Vozlitisme
Địt Bùng Đạo Tổ

VN Airline có Boeing màHãng nào của VN xài Boeing mày biết không?
VN Airline có Boeing màHãng nào của VN xài Boeing mày biết không?
VN airline !Hãng nào của VN xài Boeing mày biết không?
Do thằng phi công gà, đáng lẽ tới gần nơi phải phanh lại chứ. Tranh thủ 0.1s đó bọn hành khách nhảy bổ ra ngoài, diving xuống biển.![]()
Chết sạch
Chị như thánh mẫu ngoài đó vậyLinh lắm nha thầy nghe tụi nó nói vậy !
Đừng fandong nữa đồng đạo, thân. Ko chị 6 thu hồi giấy phép khất thực là mómSister 6 từng là khủng bố đó![]()
Hạ băng ngắn thì có kỹ thuật làm được hếtHạ cánh ở đường băng ngắn đúng là đòi hỏi kỹ năng của phi công phải thuộc hàng xịn, mày ạ. Không phải cứ ai cầm lái cũng làm được đâu. Đường băng ngắn thì khoảng cách để giảm tốc và dừng máy bay rất hạn chế, nên phi công phải tính toán chính xác tốc độ, góc tiếp cận, và thời điểm chạm đất. Chỉ cần lệch một chút là toi, kiểu như lao ra khỏi đường băng hoặc không dừng kịp.
Mày nghĩ xem, ngoài kỹ thuật cá nhân, còn cần kinh nghiệm thực chiến nữa. Những phi công đẳng cấp cao thường được huấn luyện đặc biệt cho mấy tình huống này, như kiểu hạ cánh ở sân bay trên núi hoặc đảo nhỏ. Nói chung, không phải cứ có bằng lái là chơi được đâu, phải là "hàng khủng" mới dám nhận nhiệm vụ này!
Ờ, mày nhắc đến Günther Rall thì đúng là đang nói đến một phi công đẳng cấp thế giới luôn đấy! Günther Rall là một trong những phi công xuất sắc nhất của Đức trong Thế chiến II, với hơn 275 lần hạ máy bay địch, đứng thứ ba trong danh sách các "ace" hàng đầu lịch sử. Để hạ cánh ở đường băng ngắn mà đạt được trình độ cỡ Rall thì không chỉ cần kỹ năng bay thượng thừa, mà còn phải có phản xạ nhanh như chớp, khả năng phán đoán tình huống cực kỳ chính xác, và kinh nghiệm trận mạc dày dặn nữa.
Hạ cánh đường băng ngắn đòi hỏi mày phải điều khiển máy bay mượt mà, kiểm soát tốc độ và góc đáp gần như hoàn hảo, chưa kể phải quen với áp lực thời gian và không gian cực hẹp. Rall thì không chỉ lái máy bay giỏi, ông ấy còn sống sót qua hàng trăm trận không chiến, bị bắn rơi 8 lần mà vẫn quay lại cầm lái – độ "trâu bò" và bản lĩnh không phải ai cũng có. Nên nếu so sánh, phi công hạ cánh đường băng ngắn giỏi cỡ Rall thì chắc chắn phải là "hàng khủng", thuộc top đầu trong nghề, không đùa được đâu!
Günther Rall mà mày nhắc tới là một phi công huyền thoại, từng lái máy bay chiến đấu Messerschmitt Bf 109 và Focke-Wulf Fw 190 trong Thế chiến II, với kỹ năng và kinh nghiệm thuộc hàng top thế giới. Nếu đặt câu hỏi ông ấy có thể lái Comac C909 hạ cánh ở sân bay Côn Đảo không, thì tao nghĩ là có, nhưng mà cũng phải xem xét vài thứ.
Comac C909 (tức ARJ21-700) là máy bay phản lực thương mại cỡ nhỏ, tầm 78-95 chỗ, được thiết kế để hạ cánh trên đường băng ngắn, như sân bay Côn Đảo – nơi đường băng chỉ dài 1.200 mét. Đây là loại sân bay đòi hỏi phi công phải cực kỳ chính xác trong việc kiểm soát tốc độ, góc đáp, và khoảng cách phanh. Rall, với kinh nghiệm hơn 600 trận không chiến và khả năng xử lý tình huống khắc nghiệt, chắc chắn có kỹ năng cơ bản để điều khiển máy bay trong điều kiện khó. Nhưng mà, C909 là máy bay dân sự hiện đại, dùng hệ thống điện tử và tự động hóa nhiều, khác xa với mấy con máy bay chiến đấu cơ khí thời WWII mà Rall quen lái. Nếu ông ấy được huấn luyện lại để làm quen với C909 – từ buồng lái, hệ thống avionics, đến cách vận hành – thì tao tin ông ấy đủ đẳng cấp để hạ cánh ngon lành ở Côn Đảo.
