Tại sao một đất nước có trình độ dân trí cao như vậy nhưng lại là một nước lạc hậu thuộc top nhất nhì thế giới?

Tao từng được học đh và ở 1 trường có rất nhiều giáo sư tiến sỹ, những thầy cô dạy bọn tao bằng thạc sĩ rất ít mà chủ yếu là hàm vị giáo sư, Phó Giáo sư tiến sỹ rất nhiều, tao cũng rất tôn trọng các thầy cô bởi kiến thức uyên thâm,trải sự đời và có kinh nghiệm trong công tác giảng dạy.tất nhiên tất cả cũng chỉ dừng lại ở mức lý thuyết thôi bởi vì trong lớp bọn tao ra trường thì có chắc 2-3 đứa theo chuyên ngành học thôi,mà mấy đứa đấy toàn cocc :)) cũng cảm thấy phí công sức 4 năm học và kiến thức các thầy cô truyền thụ cho
 
Bàn về giáo dục quá khứ sẽ mang đến sự so sánh không công bằng do việc tiếp cận thông tin, sự cách biệt và thiếu sót do chiến tranh, tốt nhất chúng ta không nên bàn đến.
Quan trọng là hiện tại, tao cảm giác khoản từ 2010 trở về sau này, giáo dục Việt Nam đang bị mất phương hướng thực sự vì việc hội nhập của internet làm cho nền giáo dục truyền thống không hội nhập kịp, cái đáng lo ngại là vậy.
Vì chính xác tao không trải qua nền giáo dục 2010 trở đi nên không rành rõi, thằng nào vào bàn chuyện này thì hay hơn.
 
Bàn về giáo dục quá khứ sẽ mang đến sự so sánh không công bằng do việc tiếp cận thông tin, sự cách biệt và thiếu sót do chiến tranh, tốt nhất chúng ta không nên bàn đến.
Quan trọng là hiện tại, tao cảm giác khoản từ 2010 trở về sau này, giáo dục Việt Nam đang bị mất phương hướng thực sự vì việc hội nhập của internet làm cho nền giáo dục truyền thống không hội nhập kịp, cái đáng lo ngại là vậy.
Vì chính xác tao không trải qua nền giáo dục 2010 trở đi nên không rành rõi, thằng nào vào bàn chuyện này thì hay hơn.
Tao nghĩ con số năm 2007 thì chuẩn hợp, thời đó ông Nhân hô hào rất lớn "hai không", nhưng rồi sau này thế nào thì ai cũng biết.
 
Đeo có một đóng góp công trình nghiên cứu cho thế giới hay đất nước thì chỉ là cái lũ não úng thuỷ. Nước ngoài tụi nó đã đóng góp lhi còn ghế nhà trường...thạc sĩ tiến sĩ vn chạy ship sống qua ngày
 
Các diễn giả trong clip này "diễn" xoàng quá, có lẽ họ có ý giật tít để câu view thôi. Hiểu biết của mình về nền giáo dục hiện-tại của Việt Nam rất hạn chế, nhưng cũng như đa số các ông bố bà mẹ khác có con đang đi học, mình cũng rất băn khoăn về việc dạy-và-học (đến bậc đại học). Thôi thì biết gì chia sẻ nấy, các bạn góp thêm vào nhé vì với giáo dục mình là người ngoại đạo. Ngoài công việc chính ở sở có đi dạy thêm, đúng hơn là đi "trình bày" một số vấn đề về hoạt động thực tế của ngân hàng thương mại cho một vài nơi mà người nghe là sinh viên ĐH năm cuối hoặc một vài khóa MBA trong môn học về quản lý tài chính, kế toán của doanh nghiệp non-bank vì các học viên có nhiều người background không phải là ngành kinh tế, thế nên bàn về dân-trí hay trí-thức thật sự là quá tầm. Cũng xin phép thi thoảng được dùng ít từ tiếng Anh cho nó ngắn, chứ không phải thích tỏ vẻ gì cả đâu.

Theo mình hiểu, một nền giáo dục cần có triết lý; đại loại nước thì phải có quốc pháp, nhà phải có gia phong. Triết lý của nền giáo dục nước CHXHCN Việt Nam là gì, chưa thấy ai nói. Đã là triết lý giáo dục thì phải ngắn gọn, ví dụ như triết lý giáo dục của Việt Nam Cộng hòa chỉ giản dị là: Nhân bản - Dân tộc - Khai phóng. Leo cầu thang mà không có lan can, tay vịn thì quá rủi ro; đúng không các bạn?

