Cảnh báo lừa đảo‼️ Tâm sự của một thằng loser U40: Đời như cái đ*t, chỉ biết thở dài

Có tý giống hoàn cảnh mày.
Chia sẻ đồng cảm.

Đêm khó ngủ thì làm cốc rượu rồi ngủ.
Từng có tất cả, nhưng giờ lay lắt.
Đổ tại số thôi mày
 
Có tý giống hoàn cảnh mày.
Chia sẻ đồng cảm.

Đêm khó ngủ thì làm cốc rượu rồi ngủ.
Từng có tất cả, nhưng giờ lay lắt.
Đổ tại số thôi mày
Tao cũng khó ngủ, nhưng hạn chế rượu bia rồi, anh em rủ hoài mà tốn tiền, hại sức vcl. Đéo có vợ nên tự do thật, nhưng tự do kiểu loser U40, thất nghiệp, nuôi con, bám bố mẹ thì cay hơn cả nhậu!
 
Tao không biết câu chuyện của mày có thật sự hay không nhưng theo quan điểm cá nhân của tao một thằng 3x giữa chưa đến tuổi 4x. Đầu tiên mày biết mày loser chứng tỏ mày là một người có nhận thức về thực tại? nhưng tại sao mày lại không nghĩ đến các cách vượt lên nghịch cảnh? -> Một là quá khứ mày có một ám ảnh nào đó về thất bại nên mày sợ thất bại và không dám đương đầu đối mặt. Hai là mày chấp nhận chui rúc không chường mặt ra ngoài vì sĩ diện và chốn tránh thực tại để không muốn nhìn thấy người khác coi thường hay là thương hại.
- T có một câu chuyện của cá nhân muốn tâm sự: hồi t làm dự án thua lỗ triền miên, không biết cách quản lý nv, nv nào cũng bố đời với t đéo coi câu nói của t ra gì.... rồi làm sai lỗi thì nghỉ mọi thứ t gánh hết. Đến năm covid thì kinh tế bê bết chúng nó bỏ hết, tao vừa xoay tiền vừa tự thân ở dự án làm việc cùng a e công nhân. Tối 1-2 h sáng mới về nhìn đứa con gái chưa ngủ ra mở cửa cho bố về... địt mẹ nó cay sống mũi vcl, tối đó t đéo ngủ được t cũng sợ nếu tao bung thì tương lai con t ra sao. Đáng nhẽ chúng nó phải có cuộc sống tốt hơn và tao tự hứa với bản thân có thất bại đi phụ hồ tích tiền rồi gây dựng lại tiếp địt mẹ còn thở là còn gỡ.....
- Rồi mọi thứ cũng trôi qua, hiện tại tao đang hoàn thiện đưa cty của tao vào ổn định và năm nay dự kiến mở thêm 1 cty làm về mảng mới khác, cty trước thì t giao cho a e quản lý và t chỉ thi thoảng xem báo cáo cũng như xuống dự án họp hành với a e của từng dự án nắm tình hình và nghe xem những gì bất cập cần chỉnh sửa hoặc thay đổi......
Có một câu t từng nghe mà đến giờ lúc nào gặp tình huống khó khăn t đều nhớ đến nó đó là " trước khi ông trời muốn giao cho bạn một việc lớn nào đó thì sẽ thử thách bạn" vậy nên khi đối mặt với điều khó khăn tao như mặt nước tĩnh lặng, vk t thì thấy t cứ bình thản như không đâm ra trách móc rằng t không quan tâm. Nhưng thực ra trong lòng t như " sóng ở đáy sông " vấn đề t chỉ thể hiện hoặc nói khi trong đầu đã tìm ra phương án chứ hạn chế nói những thứ sáo rỗng...... T cám ơn, gia đình, tổ tiên hàng ngày vì đã cho t 1 cơ thể khoẻ mạnh vì ít nhất t có đôi bàn tay có thể làm tất cả từ bốc vác phụ hồ đến xây dựng doanh nghiệp..... Và t hiện đang hy vọng đến u40 ổn định doanh nghiệp thành một tên tuổi trong khu vực ( kv nhỏ thôi chứ mơ thì đương nhiên ai chẳng thích to ) ..... chia sẻ đến đây mong a e vững vàng tay chèo, vì sau lưng chúng ta con gia đình bao gồm bố mẹ, các con. Chỉ cần họ mạnh khoẻ là cuộc sống đã quá ưu đãi cho chúng ta rồi.
Có lẽ đúng như mày nói, tao sợ thất bại, sợ bị khinh, nên chui rúc chạy ship, sống qua ngày. tao hiểu cái cảm giác cay sống mũi khi đéo lo cho con được điều kiện tử tế, nghĩ tới thằng con tao cũng muốn đấm bản thân để tỉnh. Mày nói “còn thở là còn gỡ” làm tao rực tí lửa, nhưng đm, tao không biết bắt đầu từ đâu. Mày có chiêu gì cho thằng loser như tao không? Kiểu việc nào hay cách nào reset lại đời khi U40, không kỹ năng xịn, chỉ có đôi tay với cái xe máy cà tàng?
 

