Cuộc đời heo hồng :))

nhưng t thích cách suy nghĩ của m lắm, dù là nói chuyện phím nhưng cũng học được cái này cái nọ. T cũng nghe nhieu người nói trong nam dễ làm hơn ngoài bắc và dễ chịu hơn. Trong đây nếu m chịu làm thì cũng không sợ chết đói. Nhiều lần t ra bắc tìm hiểu thi trường nhưng rồi cũng lai về tay không. haiz. Ah m có sự từng trãi, cái đó có nhiều tiền chưa chắc có đuoc nhé :))
Từng trải nó phải trả giá bằng thương đau. Mỗi người mỗi kiếp. Sinh ra ko gặp thời. Tao hợp với thời đồ đá. Chỉ đi rung cây hái quả và địt nhau :vozvn (22):
 
m vẫn ghi nhớ câu ông kia bảo m thô ah :)))))) cũng từ sự tích nồi tơm của t mà ra hâhha
nhiều tiền, bụng béo, t có thằng bạn y chang thế nhưng cao 1m5 =))
Neu trong Nam thì chắc có cơ hội giao lưu rồi
tự ái cao ngất trời mà bị chê, nên buồn nhắm.
t quan trọng cao hơn nhiều tiền, cao xíu để con t được nhờ ak
t thích cao haha
 
Gu lý tưởng của t là nhiều tiền, bụng béo, cao trên 1m74 nè Lợn, trên 32 tuổi nữa nha.
có ai ko, bán t đi, t sẵn sàng rồi ::))))
T Bắc nhưng mà ở trong Nam nha mạy. cổ hủ khó chiều lắm :))))


Nu đằm thắm và tinh tế anh ah.
Em vừa mới bị chửi là ko tinh tế và thô đó.
Nên em đu Nu để học hửi.
Thô thì gọt dũa từ từ sẽ thành viên ngọc sáng. Em cứ là chính mình thôi. Cưới ck về chiều qua chiều lại là ok. Nu coi vậy mà khó ở lắm đó. K vui như em đc (:
 
tự ái cao ngất trời mà bị chê, nên buồn nhắm.
t quan trọng cao hơn nhiều tiền, cao xíu để con t được nhờ ak
t thích cao haha
Chiều cao nam trung bình từ 1m6 đến 1m75 thôi. Xưa ông bà lùn lùn đẻ ra con cao chót vót. Với 1 phần nuôi dạy con sao cho nó thành nhân chứ như thằng a họ nhà a cao nghều, đẻ 2 đứa r mà suốt ngày cược banh bóng ko. Mấy năm nữa ông bà già chết đi khổ cả nhà
 
Chiều cao nam trung bình từ 1m6 đến 1m75 thôi. Xưa ông bà lùn lùn đẻ ra con cao chót vót. Với 1 phần nuôi dạy con sao cho nó thành nhân chứ như thằng a họ nhà a cao nghều, đẻ 2 đứa r mà suốt ngày cược banh bóng ko. Mấy năm nữa ông bà già chết đi khổ cả nhà
Tại thích cải thiện nòi giống ak.
vì gioè em thấy con nít nó cao lắm anh.
nên sợ con em bị thiệt thòi thôi ah.
 
nhưng t thích cách suy nghĩ của m lắm, dù là nói chuyện phím nhưng cũng học được cái này cái nọ. T cũng nghe nhieu người nói trong nam dễ làm hơn ngoài bắc và dễ chịu hơn. Trong đây nếu m chịu làm thì cũng không sợ chết đói. Nhiều lần t ra bắc tìm hiểu thi trường nhưng rồi cũng lai về tay không. haiz. Ah m có sự từng trãi, cái đó có nhiều tiền chưa chắc có đuoc nhé :))
m nói t ấy hử, ko có tiền nhưng chém gió nhiều =))
 
#updated:
Lại về câu chuyện bản đồ hình học của t. Đút kết thì các tml đừng quan tâm t là trai hay gái nữa, cái đấy không quan trọng vì có là gái hay trai thì t cũng sẽ không bàn về sếch sủng trong cái thớt này. Hãy chỉ biết t là con lợn tung tăng màu hường thôi nhé =)) gọi thế cho nên thơ. Còn việc đứa nào không tin thì cũng không cần vào xem làm gì, t chỉ muốn xã chuyện do t cấm mặt làm việc mấy năm nay, giờ tự dưng rãnh quá nên t biên thôi, chứ cũng không ham hố gì. Tự 1 thời gian, t sẽ xoá hết :))

