Chia sẻ 1 vài câu thơ hay tâm đắc cho đời.

T thích thơ của cụ Hàn Mặc Tử
‐--------
Đây phút thiêng liêng đã khởi đầu,
Trời mơ trong cảnh thật huyền mơ.
Trăng sao đắm đuối trong sương nhạt,
Như đón từ xa một ý thơ.

Ai hãy làm thinh chớ nói nhiều,
Để nghe dưới đáy nước hồ reo.
Để nghe tơ liễu run trong gió,
Và để xem trời giải nghĩa yêu.

Hàng thông lấp loáng đứng trong im,
Cành lá in như đã lặng chìm.
Hư thực làm sao phân biệt được?
Sông Ngân Hà nổi giữa màn đêm.

Cả trời say nhuộm một màu trăng,
Và cả lòng tôi chẳng nói rằng.
Không một tiếng gì nghe động chạm,
Dẫu là tiếng vỡ của sao băng!
 
Súng nổ dồn nơi biên giới,
Đại bác đốt cháy hoàng liên sơn.
Thanh niên viết đơn bằng máu để lên đường nhập ngũ,
Đất mẹ cần, người ta đi để giữ mảnh trời quê hương.
 
Đôi khi lỡ hẹn một giờ.
Lần sau gặp lại, phải chờ trăm năm.
 
Sáng ra nước tiểu vàng khè
Ồ trời chắc đã chuyển hè sang thu
Chiều về thấy kiến nó bu
Thôi rồi chắc chắn trong cu có đường...
 
Người ở phương nào có biết không?
Đêm nay có kẻ xót xa lòng
Tình xưa đã chết theo năm tháng
Nay bỗng hiện về cõi nhớ mong

Em là hình bóng của quê hương
Của tuổi ấu thơ dưới mái trường
Của bao kỷ niệm thời niên thiếu
Của buổi ban đầu ôi luyến thương

Anh lặng nhìn em trong phút giây
Vẫn đôi gò má đỏ hây hây
Vẫn đôi mắt biếc buồn muôn thuở
Đôi mắt bao lần anh ngất ngây....

Bọn mài sẽ không tìm đc bài này giống thế này đâu. Cái này lấy từ tập thơ không xuất bản của dòng họ tao. Còn nhiều bài hay mà không nhớ đc.
 
Thế giới tôi chuyển động
Thế giới người lặng yên
Thế giới tôi ngập tràn ánh sáng
Bóng tối lại vây thế giới người .
Trong ánh sáng tôi hãi hùng nhìn bóng tối mù mịt.
Trong bóng tối người hoang mang ...bảo ...ánh sáng lạ lùng.
Tôi kì lạ hay thế giới lạ kì..
 
cuộc đời cơm vãi cơm rơi
biết đâu nẻo đất phương trời mà đi
cuộc đời lúc thịnh lúc suy
lúc cưỡi công chúa lúc phi bà già
 
Mưa Tháng 11
Tháng 11 mưa nhạt nhoà.
Nhìn cuộc đời mịt mù qua ô kính.
Tìm trong mơ mấy hồi mong tỉnh?
Tình xưa một mối can qua....

Thuyền nan vẫn đậu bến sông Tương
Muốn thấy nhau sao cách ngàn non trở !
Như ngọn nến đêm đen tăm tối
Tự đốt mình mang ánh sáng cho ai?
----------

Phố sang mùa nghiêng bước tiễn đưa
Mình chia ly giữa con đường lá đỏ
Chiếc ôm hờ thay bao lời muốn nói
Lỡ mai này gặp lại cũng làm ngơ....

Em nhỉ?
Tình ta như chiếc lá.
Đằng đẵng tháng năm rồi gió cũng cuốn đi....
Trời vô tình để mây trôi hờ hững?
Người vô tâm sao chẳng hỏi chẳng chờ!
.....
Cuộc tình đầu như ánh sương mai
Có thể nào trở lại bên ta lần nữa?
Như mũi dao - Tình khiến ta đau khổ
Ôi ! Thời gian đã khiến tóc điểm sương...

Rồi một ngày anh chợt lại nhớ thương
Tháng ngày cũ vẫn mịt mù không thấy lối
Rồi nhiều năm, năm nhiều... Thêm tuổi
Rồi một mai, mai một...Thanh xuân
OldNew
Nhưng câu thơ ám ảnh tao nhất lại là của e Ngọc Lan trên Xàm này ....

Câu hát buồn cứ bay lả bay la
Đàn cò trắng trên đồng xa chấp chới
Mây đi đâu để trời xanh ngóng đợi
Cánh đồng vàng hạt lúa đã đỏ đuôi.
 
mây lạc trời, lá lạc cây,
ngày anh đứng lại, em đây lạc rồi
yêu đương là chốn xa xôi
bao sông nhung nhớ, lắm đồi tương tư
.
lời anh là lẽ thực hư?
tâm kia đã lạc hóa như mộng kỳ
lòng em là dại hay si?
trí này cũng lạc sá gì u minh
.
lạc sương, lạc gió, lạc mình,
lạc luôn cả khúc chuyện tình dở dang
.
| sangsang |
 
ngày nghiêng về phía cuối năm
ta nghiêng về phía âm thầm hay chưa?
cây nghiêng về phía gió lùa
vui nghiêng về phía bông đùa, rồi tan
buồn nghiêng về phía mênh mang
chân nghiêng về phía lang thang vô chừng nhớ nghiêng về phía đã từng
mơ nghiêng về phía không ngừng xa xôi
mắt nghiêng về phía bồi hồi
môi nghiêng về phía đôi môi gần kề
lòng nghiêng về phía hẹn thề
bao giờ người mới nghiêng về phía ta?
.
- Thơ của người bán hoa cúc dại
 
Lúc đánh bài tao hay ngâm
" phen này ông quyết đi buôn cối
Thiên hạ ối đứa giã trầu"
 
"Bạn bè dăm đứa hợp rồi tan
Đứa thành phân bón, đứa làm quan
Đứa say ngất ngưởng, cười nhân thế
Đứa ngồi cắn bút, viết hoang tàn".

Hay
 

Có thể bạn quan tâm

Top