Có Hình Tao lạc lối

Thế thì rất khó sống phải không? Tao nghĩ người Á châu mình văn hóa cốt lõi là phải thế rồi. Tao muốn công bằng nhưng không thể mày ạ. Nó còn dây dợ, ô dù, quan hệ, cơ may, luồn cúi, nắm bắt. Hoặc có thể tao ko hợp với xã hội này. Chắc tao sẽ kiếm cơ hội đi Sing làm việc ko biết có khác ko
Rất khó sống mà. Tao trước cũng làm môi trường nước ngoài và tao thấy rất happy. Nhưng từ khi làm doanh nghiệp VN t thấy văn hoá rất toxic, ko công bằng. Nhưng đâm lao thì phải theo lao thôi, tao vẫn đang cố gắng cân bằng tất cả mọi thứ. Ko buôn chuyện, ko nói xấu, tập trung công việc và làm theo cách tận tâm nhất. Vị trí của tao nếu nói là ko thể thay thế thì ko phải, nhưng t cũng như m t theo sếp lâu năm rồi nên việc bỏ cuộc cũng là vô cùng khó
 
Lấy việc kiếm tiền làm động lực chứ có đéo j phải lạc lối. Tao 8x chưa vợ chưa con, mày vợ con rồi thì sống vì vợ con
Mày có trải qua nhiều biến cố trong cuộc sống đầy rẫy sự xu nịnh, bưng bô, chọc ngoáy trong cs chưa?
 
IQ 203 bị cả XH kỳ thị là tâm thần,quái thai,còn xấu trai thảm hại,lùn nữa còn éo kêu ca,mày ăn thua gì
Ai kì thị mày, mày là người nổi tiếng nhất cái xàm này, ai chả quý :d toàn muốn quan hệ mẫu thân làm bố mày ko :))
 
Chán thì tìm cái j đó đột phá. Stress cái gì. Còn hơn bao người ngoài kia đấy.
Có những thứ chưa thấy nên chưa tin anh bạn ạ. Tôi biết thực tế chứ, nhưng tôi nói từ đầu là tôi không hiểu sao tôi lại lạc lối
 
Thế thì rất khó sống phải không? Tao nghĩ người Á châu mình văn hóa cốt lõi là phải thế rồi. Tao muốn công bằng nhưng không thể mày ạ. Nó còn dây dợ, ô dù, quan hệ, cơ may, luồn cúi, nắm bắt. Hoặc có thể tao ko hợp với xã hội này. Chắc tao sẽ kiếm cơ hội đi Sing làm việc ko biết có khác ko
Tao nghĩ đâu cũng thế thôi. Tao làm công nhân thôi mà cũng bè phái quan hệ tùm lum. Tao nhìn mà chán , có chỗ nào tao làm được lâu đâu.
Chức vụ càng cao thì quan hệ vây cánh càng nhiều và dĩ nhiên không thể thiếu những kẻ nịnh bợ luồn cúi rồi
 
Em chắc nhỏ hơn anh độ 9-10 tuổi, em cũng giống anh ở chỗ không hợp tính với ba. Ba em ít trò chuyện, không công nhận em. Luôn lấy vấn đề thành tích để so sánh, em học ngu nên thứ hạng không cao, cũng không đủ quyết tâm để hoàn thành việc học. Em chỉ được việc hiểu chuyện, biết ăn nói, giao tiếp, bán buôn khách hàng rất quý em nhưng ba em không xem đó là điểm mạnh, đôi khi mắng nhiết em thậm tệ. Có giai đoạn em cũng như anh, muốn chết quách đi cho rồi, em không có ai để trải lòng. Nhưng em còn mẹ, còn đứa em nhỏ, em còn bà còn nhiều người quan tâm. Nên khó khăn tổn thương em giữ lấy đó để ghi nhớ, sau này có con em sẽ tâm sự lắng nghe con mình nhiều hơn. Công nhận những gì con làm dù cố gắng đó có là nhỏ nhất. Anh còn một gia đình nhỏ của mình, anh hãy lấy đó làm điểm tựa. Để con anh có một người cha tuyệt vời. Chúc anh nhiều sức khoẻ.
 