Một điều thật sự khó hiểu (với mình, đến tận bây giờ, năm 2021) là các nhà quản lý nhà nước vẫn còn nhầm lẫn khái niệm "học vấn" với "văn hóa". Anh, chị có thể có học vấn rất cao, sau tiến sỹ (Post Doc) nhưng chưa chắc đã biết hành xử sao cho có văn-hóa. Vì điều nhầm lẫn này nên (có thể chăng) đa số người Việt Nam háo danh, bằng mọi cách (kể cả là lưu manh) để có được tấm bằng học-vấn bét nhất cũng Cử nhân, rồi đang phổ cập Thạc sĩ và với quan chức đầu tỉnh, ngành thì là Tiến sĩ. Ngoài cái háo danh có từ thời thâm căn cố đế các cụ đồ nho (cố mà học tầm-chương-trích-cú, thi cho đỗ để rồi được bổ làm quan và thôi từ đấy không học nữa, coi như học đủ mấy bồ chữ rồi) còn cái trò đánh giá con người qua bằng cấp chứ không khách quan trên cơ sở năng lực. Nói đúng hơn là không xây dựng được các tiêu chí và phương pháp tiến hành đánh giá khách quan khả năng, năng lực con người. Cái lối suy nghĩ ông trạng Quỳnh nhúng 2 bàn tay vào nghiên mực vẽ được những hẳn 10 con giun TÀI hơn gã thợ trong 1 tiếng trống thêu xong 1 con chim truyền từ đời nọ đến đời kia và được biên hẳn vào các câu chuyện cổ tích Việt Nam thì dạy sao được con-cháu các đời sau không "ngạo-nghễ-Việt Nam".

Người Việt Nam có thông minh hơn dân các nước khác không? Tôi thấy chả kém hơn, nhưng cũng không thông minh hơn như cái kiểu tự-sướng với lô huy chương vàng/bạc/đồng mang về từ các cuộc thi Olympic Toán Lý Hóa... và bảng xếp hạng toàn đoàn. Nói ngắn gọn, chúng ta vào lớp Một cũng ở điểm xuất phát như học sinh các nước khác thôi. Nguyên vật liệu là như nhau, vậy tại sao thành phẩm (học xong Trung học, tốt nghiệp Đại học) lại dở ông, dở thằng đến thế? Phương pháp dạy, hướng dẫn học trò có vấn đề rồi, chắc chắn là như thế. Bọn nhóc nhà mình ơn giời bố chúng nó khá hơn bố mình nên được học trường tư, tử tế; mình thấy ổn nhưng bà Nội bà Ngoại bọn nó không vui, đại để nói các-cháu-không-ngoan, hay-cãi-người-trên. Mình thì thường nhịn các cụ, gió làm sao thành bão nếu không vướng phải tường chắn; nhưng một đôi lần không nhịn được cũng phải vặc lại "các cháu ngoan như bà muốn thì chắc Việt-nam lại phải bàn về chuyện ở-bên-Tây-đèn-dầu-treo-ngược". Hồi mới đi làm, làm ở SGN ấy mình thích bọn nhóc trong đấy lắm, đi học về, vào nhà, thấy khách là khoanh tay "con-chào-chú" nhưng rất tự tin chứ không phải kiểu im lặng chịu trận "không-được-cãi-người lớn" như ngoài HAN. Cô bạn gái mình hồi đấy thi thoảng giỡn chơi "sao lại yêu em", mình nói rất thật lòng "anh thích cái cách người SGN dạy trẻ con, như người Pháp".

Dân trí cao nôm-na là nói về nhóm được học/nghiên cứu nhiều hơn số đông; tạm tính từ số người học Master trở lên đi. Mình học theo hệ của Pháp, thấy họ tách ra 2 nhóm rất rõ ràng: hệ ứng dụng, và hệ nghiên cứu/hàn lâm. Chương trình học thiết kế cho 2 hệ này khác nhau rất rõ rệt, từ tuyển sinh đầu vào, cho đến nội dung học, phương pháp dạy/học và cách thức đánh giá/chấm điểm. Đã học Ms thì người học như mình thấy đều có nhu cầu học thực-sự, thôi thúc thì đúng hơn chứ không như (mình chứng kiến) người học MBA ở trong nước. Đã bỏ tiền ra học thì sao lại xin-xỏ thầy dạy ít thôi, sao lại chả bao giờ đọc textbook, sao lúc thi lại bằng mọi cách gian lận, kể cả là những trò ti tiện. Nhiều bạn miệt thị các ông thầy, mình nhìn góc khác chút: anh không mua thì sao có người đi bán???

