Live Tâm sự của 1 thằng bốc vác- Gởi những anh em cùng khổ vào thời điểm này

Tao lựa chọn ra thành phố tỉnh lẻ.
Bươn trải nhiều nhưng lại thất bại trong tình cảm.
Lấy vợ 6 năm rồi li dị ko con cái.
Tao vui thú điền viên nơi tỉnh lẻ. Nơi ko ai biết tao là ai.
Sáng đạp xe 8km.
Chiều tập gym xạo lồn với bọn nhóc.
Theo m tao có thành công không?
Mầy hài lòng thì mầy đã thành công rồi.
Tao cũng muốn về quê sống, nếu ko phải quê hương tao thì tao sẽ chọn Bạc Liêu.
 
Mầy hài lòng thì mầy đã thành công rồi.
Tao cũng muốn về quê sống, nếu ko phải quê hương tao thì tao sẽ chọn Bạc Liêu.
M đừng nên chọn quê hương.
Ngày tao bốc vác. Tao hiểu 1 điều quê hương là nơi sẽ chối bỏ m đầu tiên sau khi m thất bại.

Tao lựa chọn tỉnh lẻ nào tiêu thụ rẻ nhất- Không tốn chi phí nhiều.
Là nơi chốn tao ẩn dật.
Nơi tao ở cách biển 10km, núi thì 2-3km.
Chỉ thiếu người đủ tầm để bia rượu bét nhè cùng tao bàn thế sự .
Nên tao chọn xàm….
 
M đừng nên chọn quê hương.
Ngày tao bốc vác. Tao hiểu 1 điều quê hương là nơi sẽ chối bỏ m đầu tiên sau khi m thất bại.

Tao lựa chọn tỉnh lẻ nào tiêu thụ rẻ nhất- Không tốn chi phí nhiều.
Là nơi chốn tao ẩn dật.
Nơi tao ở cách biển 10km, núi thì 2-3km.
Chỉ thiếu người đủ tầm để bia rượu bét nhè cùng tao bàn thế sự .
Nên tao chọn xàm….
Chúc mày từ giờ tới cuối đời sống một cuộc đời viên mãn.
 
Đọc tâm sự của một thằng hót cứt chưa
Hót cứt hay bốc vác thì cũng từng là 1 nghề xa sĩ.
Bốc vác - vạn cữu phía Bắc - Cận biên Trung Hoa thì lo làm chắt bóp giờ cũng đại địa chỉ.
Hóc cứt- Phía Thủ đô có cả Làng làm nghề. Lấy cứt bán bón phân . Còn có tục ca về làng nghề đó.
Giờ làng bán cứt ấy toàn địa chủ thôi.
Gần khu tao sống có 1 lão . Giàu và ghét CS vô cùng
 
Sửa lần cuối:
Đụ mẹ uống chưa đủ đô chưa ngủ được!!!
Lại nhớ tụi m vào tâm sự thêm chuyện đời.

Chia tay lão hủ tiếu với 1 bao nilông 2 bộ đồ, quần tây xanh - 1 áo xơ mi size XL- 1 áo thun cổ áo dãn nhoè. Đó là gia sản của tao cộng với 2 tờ 100 ngàn đồng giấy màu nâu. Tao ra đi.

Thiêu vi tính. Ở đây không biết mấy tml nào đã từng biết hoặc gđ thằng nào từng làm chủ chưa?
….
Máy thiêu là 1 máy rất bự máy bao gồm 6 khuôn mẫu nhựa cho mỗi bên , mẫu được lên trên máy vi tính chạy win 98.Tao mới vào thì kiêm luôn se chỉ. Se chỉ bao luôn nhiều màu chỉ cuộn bự làm không quen mất cả tiếng.

Thời đó thời gian làm là đã 24 tiếng. Mỗi thợ 12h tiếng. Chủ xưởng cho ăn và ở.
Cái đáng sợ là canh máy chạy khuôn trong đêm khuya vì nếu sơ xuất trong khâu lấy khuôn vải ra thì kim máy có thể gây tai nạn lao động.

