Chia sẻ 1 vài câu thơ hay tâm đắc cho đời.

Trăm năm trong cõi người ta
Chữ tài, chữ mệnh khéo là ghét nhau
Trải qua trăm cuộc bể dâu
Những điều trông thấy mà đau đớn lòng
...
Truyện Kiều - Đại thi hào Nguyễn Du.
 
Hoặc 2 câu ám ảnh t một thời :
" Ngày mai trong nắng xuân xanh ấy
Có kẻ theo chồng bỏ cuộc chơi".


Hay như 2 câu ngắn gọn rất gợi cảnh gợi tình :
" Người ra đi đầu không ngoảnh lại
Sau lưng thềm nắng lá rơi đầy".
[/Q
UOTE]
T cũng rất thích “Mùa Xuân Chín” của Hàn Mặc Tử nhưng m viết nhầm một xíu nà :

Sóng cỏ xanh tươi gợn tới trời
Bao cô thôn nữ hát trên đồi
Ngày mai trong đám xuân xanh ấy
Có kẻ theo chồng bỏ cuộc chơi
.
.
.
Còn “Đất nước“ của Nguyễn Đình Thi ngoài hai câu m trích rất hay, cũng là một trong những câu t rất thích.
Đây là một đoạn trong “Tống biệt hành” của Thâm Tâm mà t tâm đắc :

Người đi? Ừ nhỉ, người đi thực!
Mẹ thà coi như chiếc lá bay,
Chị thà coi như là hạt bụi,
Em thà coi như hơi rượu say.

Hay đây là một đoạn nhỏ của “Tình em” - Hồ Ngọc Sơn cực kỳ gợi cảm :

Khi chiếc lá xa cành
Lá không còn màu xanh
Mà sao em xa anh
Đời vẫn xanh rời rợi

Ngoài ra còn có thơ của ông hoàng thơ tình Xuân Diệu nữa nhưng dài quá rùi hông nói nữa hihi
Con yêu của ta tâm hồn cũng thi sĩ vậy ư?
 
Gió thổi vi vu nghĩa địa buồn
Thây ma lạnh lẽo lệ sầu tuôn
Mồ hoang ảm đạm đêm sương gió
Tiếng nấc bi ai, tiếng nấc buồn...
 
Lũ chúng ta ngủ trong giường chiếu hẹp
Giấc mơ con đè nát cuộc đời con
Hạnh phúc đựng trong một tà áo đẹp
Một mái nhà yên rủ bóng xuống tâm hồn :too_sad:

Trăm cơn mơ không chống nổi một đêm dày
Ta lại mặc cho mưa tuôn và gió thổi
Lòng ta thành con rối
Cho cuộc đời giật dây :vozvn (19):
 
Tôi không hiểu
Khi ngoài kia gió bão
Những hàng cây cũng ngả rạp cả rồi
Khi sinh mệnh dễ tàn như bóng nến
Sao con người vẫn bền bỉ ghét nhau?
Thơ của bà chị đồng môn:))))
 
rồi mọi thứ lại trở về
lũ trẻ con đi làm
và chúng ta đi học
à quên

cốc rượu quên men
bàn tay đôi khi quên nắm
con mèo lười bẩn mà quên không ai tắm
vẫn êm đềm ngủ say

chúng ta có những lần quên nỗi chua cay
giữa tiếng pháo giao thừa
giữa rượu mừng đám cưới
giữa tiếng thở nửa chừng
anh trên
em dưới

thôi mỏi rồi,
đổi đi.

và thế là mọi thứ lại mê ly
trước lúc bữa tiệc tan
trước ban mai tỉnh dậy
mở mắt ra
trong một sáng bình thường.
-lu-
Bài này của tml Lu trên mannup
 
Giơ tay muốn ôm cả trái đất,
Ghì trước trái tim, ghì trước ngực,
Cho đầy trước mặt khoảng cô đơn
Bao la muôn trời, sâu vạn vực.

