Khủng hoảng tuổi 22. Hà nội lộng lẫy hay quê nhà yên bình

em nên hoàn thành tốt nghiệp đi đã, nếu tài chính vẫn ok thì chưa cần đi làm vội hãy về quê hoặc xách xe máy làm 1 chuyến du lịch đâu đó tầm 1 tuần cho thư gian
 
Em cảm ơn. Giờ e còn một số bài phải hoàn thành mất khoảng 3 tháng mới tốt nghiệp được. Cũng muốn về nhà lắm a ạ mà giờ phải vật lộn vài tháng nữa lúc đó mới về nhà được. Nhiều lúc e nghĩ tung lung đến mức chính e còn sợ bản thân mình
Em bỏ hn về 1,2 tháng đến lúc muốn quay lại cảm giác rất ngại đó. Nếu thấy mệt mỏi, khó khăn quá thì nên về để k bị đi lầm đường em nhé.
 
đéo thể tư vấn nổi ở đây chỉ có địt địt và địt thôi e ạ.bọn a dậy nhau cách chăn rau chứ không dậy ng # phải như nào
dép đây mời e bước
 
Em là con gái một thân một mình xuống Hà Nội học cũng gần 4 năm rồi. Vài tháng nữa là em sẽ ra trường, hiện tại em đang gặp khủng hoảng và dường như sắp ngục ngã rồi mn ạ. Ở cái tuổi 22 mọi người nhìn vào sẽ nghĩ rằng còn quá trẻ để gặp khủng hoảng và bản thân e cũng nghĩ vậy. Nhưng nó đến bất ngờ lắm, chuyện tình cảm đổ vỡ, lo lắng về công việc, tiền bạc, sau một đợt nghỉ dịch dài trở lại Hà Nội mọi thứ trở nên xa lạ, không còn chỗ dựa, bạn bè chỉ là xã giao những cảm xúc tiêu cực cứ dồn đến liên tục. Ở một mình trong phòng e khóc nhiều lắm, mọi người khuyên em cũng nhiều nói rằng hãy làm gì đó để bớt suy nghĩ hơn, e đã thử nhiều cách nhưng không thể nào tập trung được chỉ muốn thoát khỏi Hà Nội xô bồ này nơi dường như e không thuộc về. Muốn gọi điện về nhà tâm sự nhưng sợ chỉ làm mọi mn lo lắng thêm. Em sợ nếu tiếp tục ntn e sẽ càng trở nên tiêu cực không lối thoát mất. Bao năm học ở HN luôn mơ về lúc ra trường kiếm một công việc tốt thu nhập cao phù hợp với mình ở đây để đỡ đần bố mẹ sau bao nhiêu năm vất vả nuôi mình ăn học chốn thủ đô đắt đỏ, nghĩ lại e cũng đã từng rất yêu thích HN nhiều lắm, nhưng e mà về bố mẹ ông bà sẽ vui lắm vì e học xa nhà từ năm cấp 3 rồi, so với việc e kiếm ra nhiều tiền gửi về nhưng ở xa gia đình thì bố mẹ ở nhà chắc chắn chỉ cần e về thôi. Ở quê e đang có một vị trí viên chức nhà nước cần tuyển người mà ngành e học thì rất ít người học, nhưng lương khởi điểm chỉ gần 4 triệu. Về quê có gia đình luôn yêu thương cuộc sống bình yên dễ thở hay em nên chọn bám trụ lại HN có công việc mà e thích,lương cao hả mọi người. Giờ e rối lắm bỏ tất cả niềm yêu thích hay sống một cuộc sống nhẹ nhàng để không phải chịu những điều tiêu cực này nữa...thực sự yếu đuối☹☹
Trả đâu vòng tay yêu thương của gia đình, bố mẹ em à
 
22 có cái loz gì mà khủng hoảng. Không có gì để mất thì cứ tự do quyết định thôi, đắn đo làm gì theo trái tim mách bảo ấy
 
Em là con gái một thân một mình xuống Hà Nội học cũng gần 4 năm rồi. Vài tháng nữa là em sẽ ra trường, hiện tại em đang gặp khủng hoảng và dường như sắp ngục ngã rồi mn ạ. Ở cái tuổi 22 mọi người nhìn vào sẽ nghĩ rằng còn quá trẻ để gặp khủng hoảng và bản thân e cũng nghĩ vậy. Nhưng nó đến bất ngờ lắm, chuyện tình cảm đổ vỡ, lo lắng về công việc, tiền bạc, sau một đợt nghỉ dịch dài trở lại Hà Nội mọi thứ trở nên xa lạ, không còn chỗ dựa, bạn bè chỉ là xã giao những cảm xúc tiêu cực cứ dồn đến liên tục. Ở một mình trong phòng e khóc nhiều lắm, mọi người khuyên em cũng nhiều nói rằng hãy làm gì đó để bớt suy nghĩ hơn, e đã thử nhiều cách nhưng không thể nào tập trung được chỉ muốn thoát khỏi Hà Nội xô bồ này nơi dường như e không thuộc về. Muốn gọi điện về nhà tâm sự nhưng sợ chỉ làm mọi mn lo lắng thêm. Em sợ nếu tiếp tục ntn e sẽ càng trở nên tiêu cực không lối thoát mất. Bao năm học ở HN luôn mơ về lúc ra trường kiếm một công việc tốt thu nhập cao phù hợp với mình ở đây để đỡ đần bố mẹ sau bao nhiêu năm vất vả nuôi mình ăn học chốn thủ đô đắt đỏ, nghĩ lại e cũng đã từng rất yêu thích HN nhiều lắm, nhưng e mà về bố mẹ ông bà sẽ vui lắm vì e học xa nhà từ năm cấp 3 rồi, so với việc e kiếm ra nhiều tiền gửi về nhưng ở xa gia đình thì bố mẹ ở nhà chắc chắn chỉ cần e về thôi. Ở quê e đang có một vị trí viên chức nhà nước cần tuyển người mà ngành e học thì rất ít người học, nhưng lương khởi điểm chỉ gần 4 triệu. Về quê có gia đình luôn yêu thương cuộc sống bình yên dễ thở hay em nên chọn bám trụ lại HN có công việc mà e thích,lương cao hả mọi người. Giờ e rối lắm bỏ tất cả niềm yêu thích hay sống một cuộc sống nhẹ nhàng để không phải chịu những điều tiêu cực này nữa...thực sự yếu đuối☹☹
học tốt ngoại ngữ, tự tin và tăng level chịu nhục để học hỏi. Đừng phí hoài tuổi trẻ như thế,có thể chưa thành công nhưng phải thành nhân.Nếu cần tư vấn gì thì inbox(nhưng không tiếp cú có gai)
 
