lìa máu me ... thì sống dai như súc vật
những ng nhà lành, bình thường thì trở nặng và đi rất nhanh dù đéo có dấu hiệu gì
Đúng rồi nhé
 
Đúng rồi
Ông anh tao kể lúc tao mổ ổng phải nằm ở cái chòi gọi là nhà chờ giành cho thân nhân người mổ
Màn hình nó chạy liên tục danh sách người mổ.
Thân nhân nằm la liệt ở cái nhà chờ đó
Ổng kể ở đó còn xì ke trà trộn vào móc túi

dm em bé mà nó còn vào thẳng bên trong ẵm đi mất mẹ, nói gì móc túi
dạo này đỡ mấy bv sản + nhi làm gắt rồi, duy nhất mẹ của bé có giấy tờ mới được ẵm ra khỏi cổng bảo vệ, đứa nhỏ thì nó đóng dấu lên tay chân bằng mực ko phai luôn, có hơi bất tiện nhưng ráng chịu thôi
 
1 người lâu năm trong ngành rút ra 1 kết luận đáng chú ý
những thằng cặn bã trâu chó bú dịu, chém mướn, giang hồ dạng háng vô cấp cứu thì đầu nứt ra, tay chân lặt lìa máu me ... thì sống dai như súc vật
những ng nhà lành, bình thường thì trở nặng và đi rất nhanh dù đéo có dấu hiệu gì
Còn bệnh nhân thì tao rút ra kết luận
Trong tất cả các ngành máu lạnh nhất vô tình nhất là bác sĩ
Họ nhìn thấy người chết nhìn thấy máu nhìn thấy người thân người bệnh khóc than và đủ cảnh trái ngang nhiều quá rồi
Tâm hồn họ chai sạn hết rồi
Nên đừng nói gì đến lương tâm trách nhiệm cảm thông hay tình người gì đó với họ.
 
Còn bệnh nhân thì tao rút ra kết luận
Trong tất cả các ngành máu lạnh nhất vô tình nhất là bác sĩ
Họ nhìn thấy người chết nhìn thấy máu nhìn thấy người thân người bệnh khóc than và đủ cảnh trái ngang nhiều quá rồi
Tâm hồn họ chai sạn hết rồi
Nên đừng nói gì đến lương tâm trách nhiệm cảm thông hay tình người gì đó với họ.
Bác sỹ ngày nào chả chứng kiến đủ mọi nỗi khổ trần gian xuất hiện hết ở bệnh viện
 
1 người lâu năm trong ngành rút ra 1 kết luận đáng chú ý
những thằng cặn bã trâu chó bú dịu, chém mướn, giang hồ dạng háng vô cấp cứu thì đầu nứt ra, tay chân lặt lìa máu me ... thì sống dai như súc vật
những ng nhà lành, bình thường thì trở nặng và đi rất nhanh dù đéo có dấu hiệu gì
Uk mài cuộc đời nó đã vậy
Thôi thì để tự nhiên vậy
Bọn khốn nạn quan tham thì sống khỏe , bụng phệ, da dẻ Hồng hào, rượu đẹp gái ngon, dân nghèo thì khổ ko thể diễn tả
 

Có thể bạn quan tâm

Top