Thôi, tiếp nhé. cũng được 1 nửa rồi. dm đời t cũng dài vd, t nhớ thì cũng ít mà viết ra nó cứ dài lênh đênh.
Chuyện là sau đợt nghỉ làm ở công ty kia, t tạm gọi là A, t bắt đầu bị bế tắc bởi t không biết t muốn gì, phải làm sao. Sau đó, T lên linkedin và jobstreet tìm việc - vì bình thường việc t có toàn nhờ người quen giới thiệu, t chưa tự tìm bao giờ. T nhớ t Drop chắc gần mấy trăm cái mail CV, nhưng không có cái nào hồi âm cả. Xong sau 1 thời gian thì cũng có vài bên gọi phỏng vấn thử việc, nhưng vì tính t cũng không giỏi giao tiếp, lầm lầm lì lì, nên t bị các sếp đánh giá không hoà đồng, thế là lại nghĩ làm chỉ sau vài tuần thử việc. Cứ thế, t cảm giác chán cuộc sống này, t suy nghĩ việc t về VN là đúng hay sai, bên kia thì t không cam tâm việc đi làm tay chân, về đây thì thấy mình chỉ là loser. Trước lúc ấy, tưởng hay nên t bày đặt ra ở riêng, thuê 1 căn hộ dịch vụ, nên khi mất việc, tự dưng t lại bị áp lực về mặt tài chính. Các khoản nợ của vài người thuê t làm freelance thì họ không chịu trả. Lúc đó, t mới biết khóc lủi thủi ở 1 con hẻm là như thế nào. Nhưng cũng may, sau đó cũng nhờ vài sự giúp đỡ, t đòi lại được số tiền đó, thế là cũng đủ sống thêm 1 tg lênh đênh nữa. T đâm đầu vào yêu đương, rượu bia, bar bủng mỗi đêm, cứ thế một thời gian dài. Cho đến gần 1 năm, t đi pub với bạn, khi say có cãi cọ với 1 đứa chung nhóm, thế là về nhà đánh nhau. T thề cuộc đời t chưa bao giờ phải dùng chuyện đánh đấm giải quyết vấn đề, nhưng lúc ấy như bị kích động, bọn t đánh căng lắm. Hậu quả thì bạn t chỉ bị bầm vài chỗ, còn t bị chấn thương ở mắt (do nó dùng hết sức đấm liên tục vào mắt t). Lúc ấy thì t cứ tưởng bị đau rồi thôi, nhưng sau 1 -2 tuần, t cảm nhận mắt trái t có vấn đề, vì t bị cận bẩm sinh, nên mắt vốn dĩ cũng yếu hơn người bình thường, thì khi bị chấn thương va đập, mắt t thời điểm đó khi nhìn thì chỉ thấy các vết ruồi bay (là các điểm đen khi m nhìn, nó như mấy sợi rêu ấy, và các đốm đen đen như hình ảnh bị lỗi). Mẹ dẫn t đi khắp các bệnh viện mắt ở SG để trị, bác sĩ bảo trục mắt t vốn dĩ đã mòn hơn người khác, nên giờ trị thì cũng khó dứt điểm, t sẽ bị mổ laser, sau đó sẽ không nhìn thấy gì trong vài ngày, nhưng nếu về sau tình trạng còn lặp lại thì mắt t sẽ dần không chữa được (Chúa thương nên từ dạo đó đến giờ, nó vẫn hoạt động bt, chưa có biến chứng lại). Trong khoảng thời gian vài ngày đó, t như nhìn lại mọi thứ, t có chơi cùng 1 thằng bạn, nó cũng là thằng khá cầu toàn và nghị lực, ngày xưa khi nó còn đi chiếc wave tàu, nó nhìn bạn gái nó đi hẹn hò với 1 thằng đại gia, thế là nó quyết tâm làm ăn. Sau vài năm, nó từ wave tàu mà chở t đi trên chiếc xe bán tải do nó tự bỏ tiền mua. :)). Lúc ấy nó sang chở t, t nhớ rõ lúc ấy là Starbucks quận 7. Nó có bảo là:
"Giờ làm gì làm, ráng vài năm nữa ngồi với nhau, tao với mày sẽ chỉ ngồi chơi nhưng vẫn kiếm được tiền, từng phút đi cà phê vẫn đẻ ra tiền, chứ đừng để bản thân trở nên hèn, sống cuối đầu rồi cũng không đến đâu". Ngay lúc đó, t quyết đinh dùng số tiền quỹ đen còn lại (như t đã kể về 3 khoản ngân hàng t chia ra từ đợt update trước) để kinh doanh riêng.

