Ăn chơi List trà Tổng bí thư Tập Cận Bình mời Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng.

Cụ tổng coi chừng nhé, t xem phim kiếm hiệp toàn nhấp ngụm trà xong quay đơ ra sùi bọt
 
Mày kể chuyện trà làm tao liên tưởng đến chuyện cách đây cũng gần 20 (hai chục) năm. Hồi đấy tao được giao làm 1 deal giữa 1 Cty thương mại khá lớn tên là S, bán vũ khí không sát thương cho bên súng-to thông qua pháp nhân XNK Vạn Xuân, người môi giới là 1 trí thức Việt kiều Nhật gốc Bắc nhưng có vợ người Hoa ở quận 5; đồng tiền thanh toán là CHF.
Để được thông qua deal này có mặt đủ qwan chức cấp vụ trưởng của Tài chánh với Kế hoạch (không hóa) còn tất nhiên là có các bác lon 1 vài sao to đéo có vạch rồi. Cũng đi khảo sát xem có thật có đồ chơi không, biểu diễn minh họa simulator đàng hoàng. Lợi ích hài hòa, mà tao thì lại mới ngồi cái chỗ đấy lương bổng khá, code of conducts thì chặt chẽ nên quà cáp bằng tiền là đéo dám nhận. Bác Việt kiều kia tặng tao một bộ ấm có 1 cái ấm, 1 cái chén to và 4 cái chén nhỏ xíu với 1 bánh trà.
Tao lúc đấy còn đương thanh niên, cơ quan toàn cafe (pha máy) nên cũng chả mấy khi uống trà. Bộ ấm chén nhìn cũ cũ đất nung đéo long lanh như sứ Limoges nên vứt lăn vứt lóc, còn gói chè thì hôm có khách mở ra thấy mốc trắng nên nghĩ là hỏng, vứt mẹ đi.

Cũng phải cỡ dăm năm sau mới gặp lại bác Việt kiều Nhật kia, bác mời ăn bữa tối ở quán Tàu Jade... gì đấy (Singapore) rồi cuối bữa là ấm trà tráng miệng. Thư thả, chuyện vui nữa nên mình buột miệng khen "chè ngon quá bác ạ". Bác Ph hỏi "cháu còn giữ bộ ấm bác tặng dạo trước không?", giọng rất bình thản. Mình biết dell gì đâu, thật thà bảo "cháu cũng chả mấy khi uống, nên vẫn còn nguyên bác ạ". Lại bẵng đi thời gian, chả nhớ nhân dịp gì vui vui nên rủ con bạn thân đi ăn Chinese foods. Hầu sáng nhận ra mình ngay, chắc hôm trước vào phòng riêng và bác Ph ấy chắc cũng là khách rất đặc biệt. Đến mục đồ uống mình bảo cho tao cái loại trà gì mà ông Ph vẫn hay gọi ấy. Đồ ăn ngon, phục vụ trên cả tuyệt vời (đi đái xong là có bồi đứng ngay phía sau đưa khăn bông nóng để lau tay, mất mẹ nó 10$ Sing tiền tip nên đéo dám đi đái lần 2 trong bữa ăn). Duy chỉ lúc vẫy vẫy tay kêu tính bill thì xém nữa đái ra máu nhìn cái dòng Drinking items: riêng ấm trà có giá đắt hơn nhiều lần tất cả thức ăn. Giữ cái bill lại làm kỷ niệm B-)

