Có Hình Tao lạc lối

M nói m bản lĩnh t tin m có thể vượt qua . T cũng là 1 đứa bị stress rất nhiều . Ngày bé t trầm cảm ko muốn tiếp xúc với ai như 1 đứa tự kỷ . T bị tổn thương tâm lí sâu sắc từ gđ , bạn bè , trường học hay xã hội . Cũng ko ít lần t đã từng tìn cách để kết thúc cuộc đời đầy những khổ đau , toxic của t . Với 1 đứa trẻ như t ngày ấy mọi thứ nó ảnh hưởng quá lớn . Tại s những đứa bằng tuổi t lại có 1 csong vô lo vô nghĩ hạnh phúc đến vậy còn t thì ko được 1 ai yêu thương. Đến bây giờ nhiều khi t cũng không biết t ngày đó s t có thể sống tiếp . T ko có 1 chút động lực nào từ bất kỳ ng thân quen . T như 1 ng vô hình , hay chỉ đơn giản là 1 nơi để mng xả nỗi bực tức uất hận cuộc đời lên , hay là ng để cho những đứa cùng chang lứa bắt nạt , cô lập . T đã suy nghĩ rất nhiều về câu : đáng lẽ mình không nên được sinh ra . Và bằng 1 cách nào đó t không tự tử thành công , và t tiếp tục sống với suy nghĩ trả ơn bố mẹ . Sống trong gđ với tâm thế là 1 đứa con nuôi phải trả ơn nuôi nấng .có thể vì nếp suy nghĩ đó nên khi lớn t áp lực vde tiền bạc . Tuy cũng là cgai sẽ đi lấy ck thôi . Nhiều ng nói t thanh niên thì có j mà phải suy nghĩ tiền bạc hay câu con gái thì cần lo gì . Nhưng không , t cảm giác t phải có tiền để lo cho bme . Dành dụm chút ít cho bme trk khi lấy ck . V nên t tham lam và bị lừa vào forex .t mất toàn bôn tiền tiết kiệm trk đó kèm theo nợ . T mất 1 tháng để bình tĩnh nhưng t vẫn stress rất nhiều về việc trả nợ . Nhất là khoảng tgian đầu ng cho t mượn tiền cũng đang cần để làm ăn , sau đó t trả ít hơn r mẹ t lại vào viện vì nghi đột quỵ . T lại lo gửi tiền về quê và xin a kia cho t trả từ từ . Công việc thì chán , đồng nghiệp cũng chèn ép . T cũng thấy khó thở và ngột ngạt . T thật muốn tặc lưỡi mặc kệ đời để csong nó nhẹ nhàng hơn . Nhưng khó quá . Chỉ là bh t cũng ko có suy nghĩ nào là sẽ tự tử nữa . Có những chuyện rất khủng khiếp t đã trải qua từ nhỏ r , cũng đã tự tiwr ko thành tức là t còn nợ đời . Trả hết nợ thì có thể buông . À thật ra có những đêm hay thi thoảng t vẫn nghĩ đến việc t chết đi nhưng trong lúc đó t vẫn còn suy nghĩ phải dặn dò cj t trả hết nợ cho t hay phải suy nghĩ lo cho bme về già . V là t vẫn đang ngồi cmt đây . M phải mạnh mẽ lễn . M còn con còn vk m lo cho m , yêu thương m . M vẫn đang hạnh phúc hơn nhiều người . Và m hạnh phúc may mắn hơn t rất rất nhiều vì t ko có ai thương cả .
 
Xàm mờ nhiều thằng mất phương hướng cuộc sống ghê . động viên an ủi nhau cũng đỡ tủi .
Mà giờ mày ổn hơn chưa
Tao ổn rồi, khi tao ko còn gánh nặng trên vai nữa tự dưng thấy đời nó khác.
Gia đình là thứ tao muốn nhất nhưng vk cũ của tao nó làm cho tao kiệt quệ. Nên tao chấp nhận việc buông bỏ nó kể cả có thế nào đi chăng nữa.
 
Mày đang sống không như mày muốn. Mày bị kềm kẹp dẫn đến lạc lối. Giờ mày thu xếp việc mà nghỉ phép hoặc nhảy việc đi. Mày cần có thời gian cho riêng mình.
 
M có vợ có con nhưng đ biết động lực sống là gì
Đéo hiểu
2 cái động lực đấy
Lo cho vợ m cs hạnh phúc, con m đc đầy đủ
Ok chưa
 
Ừ đọc bài m, stress quá nhiều, có những suy nghĩ như thế, m nên chấn chỉnh lại đi vì những biểu hiện của m là trầm cảm đấy.
Đừng thằng nào vào phản biện là nó không trầm cảm
 
M có vợ có con nhưng đ biết động lực sống là gì
Đéo hiểu
2 cái động lực đấy
Lo cho vợ m cs hạnh phúc, con m đc đầy đủ
Ok chưa
T thì nghĩ cuộc sống nó có nhiều khía cạnh vấn đề của thớt là nó đang quá hoàn hảo, nó muốn mọi thứ cần tròn đầy.
Lối suy nghĩ đó sẽ giết chết chính bản thân m trước khi m nhận ra m muốn làm gì.
 