Làm sao sống được mà không yêu,
Không nhớ, không thương một kẻ nào?
Hãy đốt đời ta muôn thứ lửa!
Cho bừng tia mắt đọ tia sao!
- Xuân Diệu-
 
trong trăng lơ lửng quế
ngoài cõi phất phơ hương
trên tháp dây mây mọc
bên khe máng nước tràn
sương bay hoa vẫn nở
băng nhẹ lá chưa tàn
trăm tuổi có chi lạ
tìm thơ để ý nhàn
cảnh tiên đang mở lối
cầu đá đợi người sang

bài thơ này làm tao thích cuộc sống bình dị ko lo ko nghĩ tiêu dao tự tại vl
 
Sương dâng trăng lặn quạ kêu suông
cây bến lửa chài đối giấc buồn
mùa dịch cô rô cao gối ngủ
đêm muộn giật mềnh một tiếng chuông
 
Vụng khéo nào ai chẳng có nghề
Khó khăn phải lụy đến thê nhi
Ðược thời, thân thích chen chân đến
Thất thế, hương lân ngoảnh mặt đi
Thớt có hôi tanh, ruồi muỗi đậu
Sanh không mật mỡ, kiến bò chi
Ðời nay những trọng người nhiều của
Bằng đến tay không, mấy kẻ vì.
 
Gửi -Pushkin
Anh nhớ mãi phút giây huyền diệu:
Trước mắt anh em bỗng hiện lên,
Như hư ảnh mong manh vụt biến,
Như thiên thần sắc đẹp trắng trong.

Giữa ray rứt sầu đau tuyệt vọng
Giữa ồn ào xáo động buồn lo
Tiếng em nói bên tai anh văng vẳng
Bóng dáng em anh gặp lại trong mơ.

Tháng ngày qua những cơn gió bụi,
Đã xua tan mộng đẹp tuổi thơ,
Lãng quên rồi giọng em hiền dịu,
Nhòa tan rồi bóng dáng nguy nga.

Giữa cô quạnh âm u tù hãm
Dòng đời trôi quằn quại hắt hiu,
Chẳng tiên thần, chẳng nguồn cảm xúc,
Chẳng đời, chẳng lệ, chẳng tình yêu.

Trai tim lại rộn ràng náo nức
Vì trái tim sống dậy đủ điều:
Cả tiên thần, cả nguồn cảm xúc
Cả đời, cả lệ, cả tình yêu
 
Tôi không hiểu
Khi ngoài kia gió bão
Những hàng cây cũng ngả rạp cả rồi
Khi sinh mệnh dễ tàn như bóng nến
Sao con người vẫn bền bỉ ghét nhau?
Thơ của bà chị đồng môn:))))
Bà chị đồng môn của m là bà nào, này là thơ NTN mà
 
Trăng lên đỉnh núi trăng tà
Em muốn nằm ngửa hay là chổng mông.
~ tao ~​
 
84844
Chém cha mấy đứa thích trời mưa
Mưa xuống che ô, chẳng chịu vừa
Năm lần bảy lượt mê trời nắng
Lại núp bóng vườn lúc giữa trưa
Thích có gió lên, hiu hiu thổi
Nhưng rồi khép cửa, chẳng khe thưa
Thân này ai nói yêu thương nhớ
Chẳng biết thật không, khéo lại lừa!
:))) :))) :)))
(St)
Tml nào phỏng thơ Hồ Xuân Hương hay phết.
 
Ai ước trời mưa hắt bóng tà
Mưa về xuống chợ, mở ô ra
Bâng khuâng khách trú, mong trời nắng
Nắng sáng trời trong, núp bóng nhà
Nhớ gió chưa về đưa chút chút
Then cài bỏ mặc gió xa xa
Dừng thơ ngẫm lại lời non nước
Biết có thật không, người với ta?
- xì tai Huyện Thanh Quan
 
em ơi đừng có bồn chồn
năm 16 tuổi lìn mới có lông
năm 17 tuổi chỗ có chỗ không
năm 18 tuổi lông mọc như rừng

Đồ sơn như chiếc lá đa
đồ sơn như cái bàn là liên xô

Hôm qua lên núi hái chè
Gặp thằng phải gió nó đè em ra
Em lạy mà nó chẳng tha
Nó đè nó nhét cái mả cha nó vào!