Hết thời hạn biệt phái, trong một lần dọn đồ thì lại thấy bộ ấm đất nung kia + vỏ bao bì cái gói trà mốc. Nhớ lại câu "cháu còn giữ bộ ấm bác tặng không", đoán chắc cũng có giá đấy nên gói riêng cái ấm bằng vỏ gói trà mốc kia đi hỏi một anh khá rành về đồ sứ. Cái ấm đấy có giá gần 10k Mỹ, còn gói trà mốc trắng kia nếu còn thì nó là hơn 100k Mỹ, bánh trà đấy nghe giảng-giải là có tuổi đời khoảng gần trăm năm, loại trà càng để lâu càng quý và nếu có mốc trắng thì là hàng cực phẩm. Nghe xong mới biết mình còn CỰC-KỲ-NGU!
Thực ra trà TQ cũng có nhiều thứ lạ lắm chú ạ!
Ví dụ như Hùng Miêu trà, nghe giới thiệu là bón bằng phân gấu trúc hay sao ấy, giá cũng tầm khoảng 70-100k Mỹ! Với cái miệng từ bé đã uống trà mạn pha đặc sít của các cụ, cộng thêm ủ trà lâu, vị càng chát đặc, thì khi thử trà Tàu ko quen!
Nhưng phải nói trà Tàu cách ta quá xa về văn hoá, về trà cụ, về không gian,...nhất là tay nghề làm trà và sự đa dạng các loại trà!
Cháu thử Lão bạch trà nghệ nhân Tàu làm bằng trà Shan, bảo quản đúng cách tầm 3 năm hơn, khác hoàn toàn Bạch trà shan mình làm, kể cả chỗ bạn Việt Bắc Thưởng trà quán!
Còn ấm trà thì càng ko phải bàn! Cứ nghĩ rằng Tử sa đã là đắt lắm rồi, nhưng Ấm sứ Cảnh Đức đc nghệ nhân vẽ tay như họ tiếp đón cụ Tổng, có khi gấp nhiều lần!
Haiz!
 
Nghe giống như cây Nhân Sâm trong Tây Du ký.. 3000 năm mới ra hoa, 3000 năm mới nhủ quả, thêm 3000 năm nữa quả mới chín :)))
 
Cần tìm hướng đi ổn định cho dân tộc này. Vách ra các đường lối để dần nâng cao chất lượng các sản phẩm để tới các thị trường khác. Đừng cứ tính ăn xổi mãi. Bài học từ ngàn xưa cho đến nay mà TQ vẫn áp dụng hiệu quả với dân ta thì đủ hiểu tầm lãnh đạo của ta chưa có một ai vạch được đường lối chiến lược lâu dài tầm nhìn vượt thời đại. Mà có người vạch được nhưng lại đéo có người lãnh đạo kiên trì với điều đó để đi đến đích. Vụ móng trâu bò,,, cho đến nay là vụ trái cau thì sẽ thấy. Đất nước Vn có các vấn đề sau cần giải quyết. Giáo dục phải thực chất học thật đỗ thật giỏi thật giỏi nghề thật. Quy hoạch là cấp bậc học từ nghề trung cấp cao đẳng và đại học. Đại học chỉ thành phần ưu tú hoặc siêng mới vương tầm đến đx. H tự dưng mặc nhiên là đi học đại học. Rồi ai là thợ tay nghề, ai là kỹ thuật hiện trường xưởng. Ai là kỹ sư ai là chuyên gia. Ai là nhà nghiên cứu. Nhà khoa học. Một sự thất bại toàn diện của ngành giáo dục.
Kinh tế: Hãy vứt bỏ những tập đoàn nhà nước. Kinh tế tư nhân doanh nghiệp mới là chủ đạo. Hãy để họ làm chủ. Chỉ có làm mới có ăn. Làm thực chất phát triển bền vững. Chú trọng làm nông nghiệp chất lượng cao song hành cùng nền công nghiệp phụ trợ hổ trợ. Hãy học ịt xà. Hạ tầng nên chú trọng cảng biển lợi thế rất mạnh. Tìm cách nâng đường tàu nam bắc lên hai đường ray chạy đi chạy về. Tàu tốc độ cao. Tàu siêu tốc chỉ nên xây dựng để kết nối các vùng kinh tế trọng điểm nhu cầu về nguồn lao động cao. Sáng đi chiều về hoặc pv du lịch. Dịch vụ logitic phải đặt lên hàng đầu.
 
Thôi nói chung là những điều cần thì ai cũng thấy. Nhưng không ai chịu làm.
 
Về các quy trình biệt đãi khách quý, không một dân tộc nào trên thế giới này sánh bằng dân tộc Trung Khựa.
-Đéo biết ngày nay chúng nó tiếp đón ntn. Nhưng xem phim cổ trang, chúng nó đãi khách cầu kỳ, sang trọng mà đồ toàn loại cực phẩm... Như vụ Từ Hy thái hậu ngày xưa mời chuột bao tử mà đoàn ngoại giao mấy nước đéo dám ăn...
 
Top