Đm, tao thề, đời tao giờ như cái hố đen, tối tăm vcl. U40, thất nghiệp 2 năm rồi, vợ bỏ đi 6 năm trước, để lại thằng con trai cho tao gà trống nuôi. Nhà thì đéo có, xe thì cái xe máy cùi bắp cũng của ông bà già cho. Giờ tao sống bám bố mẹ già, mà ông bà cũng chả khá giả gì, cả ngày nhìn mặt nhau chỉ biết thở dài. Đời tao đúng kiểu loser chính gốc, chả có đường ra.


Ngày trước, hồi còn trẻ, tao cũng cày ngày cày đêm, làm đủ thứ job, từ văn phòng đến chạy grab, nhưng lương ba cọc ba đồng. Tiền kiếm được đổ hết vào thuê nhà, nuôi con, lo cho bố mẹ già yếu. Điện thoại hỏng thì kệ mẹ nó, máy tính lỗi thì vá víu xài tiếp, điều hòa thì đéo dám bật vì sợ tốn điện. Món ngon? Sang chảnh? Mơ đi, tao ăn cơm nguội với mắm cả tuần là bình thường. Hạnh phúc lớn nhất chắc là được ngủ nướng một buổi sáng không phải lo chạy deadline hay giao hàng.

Giờ thất nghiệp, tao sống như cái bóng, ngày nào cũng lặp lại: sáng dậy, pha cà phê, ngồi nhìn thằng con đi học, rồi lướt điện thoại xem mấy đứa bạn khoe nhà, khoe xe, khoe đi du lịch. Đm, tụi nó sinh ra đúng vạch đích, biệt thự, penthouse, xe xịn, 1 năm đi nước ngoài, nước trong như cơm bữa. Còn tao? Mảnh đất cắm dùi cũng đéo có, cái xe máy trả góp còn chưa xong thì vợ đã bỏ. Nhìn quanh, bạn bè cùng lứa ai cũng có nhà, có xe, còn tao, 40 tuổi, vẫn ở nhà bố mẹ, phòng 15m2 chất đầy đồ linh tinh, tối ngủ còn phải nhường chỗ cho thằng con.

Họ hàng nhìn vào thì đéo chửi hay nói gì. Nhưng nghĩ bụng tao lười biếng, không chịu làm ăn, nhưng đm, làm ăn kiểu gì nổi? Lương bèo, vật giá thì phi mã, nhà đất thì gấp 20 lần thu nhập. Tao có cày 24/7 cả tuần đi nữa, cũng đéo đủ mua cái WC công cộng. Chưa kể, chỉ cần thằng con ốm nặng hay ông bà già nhập viện là bay sạch tiền tích cóp (mà đéo có đồng nào để bay). Tao từng nghĩ cưới vợ, sinh con, xây đời, nhưng giờ nhìn lại, vợ bỏ, con thì lớn lên trong cảnh thiếu thốn, tao thấy mình như thằng thất bại toàn tập.