Ví ví von von
Anh cho một cái, cỏng con về nhà

Đêm tối uống vài ba chén rượu
Sáng ra lót dạ mấy chung trà
Một lần một tháng e vừa đủ
Chắc chắn lương y khỏi tới nhà

Mười ba mười bốn lum săng
Mười lăm mưới sáu lông quăm mép Lìn
Mười bảy mười tám thẹn thùng
Hai mươi mười chín như khùng như điên

địt cho gái nó sợ
địt cho vợ thất kinh
địt cho hàng xóm giật mình
địt cho thế giới biết mình cu to !
địt cho con đĩ nó bò
địt cho con nít nó thò đầu ra
địt cho thằng bé gọi ba
địt cho con gái thành ra đàn bà

Ngày đầu gặp được bướm em
Cu anh thấy đã khát thèm được chơi
Bướm em nay đã gặp thời
Cu anh phải nói một thời tiếng tâm
Mỗi lần rút kiếm ra đâm
Là bướm em phải nước dâm tràn đầy
Cu anh như mắc chỗ lầy
Làm sau thoát khỏi vũng lầy này ta
Anh càng ngọ nguậy càng sa
Sa vào cái chỗ đầy là nước dâm
Anh đây buộc phải âm thầm
Phun từng ngụm nước để đầm cạn hơn
Bây giờ bướm đã hết trơn
Nên anh đây phải bôi trơn bướm nàng
Em giờ lại phải đầu hàng
bảo anh bé thế mà hàng anh to
 
Có tml nào còn nhớ bài
Nhất nhật trần gian tu phải đạo (tao phải đ.)
Tam niên khu động bách niên sầu ( khu động = k đ.)
 
Nếu biết rằng em đã lấy chồng
Anh về lấy vợ, thế là xong!
Đợi mai sau nữa con anh lớn
Lấy lại con em, trả thù...lòng :D
 
Anh ngủ thêm đi anh
Em phải dậy lấy chồng
Mùa thu vừa rụng lá
Lòng em đã sang đông.

Đừng cười và đừng khóc
Đừng tin và đừng nghi
Hãy bình thường mà sống
Em lấy… kẻo lỡ thì

Anh bảo rằng rất yêu
Rất thương và rất nhớ
Rất cần nhưng không thể
Cưới em? Chuyện trong mơ

Chẳng cần phải lí do
Giải thích và phân bua
Chỉ cần anh im lặng
Em đã hiểu: Mình thừa

Ừ! Thôi em lấy chồng
Chẳng còn gì luyến tiếc
Ừ! Thôi lên xe hoa
Bên chồng mà câm điếc

Anh cứ ngủ say thôi
Em dậy đeo nhẫn cưới
Kẻ mắt môi cô dâu
Tím ngực buồn rười rượi

Yêu mà sao lại thế
Thương mà sao vậy anh
Em - đàn bà yếu đuối
…Muốn đời mình duyên lành

Nhưng anh đã không thể
Mạnh mẽ để làm chồng
Cởi áo mà không dám
Mặc cho em váy hồng?

Thì thôi anh ngủ đi
Nhắm mắt và câm điếc
Em cười nụ cuối cùng
Giễu đời này quá nghiệt
 
Sửa lần cuối:
Trời đất âm u khuất ánh dương
Một thân lao khổ đã trăm đường
Trung niên hy vọng nên công nghiệp
Xa xứ lìa quê mới thọ trường
- Câu này tao thấy giống tao nên tâm đắc nhất -
 

Có thể bạn quan tâm

Top