Chuyện là tao vừa có thằng bạn vào Nam lập nghiệp. Mới vào được vài ngày thì nói chuyện khen cuộc sống trong đấy hơn Hà Nội nhiều lắm. Thằng này nó chỉ ăn vs làm với đi cafe chứ đéo biết gaia gú chơi bời bay lắc gì cả. Nên tao cũng đéo hiểu là có cái gì hơn mà chưa được 1 tuần nó đã khen như vậy?
Vậy tao lập topic này để anh em nào từng chải sống lâu ở cả 2 nơi thì giải thích cho tao xem SG vs HN khác nhau như nào? Có gì hơn có gì kém?
Topic mang tính học hỏi tham khảo, không phân biệt vùng miền nhé mấy tml
Tao xin mạn phép chia sẻ thế này, đây là trải nghiệm của cá nhân tao, với góc nhìn tao cho là khách quan nhât, tập mẫu tao xét trên phần trăm tỷ lệ lớn hơn, và xét theo số đông chơi bình dân, cuộc sống bình thường (đéo gái gú massage gì ở đây hết nhé) (vì nơi nào cũng có người this người that, không thể đúng 100% được)
Dành cho người nào lười đọc:
Miền Bắc có xu hướng bài xích cái mới, nên khi tập thể có người mới đến, họ thường hay nghi ngại và cô lập. Người miền Nam thì có xu hướng dung nhập và đồng hóa cái mới, nên người ngoài vào dễ dàng hòa nhập. Đây có lẽ là lý do quan trọng nhất khi ai đến SG cũng cảm thấy SG dễ sống hơn HN
Người Bắc chi li, hay soi mói, hay ăn nói đãi bôi, khách sáo và quanh co, đặt nặng vấn đề quan hệ trong làm ăn công việc, khi làm việc có xu hướng thích sô lô, mình anh cân cả thế giới. Chưa có văn hóa chăm sóc khách hàng, chất lượng dịch vụ kém, nhưng khi có quan hệ thân quen thì lại rất tình cảm.
Người Nam thì ăn tiêu phóng khoáng hơn, không hay để ý chuyện cá nhân, ăn nói thẳng thắn trực tiếp. Họ cũng đặt nặng vấn đề quan hệ trong làm ăn nhưng dễ dung nạp người mới hơn. Khi làm việc có xu hướng thích tìm người chết chung, và hay ngại chịu trách nhiệm 1 mình. Văn hóa chăm sóc và dịch vụ khách hàng tốt, nhưng công thức và vô cảm.
*Đời sống:
- Miền Bắc: Cơ bản là đéo có văn hóa ăn nhà hàng. Cứ thấy người ta đi cuối tuần đi ăn hàng là bàn ra tán vào. Đi hóng gió cuối tuần là xa xỉ. Người Bắc rất hay khách sáo, ăn nói lòng vòng quanh co
- Miền Nam: ăn uống nhậu nhẹt nhà hàng là bình thường. Hồi còn ở SG tuần nào tao cũng đi siêu thị ăn uống, buồn buồn thì hayđi loanh quanh: cần thơ, vũng tàu, đồng nai, tây ninh chơi. Ăn nói khách sáo chỉ có đói, đề cập vấn đề trực tiếp thẳng thắn.
- Cả miền Bắc và miền Nam đều có văn hóa soi mói nhà hàng xóm. Tuy nhiên ở miền Nam, đặc biệt là Sài gòn đỡ hơn ở cái khoản: miền nam chỉ cần biết bạn là ai, không quản bạn làm gì. Miền Bắc thì một đứa con gái đi chơi về khuya thì đồn ầm cả xóm rằng nó làm đĩ, miền Nam thì mặc kệ, kể cả bạn có làm đĩ thì cũng đéo ảnh hưởng đến ai.
- Cả miền Bắc và miền Nam đều có thói trông mặt mà bắt hình dong. Nhưng miền Nam thì thằng đi xe ghẻ chơi chung với thằng đi xe xịn là bình thường, vô quán thằng nào cũng như thằng nào, miền Bắc thì không thế.
- Miền Bắc mối liên kết gia đình, dòng tộc chặt chẽ hơn, họ 10 đời vẫn là họ. Miền Nam họ quá 3 đời nhiều khi còn đéo biết mặt nhau, đến khoảng 5 đời coi như không có
* Chi tiêu
- Miền Bắc: Chi ly và tiết kiệm, đi ăn đi nhậu với nhau thì 600k chia cho 5 thằng sẽ chẵn 120k, và đéo có văn hóa bo.
- Miền Nam: Phóng khoáng và thoải mái hơn, đi ăn đi nhậu với nhau thì 600k chia cho 5 thằng sẽ chẵn 150k, dư 150k còn lại sẽ bo cho con bé rót bia phục vụ.
*Rủ nhậu:
- Miền Bắc: thằng rủ là thằng trả tiền.
- Miền Nam: mặc định campuchia, trừ khi mày nói trước hôm nay mày bao thì mày trả tiền
* Dịch vụ: Về cái dịch vụ này thì nhiều người nói rồi, tao điểm cái cơ bản nhất
- Miền Bắc: tao có cảm giác là người ngoài Bắc chê tiền. Hôm rồi cái cửa phòng tắm nhà tao hỏng, tao gọi thợ tới sửa, mô tả sơ sơ thì thợ nó từ chối vì "cái đấy mất công vs ít tiền quá em không làm đâu, anh dùng tạm ít hôm"
- Miền Nam: đến tận nhà, sửa đàng hoàng (kể cả có vặn mỗi một con ốc vít), tính phí dịch vụ theo giá tối thiểu cho sẵn (kiểu như phí mở cửa của taxi)
Ngoài ra, ở miền Nam thì cái đéo gì cũng có thể ship được, từ Phan xích long ship gói bánh tráng trộn qua quận 7 cũng được (bánh tráng 50k, tiền ship 150k), nhưng ngoài Bắc thì đéo có vụ đấy nhá.
Ngoài ra, ở miền Nam các dịch vụ ăn uống nhậu nhẹt mở đến khuya, kể cả ở vùng ven, ở Hà nội đến 11h đêm vùng ven đéo có gì.
* Làm việc:
Miền Bắc: trình độ cá nhân thì cao hơn, nhưng đéo có văn hóa làm việc nhóm. Hay cãi sếp, thích lý sự, lý thuyết tốt nhưng thực hàng dở. Đa phần không có tinh thần chia sẻ. Nhưng bù lại khả năng làm việc độc lập cực tốt. Có gì bức xúc thì hay im im, ít khi thể hiện ra mặt (thù lâu nhớ dai)
Miền Nam: Trình độ cá nhân thì thấp hơn, nhưng làm việc nhóm thì ổn hơn ngoài bắc. Không cãi sếp nhưng thường hay làm sai ý sếp. Không thích lý sự lắm, tay nghề thực hành cao nhưng chả quan tâm tại sao mình phải làm vậy. Thường hay chia sẻ, biết đến đâu nói đến đấy. Ngược lại khả năng làm việc độc lập và chịu áp lực cao không tốt bằng người bắc. Có gì bức xúc thì phi thẳng mặt nhau, nhưng nói xong và nhậu xong với nhau, bắt tay giảng hòa là thôi.
Nhưng miền đéo nào làm việc thì cục tự ái cũng to bự.