Mới có vài ngày mà mày đánh giá vội thế. Thương chiến này ít nhất phải 6 tháng đến 1 năm mới bắt đầu phát huy tác dụng. Mỹ nó bỏ hàng tỷ đô viện trợ cho thế giới còn được thì DN sản xuất quay về Mỹ hay các quốc gia để ngỏ cho khối FDI di dời dây chuyền sản xuất. Nó trợ thuế các kiểu cho DN, các quốc gia kia quỳ lạy cám ơn Trump ko hết. Giá trị sản phẩm vẫn ko thay đổi thì dân nào ý kiến.
Phong cách của Tump từ trước giờ rất dồn dập, mạnh mẽ lúc đầu và thường hay quay xe lúc cuối. Nõi chung khôn lỏi, lươn lẹo, bất ngờ, khó đoán. Lên bàn, đàm phán, nếu ép được ai thì nó ép đến cùng, đến khi nó đạt được điều mà nó muốn.
Phong cách của Tâp đế thiên về tính toán, cân đo đong đếm rất nhiều, đặt cao tính rủi ro, nó rất kỹ luật có thể giành nhiều thời gian để rình con mồi. Nói chung vẫn giống tính cách các lãnh đạo TQ trước giờ thôi (ngay cả cái cách của Tập lên đến tối cao quyền lực cũng thế, ngồi chờ thời điểm, dứt điểm, không vội vàng gì cả)
Vì 2 tính cách trái ngược nhau nên các trao đổi ko mang lại hiệu quả.
Quan trong nhất là hiện tại Tập đang nghĩ Trump đang đi sai hướng khi áp thuế lên tất cả các nước kể cả đồng minh. TQ coi đây là cơ hội hơn là rủi ro, vì tập nghĩ là các đồng minh của Mỹ có thể quay xe tìm kiếm các đối tác khác và TQ đúng đó giang rộng cách tay chào đón.
Điều nữa, Tập nó nghĩ rằng trước sau gì Trump nó cũng sẽ chơi lớn với nó thôi, thay vì cứ câu giờ, nằm kèo dưới thì trực diện đối đầu luôn (vì trước sau gì nó cũng sảy ra), đây cũng là cơ hội lấy lòng châu âu, Á, Canada, Nam Mỹ.
Tập nó cũng tính toán rất kỹ, nó vẫn còn 1 vài lá bài để khi đặt lên bàng đám phán thì Trump không thể từ chối (hiện tại Tập chưa dùng các lá bài này)