Live Tâm sự của 1 thằng bốc vác- Gởi những anh em cùng khổ vào thời điểm này

Thêu, may đồ gió…
Thì Huế thời điểm đó gọi là trùm
Thừa Lưu - Nước Ngọt thì là gốc gác bên ngoại của tao, nhiều anh em xã hội của tao cũng ở đó, mầy có cần tìm lại người xưa thì inbox tao có thể giúp mầy.
À tao tìm gặp rồi. Giờ Vân đang bán cá ở Xào Cát - LĂng Cô
Con gái Vân nay cũng 17 tuổi. Cũng y mẹ dáng dấp đằm người. Không vì những ngày tháng từng là chỗ dựa nơi chốn khách quê người. Thì tao bao nuôi con Vân rồi.
Nuôi nó thì ác với mẹ nó quá. Nhưng chắc nó sẽ không khác hơn mẹ.
Mắt con bé đa dâm lắm. Cái liếc mắt của bé thôi mà tao biết dâm thuỷ em đã ướt quần trong khi tao gởi em và mẹ vài món quà nhỏ.
Cám ơn m nha tml
 
Gái lúc đó vú đít ko bằng bgio đâu. Nhưng dc cái nó nhìn mộc mạc hơn bgio nhiều, hồi đó học sinh chưa biết chải chuốc làm đẹp là gì. Còn bgio cấp 3 tụi nó biết chơi some với nhau rồi rồi
Đúng rồi. Mà giờ tao chơi sinh viên thôi. Sinh viên giờ cũng bài bản lắm tml.
Hồi đó 2 trường tao kể là hệ B nên bọn nó cũng thuộc dạng quậy phá- điệu đà nhứt thời đó.
Chịch 1 con bé lớp 11 còn mặt áo dài trong 1 căn chung cư Nguyễn Thiện Thuật. Bà Nội thằng bạn tao bị tai biến nằm giường. Còn tao đụ em ở dưới sàn.
Con nhỏ đó sau này bấy bá lắm. Hư thời đó không như giờ. Nhưng thời đó gì cũng thiếu thốn mà em ấy đã bú cu bài bản.
 
À tao tìm gặp rồi. Giờ Vân đang bán cá ở Xào Cát - LĂng Cô
Con gái Vân nay cũng 17 tuổi. Cũng y mẹ dáng dấp đằm người. Không vì những ngày tháng từng là chỗ dựa nơi chốn khách quê người. Thì tao bao nuôi con Vân rồi.
Nuôi nó thì ác với mẹ nó quá. Nhưng chắc nó sẽ không khác hơn mẹ.
Mắt con bé đa dâm lắm. Cái liếc mắt của bé thôi mà tao biết dâm thuỷ em đã ướt quần trong khi tao gởi em và mẹ vài món quà nhỏ.
Cám ơn m nha tml
Tao coi nó là chị mà.

Sau này con Vân có kể lại tao nghe. Lão mò nó mà ra nông nỗi đó là do tao - Do cái trò lấy tay vẽ lên lưng.

Mà giờ nghĩ kỉ, lão có tiền nên cách chơi con Vân ngày ấy bài bản đó.


Tuổi mày tầm đó thì phải gọi là chú Năm hay bác Năm rồi, mày nhỏ hơn cả đám đệ tử và cháu chắt chú Năm nhiều.
Cho tao hỏi ck Vân đâu? phải chăng cha của con con Vân vẫn là lão chủ đó?
Ngày đó nó nằm im vì tưởng mày mò nó vì nó chịu mày ? Lão mò phê quá nên nó chịu ko nổi ? Sau đó khi phát hiện ra là Lão, Lão hứa hẹn cho nó tiền bạc này nọ nên nó nằm im cho Lão chơi ?
 