Vấn đề là Rall sinh năm 1918, giờ nếu còn sống cũng hơn 100 tuổi rồi, nên chuyện này chỉ là giả thuyết thôi. Còn nếu mày hỏi phi công hiện đại có trình độ cỡ Rall thì sao, thì tao nghĩ mấy người được đào tạo tốt, có kinh nghiệm bay đường băng ngắn (như mấy phi công của Chengdu Airlines từng bay C909), hoàn toàn làm được. Sân bay Côn Đảo tuy khó, nhưng C909 được thiết kế cho kiểu địa hình này, nên với tay nghề đỉnh cao, hạ cánh là chuyện trong tầm tay! Mày thấy sao?
Hóng rơi vô lăng ba đìnhBay chuyến HN-Côn Đảo và SG-Côn Đảo thôi mày
Có chị Sáu phù hộ, sợ lồn![]()
Ngu vl, đéo biết tắt máy núp mây à![]()
Chết sạch
Núp rồi nhưng gió nó thổi mây bay đi nên rớtNgu vl, đéo biết tắt máy núp mây à
Robin Olds, mày nhắc tới là một phi công huyền thoại khác, bên Mỹ, nổi tiếng trong Thế chiến II và Chiến tranh Việt Nam. Ông này là "triple ace" với 17 chiến thắng trên không, lái mấy con như P-38 Lightning, P-51 Mustang, và sau này là F-4 Phantom II. Đẳng cấp của Olds thì khỏi bàn, phản xạ nhanh, kỹ năng chiến đấu đỉnh cao, và khả năng xử lý tình huống dưới áp lực cực tốt. Vậy nếu hỏi ông ấy có lái được Comac C909 hạ cánh ở sân bay Côn Đảo không, thì tao sẽ phân tích thế này.
Sân bay Côn Đảo với đường băng 1.200 mét là một thách thức, đòi hỏi phi công phải rành về hạ cánh đường băng ngắn, kiểm soát tốc độ và phanh chính xác. Comac C909 (ARJ21-700) là máy bay phản lực thương mại nhỏ, được thiết kế để đáp ứng mấy sân bay kiểu này, nên về lý thuyết, nó phù hợp. Olds từng lái máy bay chiến đấu với tốc độ cao và yêu cầu kỹ thuật khắt khe, nên khả năng điều khiển máy bay của ông ấy là "hàng khủng". Tuy nhiên, giống như Günther Rall, Olds quen với máy bay quân sự thời xưa – không có mấy hệ thống tự động hóa hiện đại như trên C909. Nếu cho Olds thời gian làm quen với buồng lái, hệ thống avionics, và đặc tính bay của C909 qua huấn luyện, tao tin ông ấy thừa sức hạ cánh ở Côn Đảo. Kinh nghiệm thực chiến của Olds, cộng với bản lĩnh thép khi từng chỉ huy phi đội trong Chiến tranh Việt Nam, sẽ giúp ông ấy xử lý cái đường băng ngắn đó ngon ơ.
So với Rall, Olds có lợi thế là sống muộn hơn (1922-2007) và từng lái máy bay phản lực như F-4, nên có thể thích nghi với công nghệ hiện đại nhanh hơn. Nói chung, với tay nghề cỡ Robin Olds, chỉ cần đào tạo thêm chút về C909, hạ cánh ở Côn Đảo không phải vấn đề lớn. Mày nghĩ sao về lão này so với Rall?
Ed Rasimus, mày nhắc tới là một phi công nổi tiếng của Không quân Mỹ, từng tham gia Chiến tranh Việt Nam, lái F-105 Thunderchief và sau này là F-4 Phantom II. Ông này là một “ace” với kinh nghiệm chiến đấu dày dặn, bay hơn 250 phi vụ, và có khả năng xử lý máy bay trong điều kiện khắc nghiệt, từ không chiến đến oanh tạc. Nếu hỏi liệu Ed Rasimus có đủ trình để hạ cánh Comac C909 xuống sân bay Côn Đảo không, thì tao sẽ phân tích thế này.
