Cảnh báo lừa đảo‼️ Sao lại xuất hiện trong cuộc đời tớ =]]]

Ngoài đường nhiều hoa hồng lắm nhưng đéo bông nào là của tôi. Cay đcđ :)

Đi làm lủi thủi. Nhìn ngta ôm ấp nhau phóng xe máy ầm ầm. Mình mệt mỏi ốm yếu cố lết những bước cuối cùng về trọ để húp bát mì tôm :( cay vklllll

Mún có 1 ngày bình thường
Là 1 người bình thườnggg
Trên vai ám mùi người mình thương 😐
Độc thân có lẽ là trạng thái tốt nhất giúp mày tích cóp làm ăn, yêu vào rồi tốn kém vl thề
 
Những tháng ngày mình cùng nhau gắn bó
Không quá hào nhoáng, không quá lung linh
Tuy có phút yếu lòng, khi thấy chới với lạc hướng
Tình duyên mình đẹp như thuở kiếp trước
Giấc mơ son sắt chung lối cả đời
Mình nắm tay thưa chuyện cùng mẹ cha
Bão táp, mưa sa cũng nguyện sẻ chia
Hẹn thề trăm năm vững bền chân tình
Anh này, cùng em già đi kiếp này nhé?
 

Yêu​

Yêu, là chết ở trong lòng một ít,
Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu?
Cho rất nhiều, song nhận chẳng bao nhiêu:
Người ta phụ, hoặc thờ ơ, chẳng biết.

Phút gần gũi cũng như giờ chia biệt.
Tưởng trăng tàn, hoa tạ với hồn tiêu,
Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu!
– Yêu, là chết ở trong lòng một ít.

Họ lạc lối giữa u sầu mù mịt,
Những người si theo dõi dấu chân yêu;
Và cảnh đời là sa mạc cô liêu.
Và tình ái là sợi dây vấn vít .
Yêu, là chết ở trong lòng một ít.
 
Độc thân có lẽ là trạng thái tốt nhất giúp mày tích cóp làm ăn, yêu vào rồi tốn kém vl thề
bước qua dòng sông
hỏi từng con sóng
đời người con gái không yêu ai được không?

duyên phận - lệ quyên
"Chôn hoa người bảo ngẩn ngơ,
Sau này ta chết, ai là người chôn?
Ngẫm khi xuân muộn hoa tàn,
Cũng là khi khách hồng nhan về già
Hồng nhan thấm thoắt xuân qua,
Hoa tàn người vắng ai mà biết ai !"
 
No photo description available.
 
Tôi muốn tắt nắng đi
Cho màu đừng nhạt mất;
Tôi muốn buộc gió lại
Cho hương đừng bay đi.

Của ong bướm này đây tuần tháng mật;
Này đây hoa của đồng nội xanh rì;
Này đây lá của cành tơ phơ phất;
Của yến anh này đây khúc tình si.
Và này đây ánh sáng chớp hàng mi.
Mỗi sáng sớm, thần Vui hằng gõ cửa;
Tháng giêng ngon như một cặp môi gần;
Tôi sung sướng. Nhưng vội vàng một nửa:
Tôi không chờ nắng hạ mới hoài xuân.
Xuân đang tới, nghĩa là xuân đang qua,
Xuân còn non, nghĩa là xuân sẽ già,
Mà xuân hết, nghĩa là tôi cũng mất.
Lòng tôi rộng, nhưng lượng trời cứ chật,
Không cho dài thời trẻ của nhân gian,
Nói làm chi rằng xuân vẫn tuần hoàn,
Nếu đến nữa không phải rằng gặp lại!
Còn trời đất, nhưng chẳng còn tôi mãi,
Nên bâng khuâng tôi tiếc cả đất trời;
Mùi tháng, năm đều rớm vị chia phôi,
Khắp sông, núi vẫn than thầm tiễn biệt...
Cơn gió xinh thì thào trong lá biếc,
Phải chăng hờn vì nỗi phải bay đi?
Chim rộn ràng bỗng đứt tiếng reo thi,
Phải chăng sợ độ phai tàn sắp sửa?