Tuổi mày tầm đó thì phải gọi là chú Năm hay bác Năm rồi, mày nhỏ hơn cả đám đệ tử và cháu chắt chú Năm nhiều.
Cho tao hỏi ck Vân đâu? phải chăng cha của con con Vân vẫn là lão chủ đó?
Ngày đó nó nằm im vì tưởng mày mò nó vì nó chịu mày ? Lão mò phê quá nên nó chịu ko nổi ? Sau đó khi phát hiện ra là Lão, Lão hứa hẹn cho nó tiền bạc này nọ nên nó nằm im cho Lão chơi ?
chú chú bác bác cái qq ! nghe mày chú chú tao mắc mệt @@ nó có tốt đẹp gì mày tôn trọng nó quá ...
 
Tuổi mày tầm đó thì phải gọi là chú Năm hay bác Năm rồi, mày nhỏ hơn cả đám đệ tử và cháu chắt chú Năm nhiều.
Cho tao hỏi ck Vân đâu? phải chăng cha của con con Vân vẫn là lão chủ đó?
Ngày đó nó nằm im vì tưởng mày mò nó vì nó chịu mày ? Lão mò phê quá nên nó chịu ko nổi ? Sau đó khi phát hiện ra là Lão, Lão hứa hẹn cho nó tiền bạc này nọ nên nó nằm im cho Lão chơi ?
Tao ko phải dân xã hội. Nên gọi Năm Cam bằng kiểu nào cũng hợp. Ổng bị bắn thì tuổi ổng đứng yên còn tao thì vẫn già đi. Giờ ông so tuổi thì tao gọi Anh là hợp.
Còn các câu khác tao sẽ kể sau. Tao chỉ tính qua loa phần này để dành mấy cái này như đoạn mở ai hiểu sao hiểu.
Rồi chuyển sang giai đoạn tao về nghề bốc vác thôi.
Vân chỉ là 1 mảng kí ức nhỏ thôi.

Tao ko phải dân xã hội. Nên gọi Năm Cam bằng kiểu nào cũng hợp. Ổng bị bắn thì tuổi ổng đứng yên còn tao thì vẫn già đi. Giờ ổng so tuổi thì tao gọi Anh là hợp.
Còn các câu khác tao sẽ kể sau. Tao chỉ tính qua loa phần này để dành mấy cái này như đoạn mở ai hiểu sao hiểu.
Rồi chuyển sang giai đoạn tao về nghề bốc vác thôi.
Vân chỉ là 1 mảng kí ức nhỏ thôi.
 
Tao ko phải dân xã hội. Nên gọi Năm Cam bằng kiểu nào cũng hợp. Ổng bị bắn thì tuổi ổng đứng yên còn tao thì vẫn già đi. Giờ ông so tuổi thì tao gọi Anh là hợp.
Còn các câu khác tao sẽ kể sau. Tao chỉ tính qua loa phần này để dành mấy cái này như đoạn mở ai hiểu sao hiểu.
Rồi chuyển sang giai đoạn tao về nghề bốc vác thôi.
Vân chỉ là 1 mảng kí ức nhỏ thôi.
Nếu đc thì xin review cuộc sống hiện tại ở thành phố nhỏ như chi phí các kiểu. Đa tạ.
 
Nếu đc thì xin review cuộc sống hiện tại ở thành phố nhỏ như chi phí các kiểu. Đa tạ.
Vấn đề nặng nhứt là đất và nhà.
Mục đích m muốn ở trung tâm hay ven ô.
Có gđ hay độc thân như tao.
Tao thì mua đất hồi lâu. Khu dân cư mới của TP. Nhưng cách trung tâm taxi 5p thôi.
1 tháng - 8tr. Bằng giá 1/2 tiền nhà tao cho thuê tại SG.
Thế thôi. Do tao hay mời người tao qen vô tình trên đường đời ăn uống.
Chứ nếu m hướng nội- tu tập thì chắc 4tr là bét nhè rồi. Sáng vẫn đi cf - ăn sáng điều độ.
Tối thì tuỳ giải trí bản thân.
À tao có làm 1 lầu cho sv thuê ở . Chỉ 2 phòng view đẹp . Gần 2-3 trường ĐH. Tao chỉ cho sv Nữ thuê vì ở sạch.
sv ĐH du lịch ở đây khá xinh mà sành điệu quá!!!
Nên mỗi sáng thức dậy. Dắt xe đạp ra nhìn lên ban công trên lầu, Bé nào ra vươn vai trong ánh dương.
Lòng tao phơi phới - trẻ lại vài tuổi.
M có thể tham khảo cách nằm thẳng của tao.
 