T bắt đầu mày mò, hỏi 1 đứa bạn làm cùng - không ngờ nó cũng đồng ý. Bọn t thuê được căn nhà của 1 người bạn kinh doanh nhỏ để làm trang trí căn phòng theo trending đợt đấy và cho thuê ngắn hạn/ dài hạn. Thế là thời gian đấy, bọn t đập tiền vào sửa lại căn nhà, vui nhất là có nhiều lúc do không có quá nhiều tiền đầu tư, t còn học cách cưa mấy thanh gỗ Pallet nhỏ, đóng lại trang trí sân thượng, đi xin các nhánh cây khô để trang trí căn phòng nhìn cho xinh xắn nhất có thể. Nhưng mà chuyện kinh doanh thì không như mình muốn, ban đầu doanh thu cũng khá ổn do là mô hình mới (thời gian ấy Airbnb vừa đổ bộ về thị trường VN), nhưng do bắt đầu có nhiều đối thủ cạnh tranh, thêm nữa t bắt đầu chán nản do không nghĩ được thêm ý tưởng mới và củng cố khâu quản lý, nên khách bắt đầu thưa dần. Rồi một hôm, t nhận được cuộc gọi, mẹ của người bạn cho thuê căn hộ ấy đã đơn phương bán căn nhà ấy. Và chủ nhà mới đuổi bọn t đi, cho thời hạn dọn dẹp là 3 ngày. Đợt đấy, vừa shock, vừa buồn, khi qua dọn đồ vô tình t bị chấn thương vai, khi đi khám cũng không ra bệnh, mãi về sau mới biết do t bị áp lực quá độ và thường xuyên dùng thuốc an thần, t bị chấn thương 1 số dây thần kinh phía trái (t quên tên bệnh đấy là gì rồi) nên dẫn đến mạch mách ko lưu thông, t bị teo 1 nhóm cơ ngay vai trái làm cho tay t không cầm nắm được vật nặng (Giờ thì tay t khoẻ hơn nhiều rồi, do tập gym cũng nhiều với t tập xuyên suốt trong 2-3 năm, nên giờ lực cân bằng của hai tay cũng tương đối bằng nhau, nhưng vai nhìn chung vẫn lệch :)) ). Lúc điều trị, bác sĩ thường bắt phải chích điện xung, rồi tiêm ngay cổ 3 mũi thuốc, về lúc nào cũng sưng như quả trứng cút. Cuộc sống t lúc đó như địa ngục vậy, hàng ngày t trốn tránh nó, t bỏ luôn vật lý trị liệu, bất mãn với tất cả mọi thứ, nhưng xong thì đương nhiên khi sóng gió tới, nó kéo 1 chùm chứ không đơn lẻ, cơn sóng mạnh nhất lúc ấy là, ông t đột quỵ và chết não. Hôm ấy mưa to lắm, lúc t về cũng là lúc xe cứu thương về trước cửa, một lần nữa t sụp đổ. Bác sĩ chuẩn đoán ông chết não, nhưng tim vẫn đập, nên vẫn giữ bình oxy đến khi không còn cứu vãn. T nhớ 3 ngày đó đối t với t dài kinh khủng, T ngồi bên cạnh mẹ và các em, an ủi mẹ và một tay đứng ra lo tang lễ thay cho ba mẹ, vì nhà t từ khi phá sản, họ hàng cũng từ đó mà biến mất, nên lúc đó cũng chẳng còn ai. T nhớ như in câu mẹ t nói:
"Mẹ thấy có lỗi với ông, lúc còn sống lúc nào ông cũng cho mẹ đầy đủ, nhưng khi ông mất, mẹ bất hiếu, tang lễ cũng không đủ lo cho ông được trang trọng"
Từ giây phút đó t quyết tâm, dù cho có như thế nào, t cũng sẽ lo cho gia đình t được hạnh phúc.
T nhớ lúc ấy là một ngày tháng 4. Buồn lắm.
 
