Tao thì nghĩ ủa, sao biết con mình giết n, con mình nó phạm tội rành rành, mà n mẹ vẫn bao dung, thương con, muốn con dc khoan hồng làm lại cuộc đời, đéo làm 1 câu: "Thằng chó đẻ, mất công nuôi lớn, từ h mày sống chết tao đéo wuan tâm"
Thằng con nó phá, nó nghiện hút, nó ... bala bala, n mẹ vẫn tìm nó về, và vẫn tin vào nó... Tình mẫu tử nó thiêng liêng thật.
Tao có 1 thằng E họ, nó chơi thân và băngd tuổi thằng E ruột tao. Nhà nó có 2 AE, 1 thằng A nữa bằng tuổi tao. Ngày nhỏ bố nó đánh mẹ nó suốt, chạy quanh xóm van xin, toàn phang bằng đòn ghánh ghê vl. Năm tao học lớp 8 nó lớp 2, vì khổ quá ko chịu dc sau trận đòn mẹ nó tự tử mất. Nó về quê ở với ông bà nội, A nó gửi nhà bác ở xa 400km.
Năm nó lớp 6 thì nó quay lại ở với bố, năm sau bố nó bị bắt vì buôn hàng đi tù 5 năm, thằng A vì bị nhà bác hắt hủi bỏ nhà đi. Năm lớp 11 của nó bố nó ra tù đưa về 2 mẹ con lạ hoắc, nó vẫn vui và gọi mẹ trông E.
1 năm sau bố nó lại đi tù, lần này là 8 năm, 2 mẹ con kia bỏ đi ko rõ. Đời nó khổ, ở nhà rách, 1 tuần bác nó cho mấy cân gạo, mấy con cá khô, mấy quả trứng, đóng tiền học, còn đâu tự lo. Bẵng tao đi gần chục năm gặp lại. Bố nó ra tù rồi lại đi thêm lần nữa, đâu là 3 năm thì phải. Nó về đám ma bà ngoại nó, nó nói với tao: Anh ah, E lấy vk, xây nhà be bé ở gần khu cn 2 vk ck E làm, nhà nhỏ, E vẫn làm dc 2 phòng, nào bố E ra E đón ông ấy về ở cung, tao hỏi mày ko ghét ông ấy ah, nó nói ko, năm nào E cũng 2 lần vào trại thăm ông ấy, trại cách nó 200km.
Thằng H( Anh nó) từ ông ấy, bảo cho lão chêtd mẹ đi, nhưng E thì ko, dù j ông ấy cũng là bố E.
Tao hỏi mọi n mới biết, con nó đẻ ra bị liệt, chạy chữa ko nổi, 3 tuổi vẫn 1 chỗ. Nghe chuyện của nó mà thở dài.