Vấn đề nặng nhứt là đất và nhà.
Mục đích m muốn ở trung tâm hay ven ô.
Có gđ hay độc thân như tao.
Tao thì mua đất hồi lâu. Khu dân cư mới của TP. Nhưng cách trung tâm taxi 5p thôi.
1 tháng - 8tr. Bằng giá 1/2 tiền nhà tao cho thuê tại SG.
Thế thôi. Do tao hay mời người tao qen vô tình trên đường đời ăn uống.
Chứ nếu m hướng nội- tu tập thì chắc 4tr là bét nhè rồi. Sáng vẫn đi cf - ăn sáng điều độ.
Tối thì tuỳ giải trí bản thân.
À tao có làm 1 lầu cho sv thuê ở . Chỉ 2 phòng view đẹp . Gần 2-3 trường ĐH. Tao chỉ cho sv Nữ thuê vì ở sạch.
sv ĐH du lịch ở đây khá xinh mà sành điệu quá!!!
Nên mỗi sáng thức dậy. Dắt xe đạp ra nhìn lên ban công trên lầu, Bé nào ra vươn vai trong ánh dương.
Lòng tao phơi phới - trẻ lại vài tuổi.
M có thể tham khảo cách nằm thẳng của tao.

Nếu vấn đề tài chính ổn thoả thì sống an phận vậy cũng hay. Giữ tâm bình lặng giữa cuộc sống xô bồ này. Tao từng có một khoảng time như vậy, giờ có gia đình rồi nên nhiều cái suy nghĩ đắn đo , ngủ còn ko dc ngon giấc .
 
Nếu vấn đề tài chính ổn thoả thì sống an phận vậy cũng hay. Giữ tâm bình lặng giữa cuộc sống xô bồ này. Tao từng có một khoảng time như vậy, giờ có gia đình rồi nên nhiều cái suy nghĩ đắn đo , ngủ còn ko dc ngon giấc .
Nhưng m hơn tao có Gia Đình- Tổ ấm Vợ Con
Sống như tao chắc chỉ có thanh niên dưới 30 mơ mộng thôi.
Chứ những đêm cô độc mở đt vô tình thấy clip về những đứa bé bi bô tao lại ước mong- Lại Giá Như.
Hoàn cảnh nào thì đều có sự đánh đổi.
Những đêm khó ngủ- cứ ra ban công hít thở cái. Vào nhìn con m đang ngủ có đạp chăn ra không mà đắp lại dùm.
Nhìn sang con Vợ m đêm nay ngủ có bình an hay lại đang mộng mị trong giấc mơ hỗn độn.
Nhìn lại m- Chắc tuổi phiêu lưu cũng qua đi - Chúng ta làm được gì khi tuổi đôi mươi với bao ước mơ tung cánh dạo chơi.
Giờ là anh trung niên rồi đó.
Gia sản m là những người đang nằm cạnh trong đêm khó ngủ đó.
Chúc m sớm tìm lại được những đêm ngủ ngon tml .
 
Sống một mình thì tao khuyên mày nên tham gia vào mấy nhóm nhỏ làm từ thiện định kỳ tháng 1-2 lần đó. Đi phát đồ hay đi tặng quà trẻ em cảm thấy rất ý nghĩa, đầu óc đi về cũng nhẹ nhõm rất nhiều. Mấy nhóm kiểu này thường tự đóng góp rồi từ bàn bạc chỗ đi, ko có kêu gọi đóng góp từ bên ngoài. Tao có mấy nhóm bạn kiểu này, trước thỉnh thoảng tao cũng có đi khi thấy mất tinh thần .
 