Nếu thích màu hồng thì bản chất mày vẫn là gái. Nhưng đang no đủ mà biến thành ko có gì thì nó kinh khủng đấy :vozvn (24):
 
Hôm nay t cũng khá rãnh, nên lên đây luyên thuyên đôi tí chuyện. Đơn giản là kể về cuộc sống của t, những gì trãi qua và cảm nhận về cuộc sống của t ở tuổi 31. Cũng không là gì, nhưng thật ra t cũng chẵng nói được với ai cả :)) nên mục đính chính là bọn m nghĩ sao cũng được, t viết để thoã mãn cảm xúc thôi. Nên cứ xem topic này là nhật ký heo hồng 2021 nhoé =)))

#1
Từ bé t được sinh ra trong một gia đình thuộc dạng khá giả, cũng không biết có phải đó là may mắn hay là đau khổ. Bố mẹ t bị bệnh OCD, nên từ bé t đã không được tiếp xúc với thế giới bên ngoài, theo lời ông bô thì ông ấy sợ vi khuẩn nên cũng không cho t chơi với bất kì đứa trẻ nào trong xóm, kể cả đi học, t cũng có người đón về đúng giờ, không được chơi cùng ai, không được đi học thêm. Cả 1 tuổi thơ t chỉ có thể ở nhà chơi cùng 1 vài người họ hàng. Đến khi t trưởng thành hơn, T bị chứng sợ giao tiếp, mẹ t mang t đi khắp nơi, gặp không biết bao nhiêu bác sĩ tâm lý để trị liệu, sau đó t cũng đỡ hơn cho đến 1 ngày được đi du học.
Cuộc sống du học sinh của t thì cũng khá nhàm chán, T không muốn phụ thuộc vào gia đình, vì thật ra t chỉ muốn được tự do, làm những điều t thích. Nên t đã bắt đầu xin làm rửa bát ở 1 nhà hàng người việt ở Foodcourt ngay trạm điện ngầm gần nhà. Những ngày đầu, một đứa không biết gì phải rửa một đống bát, bị ăn chửi, bị sỉ nhục, người ngợm quần áo mỗi ngày đi làm về chỉ có mùi hôi của bếp, của rác thải sau 1 ngày. T nhớ có lần t đang ngang bạn cùng lớp mà phải cuối đầu xuống để nó không nhận ra t. Nhưng rồi t cũng không nghĩ những trãi nghiệm đó, lại giúp t trên những ngày sau này.

T còn nhớ ở bên Sydney, T thuê cùng bạn 1 căn hộ trên tầng khá cao ngay vị trí trung tâm, sau đó t cho người khác thuê lại để giảm tải chi phí sinh hoạt. T nhớ như in vào đêm đó, hôm ấy là thứ 6 có pháo hoa (bên úc thì cứ cuối tuần sẽ có pháo hoa), T đang ngồi hút thuốc ở ban công, uống 1 ly rượu và rồi mẹ t gọi, như thường lệ t vui vẻ nghe và kể về những gì trãi qua trong 1 ngày, xong nhưng giọng mẹ khi ấy khá lạ, mẹ cứ ngập ngừng rồi hỏi t còn tiền sinh hoạt không, có thể gửi về cho mẹ không, vì bố t làm ăn thua lỗ, nên nhà có nguy cơ bị phá sản rồi. Đối với t lúc ấy, cảm xúc không phải là buồn, hụt hẫng. T cũng không biết diễn tả, nhưng điếu thuốc rơi thẳng từ mồm xuống đất. Kể từ ngày hôm ấy, sóng gió cuộc đời t chính thức bắt đầu :))

