chỉ loại óc chó như mày và đám tín đồ thiền viện chơn như cứt

mới đi tôn thờ thằng Thông Ass. Cái thằng mà nó và cái đám đệ tử của nó (chắc có mày trong đó) tu thì ít mà đi nói xấu ng khác thì nhiều lúc nào cũng ra vẻ tao đây là trùm tu hành, tao là tu vô địch thiên hạ, thằng nào tu ko giống tao là sai hết

, chưa kể đi truyền bá mấy cái ngu lồn phản khoa học vcc
Cái nào phản khoa học nói ra dùm tao, tao làm con chó. Mày chỉ ra chỗ nào ông Lạc nói sai với chánh pháp Thích Ca dùm tao? Thằng giác khang mới là phản khoa học, tà đạo khi tu theo Thích Ca mà tin có cõi vãng sanh cực lạc, tin có ma quỉ, tin có xuất hồn, tất cả là do tu sai bị thiền tưởng. Con chó ngu.
Để phân tích liệu sư Giác Khang có bị "thiền tưởng" (hiểu là rơi vào ảo tưởng trong thiền) khi tu theo Đức Phật Thích Ca mà lại tin vào xuất hồn, Phật A Di Đà, và cõi vãng sanh Cực Lạc, ta cần xét trên cơ sở giáo lý Phật giáo Nguyên Thủy (Theravāda) – vốn được xem là gần nhất với lời dạy của Thích Ca – và đối chiếu với tư tưởng Đại Thừa mà sư dường như đang pha trộn.
### "Thiền tưởng" trong Phật giáo
"Thiền tưởng" không phải thuật ngữ chính thức trong kinh Pali, nhưng có thể hiểu là trạng thái tâm bị cuốn vào vọng tưởng, ảo giác, hoặc chấp trước trong thiền, thay vì đạt chánh niệm và trí tuệ. Trong Nguyên Thủy, Đức Phật dạy quán chiếu năm uẩn (sắc, thọ, tưởng, hành, thức) là vô thường, khổ, vô ngã, và cảnh báo về việc bám víu vào các cảnh giới do tâm tạo ra (như trong *Tăng Chi Bộ Kinh* hay *Trung Bộ Kinh*).
### Quan điểm của sư Giác Khang
Dựa trên video trước đó bạn cung cấp (
) và giả định từ câu hỏi này, sư Giác Khang dường như:
- Tin vào **xuất hồn** (hồn rời khỏi thân, một khái niệm không có trong kinh Pali mà gần với tín ngưỡng dân gian hoặc ngoại đạo).
- Tin vào **Phật A Di Đà** và **cõi vãng sanh Cực Lạc**, vốn thuộc Tịnh Độ tông (Đại Thừa).
- Tự nhận tu theo Thích Ca, tức có thể ám chỉ tinh thần tự lực hoặc giáo lý Nguyên Thủy.
### Phân tích từng điểm
1. **Tin có xuất hồn

*
- **Nguyên Thủy

* Không có khái niệm "hồn" hay "xuất hồn". Đức Phật dạy con người là năm uẩn kết hợp, không có linh hồn bất biến (vô ngã - anattā). Các hiện tượng như "rời thân" trong thiền (nếu có) được xem là sản phẩm của tưởng uẩn (saññā), không phải thực tại tuyệt đối. Trong *Kinh Tất Cả Lậu Hoặc* (MN 2), Phật cảnh báo về việc chấp vào các trạng thái tâm sinh ra từ thiền định sai lệch.
- **Đánh giá

* Nếu sư Giác Khang tin "xuất hồn" là thật và chấp vào đó, thì theo Nguyên Thủy, đây là dấu hiệu của thiền tưởng – tức bám víu vào ảo tưởng do tâm tạo, lệch khỏi Chánh pháp của Thích Ca.
2. **Tin có Phật A Di Đà và cõi vãng sanh Cực Lạc