Sống một mình thì tao khuyên mày nên tham gia vào mấy nhóm nhỏ làm từ thiện định kỳ tháng 1-2 lần đó. Đi phát đồ hay đi tặng quà trẻ em cảm thấy rất ý nghĩa, đầu óc đi về cũng nhẹ nhõm rất nhiều. Mấy nhóm kiểu này thường tự đóng góp rồi từ bàn bạc chỗ đi, ko có kêu gọi đóng góp từ bên ngoài. Tao có mấy nhóm bạn kiểu này, trước thỉnh thoảng tao cũng có đi khi thấy mất tinh thần .
Có nhóm 6-7 người mà toàn là mấy nữ văn phòng chưa ck. Mày tham gia thử biết đâu duyên lại đến :vozvn (25):
 
Sống một mình thì tao khuyên mày nên tham gia vào mấy nhóm nhỏ làm từ thiện định kỳ tháng 1-2 lần đó. Đi phát đồ hay đi tặng quà trẻ em cảm thấy rất ý nghĩa, đầu óc đi về cũng nhẹ nhõm rất nhiều. Mấy nhóm kiểu này thường tự đóng góp rồi từ bàn bạc chỗ đi, ko có kêu gọi đóng góp từ bên ngoài. Tao có mấy nhóm bạn kiểu này, trước thỉnh thoảng tao cũng có đi khi thấy mất tinh thần .
Tự nhiên m nhắc đến chuyện này.
Đó là khi tao vừa chuyển về Tp này sống những ngày đầu tiên, tao hay mang giày chạy bộ ở CV ven Sông lớn ở Tp này.
Vô tình hôm ấy, tao gặp 1 lễ hội dành cho học sinh lớn lắm.
Nhìn vào toàn học sinh các cấp, mặc đủ đồ trang phục chắc lát thi văn nghệ. Còn có nhà đào truyền hình tới quay.

Bỗng từ đâu ngay chỗ ghế đá tao ngồi. Con bé gái 10 tuổi - Nó cuối người -chổng cái mông vào mặt tao ngồi xuống đi tiểu. Ngay kế đó là các nhân viên nhà đài ai cũng quay mặc đi. Trong ấy cũng toàn mấy em áo dài chắc vừa tốt nghiệp đại học.

Bỗng có bà cô lớn tuổi- Là giáo viên nghỉ hưu - Đang là người trông trẻ buổi nay.
Nhìn kĩ lại đứng cạnh bà là 1 đám nhóc từ 15 tuổi đổ xuống. Bọn nó là ngượ khiếm khuyết câm - điếc. Vừa chậm phát triển.
Và bé gái đang tiểu kia bị bệnh down.
Bà tiến tới nhắc nó rồi ánh mắt quay quắt nhìn tứ phía. Nhìn về những chị gái trắng trẻo xinh xắn trong bộ áo dài truyền thống như mong sự thấu hiểu.
Nhìn sang nhóm thanh niên mặc áo Đoàn viên - biết đâu trong số những người lớn ấy sẽ tiến tới giang tay hỗ trợ bà và tụi nhỏ.
Vì bản thân họ là 1 đại diện trong hàng chục trường học sinh được mời trong sáng nay.
Trường chuyên biệt - Tương lai dành cho trẻ em khuyết tật.
….
Thì ra bọn nhỏ mắc tiểu. Chúng được xếp ở 1 cái xó trong góc. Không có 1 người nào bên Ban Tổ Chức hỗ trợ chúng.
Góc nhỏ chúng đứng như trơ trọi bơ vơ giữa nhóm người đang hân hoan trong ngày hội.
Chúng lạc lõng - lại còn đầy nắng đầu mùa.
….
Tao cũng không hiểu tại sao!!! Tao tiến tới và hỏi thăm cô có cần tao hỗ trợ gì?.
Thì Cô nhờ tao dẫn chúng đến nhà vệ sinh.
Nhưng đều tao không ngờ. Là tao còn phải dẫn thêm 6-7 bé gái.
Đặc biệt đây là những ngày đầu tao đến đây, tao không hề biết toilet công cộng của CV này ở đâu.
Tao chỉ nhớ quán Highland phía cuối Cv, view nhìn ra sông rất đẹp mà tao thường uống.
Tao nắm tay 2 bé, phía sau là chục bé và luôn đồng hành cũng chúng. Bọn trẻ dù ngờ nghệch, ngây ngô - Quần nào áo kia nhưng sao đáng yêu lắm. Cứ lẽo đẽo theo tao. Mà hình như chậm phát triển thì sẽ có đứa tay chân bị cong veo hoặc dị dạng.
Tao đang nắm chặt tay đứa bé với bàn tay xiên vẹo ấy.
….
….
Tới quán tao ngoắc ông bảo vệ lại rồi đưa tờ 200 ngàn duy nhất tao mang theo. Nhờ ông mua dùm tao 2 ly cf đen còn bao nhiêu cho tao gởi lại quán.