Giới trẻ giờ “nằm thẳng”, tao hiểu vcl. Đéo phải tụi nó ngu hay lười, mà tụi nó mất mẹ niềm tin vào xã hội. Tao cũng vậy. Cả đời cày cuốc, hy sinh, nhưng đổi lại được gì? Một cái tương lai mù mịt, nơi mà đẻ con ra chỉ để nó tiếp tục kiếp khổ như mình. Nhà nước vẽ bánh, bảo “đẻ đi, tao nuôi”, nhưng đm, nuôi kiểu gì khi công nhân lương 5-7 củ, thuế dí tận cổ, hộ kinh doanh nhỏ lẻ thì bị siết đến phá sản? Tao nhìn thằng con, nghĩ tới cảnh nó lớn lên, cày như tao mà vẫn đéo có nhà, đéo có tương lai, tao chỉ muốn chửi thề cả ngày.

Đời tao giờ như cái đ*t, chỉ biết sống qua ngày, nuôi con, bám bố mẹ, chờ ngày hết kiếp.

_____________________________________________

Đm, mấy thằng kêu tao xạo chó, tao cũng đéo biết giải thích sao cho tụi mày hiểu! Đời tao thảm lắm rồi. Lên xàm chém gió cho qua ngày, đéo quen biết ai. Tao có chụp màn hình rút BHXH một lần đây, thằng nào rành luật biết thừa phải nghỉ làm, không đóng BHXH mới rút được. Tin thì tin, không tin tao cũng chịu! Địt mẹ, iPhone cùi bắp của tao còn đéo có tai thỏ, đủ thảm chưa?

tUAymsg.png
Tao thấy hoàn cảnh của mày thế thì mút chỉ rồi, giờ còn mỗi nước gửi thằng con cho ông bà, vay mượn mà sang hàn làm cu li may ra đổi đời, còn không thì mút chỉ tiếp
 
Tao thấy hoàn cảnh của mày thế thì mút chỉ rồi, giờ còn mỗi nước gửi thằng con cho ông bà, vay mượn mà sang hàn làm cu li may ra đổi đời, còn không thì mút chỉ tiếp
gửi thằng con cho ông bà già yếu để vay nợ sang Hàn làm cu li, tao chịu, không đành lòng. Làm cu li may ra đổi đời, nhưng rủi ro cao, thủ tục lằng nhằng, tiền đâu mà vay? Tao muốn gỡ, mà đéo biết bắt đầu từ đâu.
 
Có lẽ đúng như mày nói, tao sợ thất bại, sợ bị khinh, nên chui rúc chạy ship, sống qua ngày. tao hiểu cái cảm giác cay sống mũi khi đéo lo cho con được điều kiện tử tế, nghĩ tới thằng con tao cũng muốn đấm bản thân để tỉnh. Mày nói “còn thở là còn gỡ” làm tao rực tí lửa, nhưng đm, tao không biết bắt đầu từ đâu. Mày có chiêu gì cho thằng loser như tao không? Kiểu việc nào hay cách nào reset lại đời khi U40, không kỹ năng xịn, chỉ có đôi tay với cái xe máy cà tàng?
Trên đời không có bữa ăn nào miễn phí, vậy nên thay vì hỏi người khác tự bước ra ngoài và tự tìm câu trả lời đi. Lúc nào định bỏ cuộc thì nghĩ đến thằng con trai nó có muốn có một người ba như vậy không? cái chết không đáng sợ , chỉ đáng sợ khi sống 1 cuộc sống hèn nhát né tránh. Bốc vác, làm thuê làm mướn tích luỹ kinh nghiệm...... con mưa qua thì trời lại sáng thôi. Đừng quan tâm gì hết, chỉ làm và làm và làm đó là cách bước ra khỏi cánh cửa u tối. Hãy tưởng tượng khi thay đổi đứa con trai của mình nó sẽ tự hào như nào vì bố nó..... Trên hết biết nhận thức tư duy mình loser là đã được 50% rồi chỉ còn hành động act nữa thôi. Còn sợ nhất nhiều thằng sống kiếm ăn bám tầm gửi nhưng đéo nhận ra vẫn cứ viển vông mơ mộng và là gánh năngj của cha mẹ già ....
 

Có thể bạn quan tâm

Top