Mày chắc đang làm vị trí cấp cao à nhiều người mơ ước đấy.
Tao ko bao giờ luồn cúi, ghét xu nịnh, tao cũng có mối quan hệ gần như bằng hữu với xếp tổng. Tao cũng bị đố kỵ nhưng tao tin vào thực lực của tao. Tao cũng hiểu là nước trong không có cá nhưng đó là bản ngã của tao rồi nên tao cứ bấu vào thôi
 
Tao ổn rồi, khi tao ko còn gánh nặng trên vai nữa tự dưng thấy đời nó khác.
Gia đình là thứ tao muốn nhất nhưng vk cũ của tao nó làm cho tao kiệt quệ. Nên tao chấp nhận việc buông bỏ nó kể cả có thế nào đi chăng nữa.
Ổn là tốt rồi. Chúc mừng mày vượt qua khủng hoảng
 
Tao ko bao giờ luồn cúi, ghét xu nịnh, tao cũng có mối quan hệ gần như bằng hữu với xếp tổng. Tao cũng bị đố kỵ nhưng tao tin vào thực lực của tao. Tao cũng hiểu là nước trong không có cá nhưng đó là bản ngã của tao rồi nên tao cứ bấu vào thôi
Nghe như kiểu công việc và cách cư xử của m y như tao. M cứ sống chân thành và tử tế nhất theo cách của m thôi. Việc còn lại cứ để cuộc sống tự an bài
 
T thì nghĩ cuộc sống nó có nhiều khía cạnh vấn đề của thớt là nó đang quá hoàn hảo, nó muốn mọi thứ cần tròn đầy.
Lối suy nghĩ đó sẽ giết chết chính bản thân m trước khi m nhận ra m muốn làm gì.
Thế thì nó nên nghỉ 1 thời gian ngắn
Đi đâu đó xa lạ chút
Kiểu nó là thuận lợi quá nên nhàm chán
 
Nghe như kiểu công việc và cách cư xử của m y như tao. M cứ sống chân thành và tử tế nhất theo cách của m thôi. Việc còn lại cứ để cuộc sống tự an bài
Thế thì rất khó sống phải không? Tao nghĩ người Á châu mình văn hóa cốt lõi là phải thế rồi. Tao muốn công bằng nhưng không thể mày ạ. Nó còn dây dợ, ô dù, quan hệ, cơ may, luồn cúi, nắm bắt. Hoặc có thể tao ko hợp với xã hội này. Chắc tao sẽ kiếm cơ hội đi Sing làm việc ko biết có khác ko
 
Tao U40, là người luôn luôn lạc quan. Tao mới lấy vợ cách đây 5 năm và giờ tao sắp đón con gái đầu lòng. Khoảng 1 tháng trở lại đây không hiểu sao tao luôn cảm thấy stress, bất an, suy nghĩ mơ hồ đến tướng số, vận mệnh. Tao và bố tao không hợp tính nhau, gọi điện được 2p là cãi vã, mẹ thì bố áp đặt từ trước giờ. 2 cô em gái thì tao thương vô cùng nhưng sống ở xa.
Hôm nay tao đang đi công tác nước ngoài, việc chẳng đâu ra đâu, kéo dài hàng tuần trời. Tao muốn về nhà lắm. Tao gọi cho bố, bố nói mày biết phải làm gì, tại sao lại than thở này kia bla.
Bố chắc ko bao giờ hiểu nổi đứa con trai đang nghĩ gì, tâm can nó ra sao, mặc dù khi đỉnh điểm lại là điệp khúc tao sinh ra mày tao đi ủng trong bụng mày.
Cách đây 2 tuần tao đã tát 1 thằng đồng nghiệp vì vài câu nói tưởng như rất bình thường. Tao stress mặc dù ko hiểu nó đến từ đâu.
Nãy tao ngồi uống bia trên 1 cao tốc, thành phố Cao Hùng. Tao đã bất an, thực sự tao muốn nhảy xuống đấy kết liễu đời tao cho rồi.
Tao nhắn tin cho vợ, rằng không hiểu sao anh thấy anh Ko còn động lực sống, và giờ anh cũng chẳng biết than thở với ai ngoài em. Vợ tao động viên tao, kéo tao lại hiện thực nhưng sao trong thâm tâm tao thấy vô định quá tụi bây.
Bệnh trầm cảm có phải không có biểu hiện gì không? Tao có phải đang trầm cảm không? Và liệu rằng ngoài một số đứa không hiểu chuyện sẽ nói rằng : ờ đi massage đi, đi đá phò đi, nuôi sgbb đi các thứ thì liệu rằng có cách nào vực lại được con người ta không?
Tao là người bản lĩnh nhưng càng sống càng cảm thấy thiếu mục đích sống. Tụi bây thằng nào não chó có thể khuyên tao nhảy xuống cao tốc đi cũng đc, nhưng có ai giống tao không?
Cảm giác như mình bị trầm cảm không lối thoát.
Thanks
Sục cặk rồi ngủ 1 giấc đi mày, con mày sắp ra đời rồi, h mày đéo sống cho chính mày nữa đâu. Nghĩ đến vợ con mày đang trông ngóng mày về từng ngày đấy, 1 2 ngày sẽ ổn. Tao bị suốt mà :D
 
Thế thì nó nên nghỉ 1 thời gian ngắn
Đi đâu đó xa lạ chút
Kiểu nó là thuận lợi quá nên nhàm chán
Mày nói cũng đúng. Tao đã làm cho anh xếp từ năm 2011 tới giờ, trước đó tao làm vài Cty kiểu như tích lũy thôi. Có thể tao quá an nhàn hoặc vòng lặp cứ vậy sau nhiều năm
 
Mày nói cũng đúng. Tao đã làm cho anh xếp từ năm 2011 tới giờ, trước đó tao làm vài Cty kiểu như tích lũy thôi. Có thể tao quá an nhàn hoặc vòng lặp cứ vậy sau nhiều năm
Ng lạc quan sẽ nói là ổn định
Bi quan thì bảo nó là nhàm chán
Thế thôi
 

Có thể bạn quan tâm

Top