Tao nghĩ đâu cũng thế thôi. Tao làm công nhân thôi mà cũng bè phái quan hệ tùm lum. Tao nhìn mà chán , có chỗ nào tao làm được lâu đâu.
Chức vụ càng cao thì quan hệ vây cánh càng nhiều và dĩ nhiên không thể thiếu những kẻ nịnh bợ luồn cúi rồi
Có những thứ họ nói về tao mà khi tao nghe lại được tao cũng ko tin vào tai mình. Tao thỉnh thoảng mua vài chai rượu ở sân bay xong rồi về trưng trong nhà. Họ nói đó là rượu bổng Lộc xếp tặng riêng tao. Tao ko hề nhận của sếp, tao cũng ko tặng quà ảnh vì tao và ảnh cùng học Chu VA ngày xưa , bọn tao chỉ biết đèn sách, sếp thì kế thừa Cty gia đình
 
Em chắc nhỏ hơn anh độ 9-10 tuổi, em cũng giống anh ở chỗ không hợp tính với ba. Ba em ít trò chuyện, không công nhận em. Luôn lấy vấn đề thành tích để so sánh, em học ngu nên thứ hạng không cao, cũng không đủ quyết tâm để hoàn thành việc học. Em chỉ được việc hiểu chuyện, biết ăn nói, giao tiếp, bán buôn khách hàng rất quý em nhưng ba em không xem đó là điểm mạnh, đôi khi mắng nhiết em thậm tệ. Có giai đoạn em cũng như anh, muốn chết quách đi cho rồi, em không có ai để trải lòng. Nhưng em còn mẹ, còn đứa em nhỏ, em còn bà còn nhiều người quan tâm. Nên khó khăn tổn thương em giữ lấy đó để ghi nhớ, sau này có con em sẽ tâm sự lắng nghe con mình nhiều hơn. Công nhận những gì con làm dù cố gắng đó có là nhỏ nhất. Anh còn một gia đình nhỏ của mình, anh hãy lấy đó làm điểm tựa. Để con anh có một người cha tuyệt vời. Chúc anh nhiều sức khoẻ.
mấy thằng nhu nhược sợ bố thía nhỉ
 
Tao U40, là người luôn luôn lạc quan. Tao mới lấy vợ cách đây 5 năm và giờ tao sắp đón con gái đầu lòng. Khoảng 1 tháng trở lại đây không hiểu sao tao luôn cảm thấy stress, bất an, suy nghĩ mơ hồ đến tướng số, vận mệnh. Tao và bố tao không hợp tính nhau, gọi điện được 2p là cãi vã, mẹ thì bố áp đặt từ trước giờ. 2 cô em gái thì tao thương vô cùng nhưng sống ở xa.
Hôm nay tao đang đi công tác nước ngoài, việc chẳng đâu ra đâu, kéo dài hàng tuần trời. Tao muốn về nhà lắm. Tao gọi cho bố, bố nói mày biết phải làm gì, tại sao lại than thở này kia bla.
Bố chắc ko bao giờ hiểu nổi đứa con trai đang nghĩ gì, tâm can nó ra sao, mặc dù khi đỉnh điểm lại là điệp khúc tao sinh ra mày tao đi ủng trong bụng mày.
Cách đây 2 tuần tao đã tát 1 thằng đồng nghiệp vì vài câu nói tưởng như rất bình thường. Tao stress mặc dù ko hiểu nó đến từ đâu.
Nãy tao ngồi uống bia trên 1 cao tốc, thành phố Cao Hùng. Tao đã bất an, thực sự tao muốn nhảy xuống đấy kết liễu đời tao cho rồi.
Tao nhắn tin cho vợ, rằng không hiểu sao anh thấy anh Ko còn động lực sống, và giờ anh cũng chẳng biết than thở với ai ngoài em. Vợ tao động viên tao, kéo tao lại hiện thực nhưng sao trong thâm tâm tao thấy vô định quá tụi bây.
Bệnh trầm cảm có phải không có biểu hiện gì không? Tao có phải đang trầm cảm không? Và liệu rằng ngoài một số đứa không hiểu chuyện sẽ nói rằng : ờ đi massage đi, đi đá phò đi, nuôi sgbb đi các thứ thì liệu rằng có cách nào vực lại được con người ta không?
Tao là người bản lĩnh nhưng càng sống càng cảm thấy thiếu mục đích sống. Tụi bây thằng nào não chó có thể khuyên tao nhảy xuống cao tốc đi cũng đc, nhưng có ai giống tao không?
Cảm giác như mình bị trầm cảm không lối thoát.
Thanks

Tim bạn đang có vấn đề, hãy ngưng mọi chất kích thích, nhất là rượu hay cafe....

