- Tin nhắn, ghi âm, ghi hình giao dịch.
- Biên bản đối chất giữa các tiếp viên hàng không với nhau
- Thông tin người chuyển hàng người nhận hàng
=> 3 thứ trên có thể luyện tập trước ở nhà để fake chung 1 story.
- Thông tin chuyển khoản: tao không thấy đề cập trên báo chí nên không bàn luận.
- Lời khai của người làm chứng: Đây là cái t đang thắc mắc.
Ở đây có 3 bên: người bán , người nhận, người vận chuyển.
Trong đó báo chí chỉ đề cập 2 người nhận hàng, nhưng không công bố danh tính, lời khai như thế nào.
Còn 1 đối tượng quan trọng là người bán, người xuất hàng ở bên Pháp. Phải có lời khai của nhân chứng này mới đối chiếu 2 bên còn lại xem có hợp lý vụ án không.
Có thể đó là công dân Pháp nên có thể liên hệ bên phía Pháp để điều tra cách nào đưa mai thúy vào sân bay đc, đường dây mai thúy bên Pháp, hoặc dẫn độ công dân để lấy lời khai cho vụ án ở VN.
Theo nguyên tắc phải tạm giam 4 tvhk trong 1 - 2 năm để chờ tiến hành thủ tục lấy lời khai bên cung cấp hàng ở Pháp. Đó là nhân chứng quan trọng.
Mỗi vụ án phải có đầy đủ các bên nhân chứng, nếu thiếu thì vẫn gia hạn tạm giam 1-2 năm. Tạm giam là có cơ sở vì vụ án này tvhk cầm mai thúy là nghi phạm trực tiếp.
Hết thời hạn điều tra vụ án 1-2 năm mà không dẫn độ đc lời khai nhân chứng bên Pháp thì mới đc thả. Phía toà án, công tố viên chịu trách nhiệm sẽ niêm phong hồ sơ, ghi lý do ngoại giao ngoài quyền của VN về nhân chứng và đóng vụ án.
Trong khi đó, vụ án bà Nguyễn Phương Hằng thì có đầy đủ nhân chứng ở VN, lấy lời khai dễ dàng, vụ án không gây hại nghiêm trọng cho xã hội, nên xếp vào loại án dân sự đền bù thì lại kéo dài tạm giam gần 2 năm.
Cái luật pháp không dựa cơ sở hệ thống toà án mà chỉ dùng conan là cách làm cảm tính.
Vai trò của toà án quá thấp.
Nghề công tố viên, luật sư ở VN vì vậy cũng không phát triển.