Với các tiến sĩ làm ở Việt Nam, mình không có ý kiến gì dù dư luận có bao nhiêu chuyện nọ, điều kia. Chỉ băn-khoăn sao tiến sĩ lại có thể phản biện tiến sĩ được nhỉ, lấy tiến sĩ xong mà không tiếp tục nghiên cứu thì chỉ dăm năm thôi là lạc hậu rồi? Mình có đăng ký thẻ đọc trả phí ở thư viện trên Tràng Thi, có dạo cũng tò mò xem một số luận án thì thấy chưa cần nghiền-ngẫm, chỉ cần nhìn hình thức luận văn và cách đặt vấn đề cũng thấy.... các bản luận án này KHÔNG giống chuẩn, ngay từ cách trích dẫn cũng đâu có theo Harvard style referencing đâu. Đến cái khái niệm cơ bản: luận văn tiến sĩ (mảng Kinh tế ngành) đề cập đến Tri-thức, hay chỉ đưa ra Thông-tin dựa trên việc xử lý mớ dữ liệu mơ hồ, số liệu không đạt chuẩn còn lẫn lộn, nói gì.

Giáo sư đại học (thời Pháp thuộc và trước 4/1975 ở Việt Nam Cộng hòa chỉ cần đi dạy Trung học là đã được gọi là giáo sư) theo như mình hiểu là những bậc thầy của thầy dạy đại học rồi: viết sách chuyên môn, hướng dẫn nghiên cứu sinh, tham gia các dự án nghiên cứu, làm tư vấn cho các tổ chức, doanh nghiệp. Các Giáo sư đại học gần như không còn thời gian để dạy bậc đại học, và danh tiếng của các thầy thể hiện qua 2 việc mà ai cũng có thể kiểm chứng được: thầy làm Giáo sư ở trường nào; các nghiên cứu của thầy được công bố trên những tạp chí nào, có bao nhiêu người trích dẫn (cited) các nghiên cứu ấy. Nếu cứ chiếu theo cái hiểu biết (chắc là chưa đầy đủ, nhưng không sai) này với các vị được phong học hàm Gs, PGs ở trong nước thì có lẽ...

Theo mình thì tiêu đề Clip này nên sửa lại là "tại sao Việt Nam có nhiều tiến sĩ thế mà vẫn là một nước lạc hậu thuộc tốp nhất nhì thế giới" thì đỡ sỉ-nhục khái niệm Dân-trí-cao hơn. Đã mang cái tiếng trong trời đất là-trí-thức thì cần có liêm-sỉ, phải không các bạn?

Sắp rằm tháng Tám rồi, Hàng Mã năm nay có bán "cũng cờ, cũng biển, cũng cân đai / Cũng gọi ông nghè có kém ai" không, nhỉ?
Cháu xin phép chú cho cháu thêm 1 chút trải nghiệm của cháu. Cháu là sv thôi ạ.

Giáo viên cấp ba của cháu tạm chia làm 2 lớp: 1 lớp các thầy cô sắp về hưu, đã từng học, dạy trước năm 75 và lớp giáo viên sau này. Nhóm lớn tuổi dạy nhiệt tình hơn, năng động hơn trong cập nhật kiến thức, họ tâm huyết lắm, làm dụng cụ, tổ chức thí nghiệm, thậm chí tham gia ngoại khoá cùng đám học trò tuổi con cháu. Nhiều thầy cô có hẳn 2 bằng sư phạm. Ít nhắc tới nhưng đôi lúc buộc miệng nói tới nghề giáo trong chế độ cũ các thầy có vẻ tiếc. Còn lớp giáo viên sau thì với họ chỉ là cái nghề thôi ạ. Nhà cháu cũng có người làm nghề giáo, giáo viên quèn thôi. Cháu nhìn vào cách triển khai chương trình mới mà như trò đùa vậy, tổ chức chóng vánh trong mươi buổi hội thảo cho các giáo viên cốt cán, nhóm còn lại thậm chí ít hơn!!


Chẳng lẽ nó cứ tệ dần đều thế mãi ạ? Bọn bên tàu thì có làm khá hơn ta không chú?
 
Sửa lần cuối:
Cháu xin phép chú cho cháu thêm 1 chút trải nghiệm của cháu. Cháu là sv thôi ạ.