Dặn mọi người rất thận trọng trong mọi việc, để ý đến trẻ con.

Uống tạm nắm vitamin B1, chỉ B1 thôi nhé, bên đó có Thập toàn đại bổ hoàn, mua 1 hộp làm mỗi sáng 1 viên.

Tâm tàng thần, khi bất an là có chuyện, nên chụp cắt lớp toàn bộ tầm 40m...
 
Em chắc nhỏ hơn anh độ 9-10 tuổi, em cũng giống anh ở chỗ không hợp tính với ba. Ba em ít trò chuyện, không công nhận em. Luôn lấy vấn đề thành tích để so sánh, em học ngu nên thứ hạng không cao, cũng không đủ quyết tâm để hoàn thành việc học. Em chỉ được việc hiểu chuyện, biết ăn nói, giao tiếp, bán buôn khách hàng rất quý em nhưng ba em không xem đó là điểm mạnh, đôi khi mắng nhiết em thậm tệ. Có giai đoạn em cũng như anh, muốn chết quách đi cho rồi, em không có ai để trải lòng. Nhưng em còn mẹ, còn đứa em nhỏ, em còn bà còn nhiều người quan tâm. Nên khó khăn tổn thương em giữ lấy đó để ghi nhớ, sau này có con em sẽ tâm sự lắng nghe con mình nhiều hơn. Công nhận những gì con làm dù cố gắng đó có là nhỏ nhất. Anh còn một gia đình nhỏ của mình, anh hãy lấy đó làm điểm tựa. Để con anh có một người cha tuyệt vời. Chúc anh nhiều sức khoẻ.
Anh cảm ơn bé. Em xem phim vua sư tử mà xem, nói gì thì nói, mình là đàn ông nhưng vị trí của người cha rất quan trọng. Đó là người dẫn lối. Chẳng có thằng đệ hay người anh kết nghĩa nào sống mái với mình cả. Anh Ko tin ai bao giờ cả vì anh biết có mấy ai hiểu nổi mình. Trên xam đủ mọi thể loại, nhưng anh tin có ai đó cũng giống 1 phần nào đó con người anh hiện tại.
Stress nó là thứ thuốc độc vô hình em ạ. Anh Ko thể định nghĩa nó
 
Tao U40, là người luôn luôn lạc quan. Tao mới lấy vợ cách đây 5 năm và giờ tao sắp đón con gái đầu lòng. Khoảng 1 tháng trở lại đây không hiểu sao tao luôn cảm thấy stress, bất an, suy nghĩ mơ hồ đến tướng số, vận mệnh. Tao và bố tao không hợp tính nhau, gọi điện được 2p là cãi vã, mẹ thì bố áp đặt từ trước giờ. 2 cô em gái thì tao thương vô cùng nhưng sống ở xa.
Hôm nay tao đang đi công tác nước ngoài, việc chẳng đâu ra đâu, kéo dài hàng tuần trời. Tao muốn về nhà lắm. Tao gọi cho bố, bố nói mày biết phải làm gì, tại sao lại than thở này kia bla.
Bố chắc ko bao giờ hiểu nổi đứa con trai đang nghĩ gì, tâm can nó ra sao, mặc dù khi đỉnh điểm lại là điệp khúc tao sinh ra mày tao đi ủng trong bụng mày.
Cách đây 2 tuần tao đã tát 1 thằng đồng nghiệp vì vài câu nói tưởng như rất bình thường. Tao stress mặc dù ko hiểu nó đến từ đâu.
Nãy tao ngồi uống bia trên 1 cao tốc, thành phố Cao Hùng. Tao đã bất an, thực sự tao muốn nhảy xuống đấy kết liễu đời tao cho rồi.
Tao nhắn tin cho vợ, rằng không hiểu sao anh thấy anh Ko còn động lực sống, và giờ anh cũng chẳng biết than thở với ai ngoài em. Vợ tao động viên tao, kéo tao lại hiện thực nhưng sao trong thâm tâm tao thấy vô định quá tụi bây.
Bệnh trầm cảm có phải không có biểu hiện gì không? Tao có phải đang trầm cảm không? Và liệu rằng ngoài một số đứa không hiểu chuyện sẽ nói rằng : ờ đi massage đi, đi đá phò đi, nuôi sgbb đi các thứ thì liệu rằng có cách nào vực lại được con người ta không?
Tao là người bản lĩnh nhưng càng sống càng cảm thấy thiếu mục đích sống. Tụi bây thằng nào não chó có thể khuyên tao nhảy xuống cao tốc đi cũng đc, nhưng có ai giống tao không?
Cảm giác như mình bị trầm cảm không lối thoát.
Thanks