#2

  • #21
Tạm gọi chuyện bố mẹ t khi đấy là sóng gió chapter 1. Vì bố t phá sản không chỉ 1 lần :)). Đợt thời gian ấy, bố mẹ t chỉ mong t sẽ học cho xong và cố gắng đi làm để có thể có được quốc tịch để ở lại, t cũng có số may mắn, có lẽ do mặt t nhìn khờ khờ nên đi đâu cũng được các cô chú thương, giúp đỡ. Thời gian ấy, t làm thêm 2-3 jobs, nhà cho thuê nhiều người để có thể tiết kiệm tuyệt đối (Luật là nhà 2 brs thì được ở 3-4 người, thì t cho hẳn gần 10 người, t và 3 đứa nữa ngủ cùng trong sunny room, tạm gọi là nhà kho).
Đây là toa nha ngày xưa t ở. nếu nhớ không lầm thì t thuê căn hộ tầng 29. Ngày ấy em gái ông cao thắng là Julie Ong thi phải, mua hẳn căn penthouse trong toà nhà này để ở khi du học =))

https://xamvn.chat/attachments/c3f0ca89-8e26-4050-b325-8f50232409cf-jpeg.514583/

Có đợt t được nhận làm Houekeeping trong 1 khách sạn 4 sao. Lúc thì phải dọn bcs cho bọn khách, đôi khi t phải dọn mấy bãi nôn, rồi sợ nhất mấy thằng ấn độ, ăn ở bẩn thỉu, đổ hẳn curry ra giường cùng vô số chuyện bẩn bựa khác.

https://xamvn.chat/attachments/4c82a761-5a90-413e-a845-ae2b47cd1e86-jpeg.514580/

Tuy cực khổ nhưng cũng kiếm được kha khá, nhưng rồi một hôm mẹ t nhắn tin bảo buồn, nhớ con cái. Thế là t có 1 quyết định lớn nhất làm thay đổi cuộc đời t đến tận bây giờ. T đặt ngay vé máy bay 1 chiều bay về vn vào sáng hôm sau, do bay thẳng nên chuyến bay mất gần 7-8 tiếng, để mẹ không phải lo vì đột nhiên t biến mất, trước khi tắt máy t có bảo rằng t sẽ off máy bay qua Perth thăm 1 người bạn. Hôm đấy khi về đến TSN, t xé luôn passport và không bao giờ quay lại nữa. Vì t chỉ nghĩ đơn giản là t cần mẹ t nhất trên cái cuộc đời này, nên t chỉ sợ mẹ t làm chuyện dại dột. Còn đồ đạt, hành lý mọi thứ của t bên úc, t nhờ vài người bạn thu xếp, còn tiền cọc nhà thời gian đó, do bạn đứng hợp đồng cùng t thời gian qua cũng chăm sóc t khá nhiều, nên t bảo bạn ấy giữ luôn khoản đó, để khi hoàn trả nhà thì chi trả cho các khoản thiệt hại nhà cửa. Vậy là xong, kết thúc giấc mơ úc lợn. Tao trở về, nơi mà t cũng không biết đó phải quyết định đúng đắn hay không, nhưng t sẽ không bao giờ hối hận. Hành trang trên tay thời gian đó chắc cỡ $10,000 t đi kiếm được, cầm về trả nợ cho bố mẹ, và giữ lại 1 ít cho t phòng thân

#3

Tạm gián đoạn về cuộc sống chung của tao thời gian đó, các bước ngoặc để t vượt qua thì t luôn biết ơn các nyc của t. Họ luôn bên cạnh t dù t có tất cả hay mất mọi thứ.
Và có 1 chuyện t cũng sẽ nói để bọn m hiểu hơn, vì sao t gọi cuộc đời t là drama. Vì t là người giới tính thứ 3. Tao là 1 đứa con gái và yêu con gái. Bề ngoài t từ bé đến lớn dù không tiêm Testo nhưng từ khuôn mặt, giọng nói thì giống 1 thằng con trai bình thường. Thậm chí nhiều thằng tây còn tưởng t là gay suốt ngày nói yêu t :)) T cũng không có nhu cầu chuyển giới, vì t thấy cơ thể là do ba mẹ đã cho t, nên t cũng không muốn phá huỷ nó, dù t ghét cơ thể t vl :))