Con Vân - 17 tuổi - nó người Thừa Lưu ( 1 huyện thuộc Huế) - nó làm Osin cho bà chủ . Con bé tướng phốt phác nghe đâu trước đây nó từng ra chợ Hoà Hưng phụ bà chủ bán quần áo, làm lâu nó hợp với thổ nhưỡng Sài Thành. Bộ đồ bộ nó mặc căng nứt, đít nhô ra căng làm viền quần lót như tô điểm cho nét đẹp xuân thì. Còn khuôn trăng thì căng đầy - tràn viền sức sống.
Tại sao tao tả nó- Vì dù nó đầy đặn - da mặt hồng hào đỏ ửng nhưng nó ngây thơ và lúc nào cũng đơm cho tao chén đầy mập.
Tao gọi nó là chị!!!!
….
Nó thương tao - hay kể tao nghe về gia đình nó chuyển về làng chài nhỏ sau khi nào vào SG làm Osin. Ba và em nó đi biển ở Xào Cát ( 1 Bang ở Lăng Cô thuộc Huế)- Còn mẹ nó - bị điên sau 1 lần bị bọn cường hào cưỡng hiếp. Ba nó uất hận nên mang con trai dạt về đi biển còn nó thì vào SG
….
Tình chị em của những kẻ lang bạt là như vậy. ..
Ca đêm khi một thằng mới chập choạng làm, nó không có ngủ, đi xuống canh dùm tao sợ hư hàng. Trong đêm tối khi máy cứ rùng rùng âm thanh to lớn. Tao lỡ ngủ quên - còn nó lại dơ tay lấy dùm tao khung vải. Để rồi…

Á…a…a. Kim máy đâm vào tay nó.
Nó đau- Tao khóc- Bà chủ cho nó 1 cuộn băng trắng để chờ sớm mai đi viện.

….
….
Nhưng đó lại không phải lần cuối đi viện- Nó còn đi lần nữa.
Vì quần lót căng nứt đít quần đồ bộ bạc màu.
Vì cái ngực căng tràn nhựa sống.
….
Nó đi bỏ thai nhi.
 
Đụ mẹ uống chưa đủ đô chưa ngủ được!!!
Lại nhớ tụi m vào tâm sự thêm chuyện đời.

Chia tay lão hủ tiếu với 1 bao nilông 2 bộ đồ, quần tây xanh - 1 áo xơ mi size XL- 1 áo thun cổ áo dãn nhoè. Đó là gia sản của tao cộng với 2 tờ 100 ngàn đồng giấy màu nâu. Tao ra đi.

Thiêu vi tính. Ở đây không biết mấy tml nào đã từng biết hoặc gđ thằng nào từng làm chủ chưa?
….
Máy thiêu là 1 máy rất bự máy bao gồm 6 khuôn mẫu nhựa cho mỗi bên , mẫu được lên trên máy vi tính chạy win 98.Tao mới vào thì kiêm luôn se chỉ. Se chỉ bao luôn nhiều màu chỉ cuộn bự làm không quen mất cả tiếng.

Thời đó thời gian làm là đã 24 tiếng. Mỗi thợ 12h tiếng. Chủ xưởng cho ăn và ở.
Cái đáng sợ là canh máy chạy khuôn trong đêm khuya vì nếu sơ xuất trong khâu lấy khuôn vải ra thì kim máy có thể gây tai nạn lao động.