Tim bạn đang có vấn đề, hãy ngưng mọi chất kích thích, nhất là rượu hay cafe....

Dặn mọi người rất thận trọng trong mọi việc, để ý đến trẻ con.

Uống tạm nắm vitamin B1, chỉ B1 thôi nhé, bên đó có Thập toàn đại bổ hoàn, mua 1 hộp làm mỗi sáng 1 viên.

Tâm tàng thần, khi bất an là có chuyện, nên chụp cắt lớp toàn bộ tầm 40m...
 
Tim bạn đang có vấn đề, hãy ngưng mọi chất kích thích, nhất là rượu hay cafe....

Dặn mọi người rất thận trọng trong mọi việc, để ý đến trẻ con.

Uống tạm nắm vitamin B1, chỉ B1 thôi nhé, bên đó có Thập toàn đại bổ hoàn, mua 1 hộp làm mỗi sáng 1 viên.

Tâm tàng thần, khi bất an là có chuyện, nên chụp cắt lớp toàn bộ tầm 40m...
Cảm ơn bạn. Tôi thú thực tôi uống rượu mạnh hàng đêm và uống 3 4 cự caffe mỗi ngày. Sao bạn biết tôi đã lệ thuộc caffeine?
 
Cái này kiểu khủng hoảng tuổi trung niên hả. T độ dăm năm nữa cũng đến tuổi này.
 
Có những thứ họ nói về tao mà khi tao nghe lại được tao cũng ko tin vào tai mình. Tao thỉnh thoảng mua vài chai rượu ở sân bay xong rồi về trưng trong nhà. Họ nói đó là rượu bổng Lộc xếp tặng riêng tao. Tao ko hề nhận của sếp, tao cũng ko tặng quà ảnh vì tao và ảnh cùng học Chu VA ngày xưa , bọn tao chỉ biết đèn sách, sếp thì kế thừa Cty gia đình
Thành phần nịnh bợ châm chọt thì ngoài xã hội đầy rẫy mà. Bọn nó không làm ảnh hưởng công việc của mày thì mày cứ bơ đi thôi , biết là khó nhưng dù sao mày cũng đang ở trên tụi nó, hoặc ít nhất tụi nó cũng không ảnh hưởng đến mày được mà đúng không. Nếu vì vậy mà ảnh hưởng tâm trạng mình thì đúng ý tụi nó quá rồi
 
Cảm ơn bạn. Tôi thú thực tôi uống rượu mạnh hàng đêm và uống 3 4 cự caffe mỗi ngày. Sao bạn biết tôi đã lệ thuộc caffeine?

Tôi gặp nhiều ca như bạn r, hãy bỏ ngay rượu năm bảy ngày một cách tuyệt đối, thể thao nhẹ cho ra xíu mồ hôi, dùng Thập toàn đại bổ, An cung ngưu liều thấp.

Vậy là tim bạn đã đưa ra cảnh báo rõ ràng, đừng dùng thuốc tâm thần hay trầm cảm mà dễ tự huỷ hoại mình.

Nhắm mắt ngủ thật sâu, nếu cần thì dùng thuốc ngủ tự nhiên liều nhẹ.

Lo lắng, hồi hộp, trống ngực thở dài, buông xuôi...
 
con gái à...vậy thôi tập trung kiếm ck rồi nuôi con là cs hạnh phúc rồi....đừng vào đây chơi ko tốt đâu
Đâu, em là con trai. Nhưng như anh nói thì em cũng thấy hợp lý, tập trung làm việc, cưới vợ nuôi con là cuộc sống hạnh phúc.
 

Có thể bạn quan tâm

Top