Giáo viên cấp ba của cháu tạm chia làm 2 lớp: 1 lớp các thầy cô sắp về hưu, đã từng học, dạy trước năm 75 và lớp giáo viên sau này. Nhóm lớn tuổi dạy nhiệt tình hơn, năng động hơn trong cập nhật kiến thức, họ tâm huyết lắm, làm dụng cụ, tổ chức thí nghiệm, thậm chí tham gia ngoại khoá cùng đám học trò tuổi con cháu. Nhiều thầy cô có hẳn 2 bằng sư phạm. Ít nhắc tới nhưng đôi lúc buộc miệng nói tới nghề giáo trong chế độ cũ các thầy có vẻ tiếc. Còn lớp giáo viên sau thì với họ chỉ là cái nghề thôi ạ. Nhà cháu cũng có người làm nghề giáo, giáo viên quèn thôi. Cháu nhìn vào cách triển khai chương trình mới mà như trò đùa vậy, tổ chức chóng vánh trong mươi buổi hội thảo cho các giáo viên cốt cán, nhóm còn lại thậm chí ít hơn!!


Chẳng lẽ nó cứ tệ dần đều thế mãi ạ? Bọn bên tàu thì có làm khá hơn ta không chú?
cảm giác là khá hơn đấy, lương giáo viên - quân đội - công chức bên nó cao, thừa nuôi gia đình, tôi học tiếng TQ và trải nghiệm qua 2 trường ở Nam Ninh và Trường Sa đều thấy ổn hơn VN. Ý thức sinh viên cũng cao hơn nhiều bên mình.
 
Muốn con cái được giáo dục đúng hướng thì chỉ có cách bỏ công tự dạy dỗ thôi, trông chờ đéo gì ở đám thợ dạy hiện tại!

1630933931462.png
1630933948522.png
1630933966204.png
1630933988561.png
 
Sửa lần cuối:
Muốn con cái được giáo dục đúng hướng thì chỉ có cách bỏ công tự dạy dỗ thôi, trông chờ đéo gì ở đám thợ dạy hiện tại!

View attachment 522626
View attachment 522627
View attachment 522628
View attachment 522629
Sách của thầy Đại à? Tao đang đọc (lại) cuốn Bài Báo của thầy (NXB Lao động - 2000), vẫn thích. Đọc thầy, với sau này là bác Bạt thấy chất đồ-Nghệ của 2 người khá giống nhau, đều nặng-lòng với cái đất nước này, dù theo 2 trường phái khác nhau.

Với trẻ con thì vai trò của bố-mẹ khá quan trọng, NHƯNG không làm thay được thầy/cô và nhà trường đâu. Đâu phải tự nhiên có 2 nghề xã hội tôn vinh là THẦY: thầy giáo, và thầy thuốc.
 
Sách của thầy Đại à? Tao đang đọc (lại) cuốn Bài Báo của thầy (NXB Lao động - 2000), vẫn thích. Đọc thầy, với sau này là bác Bạt thấy chất đồ-Nghệ của 2 người khá giống nhau, đều nặng-lòng với cái đất nước này, dù theo 2 trường phái khác nhau.
Không, là do bác Nguyễn Khắc Viện viết (cho phần giới thiệu của cuốn Tâm lí học và giáo dục học - Jean Piaget).

Đọc thầy, với sau này là bác Bạt thấy chất đồ-Nghệ của 2 người khá giống nhau, đều nặng-lòng với cái đất nước này, dù theo 2 trường phái khác nhau.
Bác Bạt là người tao vô cùng kính ngưỡng, một trí thức tử tế và uyên thâm. Đọc sách của bác giúp đầu óc tao bớt tối tăm đi nhiều lắm.
Thấy bác luôn nặng lòng với tương lai đất nước, dám dấn thân và cống hiến tới hết đời bằng những việc làm thiết thực chứ không ngồi nói chuyện nhảm cứt như đám trí thức FB vô dụng :burn_joss_stick:

1631093454687.png

NHƯNG không làm thay được thầy/cô và nhà trường đâu. Đâu phải tự nhiên có 2 nghề xã hội tôn vinh là THẦY: thầy giáo, và thầy thuốc.
Tàn dư từ thời Nho giáo còn thống trị. Cái thời mà đám hủ nho chỉ bập bẹ đôi ba chữ thánh hiền là được cả xã hội trọng vọng, kẻ sĩ được ngồi lên đầu trong thứ bậc xã hội (sĩ nông công thương) dù chả đóng góp mẹ gì đáng kể cho tiến bộ dân tộc.