Sân bay Côn Đảo có đường băng ngắn, chỉ 1.200 mét, nên đòi hỏi phi công phải cực kỳ chính xác trong việc kiểm soát tốc độ, góc đáp, và phanh. Comac C909 là máy bay phản lực dân sự nhỏ, được thiết kế để hạ cánh trên đường băng ngắn, với sức chứa 78-95 hành khách, dùng động cơ General Electric CF34 và hệ thống avionics hiện đại. Rasimus quen lái máy bay chiến đấu tốc độ cao, không có nhiều tự động hóa như C909, nhưng kỹ năng cơ bản của ông ấy – phản xạ nhanh, tính toán chuẩn, và kinh nghiệm thực chiến – là thứ không đùa được.
Khác với Günther Rall hay Robin Olds, Rasimus bay nhiều trong địa hình Việt Nam, nên có thể nói ông ấy hiểu rõ điều kiện khí hậu và địa lý khu vực Côn Đảo hơn, từ gió biển đến độ ẩm cao. Tuy nhiên, C909 là máy bay thương mại, đòi hỏi quen với hệ thống điều khiển hiện đại và quy trình dân sự, cái mà Rasimus chưa từng tiếp xúc trực tiếp. Nếu được huấn luyện ngắn hạn để làm quen với buồng lái C909, tao tin ông ấy đủ khả năng hạ cánh ngon lành. Kinh nghiệm chiến đấu của Rasimus, cộng với sự thích nghi nhanh từ thời bay F-105 và F-4, sẽ giúp ông ấy xử lý cái đường băng ngắn đó không vấn đề.
So với Rall và Olds, Rasimus có lợi thế về kinh nghiệm bay ở Việt Nam, nhưng lại thiếu background với máy bay dân sự. Dù vậy, với trình độ “hàng khủng” của ông ấy, chỉ cần vài buổi đào tạo là tao cá ông ấy làm được. Mày nghĩ sao về lão này so với hai ông kia?
Đáp xuống đại đa số vỡ nát như con MH370M đã biết quá nhiều![]()
Con đó lý do chủ quan hay khách quan nhểy. Lâu quá quên rĐáp xuống đại đa số vỡ nát như con MH370
Comac này chỉ bay nội địa thì kệ mẹ China chúng mày đéo sao cả,nhưng đã đem bán/cho thuê ra nước ngoài khai thác thì kiểu đéo gì cũng phải rớt 1 chiếc,là ít.Vietjet vừa đưa máy bay COMAC ARJ21-700, hay còn gọi là C909, vào khai thác các tuyến nội địa bay biển ở Việt Nam, nhưng quyết định này tiềm ẩn nhiều rủi ro chết người phi tang luôn khỏi đụng ai trên đất liền. Nếu hôm nay C909 vẫn bay trên bầu trời, thì ngày mai, một thảm họa hàng không dẫn đến quốc tang hoàn toàn có thể xảy ra. Điều đáng lo ngại nhất là khả năng Trung Quốc không thể tự sản xuất phụ tùng thay thế (spare parts) cho C909, trong khi các nước G7 – nguồn cung cấp chính của nhiều bộ phận quan trọng – có thể cắt đứt nguồn cung bất cứ lúc nào do căng thẳng địa chính trị. Khi đó, Vietjet sẽ đối mặt với tình trạng máy bay thiếu phụ tùng, không thể bảo dưỡng, dẫn đến nguy cơ tai nạn thảm khốc.![]()
![]()
Độ nguy hiểm khi mua C909 trong bối cảnh phụ tùng bấp bênh
C909 là sản phẩm của COMAC, một công ty hàng không thuộc sở hữu nhà nước Trung Quốc, với mục tiêu cạnh tranh Airbus và Boeing. Tuy nhiên, ngành hàng không Trung Quốc vẫn phụ thuộc nặng nề vào công nghệ và linh kiện nước ngoài, đặc biệt từ các quốc gia G7 (Mỹ, Anh, Pháp, Đức, Ý, Nhật Bản, Canada). Nếu các nước này áp đặt lệnh cấm vận hoặc hạn chế xuất khẩu linh kiện hàng không – như đã từng xảy ra với Nga sau xung đột Ukraine – Trung Quốc sẽ không thể tự sản xuất phụ tùng thay thế đủ nhanh và đủ chất lượng để duy trì hoạt động của C909. Điều này đặc biệt nguy hiểm với Vietjet, khi hãng sử dụng máy bay cho các tuyến bay ngắn, tần suất cao như TP.HCM – Côn Đảo, nơi yêu cầu bảo dưỡng thường xuyên và liên tục.