Con Vân - 17 tuổi - nó người Thừa Lưu ( 1 huyện thuộc Huế) - nó làm Osin cho bà chủ . Con bé tướng phốt phác nghe đâu trước đây nó từng ra chợ Hoà Hưng phụ bà chủ bán quần áo, làm lâu nó hợp với thổ nhưỡng Sài Thành. Bộ đồ bộ nó mặc căng nứt, đít nhô ra căng làm viền quần lót như tô điểm cho nét đẹp xuân thì. Còn khuôn trăng thì căng đầy - tràn viền sức sống.
Tại sao tao tả nó- Vì dù nó đầy đặn - da mặt hồng hào đỏ ửng nhưng nó ngây thơ và lúc nào cũng đơm cho tao chén đầy mập.
Tao gọi nó là chị!!!!
….
Nó thương tao - hay kể tao nghe về gia đình nó chuyển về làng chài nhỏ sau khi nào vào SG làm Osin. Ba và em nó đi biển ở Xào Cát ( 1 Bang ở Lăng Cô thuộc Huế)- Còn mẹ nó - bị điên sau 1 lần bị bọn cường hào cưỡng hiếp. Ba nó uất hận nên mang con trai dạt về đi biển còn nó thì vào SG
….
Tình chị em của những kẻ lang bạt là như vậy. ..
Ca đêm khi một thằng mới chập choạng làm, nó không có ngủ, đi xuống canh dùm tao sợ hư hàng. Trong đêm tối khi máy cứ rùng rùng âm thanh to lớn. Tao lỡ ngủ quên - còn nó lại dơ tay lấy dùm tao khung vải. Để rồi…

Á…a…a. Kim máy đâm vào tay nó.
Nó đau- Tao khóc- Bà chủ cho nó 1 cuộn băng trắng để chờ sớm mai đi viện.

….
….
Nhưng đó lại không phải lần cuối đi viện- Nó còn đi lần nữa.
Vì quần lót căng nứt đít quần đồ bộ bạc màu.
Vì cái ngực căng tràn nhựa sống.
….
Nó đi bỏ thai nhi.
Mày thịt nó à.
 
Đọc lướt 2 trang văn tao đoán hình như mày là người từ bên kia đèo Hải Vân trở ra bắc phải không? Vote mày ra nhanh nhiều phần mới cho ae ở đây có cái hóng

Đọc lướt 2 trang văn tao đoán hình như mày là người từ bên kia đèo Hải Vân trở ra bắc phải không? Vote mày ra nhanh nhiều phần mới cho ae ở đây có cái hóng
 
Xin lỗi anh em!!! Tao mới uống thêm với thân hữu. Họ cũng như chúng m. Đăng đắng nỗi lòng của thuế quan Hoa kì.
Cổng vào của Khám..


Trước khi mình vào phải xin quan thầy đứng trực ngay cửa tổng. Lích gác là bọn nghĩa vụ nhưng đc mặc áo công quyền m à

Sau khi m xuống dắt xe vào. Là m thấy liền cửa nâu giữa 2 bên hàng cây.
Ai đi vào lối đó tự nhiên có người nhắc m liền đúng ko @vesper999

Kao có biết gì mấy cái này đâu mậy :vozvn (13):
 
Đêm nay tao uống chục chai rồi. Bỗng nhớ xàm.
Viết dăm ba câu tâm sự cùng tụi m trong thời điểm kinh tế khó khăn như hiện tại.