Chẳng bao giờ, ôi! Chẳng bao giờ nữa...
Mau đi thôi! Mùa chưa ngả chiều hôm,
Ta muốn ôm
Cả sự sống mới bắt đầu mơn mởn;
Ta muốn riết mây đưa và gió lượn,
Ta muốn say cánh bướm với tình yêu,
Ta muốn thâu trong một cái hôn nhiều
Và non nước, và cây, và cỏ rạng,
Cho chếnh choáng mùi thơm, cho đã đầy ánh sáng,
Cho no nê thanh sắc của thời tươi;
- Hỡi xuân hồng, ta muốn cắn vào mông!
 
Em ốm nghe trời lượng đã hao
Em ngồi trong nắng mắt xanh xao
Anh đi giữa một ngàn thu cũ
Nhớ mãi mùa thu bẽn lẽn theo

Anh nhớ em ngồi áo trắng thon
Ngàn năm còn mãi lúc gần quen
Em gầy như liễu trong thơ cổ
Anh bỏ trường thi lúc thịnh Đường...
 
tự nhiên tôi chẳng muốn
yêu em một chút nào
tự nhiên là như thế
xin đừng hỏi vì sao

tự nhiên tôi chẳng muốn
chẳng muốn một thứ gì
tự nhiên tôi chỉ muốn
nằm xuống và thiếp đi
 
Sao tua chín cái nằm kề
Thương em từ thuở mẹ về với cha
Sao vua sáu cái nằm xa
Thương em từ thuở người ra người vào.
Rồi mai buông hết, ta về đất
Mộng mị trần gian gửi lại nhau
Nắng sớm, mưa chiều cùng giun dế
Đêm nằm ngửa mặt ngó trăng sao
Một nắm xương tàn không tên tuổi
Mục ruỗng vô hồn hết biết đau
Chẳng biết giận hờn, thôi thương nhớ
Máu thịt bây giờ để bón rau!
Thôi nhé, hôm nay còn hơi thở
Ráng sống an vi... đợi buổi nào!
 
( Thay chữ Rimbaud = @dungdamchemnhau và Verlaine = @SchrodingerIII ) ;))
Tình trai
Tôi nhớ Rimbaud với Verlaine,
Hai chàng thi sĩ choáng hơi men,
Say thơ xa lạ, mê tình bạn,
Khinh rẻ khuôn mòn, bỏ lối quen.

Những bước song song xéo dặm trường,
Đôi hồn tươi đậm ngát hoa hương,
Họ đi, tay yếu trong tay mạnh,
Nghe hát ân tình giữa gió sương.

Kể chi chuyện trước với ngày sau;
Quên gió môi son với áo màu;
Thây kệ thiên đường và địa ngục!
Không hề mặc cả, họ yêu nhau.
 
Ngoài đường nhiều hoa hồng lắm nhưng đéo bông nào là của tôi. Cay đcđ :)

Đi làm lủi thủi. Nhìn ngta ôm ấp nhau phóng xe máy ầm ầm. Mình mệt mỏi ốm yếu cố lết những bước cuối cùng về trọ để húp bát mì tôm :( cay vklllll

Mún có 1 ngày bình thường
Là 1 người bình thườnggg
Trên vai ám mùi người mình thương 😐
Tôi như con ông say mật làm đẹp cho đời.

Nhưng người ta lỡ lòng nào lấy mật của tôi đi, buồn thay.
 
Tôi yêu em đến nay chừng có thể
Ngọn lửa tình chưa hẳn đã tàn phai,
Nhưng không để em bận lòng thêm nữa
Hay hồn em phải gợn bóng u hoài

Tôi yêu em âm thầm, không hy vọng,
Lúc rụt rè khi hậm hực lòng ghen
Tôi yêu em, yêu chân thành đằm thắm
Cầu em được người tình như tôi đã yêu em
 

Có thể bạn quan tâm

Top