Em là con gái một thân một mình xuống Hà Nội học cũng gần 4 năm rồi. Vài tháng nữa là em sẽ ra trường, hiện tại em đang gặp khủng hoảng và dường như sắp ngục ngã rồi mn ạ. Ở cái tuổi 22 mọi người nhìn vào sẽ nghĩ rằng còn quá trẻ để gặp khủng hoảng và bản thân e cũng nghĩ vậy. Nhưng nó đến bất ngờ lắm, chuyện tình cảm đổ vỡ, lo lắng về công việc, tiền bạc, sau một đợt nghỉ dịch dài trở lại Hà Nội mọi thứ trở nên xa lạ, không còn chỗ dựa, bạn bè chỉ là xã giao những cảm xúc tiêu cực cứ dồn đến liên tục. Ở một mình trong phòng e khóc nhiều lắm, mọi người khuyên em cũng nhiều nói rằng hãy làm gì đó để bớt suy nghĩ hơn, e đã thử nhiều cách nhưng không thể nào tập trung được chỉ muốn thoát khỏi Hà Nội xô bồ này nơi dường như e không thuộc về. Muốn gọi điện về nhà tâm sự nhưng sợ chỉ làm mọi mn lo lắng thêm. Em sợ nếu tiếp tục ntn e sẽ càng trở nên tiêu cực không lối thoát mất. Bao năm học ở HN luôn mơ về lúc ra trường kiếm một công việc tốt thu nhập cao phù hợp với mình ở đây để đỡ đần bố mẹ sau bao nhiêu năm vất vả nuôi mình ăn học chốn thủ đô đắt đỏ, nghĩ lại e cũng đã từng rất yêu thích HN nhiều lắm, nhưng e mà về bố mẹ ông bà sẽ vui lắm vì e học xa nhà từ năm cấp 3 rồi, so với việc e kiếm ra nhiều tiền gửi về nhưng ở xa gia đình thì bố mẹ ở nhà chắc chắn chỉ cần e về thôi. Ở quê e đang có một vị trí viên chức nhà nước cần tuyển người mà ngành e học thì rất ít người học, nhưng lương khởi điểm chỉ gần 4 triệu. Về quê có gia đình luôn yêu thương cuộc sống bình yên dễ thở hay em nên chọn bám trụ lại HN có công việc mà e thích,lương cao hả mọi người. Giờ e rối lắm bỏ tất cả niềm yêu thích hay sống một cuộc sống nhẹ nhàng để không phải chịu những điều tiêu cực này nữa...thực sự yếu đuối☹☹
A đoán việc e thích chắc là không liên quan đến chuyên ngành học đúng không . Chọn 1 công việc phù hợp không phải đơn giản . Như e đã biết mình thích làm gì rồi thì ra trường cứ ra ngoài làm việc mình thích đi , trải nghiệm xem mình có giỏi việc mình thích không , nếu không giỏi làm việc mình thích thì nên làm việc khác ( làm việc mình giỏi , hoặc về quê như của e cũng được , làm nhà nước thì được cái ổn định với tùy công việc mà màu mè khác nhau ) . Nói chung là thời gian sẽ trả lời thôi , chỉ có trải nghiệm cộng với sự va vấp thì e sẽ rút ra được là mình hợp với công việc như thế nào và nên làm như thế nào . Mà việc e thích là việc gì ấy , chia sẻ đi . Với lại ra ngoài mà chơi đi , ru rú trong phòng xog thở dài nghe nẫu vl . 2 năm trước thằng bạn a nó cũng mới ra trường như e , suốt ngày thở dài a táng nó lên viện đấy . đm thở dài ít thôi
 
Con gái nên về đi em, ở HN mà lương chục triệu chật vật hơn 3 4tr ở quê nhiều lắm... 22 tuổi mới ra trường đã khủng hoảng chuyện như này thì ở lại càng thêm khổ thôi
 
Như anh Nguyên Vũ đầu trọc

ở Tây Nguyên mà hơn đứt ối ông HN

Về quê mà có tiền đầu tư máy móc hiện đại làm thì ok tao ủng hộ...

Chứ kiểu không có vốn mà làm thì không ăn thua đâu
 
Nếu em có laptop, có não, thêm chút văn hay thì liên hệ anh. Cv k đảm bảo lương ngàn đô nhưng giúp em phát triển rất nhiều. Nếu có năng lực thì lương k dưới 1k. Tàm tạm lương 500. Kém 1 tháng a đuổi việc. :)
 

Có thể bạn quan tâm

Top