Mối tình đầu của t bắt đầu khi t còn chưa đi du học, bạn là người bắc vào nam học đại học, bọn t yêu nhau khá nhiều, nhưng rồi một ngày bỗng dưng bạn thay đổi, bạn biến mất không lí do, đợt đấy t vốn tinh thần đã không được ổn định, nên t gần như bị chôn vùi trong những suy nghĩ tiêu cực, t làm đủ mọi cách nhưng không tìm ra được câu trả lời, vì bạn cứ thế mà biến mất không lí do. Mãi gần 10 năm sau khi gặp lại, t mới biết thời gian ấy mẹ t đã gọi cho bạn ấy và bảo rằng “con cô bị khuyết tật về cảm xúc và giới tính, con thương cô thì hãy từ bỏ nó, vì cô rất thương nó, và nếu mẹ con biết thì mẹ con cũng sẽ như cô thôi”. Sau khi gặp lại thì bạn đã có chồng và 2 con, chồng bạn là 1 doanh nhân người mỹ, rất có tiếng trong thị trường đầu tư, bạn và mẹ bạn đã có thể nói chuyện bình thường với t vì khi gặp lại là thời điểm t ở Úc về, và suy nghĩ đã chính chắn hơn. Thời gian đó khi t bị lạc lõng giữa mọi thứ, mẹ bạn và bạn đã bên cạnh giúp đỡ t. Nhưng mà thời gian đó t cũng muốn bị mọi người hiểu lầm, nên khi bạn phải về mỹ cùng gia đình chồng, bọn t mất hẳn liên lạc. Năm ngoái khi nói chuyện lại cũng là lúc mẹ bạn vừa mất vì ung thư. Đến tận bây giờ, t vẫn luôn biết ơn sự quyết tâm bỏ mặc t, những điều cứng rắn bạn từng làm thời gian ấy, vì nếu không như thế, cũng đã không có t ngày hôm nay.
Đời trai 12 bến nước, dù gập ghềnh nhưng hiện tại mày thế là ổn rồi tmb.
 
Nếu thích màu hồng thì bản chất mày vẫn là gái. Nhưng đang no đủ mà biến thành ko có gì thì nó kinh khủng đấy :vozvn (24):
T có thích màu hồng bao giờ đâu :)). Tủ đồ và mọi thứ t của t chỉ có đen, trắng thôi. Nhưng ghi là con heo đen hay con heo trắng đọc thấy kinh lắm. Gọi là heo hồng cho nó vui nhộn :))
 
Tml này chắc trước chơi võ lâm truyền kỳ. Chắc hồi đó hâm mộ acc BachDienThuSinh lắm đây :vozvn (1):
Đéo liên quan nhé, vì tao không chơi game gì (ngoài vài trò đơn giản). Tao mới bị ban nick nên lập cho vui. Nick cũ tao mày chửi nhau loạn xạ rồi. Kkk.
 
T có thích màu hồng bao giờ đâu :)). Tủ đồ và mọi thứ t của t chỉ có đen, trắng thôi. Nhưng ghi là con heo đen hay con heo trắng đọc thấy kinh lắm. Gọi là heo hồng cho nó vui nhộn :))
Thế còn ông già bệnh thì sao. Đủ tiền thì cứ cần sa mà téng thì chả lo âu gì hết
 
T có thích màu hồng bao giờ đâu :)). Tủ đồ và mọi thứ t của t chỉ có đen, trắng thôi. Nhưng ghi là con heo đen hay con heo trắng đọc thấy kinh lắm. Gọi là heo hồng cho nó vui nhộn :))
Mà mày bảo ko thích màu hồng là mày nói dối. Giữa bím hồng và bím đen mày thích bím nào :vozvn (22):
 
Đéo liên quan nhé, vì tao không chơi game gì (ngoài vài trò đơn giản). Tao mới bị ban nick nên lập cho vui. Nick cũ tao mày chửi nhau loạn xạ rồi. Kkk.
Bố éo tin, vì cái tên này khá đặc biệt. Có thể mày ko chơi, nhưng chắc có nghe về cái tên này. Mà thôi kệ mày thích thì mày cứ lấy mà dùng.
 
Thế còn ông già bệnh thì sao. Đủ tiền thì cứ cần sa mà téng thì chả lo âu gì hết
Hồi bên úc t chơi cần nhiều rồi, nhưng mà t không thích cảm giác vui vì sử dụng nó. T thích t vui thật cơ =))


Mà mày bảo ko thích màu hồng là mày nói dối. Giữa bím hồng và bím đen mày thích bím nào :vozvn (22):
Hay t không thích màu hồng, mà t thích m nhé =)) m màu gì
 
Top