Không có phụ tùng, máy bay sẽ bị “cột chân” trên mặt đất, hoặc tệ hơn, buộc phải bay trong tình trạng thiếu an toàn. Một động cơ hỏng, một hệ thống điều khiển trục trặc mà không có linh kiện thay thế kịp thời có thể dẫn đến rơi máy bay. Với sức chứa 78-97 hành khách, mỗi chuyến bay C909 gặp nạn là hàng chục gia đình tan nát, chưa kể thiệt hại kinh tế và danh tiếng của ngành hàng không Việt Nam. Một vụ tai nạn lớn, như quốc tang từng xảy ra trong lịch sử hàng không thế giới (ví dụ vụ MH370), không phải viễn cảnh xa vời nếu Vietjet đánh cược vào C909 mà không lường trước rủi ro phụ tùng.
Phân tích thành phần xuất xứ phụ tùng của C909
C909 được quảng bá là “máy bay nội địa” của Trung Quốc, nhưng thực tế, nhiều bộ phận quan trọng của nó lại có xuất xứ từ các nước G7 hoặc đối tác phương Tây, làm nổi bật sự phụ thuộc của COMAC vào chuỗi cung ứng toàn cầu. Dưới đây là phân tích chi tiết:
1. Động cơ (General Electric CF34-10A)
- Xuất xứ: Mỹ (General Electric).
- Vai trò: Động cơ là trái tim của máy bay, cung cấp lực đẩy để cất cánh và duy trì chuyến bay. C909 sử dụng động cơ CF34-10A, được thiết kế và sản xuất hoàn toàn tại Mỹ.
- Rủi ro: Nếu Mỹ áp đặt cấm vận, như từng làm với các công ty Nga, việc nhập khẩu động cơ mới hoặc phụ tùng thay thế (vòng bi, cánh quạt, bộ điều khiển nhiên liệu) sẽ bị chặn đứng. Trung Quốc chưa có khả năng sản xuất động cơ tương đương trong thời gian ngắn.
2. Hệ thống điện tử hàng không (Avionics)
- Xuất xứ: Mỹ (Rockwell Collins).
- Vai trò: Hệ thống này bao gồm màn hình hiển thị, radar, và các bộ điều khiển bay, giúp phi công vận hành máy bay an toàn.
- Rủi ro: Rockwell Collins, một công ty Mỹ, cung cấp phần lớn hệ thống avionics cho C909. Nếu Mỹ ngừng cấp phép xuất khẩu, Trung Quốc khó lòng tự phát triển các linh kiện phức tạp này, vốn đòi hỏi công nghệ bán dẫn tiên tiến mà họ chưa làm chủ.
3. Cánh và thân máy bay (Antonov Ukraine hỗ trợ thiết kế)
- Xuất xứ: Thiết kế từ Ukraine (Antonov), sản xuất tại Trung Quốc.
- Vai trò: Cánh siêu tới hạn (supercritical wing) giúp tăng hiệu suất khí động học. Dù được sản xuất trong nước, thiết kế ban đầu dựa trên chuyên môn của Antonov.
- Rủi ro: Dù Trung Quốc có thể tự sản xuất thân và cánh, các bộ phận phụ như hệ thống cơ khí trong cánh (flaps, slats) vẫn cần linh kiện từ G7, đặc biệt là từ Đức hoặc Pháp, nơi sản xuất các cơ cấu chính xác cao.
4. Các bộ phận khác (Honeywell, Parker Aerospace)
- Xuất xứ: Mỹ (Honeywell cung cấp hệ thống phụ trợ, Parker Aerospace cung cấp hệ thống thủy lực).
- Vai trò: Hệ thống nguồn phụ (APU) và thủy lực đảm bảo máy bay hoạt động trơn tru, từ khởi động động cơ đến điều khiển bánh lái.