….
Tao - 1 thằng bơ vơ ở Sg những năm 2000
Tao bắt đầu bước vào đời lưu lạc bằng nghề gõ cho xe bán Hủ Tíu Gõ.
Cũng nhờ nghề gõ này - đi xe đạp giao hủ tiếu tao có cơ duyên gặp a Năm ở Khám Chí Hoà.
Thời ấy, tao được nhận ở nơi đầy rẫy tệ nạn nhất là kiêm tiêm.
Tao làm ở xóm 163 Tô Hiến Thành đối diện với 601 - tên tuổi lừng lẫy nhưng ko bằng bọn nhảy tàu của Trần Văn Đang.
Những ngày bưng tô Hủ Tiếu trên xe đạp - có những khi tao bỏ 6 tô trên 1 mâm đội đầu mà chạy.
Chả biết ma xui quỷ khiến ra sao!!!
Trong một buổi giao hàng bên Khám.
….
Khám to lắm tụi m à, cửa thì khi vào phải bước xuống dắt xe, vào đó có nơi dành cho gia đình quản giáo mà lính lác đó ở. Tao giao hàng cho gđ quản giáo.
Khi tao dựng xe ở gốc bưng vào tao thấy xa xa giữa con lộ 2 hàng cây xanh là 1 cánh cửa bự lắm. ( sau này tao mới biết sau đó là nhà tù bát quái)
Tao cứ đi theo chỉ dẫn đưa hủ tiếu, hoành thánh cho gia đình quản giáo thôi. Không biết sao, lướt gần tới cổng , tao thấy nhiều người mặc áo tù trên tay áo có mang 1 vòng đỏ. Trên đó viết gì với thằng như tao cũng chả mong đọc được ( Chắc là tự quản)
Nhưng có một người đàn ông, ngồi trên đá trước cổng nâu to bự ấy, kế Lão có một lính trực đứng cạnh.
Lão hút điếu thuốc phè phỡn lắm. Nhìn tác phong như coi cõi đời này không ra gì. Nhưng tao nhớ được mặt Lão.
Lão là Năm Cam- tao biết Lão khi những lần đi dọn tô qua xóm nhà giàu 595 CMT8. Tao nhìn lén qua những ti vi to bự - qua thông tin báo đài Lão từng là chủ của quán Thuyền Buồm( Điêu Thuyền) trên đường Pasture( đoạn này tao xin lỗi vì đời thằng CuLi nhìn quán đẹp - xịn vậy ai dám vào - và nếu không có dịp vào sau bao năm tụi m có nhớ đúng không).
Tao nhận ta lão nhờ coi lén tin tức
….
Lúc đó bưng hủ tiếu cho bọn cai ngục- Tao đã ước hẹn với lòng khi tao nhìn phong thái anh Năm nhã khói.
Sẽ tới lúc tao vô tư lự với đời- sẽ không mãi mãi là 1 cu li.
…..

Tao sẽ viết tiếp… bốc vác và nhiều nữa.
Hi vọng tụi m đọc xong thêm tích cực trong giai đoạn này
Xóm Trần Văn Đang có gì mà ko bằng Tô Hiến Thành vậy
 
Khám của m kìa 😝😝😝
Tao chỉ là một hạt bụi trần lưu lạc vào đó thời gian thôi, có số má gì đâu mà tính. Nhưng mà hủ tiếu gõ ngày trước công nhận rất ngon, có lẽ do thời đó ăn uống chưa đầy đủ như bgio. Chiều mưa đi làm một tô gõ với tép mỡ hành phi-giá hẹ-mấy lát thịt mỏng như lưỡi lam.... mà húp đến cạn tô
 
Tao chỉ là một hạt bụi trần lưu lạc vào đó thời gian thôi, có số má gì đâu mà tính. Nhưng mà hủ tiếu gõ ngày trước công nhận rất ngon, có lẽ do thời đó ăn uống chưa đầy đủ như bgio. Chiều mưa đi làm một tô gõ với tép mỡ hành phi-giá hẹ-mấy lát thịt mỏng như lưỡi lam.... mà húp đến cạn tô
Giờ còn ăn k bữa nào mình mời qua bờ kè Nhiêu Lộc ăn có vợ chồng bán từ 2004 5k đến giờ vẫn còn
 
Tao chỉ là một hạt bụi trần lưu lạc vào đó thời gian thôi, có số má gì đâu mà tính. Nhưng mà hủ tiếu gõ ngày trước công nhận rất ngon, có lẽ do thời đó ăn uống chưa đầy đủ như bgio. Chiều mưa đi làm một tô gõ với tép mỡ hành phi-giá hẹ-mấy lát thịt mỏng như lưỡi lam.... mà húp đến cạn tô
Tao nhớ hủ tiếu gõ xưa nấu đơn giản lắm.
Cái hương vị mà tụi m nhớ hoài là nhờ tỏi- hành phi ngày đó. Hương thơm ngào ngạc.
Tao nhớ cứ Gõ rồi bưng. Mà khi gõ ko ai kêu tới khi bưng tô đi cho khách thì nhà nó cũng kêu vài tô.
Tỏi- hành ngày xưa là hàng VN nguyên chất. Giống này giờ năng xuất thấp - nông dân bỏ hết rồi.
Bữa tao đi Mũi Kê Gà - Bình Thuận. Vô tình ăn ở nhà người bản địa, ở đó họ chỉ trồng ăn trong nhà.
 

Có thể bạn quan tâm

Top