Cảnh báo lừa đảo‼️ Tâm sự của một thằng loser U40: Đời như cái đ*t, chỉ biết thở dài

Một thân một mình mày thì được chứ đcm còn con và ông bà già, đứng lên làm.bất cứ công việc gì ra tiền
Tao mà ở.bên tao vả chi sưng mặt
tao chẳng có kỹ nawg gì nổi trội. cái bằng lái xe máy cũng đéo có luôn. người thì như con cá mắm nên bốc vác ng ta cũng chẳng thuê tao á mày. Kiểu nhìn tướng đúng bần luôn ra ngoài xã hội ng ta ko khinh cho là còn may chứ đéo ai tin tưởng giao việc cho
 
có kỹ năng nào thì kiếm việc kỹ năng đó, đéo có kỹ năng nào thì đi học, mày đẻ con ra rồi phải có trách nhiệm nuôi nó 18 năm + cho nó cái nghề. Đcm đã trên răng dưới dái còn ngồi than thân trách phận
 
Thằng này nó đang xạo lồn đó anh em đừng bị cuốn theo nó.
Trước đây nó để avarta cái lồn ghép lên mặt thằng tây
Xạo Lồn ko có gì vui, chúng ta ko nên xạo lồn! Tao tâm sự thiệt mà mày. Ai rảnh đi xạo lồn làm gì. Buồn đời chia sẻ với ae tí mà cứ nghi ngờ này kia. Mệt quá
 
Tao bị trầm cảm á mày. Rồi overthinking nữa. Cảm giác ko muốn nói chuyện tiếp xúc với ai. Đi làm thì sếp hay hỏi xoáy đáp xoay để thử tao xem tao có ngáo ko. Mệt mỏi áp lực quá. Tao muốn buông xuôi
Bỏ hết đi, đéo có tiền thì cúi mặt khom lưng mà làm thôi. Mọi thứ xung quanh bỏ qua hết, tập trung lo cho cuộc sống của mình.Làm được điều ấy thì m sẽ thoải mái hơn nhiều.
 
Làm gì thì làm, mày phải mua bảo hiểm y tế cho ông bà và con mày ngay. Nghèo cũng phải mua. Mấy cái khác tao đéo khuyên được vì phụ thuộc nhiều yếu tố.
 
Tao hỏi thật, mày không có kỹ năng gì để kiếm ra tiền à? Thời này không có kỹ năng thì khó sống thật. Mày dân thủ đô hay dân quê, nếu dân quê thì về thôi, bon chen làm gì. Nơi không thuộc về mình thì cố ở lại làm gì. Mỗi người sinh ra đều an bài rồi. Giờ cũng già rồi, học 1 kỹ năng mới cũng khó, thôi thì nằm thẳng 😂
 
Tao thấy đầy người có con xe cà tàng vẫn chạy ship ầm ầm mà. Dù vất vả ko đc nhiêu nhưng vẫn tự nuôi sống đc bản thân và dư ra chút đỉnh. Khu tao còn có 1 bà chị trung niên chạy ship luôn. Dân cũng thương vì bả nhiệt tình thật thà nên hay nhờ mua giùm đồ này kia nên cũng kiếm được. Quan trọng là có cái để làm thì mày sẽ không sống tiêu cực nữa.
 
40 t r thì có cc gì phải bất mãn nữa .nhưng gì cần và đủ tối thiểu của 1 người đàn ông tao ngĩ phải hoàn thành lúc trc 40r .giờ ừ ko làm đc thì cùng chẳng pai quan tâm lm gì ,vì có muôn cũng déo thẻ lm đc vì quỹ thời gian hết cm r .bm mày ngày xưa ko pai ông nọ bà kia .thì sao mày mog m khá lên đc ,bản thân tự bứt phá khó lm.tao k có ý xúc phạm ai nhưng m nhìn gia đình có bm làm nông .hoặc công nhân viên chức nhà nước xem .con cai đẻ ra cug đeo khá hơn đc là bao nhiêu ,phần đông là như thế .vì tư duy từ bố mẹ đã kém r .thì chăm lo cho con cái sao nó khá đc