- Rủi ro: Cả hai đều là công ty Mỹ, nằm trong tầm ngắm của các lệnh trừng phạt tiềm tàng. Trung Quốc chưa tự chủ được các linh kiện này.
Thực tế đáng báo động: Ước tính khoảng 40-50% linh kiện chính của C909 đến từ các nước G7, đặc biệt là Mỹ. Dù COMAC đang nỗ lực nội địa hóa chuỗi cung ứng, quá trình này mất hàng thập kỷ và không thể hoàn thành trước khi Vietjet đưa C909 vào khai thác hoặc không bao giờ làm được. Trong khi đó, căng thẳng Mỹ-Trung ngày càng leo thang, với các biện pháp kiểm soát xuất khẩu công nghệ cao được siết chặt từ năm 2018. Nếu lệnh cấm áp dụng, Vietjet sẽ không thể mua phụ tùng từ Mỹ, và Trung Quốc không đủ năng lực thay thế ngay lập tức.
Tẩy chay ngay Vietject C909 chỉ đi Airbus
Mua C909 trong tình trạng này là một canh bạc nguy hiểm. Máy bay không bảo dưỡng đầy đủ dễ gặp sự cố như mất áp suất, hỏng động cơ, hoặc lỗi hệ thống điều khiển – tất cả đều có thể dẫn đến tai nạn chết người. Một chiếc C909 rơi trên bầu trời Việt Nam không chỉ là thảm họa cá nhân mà còn là cú đánh vào ngành hàng không đang phát triển của đất nước. Quốc tang có thể là kết cục đau thương nếu Vietjet không tính toán kỹ lưỡng nguồn cung phụ tùng và khả năng tự chủ của COMAC. Liệu lợi ích kinh tế ngắn hạn từ việc mua máy bay giá rẻ có đáng để đánh đổi mạng sống và tương lai hàng không Việt Nam? Câu trả lời rõ ràng là không.
à thế àBọn mày biết vì sao chỉ bay tuyến đó không?
Vì nó bay trên biển, có gì xảy ra thì đéo dính ai trên đất liền. Chưa kể đáp xuống biển cơ hội sống sót cao hơn (nếu biết bơi).
M biết bảo hiểm không thanh toán cho đám không giấy tờ khôngBọn mày biết vì sao chỉ bay tuyến đó không?
Vì nó bay trên biển, có gì xảy ra thì đéo dính ai trên đất liền. Chưa kể đáp xuống biển cơ hội sống sót cao hơn (nếu biết bơi).
"Không thang" là gì mày?M biết bảo hiểm không thang cho đám không giấy tờ không
Gần tới mặt nước thì phanh lại, tranh thủ lúc đó hành khách nhảy ra, santo 3 vòng rơi xuống biển.Đáp xuống đại đa số vỡ nát như con MH370
Thanh toán m ơi, thông cảm jet lag"Không thang" là gì mày?
t cũng k biết sao, nhưng về thuê mấy KOL toptop lời hay ý đẹp về dòng máy bay này, rồi giá vé hấp dẫn. Quảng cáo ngày 1 chưa ai tin, nhưng phang 100 ngày liên tục trên mọi mặt trận thì dân cũng xếp hàng lũ lượt để bay thôi.Nói chung nghe máy bay tàu là người ta né hết r , chị T mua về để trong bảo tàng máy bay , với làm mô hình dưới mặt đất cho mấy em phi công mới ra trường tập lái![]()
Mọi sự ngu dốt đều trả giá bằng mạng sống của bản thân , thời này thân ai nấy lo ,ngu thì chết khóc lóc cái lolt cũng k biết sao, nhưng về thuê mấy KOL toptop lời hay ý đẹp về dòng máy bay này, rồi giá vé hấp dẫn. Quảng cáo ngày 1 chưa ai tin, nhưng phang 100 ngày liên tục trên mọi mặt trận thì dân cũng xếp hàng lũ lượt để bay thôi.
Có thể m đ tin, nhưng giờ dân tin toptop còn hơn sách vở, trường lớp. Cái gì trên đó đều là đúng hết.
Cách bờ 100m là coi như đã chết rồi. Chị sáu cũng ko lôi vào bờ dcBọn mày biết vì sao chỉ bay tuyến đó không?
Vì nó bay trên biển, có gì xảy ra thì đéo dính ai trên đất liền. Chưa kể đáp xuống biển cơ hội sống sót cao hơn (nếu biết bơi).