Dẫn nhóm con trai thì dễ . Tao đưa chúng vào chỉ từng chút. Có đứa vào đứng đực ra còn không biết cởi quần.
Nhưng nghĩ đến bọn con gái giờ sao!!!
Tao chạy ra nắm tay con bé lớn nhứt. Nhắn em lo cho chúng nhé. Con bé này nhìn mặt bình thường nhứt. Nhưng em bị câm - điếc em ú ơ và hình như cũng không biết cách sử dụng toilet hiện đại trong ấy.

Tao là đàn ông - Làm sao để tiến vào đó. Rồi sao giúp được đây thì may sao có những em gái - mặc áo dài truyền thống và tao nhận ra đang đeo trên cổ là bên đài truyền hình.
Mấy em ấy cười xinh lắm và nói với tao
“ Em mắc việc rồi… và đi”

Con bé lớn nhứt đứng cạnh tao mắc em ươn ướt tao cũng không biết sao.
Thì cô lao công sau khi nghe về nhóm trẻ và tao đã ra hỗ trợ.
….
Khi đưa bọn nhỏ về trả lại. Nhìn bọn chúng vẫy tay. Tao thấy bóng lưng chúng bước đi cô độc lắm.

Tao lên mạng tìm hiểu và biết ngôi trường này gần nhà mình.
Lần gần nhất tao tới thăm chúng- chỉ 1 mình thôi.
Là mua nhiều thật nhiều gà KFC và ăn cùng chúng.
Hỏi chúng và các cô muốn ăn gì thì lần sau lại được ăn cùng nhau. Được cười cùng nhau.
 
Nữ văn phòng nghe cũng thèm đó m.😂😂😂
Mà ko biết mình là thóc hay gà khi gặp mấy em đó thôi

Là thóc hay là gà cũng được, tâm trạng đồng cảm thì tự đến với nhau thôi. Những người cứng tuổi muốn cho đi đa phần đều là những người đã từng trãi, họ muốn làm cho cuộc sống thêm phần ý nghia , làm cho tinh thần nhẹ nhõm lại.
 
Là thóc hay là gà cũng được, tâm trạng đồng cảm thì tự đến với nhau thôi. Những người cứng tuổi muốn cho đi đa phần đều là những người đã từng trãi, họ muốn làm cho cuộc sống thêm phần ý nghia , làm cho tinh thần nhẹ nhõm lại.
Hợp tình. Vấn đề là ở nơi tao . Tao có muốn cho ngta bước vào cuộc đời của mình hay không.

“ Chỉ cách có mỗi con đường- Mà sao xa đến thế
Buồn tại mình hay tại lòng em ơi”

Tao đang chú ý 1 chị, chủ 1 tiệm cháo dinh dưỡng tao mua khi bệnh.
Chị cười rất tươi. Trong những lần trò chuyện ngắn. Tao biết chị cũng một đời chồng lầm lỡ.
Câu thơ trên tao làm , là mỗi khi đi ngang qua tiệm chị tao hay ngâm.
 

Có thể bạn quan tâm

Top