40 t r thì có cc gì phải bất mãn nữa .nhưng gì cần và đủ tối thiểu của 1 người đàn ông tao ngĩ phải hoàn thành lúc trc 40r .giờ ừ ko làm đc thì cùng chẳng pai quan tâm lm gì ,vì có muôn cũng déo thẻ lm đc vì quỹ thời gian hết cm r .bm mày ngày xưa ko pai ông nọ bà kia .thì sao mày mog m khá lên đc ,bản thân tự bứt phá khó lm.tao k có ý xúc phạm ai nhưng m nhìn gia đình có bm làm nông .hoặc công nhân viên chức nhà nước xem .con cai đẻ ra cug đeo khá hơn đc là bao nhiêu ,phần đông là như thế .vì tư duy từ bố mẹ đã kém r .thì chăm lo cho con cái sao nó khá đc
 
Reset thôi , sống như mày thì khéo đéo gì chết rồi :))
Tới lúc bố mẹ , con mày nằm viện mày đéo có xu nào mới thấm
Vote reset
 
Tao thấy cái chính là ở bản thân mày, chứ đéo phải do Nhà nước.
Cơ hội việc làm đầy ra. Trước tao làm hoá chất, tao chỉ sợ thằng nào lười, chứ còn chăm chỉ, tích cực thì lao động phổ thông tao cũng đào tạo thành phó ca, trưởng ca được. Giờ chúng nó gặp lại tao, vẫn xụt xịt cảm ơn, rủ đi đớp rượu, karaoke tay vịn tơi bời.
Có thằng còn mới học hết lớp 9, giờ đang Phó ca xưởng axit, lương 20 củ/ tháng (tỉnh lẻ). Nó là thằng do tao đưa lên từ công nhân vận hành chọc lưu huỳnh bẩn ở bể lưu huỳnh (công việc vốn chỉ dành cho lao động phổ thông), chăm chỉ, ý thức tốt, biết mồm mép với lãnh đạo, tao thương nên đào tạo thôi.
Hay như giờ tao mở cái xưởng cơ khí, tao thấy cũng rất nhiều thằng có hoàn cảnh khó khăn, có thằng từ trong Tây nguyên ra Hà Nội. Làm cho tao, tao thấy chăm chỉ, nhiệt tình, tao thương, tao bảo nó không phải thuê trọ nữa, về xưởng, tao thuê luôn 2 phòng trọ gần xưởng, cho mấy thằng thợ ở với nhau, đỡ tiền trọ chúng nó. Làm chịu khó, lương cũng đủ ăn tiêu, lo cho vợ con, kể cả đéo trụ được ở HN thì sau có vốn mà về quê.
Mày nhận ra mày vô dụng, tao thấy mày vẫn còn cứu được.
Thử reset bản thân, tìm cho mình 1 công việc để bắt đầu. 40 tuổi, cũng là già rồi, khó bắt đầu lại. Nhưng tao nghĩ nếu mày thực sự quyết tâm và tìm đc 1 công việc phù hợp (có thể nhờ người thân giới thiệu) thì mày vẫn bắt đầu lại được. Mày còn có ông bà đỡ, chứ tao thấy nhiều thằng còn đéo có ai đỡ, 1 mình xoay sở nuôi vợ con, khổ vl.
 
Tao ãnh trợ cấp thất nghiệp với rút bhxh một lằn ra tiêu xài dần á mày. Cả vợ cũ với bên gia đình ngoại đều yêu thương thằng nhóc. vẫn qua lại chăm sóc thường xuyên á mày. Vợ cũ t cũng là ng sống tình cảm với biết điều. Hai bên gia đình vẫn hỏi thăm nhau chứ cũng ko có mâu thuẫn gì cả
tình cảm biết điều sao mà bỏ vậy
 
Mày bịa với tưởng tượng giỏi phết nhỉ, viết văn trôi chảy, chấm phẩy đúng ngữ pháp thế này thì đéo thể nào hoàn cảnh như vậy được. Tuy nhiên mày có đồng cảm với giới nằm thẳng cẳng, phản ánh đúng thực tế của một tầng lớp xã hội hiện giờ.
t cũng nghĩ thằng này làm content công nhân như tao chứ ngoài đời thì cũng có trường hợp như vậy nhưng đọc giọng văn nó thấy như kiểu xiaoloz hơn
 
có kỹ năng nào thì kiếm việc kỹ năng đó, đéo có kỹ năng nào thì đi học, mày đẻ con ra rồi phải có trách nhiệm nuôi nó 18 năm + cho nó cái nghề. Đcm đã trên răng dưới dái còn ngồi than thân trách phận
Chắc tầm này t đi học lấy cái bằng lái xe rồi chạy xanh SM thôi mày. Mà tao tiếc tiền quá. Cái trung tâm trước tao đăng ký học đóng hết tiền rồi giờ nó đéo được tổ chức thi, muốn nhanh lại phải qua trugn tâm khác học lại từ đầu. Nó kêu đang thời gian chuyển giao giữa hai bộ củ Lồn gì ấy nên nó ko tổ chức thi đc nữa. bữa hẹn tháng tư, giờ quay ra hẹn lại tháng 8.
 

