Cãi nhau đủ chưa ?
Tao bố người Trung, mẹ Bắc nhưng cả họ ngoại đều di cư vào Nam cả rồi, đẻ ra sống trong Nam nên tiếp xúc họ hàng, bạn bè, hàng xóm xung quanh đủ để rút ra vài nhận xét về đặc tính mỗi vùng nó thế này:
1/ Bắc:
- suy nghĩ sâu, có khi suy nghĩ cái này nhưng thể hiện cái khác, kiểu nghĩ là thằng đối diện ngu bỏ mẹ nhưng vẫn khen nó ôi mày giỏi thật ấy nhỉ tao quý mày lắm rồi đi chơi thì cạch mặt ra éo bao giờ rủ vì " không cùng đẳng cấp". Bà già tao là ví dụ, lúc nào gặp khách hàng cũng cười cũng khen nhưng quay lưng lại: con mụ A đấy nhìn mặt như con lợn xề, ông B đấy thằng con học ngu lại láo.
- Làm gì cũng có toan tính: tao không biết các nhà ng Bắc khác thế nào chứ họ ngoại nhà tao Bắc 1 lần đi chơi chung đều tính toán khá kỹ là đi thế này để làm gì, mua cái này có ổn không, làm sao tiết kiệm tiền, đi chơi về mua gì tặng ai, mà tặng cũng tùy thân sơ nhá, thân thì tặng hàng ngon còn không thân thì ghé sạp chợ mua bảo gói cho đẹp vào rồi về cũng cười cười nói em quý anh lắm em mới tặng anh cái này này. Mẹ tao thì lúc tao còn đi học lúc nào cũng đem quà biếu thầy cô xin 1 chân trong hội phụ huynh vì mẹ bảo có chân hội thì con cái dc ưu ái hơn, có uy hơn, tất nhiên ngoài mồm thì lúc nào cũng vì " các em học sinh của cả lớp".
- Đôi lúc đạo đức bỏ sang 1 bên: thật sự là vậy, nhà họ hàng bên ngoại tao hay họp lúc Tết bàn tính chuyện làm ăn, tao hóng thì ngeh các chuyện như " cho con này chết, cho thằng kia ăn đất" khá nhiều. Mọi người xem chuyện đó là bình thường, miễn sao đạt mục đích của mình.
- Đầu tư vào con chữ: cả họ nhà ngoại tao con cháu bét nhất đều có cái bằng cao đẳng, còn lại đều đại học dù là đại học làng , tư thục hay công lập, cả họ có 2 đứa du học. Ngoài ra còn bị bắt phải đọc sách này nọ, học chứng chỉ này nọ, rồi bằng A B C, nói chung là trọng chữ nghĩa, họp họ Tết hay khoe con cái mình học cái này cái kia rồi làm này làm nọ. Nên chúng mày đừng lạ tại sao số cơ sở giáo dục ngoài Bắc nhiều hơn trong Nam và điểm thi dh ngoài Bắc lúc nào cũng cao hơn các trường trong Nam vài điểm nhé.
- Sĩ diện hơn thua: cái này tao có nói ý trên: họp họ thì hay khoe con cháu học gì làm gì, tao khá là khổ sở cái tính này do hồi nhỏ mẹ tao cứ nói chuyện với họ hàng xong là về hay chì chiết thằng A con chú B học giỏi thế mà sao mày học thế này, cái C con dì D thi giải này nọ mà nhìn mày chán quá. Hay nhìn nhà nhau để so kè. Nhà tao lúc đầu cũng chả mua oto nhưng khi có 1 bà dì bên ngoại mua 1 con kia morning rách là bà già tao hối ba tao sắm 1 con Vin fast fadil để " không thua chúng nó"
-Tuy ganh đua nhưng đoàn kết: tuy ganh đua sĩ diện nhưng thật sự khi có chuyện gia đình họ ngoại tao khá đoàn kết, kiểu như tao có gì thì dễ dàng hỏi thăm các anh chị em trong họ, tao dc rủ đi làm này nọ cũng anh chị em dòng tộc ưu tiên. Mẹ tao thì có gì hay đầu tiên đều nghĩ đến các dì chú bác trong họ, có cả group zalo chat để thông báo tin tức cho nhau. Đụng vào 1 người trong họ có khả năng là đụng vào cả họ, giống như ngoài Bắc các hội đồng hương rất mạnh. Khác với trong này tao thấy anh em chơi khá hời hợt. Điểm yếu là khá cục bộ, mẹ tao nếu bán hàng thì đối tác cùng quê hay được ưu tiên hơn trong công nợ, thanh toán, hay khen quê gốc của họ ngoại. Quê mẹ là số 1 các vùng khác đều là số 2 cả kể cả quê bố.
- Thủ lợi: cái này hơi tiêu cực 1 tí, tao thì nghĩ là cái này là 1 tính không tốt lắm: đại loại là có của ngon thì nhà mình ăn trước, sau đó thì họ hàng mình, sau đó là hàng xóm, rồi ai quen biết giúp đỡ thì giả ơn. Hiếm khi cho người ngoài hay người không quen biết cái gì miễn phí. Do vậy trong Nam dễ làm từ thiện hơn ngoài Bắc vì mọi người thoải mái hơn, ít toan tính hơn.
- Chăm chỉ chịu cày: cái này hiển nhiên, tao thừa nhận dân Bắc chăm vl luôn, chăm học chăm làm chăm tìm hiều cái này cái nọ kiếm thêm. Ve chai lao công chỗ tao 90% dân Bắc dạt vào nhưng chủ vựa ve chai lớn nhất tỉnh tao ( 1 tỉnh trong Nam) thì 2 vợ chồng dân Bắc.
- Giang hồ và thù dai , hay chửi: cái này cũng hiển nhiên luôn, nên chúng mày cứ là cẩn thận đừng làm mất lòng dân Bắc. Thắng làm vua thua làm giặc là câu tục ngữ ngoài Bắc đúng 100%. Mẹ tao tới tận bây giờ vẫn nhắc tới vụ 1 con mẹ bán cá lừa bán cá ôi thiu cho mẹ tao từ hồi 1990s kèm câu rủa :" con mẹ đấy nhà nó bán như thế thì ăn cứt cả họ nhà nó", nghe mà buồn cười.
Viết trước vài cá tính dân miền Bắc, còn dân Trung và Nam để tao rảnh viết sau.