Tao giải thích thêm 1 lần về không chiến hiện đại:
1, tùy tình trạng chiến tranh & kinh phí, các máy bay cảnh báo sớm AEW&S hoặc xịn hơn là AWACS sẽ lượn vòng để giám sát lãnh thổ. Khi phát hiện mục tiêu (khoảng cách 350km - 500km), AWACS ra lệnh cho tiêm kích đánh chặn mục tiêu.
2, các tiêm kích lúc này là cái giá treo vũ khí, ngoài các thông số thông thường (sức mạng động cơ, loại radar tích hợp, khoảng cách chiến đấu hiệu dụng .... ) thì khả năng sống sót ăn nhau ở diện tích phản xạ radar RCS - Radar Cross Section mà mọi người hay gọi là khả năng tàng hình. Cụ thể ở đây, cùng ở cách AWACS 450km, Rafale có diện tích bề mặt phản xạ là 0.5m2 còn jf-17 là 5m2. Chưa kể AWACS của Ấn sử dụng Phalcon, có tầm nhìn vượt > 50km so với SAAB 2000 của Pakistan. Thêm nữa là hệ thống tác chiến điện tử của Rafale là Spectra, có khả năng phát hiện thậm chí khi bị F22 khóa. Spectra ngoài việc chống bị khóa mục tiêu, cảnh báo khi bị khóa & gây nhiễu radar đối phương, Mẽo vẫn đánh giá rất cao khả năng của Spectra. Còn hệ thống tác chiến điện tử của JF-17 gói gọn ở câu "made by tàu cẩu".
3. Tên lửa không đối không, Meteor của Rafale & PL-15E của JF-17, dựa trên thông số trên giấy thì chỉ hơi khác biệt về khoảng cách. Cách bắn như nhau, tên lửa khai hỏa từ tiêm kích dưới sự dẫn hướng của AWACS, khi đến vùng NEZ thì radar mảng pha của tên lửa kích hoạt để khóa mục tiêu. NEZ tên lửa của tàu nhỏ nhất nếu so với AIM-120D & Meteor.
Như vậy, khi 2 máy bay tiêm kích lọt vào tầm nhìn của AWACS của nhau, JF-17 to gấp 100 lần Rafale, JF-17 bị phát hiện trước Rafale > 50km & Meteor bật radar trước PL-15E. Nên nếu không có chiến thuật gì đặc biệt, JF-17 sẽ ăn Meteor ngập mõm trước khi kịp phóng PL-15E đáp trả.