Đm, tao thề, đời tao giờ như cái hố đen, tối tăm vcl. U40, thất nghiệp 2 năm rồi, vợ bỏ đi 6 năm trước, để lại thằng con trai cho tao gà trống nuôi. Nhà thì đéo có, xe thì cái xe máy cùi bắp cũng của ông bà già cho. Giờ tao sống bám bố mẹ già, mà ông bà cũng chả khá giả gì, cả ngày nhìn mặt nhau chỉ biết thở dài. Đời tao đúng kiểu loser chính gốc, chả có đường ra.


Ngày trước, hồi còn trẻ, tao cũng cày ngày cày đêm, làm đủ thứ job, từ văn phòng đến chạy grab, nhưng lương ba cọc ba đồng. Tiền kiếm được đổ hết vào thuê nhà, nuôi con, lo cho bố mẹ già yếu. Điện thoại hỏng thì kệ mẹ nó, máy tính lỗi thì vá víu xài tiếp, điều hòa thì đéo dám bật vì sợ tốn điện. Món ngon? Sang chảnh? Mơ đi, tao ăn cơm nguội với mắm cả tuần là bình thường. Hạnh phúc lớn nhất chắc là được ngủ nướng một buổi sáng không phải lo chạy deadline hay giao hàng.

Giờ thất nghiệp, tao sống như cái bóng, ngày nào cũng lặp lại: sáng dậy, pha cà phê, ngồi nhìn thằng con đi học, rồi lướt điện thoại xem mấy đứa bạn khoe nhà, khoe xe, khoe đi du lịch. Đm, tụi nó sinh ra đúng vạch đích, biệt thự, penthouse, xe xịn, 1 năm đi nước ngoài, nước trong như cơm bữa. Còn tao? Mảnh đất cắm dùi cũng đéo có, cái xe máy trả góp còn chưa xong thì vợ đã bỏ. Nhìn quanh, bạn bè cùng lứa ai cũng có nhà, có xe, còn tao, 40 tuổi, vẫn ở nhà bố mẹ, phòng 15m2 chất đầy đồ linh tinh, tối ngủ còn phải nhường chỗ cho thằng con.

Họ hàng nhìn vào thì đéo chửi hay nói gì. Nhưng nghĩ bụng tao lười biếng, không chịu làm ăn, nhưng đm, làm ăn kiểu gì nổi? Lương bèo, vật giá thì phi mã, nhà đất thì gấp 20 lần thu nhập. Tao có cày 24/7 cả tuần đi nữa, cũng đéo đủ mua cái WC công cộng. Chưa kể, chỉ cần thằng con ốm nặng hay ông bà già nhập viện là bay sạch tiền tích cóp (mà đéo có đồng nào để bay). Tao từng nghĩ cưới vợ, sinh con, xây đời, nhưng giờ nhìn lại, vợ bỏ, con thì lớn lên trong cảnh thiếu thốn, tao thấy mình như thằng thất bại toàn tập.

Giới trẻ giờ “nằm thẳng”, tao hiểu vcl. Đéo phải tụi nó ngu hay lười, mà tụi nó mất mẹ niềm tin vào xã hội. Tao cũng vậy. Cả đời cày cuốc, hy sinh, nhưng đổi lại được gì? Một cái tương lai mù mịt, nơi mà đẻ con ra chỉ để nó tiếp tục kiếp khổ như mình. Nhà nước vẽ bánh, bảo “đẻ đi, tao nuôi”, nhưng đm, nuôi kiểu gì khi công nhân lương 5-7 củ, thuế dí tận cổ, hộ kinh doanh nhỏ lẻ thì bị siết đến phá sản? Tao nhìn thằng con, nghĩ tới cảnh nó lớn lên, cày như tao mà vẫn đéo có nhà, đéo có tương lai, tao chỉ muốn chửi thề cả ngày.

Đời tao giờ như cái đ*t, chỉ biết sống qua ngày, nuôi con, bám bố mẹ, chờ ngày hết kiếp.