Giờ khác hẳn rồi. Kiến thức không còn là độc quyền của thầy cô, giáo dục và sức khoẻ thì đã hoá thành thứ dịch vụ khá bình đẳng.

Với tao, một người đáng được tôn trọng/ngợi khen/ngưỡng mộ hay không là xét từ những đóng góp cụ thể của người đó với gia đình và xã hội, chứ đéo phải mặc nhiên mang danh bác sĩ-thầy cô là đáng được tôn vinh.
Một anh shipper nhã nhặn hay một chú công nhân vệ sinh môi trường xởi lởi đương nhiên xứng đáng được tôn trọng và ngợi khen. Nhưng một thằng bác sĩ viện 108 khám bệnh qua loa trong 3ph rồi kê cái đơn thuốc 1tr bạc - không kèm bất kỳ khuyến nghị nào - mà uống hết vẫn ho sặc sụa, thì xứng đáng bị phỉ nhổ.
Hoặc thậm chí 1 lão gs ts đông y (đéo viết hoa vì khinh bỉ) còn đi tiếp tay cho bọn lừa đảo như này đây:


Đương nhiên, quan điểm hình thành từ trải nghiệm và nhân sinh quan cá nhân nên chỉ chia sẻ vậy. Không tranh luận đúng sai được.
 
Sửa lần cuối:
nghèo thì dân trí cao thế đéo nào được , giờ so việt nam với tây khác đéo gì so dân tộc với phố , cao bằng tuyên quang với hà nội , cứ giàu thu nhập càng ngày càng tăng thì dân trí càng đi lên , tây this tây that cũng cùng tây nhưng thằng nga ngố so với thằng đức dân trí cao thế éo nào được, giàu là dân trí nó khác cao. bảo việt nam dân trí cao so với thế giới khác đéo mấy thằng dân tộc miền núi phía bắc tự nhận dân trí cao
 
Không, là do bác Nguyễn Khắc Viện viết (cho phần giới thiệu của cuốn Tâm lí học và giáo dục học - Jean Piaget).

Bác Bạt là người tao vô cùng kính ngưỡng, một trí thức tử tế và uyên thâm. Đọc sách của bác giúp đầu óc tao bớt tối tăm đi nhiều lắm.
Thấy bác luôn nặng lòng với tương lai đất nước, dám dấn thân và cống hiến tới hết đời bằng những việc làm thiết thực chứ không ngồi nói chuyện nhảm cứt như đám trí thức FB vô dụng

Đương nhiên, quan điểm hình thành từ trải nghiệm và nhân sinh quan cá nhân nên chỉ chia sẻ vậy. Không tranh luận đúng sai được.
Bác sĩ Nguyễn Khắc Viện thuộc phái thiên-tạ̉, tao đọc gần hết những gì ông ấy viết (Tâm tình đất nước, Đạo và Đời, Việt Nam một thiên lịch sử, Nguyễn Khắc Viện - chân dung và kỷ niệm, Tự truyện) vừa thương vừa giận. Những cái ông ấy viết từ khi bị Pháp trục xuất về Việt Nam (1963) đến trước đổi mới 1986 nói có thể hơi hỗn là ông-ấy-viết-hơi-hèn, né-tránh và xu-nịnh chính quyền. Ví dụ: chê giáo dục Pháp kém Việt Nam vì chỉ có Việt Nam mới có mẫu giáo phổ cập, ối giời ơi là giời :-) .

Em ruột bác sĩ Viện là Giáo sư Viện Đại học Đà Lạt Nguyễn Khắc Dương thì khác hẳn, hành xử như thế mới đáng là trí thức Người đi tìm “vạn xuân” – Chuyện Đà Lạt . Các cụ nói cây tốt sinh trái ngọt", thân phụ Bs. Viện đậu Hoàng Giáp năm 1907, cả 4 người con đều là những trí thức có tiếng cả: Bs Nguyễn Khắc Viện, Gs Nguyễn Khắc Dương, Nguyễn Khắc Phê, Gs Nguyễn Khắc Phi.

À, tất nhiên là đồng ý với mày mỗi người một quan điểm, không tranh luận đúng/sai.
 
Giáo dục thì chỉ cần Tôn trọng sự thật.

Từng đọc sách của thời các cụ, các ông, nôm na là bình dân học vụ. Thì bài đầu tiên là phải biết yêu bản thân, rồi bài thứ mới đến ông bà, cha mẹ, anh chị em, bài thứ ba là quê hương, đất nước.