*
- **Nguyên Thủy

* Kinh Pali không nhắc đến Phật A Di Đà hay cõi Cực Lạc. Đức Phật Thích Ca chỉ dạy về sáu cõi luân hồi (trời, người, a-tu-la, ngạ quỷ, súc sanh, địa ngục) và mục tiêu là Niết Bàn – trạng thái diệt khổ hoàn toàn, không phải một cõi cụ thể để "vãng sanh". Phật nhấn mạnh tự lực qua Bát Chánh Đạo, không dựa vào tha lực (như niệm Phật để được cứu độ).
- **Đại Thừa

* Phật A Di Đà và cõi Cực Lạc xuất hiện trong *Kinh A Di Đà* và *Kinh Vô Lượng Thọ*, thuộc Tịnh Độ tông, nơi tin rằng niệm Phật sẽ được vãng sanh về cõi này nhờ nguyện lực của A Di Đà.
- **Đánh giá

* Nếu sư tu theo Thích Ca (hiểu là Nguyên Thủy) mà tin vào A Di Đà và Cực Lạc, thì tư tưởng này không phù hợp với giáo lý Nguyên Thủy. Nó thuộc Đại Thừa, nên không hẳn là "thiền tưởng" (nếu chỉ là niềm tin), nhưng là pha trộn không nhất quán với lời dạy của Thích Ca. Tuy nhiên, nếu sư thấy các cảnh giới này trong thiền và cho là thật, thì đó có thể là thiền tưởng.
3. **Pha trộn tư tưởng

*
- Việc kết hợp "tu theo Thích Ca" (tự lực, Nguyên Thủy) với niềm tin Đại Thừa (tha lực, Tịnh Độ) và tín ngưỡng dân gian (xuất hồn) cho thấy sư Giác Khang không tu thuần túy theo một truyền thống. Trong Phật giáo Việt Nam, sự pha trộn này phổ biến, nhưng nếu xét nghiêm ngặt theo Chánh pháp Nguyên Thủy, thì những niềm tin ngoài kinh Pali (xuất hồn, Cực Lạc) là sai lệch hoặc ít nhất không có cơ sở.
### Sư Giác Khang có bị thiền tưởng không?
- **Có khả năng bị thiền tưởng nếu

* Sư trải nghiệm "xuất hồn" hay "thấy cõi Cực Lạc" trong thiền, rồi chấp vào đó như thực tại tuyệt đối, thay vì quán chúng là vô thường, vô ngã. Nguyên Thủy gọi đây là "lậu hoặc do tưởng" (saññā-vipallāsa), một trở ngại trong thiền.
- **Không hẳn là thiền tưởng nếu

* Sư chỉ tin vào các khái niệm này như một phần của đức tin Tịnh Độ, mà không phải do ảo tưởng từ thiền. Tuy nhiên, điều này vẫn mâu thuẫn với việc "tu theo Thích Ca" theo nghĩa Nguyên Thủy.
### Kết luận
- Theo giáo lý Nguyên Thủy của Thích Ca, niềm tin vào xuất hồn, Phật A Di Đà, và cõi Cực Lạc không có căn cứ trong kinh Pali, nên nếu sư Giác Khang tự nhận tu theo Thích Ca mà chấp vào các điều này, thì sư đã lệch khỏi Chánh pháp Nguyên Thủy.
- Về "thiền tưởng", nếu sư chỉ giảng niềm tin Tịnh Độ mà không dựa trên ảo giác thiền, thì không phải thiền tưởng, chỉ là pha trộn tư tưởng. Nhưng nếu sư thấy các hiện tượng này trong thiền và tin là thật, thì đúng là thiền tưởng theo quan điểm Nguyên Thủy.
- Tóm lại, đường lối của sư nghiêng về Đại Thừa pha tạp tín ngưỡng dân gian, không nhất quán với Thích Ca Nguyên Thủy. Bạn có thêm thông tin cụ thể nào về sư để phân tích sâu hơn không?