_____________________________________________

Đm, mấy thằng kêu tao xạo chó, tao cũng đéo biết giải thích sao cho tụi mày hiểu! Đời tao thảm lắm rồi. Lên xàm chém gió cho qua ngày, đéo quen biết ai. Tao có chụp màn hình rút BHXH một lần đây, thằng nào rành luật biết thừa phải nghỉ làm, không đóng BHXH mới rút được. Tin thì tin, không tin tao cũng chịu! Địt mẹ, iPhone cùi bắp của tao còn đéo có tai thỏ, đủ thảm chưa?

tUAymsg.png
Ráng chạy grab cho thằng con còn có cái ăn, đời mày thì game over rồi
 
tình cảm biết điều sao mà bỏ vậy
Mấy năm đầu hôn nhân lằng nhằng đủ thứ, tao trục trặc việc làm, ở nhà làm online, chăm con, cảnh chán vcl. Tao cũng vô tâm, bỏ bê nhiều thứ. Tình cảm dài dòng thì đéo có gì hay ho để kể. Giờ qua rồi, chia tay hòa bình, im lặng, chẳng cãi vã gì. Đời tao đã thảm, nhắc lại chỉ thêm cay!
 
Làm gì thì làm, mày phải mua bảo hiểm y tế cho ông bà và con mày ngay. Nghèo cũng phải mua. Mấy cái khác tao đéo khuyên được vì phụ thuộc nhiều yếu tố.
ah cái này thì gia đình tao quan tâm lắm. Nghèo mà nên lúc nào cũng phải full giáp trước.
 
Tao thấy cái chính là ở bản thân mày, chứ đéo phải do Nhà nước.
Cơ hội việc làm đầy ra. Trước tao làm hoá chất, tao chỉ sợ thằng nào lười, chứ còn chăm chỉ, tích cực thì lao động phổ thông tao cũng đào tạo thành phó ca, trưởng ca được. Giờ chúng nó gặp lại tao, vẫn xụt xịt cảm ơn, rủ đi đớp rượu, karaoke tay vịn tơi bời.
Có thằng còn mới học hết lớp 9, giờ đang Phó ca xưởng axit, lương 20 củ/ tháng (tỉnh lẻ). Nó là thằng do tao đưa lên từ công nhân vận hành chọc lưu huỳnh bẩn ở bể lưu huỳnh (công việc vốn chỉ dành cho lao động phổ thông), chăm chỉ, ý thức tốt, biết mồm mép với lãnh đạo, tao thương nên đào tạo thôi.
Hay như giờ tao mở cái xưởng cơ khí, tao thấy cũng rất nhiều thằng có hoàn cảnh khó khăn, có thằng từ trong Tây nguyên ra Hà Nội. Làm cho tao, tao thấy chăm chỉ, nhiệt tình, tao thương, tao bảo nó không phải thuê trọ nữa, về xưởng, tao thuê luôn 2 phòng trọ gần xưởng, cho mấy thằng thợ ở với nhau, đỡ tiền trọ chúng nó. Làm chịu khó, lương cũng đủ ăn tiêu, lo cho vợ con, kể cả đéo trụ được ở HN thì sau có vốn mà về quê.
Mày nhận ra mày vô dụng, tao thấy mày vẫn còn cứu được.
Thử reset bản thân, tìm cho mình 1 công việc để bắt đầu. 40 tuổi, cũng là già rồi, khó bắt đầu lại. Nhưng tao nghĩ nếu mày thực sự quyết tâm và tìm đc 1 công việc phù hợp (có thể nhờ người thân giới thiệu) thì mày vẫn bắt đầu lại được. Mày còn có ông bà đỡ, chứ tao thấy nhiều thằng còn đéo có ai đỡ, 1 mình xoay sở nuôi vợ con, khổ vl.
mày có gợi ý gì cụ thể cho thằng loser như tao không? Việc nào hợp với thằng già, thất nghiệp, vợ bỏ, chạy xe máy cà tàng, cầm cái điện thoại tuổi đời còn hơn tuổi con tao? Tao lết hồ sơ đi xin việc, nhưng chỗ nào cũng nhận ánh mắt khinh bỉ, cuối cùng lại quay về chạy ship kiếm từng bữa. Làm sao xin việc mà không bị nhìn như đồ bỏ đi?
 

Có thể bạn quan tâm

Top