Còn giờ, mở ra là phải yêu Cảng, yêu đất nước...cuối cùng mới đến yêu bản thân.

Giáo dục thì các môn đều phải được coi trọng như nhau, còn đằng này thì Âm nhạc, Hội họa hay Thể dục luôn nằm dưới chót bảng xếp hạng những môn quan trọng.

Đổ hết cho nhà trường, cho giáo viên thì cũng đừng quên, thời gian mọi người ở trên trường ít hơn thời gian họ ở nhà và ở ngoài xã hội.

Như vậy. Lại thêm một từ nữa bên cạnh tôn trọng sự thật là tính nhân văn.

Ngay cả việc một cá nhân làm sai, rồi "thầy, cô" đem bêu tên hay bắt các em đứng lên trước toàn trường khi chào cờ nó đã mất mẹ tính nhân văn đi rồi. Hay ai mà láo, mà mất dạy, thì áp dụng hình thức nghỉ học. Đã mất dạy lại càng mất dạy hơn. Hoặc như đội cờ đỏ, chuyên đi bắt lỗi các bạn.

Giáo dục sai cách thì đã đành, nhưng cả một loạt những con người, từ bộ trưởng, từ thầy cô, cho đến hành vi xã hội, cũng sai một cơ số.

Đọc sách thời bình dân học vụ, mới thấy rằng, giáo dục nát, k phải là từ lâu, trước 45, nó vẫn là một cái gì đó nhân văn, vẫn còn là một điểm sáng. Nhưng sau 75, nó mới chỉ nát từ thời ngăn sông cấm chợ, bao cấp trở lại đây mà thôi.

Bởi vậy nên tao thường hỏi, có thằng nào cùng quan điểm với tao. Thời bao cấp, k những làm cho đất nước đói kém, đói thì có thể làm việc để ăn no được. Nhưng mất đi văn hóa, mất đi tính nhân văn ở trong nhà trường, gia đình, xã hội và chính bản thân họ, thì nó kéo lùi cả một dân tộc đi cả vài trăm năm.
 
Những cái ông ấy viết từ khi bị Pháp trục xuất về Việt Nam (1963) đến trước đổi mới 1986 nói có thể hơi hỗn là ông-ấy-viết-hơi-hèn, né-tránh và xu-nịnh chính quyền.
Tao thấy thông cảm được. Dầu sao cũng là Đ viên cốt cán, về nước thấy án NV-GP cũng rét bỏ mẹ ra ấy chứ. Cỡ ông Phạm Tuyên còn phải ngậm đắng nuốt cay sáng tác nhạc ca ngợi Đ B cơ mà.
Ông ấy cũng chẳng phải loại trí thức cơ hội như nguyễn lân. Nghe tên lão và mấy đứa con là thấy lợm giọng vcđ.
À mày cho tao xin vài đầu sách về giáo dục con người được chứ:shame: Dạng sách cận đại viết bằng ngôn từ dễ hiểu ấy, cỡ Émile hay là về giáo dục đọc đau đầu đéo chịu được.
Cứ cảm ơn trước nhé :matrix:
 
Không phải cứ học giỏi là thành công, phải ở trong môi trường có tính kế thừa, tiềm lực kinh tế mạnh nữa. Ví dụ đây là đội tuyển Olympic toán của Mỹ: Người châu Á giỏi những vì chiến tranh liên miên, không được kế thừa các thành quả tư bản nên vẫn nghèo.

1631452393096.png
 
Đkm có cái app quản lý tiêm đéo làm nổi. QR tranh nhau làm, chắc khai lên mấy tỏiIMG_20210912_163251.jpg
 
Giáo sư Đông Lào mà trình độ ngang thằng sinh viên quèn bên bển. Công trình nghiên cứu thì 1 là xạo Lồn bôi vẽ, 2 là đéo bao giờ được đăng trên báo Tây thì ăn cặc dân trí cao. Huống gì thằng dân đen cần lao level Lộc phụ hồ
 
Giáo sư Đông Lào mà trình độ ngang thằng sinh viên quèn bên bển. Công trình nghiên cứu thì 1 là xạo lồn bôi vẽ, 2 là đéo bao giờ được đăng trên báo Tây thì ăn cặc dân trí cao. Huống gì thằng dân đen cần lao level Lộc phụ hồ
Đăng báo tây nhiều, mày ko biết thì ko có nghĩa là không có.
 

Có thể bạn quan tâm

Top