Cảnh báo lừa đảo‼️ Tâm sự của một thằng loser U40: Đời như cái đ*t, chỉ biết thở dài

Duckknightx

Con chim biết nói
Nepal

Đm, tao thề, đời tao giờ như cái hố đen, tối tăm vcl. U40, thất nghiệp 2 năm rồi, vợ bỏ đi 6 năm trước, để lại thằng con trai cho tao gà trống nuôi. Nhà thì đéo có, xe thì cái xe máy cùi bắp cũng của ông bà già cho. Giờ tao sống bám bố mẹ già, mà ông bà cũng chả khá giả gì, cả ngày nhìn mặt nhau chỉ biết thở dài. Đời tao đúng kiểu loser chính gốc, chả có đường ra.


Ngày trước, hồi còn trẻ, tao cũng cày ngày cày đêm, làm đủ thứ job, từ văn phòng đến chạy grab, nhưng lương ba cọc ba đồng. Tiền kiếm được đổ hết vào thuê nhà, nuôi con, lo cho bố mẹ già yếu. Điện thoại hỏng thì kệ mẹ nó, máy tính lỗi thì vá víu xài tiếp, điều hòa thì đéo dám bật vì sợ tốn điện. Món ngon? Sang chảnh? Mơ đi, tao ăn cơm nguội với mắm cả tuần là bình thường. Hạnh phúc lớn nhất chắc là được ngủ nướng một buổi sáng không phải lo chạy deadline hay giao hàng.

Giờ thất nghiệp, tao sống như cái bóng, ngày nào cũng lặp lại: sáng dậy, pha cà phê, ngồi nhìn thằng con đi học, rồi lướt điện thoại xem mấy đứa bạn khoe nhà, khoe xe, khoe đi du lịch. Đm, tụi nó sinh ra đúng vạch đích, biệt thự, penthouse, xe xịn, 1 năm đi nước ngoài, nước trong như cơm bữa. Còn tao? Mảnh đất cắm dùi cũng đéo có, cái xe máy trả góp còn chưa xong thì vợ đã bỏ. Nhìn quanh, bạn bè cùng lứa ai cũng có nhà, có xe, còn tao, 40 tuổi, vẫn ở nhà bố mẹ, phòng 15m2 chất đầy đồ linh tinh, tối ngủ còn phải nhường chỗ cho thằng con.

Họ hàng nhìn vào thì đéo chửi hay nói gì. Nhưng nghĩ bụng tao lười biếng, không chịu làm ăn, nhưng đm, làm ăn kiểu gì nổi? Lương bèo, vật giá thì phi mã, nhà đất thì gấp 20 lần thu nhập. Tao có cày 24/7 cả tuần đi nữa, cũng đéo đủ mua cái WC công cộng. Chưa kể, chỉ cần thằng con ốm nặng hay ông bà già nhập viện là bay sạch tiền tích cóp (mà đéo có đồng nào để bay). Tao từng nghĩ cưới vợ, sinh con, xây đời, nhưng giờ nhìn lại, vợ bỏ, con thì lớn lên trong cảnh thiếu thốn, tao thấy mình như thằng thất bại toàn tập.

Giới trẻ giờ “nằm thẳng”, tao hiểu vcl. Đéo phải tụi nó ngu hay lười, mà tụi nó mất mẹ niềm tin vào xã hội. Tao cũng vậy. Cả đời cày cuốc, hy sinh, nhưng đổi lại được gì? Một cái tương lai mù mịt, nơi mà đẻ con ra chỉ để nó tiếp tục kiếp khổ như mình. Nhà nước vẽ bánh, bảo “đẻ đi, tao nuôi”, nhưng đm, nuôi kiểu gì khi công nhân lương 5-7 củ, thuế dí tận cổ, hộ kinh doanh nhỏ lẻ thì bị siết đến phá sản? Tao nhìn thằng con, nghĩ tới cảnh nó lớn lên, cày như tao mà vẫn đéo có nhà, đéo có tương lai, tao chỉ muốn chửi thề cả ngày.

Đời tao giờ như cái đ*t, chỉ biết sống qua ngày, nuôi con, bám bố mẹ, chờ ngày hết kiếp.

_____________________________________________

Đm, mấy thằng kêu tao xạo chó, tao cũng đéo biết giải thích sao cho tụi mày hiểu! Đời tao thảm lắm rồi. Lên xàm chém gió cho qua ngày, đéo quen biết ai. Tao có chụp màn hình rút BHXH một lần đây, thằng nào rành luật biết thừa phải nghỉ làm, không đóng BHXH mới rút được. Tin thì tin, không tin tao cũng chịu! Địt mẹ, iPhone cùi bắp của tao còn đéo có tai thỏ, đủ thảm chưa?

tUAymsg.png
 
Sửa lần cuối:
Nằm thẳng là yếu tố tất yếu. Càng dãy càng chết. Địt cụ cno. H ra đường toàn nô dịch. Đắng cay nhất là nhiều đứa tự hào kiếp nô dịch.

Nằm thẳng là yếu tố tất yếu. Càng dãy càng chết. Địt cụ cno. H ra đường toàn nô dịch. Đắng cay nhất là nhiều đứa tự hào kiếp nô dịch.

Nằm thẳng là yếu tố tất yếu. Càng dãy càng chết. Địt cụ cno. H ra đường toàn nô dịch. Đắng cay nhất là nhiều đứa tự hào kiếp nô dịch.

Nằm thẳng là yếu tố tất yếu. Càng dãy càng chết. Địt cụ cno. H ra đường toàn nô dịch. Đắng cay nhất là nhiều đứa tự hào kiếp nô dịch.
 
Nằm thẳng là yếu tố tất yếu. Càng dãy càng chết. Địt cụ cno. H ra đường toàn nô dịch. Đắng cay nhất là nhiều đứa tự hào kiếp nô dịch.

Nằm thẳng là yếu tố tất yếu. Càng dãy càng chết. Địt cụ cno. H ra đường toàn nô dịch. Đắng cay nhất là nhiều đứa tự hào kiếp nô dịch.
Đm, chuẩn vcl luôn! Nằm thẳng giờ là chân lý, càng dãy dụa càng ngập trong cái hố đen của kiếp nô dịch. Đông Lào này ra đường toàn thấy dân cày đầu xuống làm, lương ba cọc ba đồng, mà vẫn có mấy đứa tự hào vì cố gắng sống sót qua ngày, tự hào máu đỏ da vàng, con rồng cháu tiên Lồn gì toàn đi làm cu li với làm đĩ.
Địt cụ, tự hào cái gì khi cả đời làm trâu bò mà nhà vẫn đéo có, tương lai mù mịt? Tao cay nhất là mấy lời bánh vẽ của đám trên cao, thằng Lồn nào cũng bú đẫy mồm rồi hô khẩu hiệu chó “cố lên, bàn làm, ko bàn lùi, nhà nước nuôi...”, nhưng nuôi cái con đĩ mẹ nó, thuế phí nó dí tận cổ, chính sách thì hành là chính, miếng ngan thì tư bản thân hữu tụi nó đớp hết con mẹ nó rồi. Đời súc vật đéo có tính cạnh tranh được cái con cặc gì, con cái lớn lên lại tiếp tục kiếp khổ.
 
Mày là con thứ mấy, có anh chị e chứ
tao con đầu. nhà có 2 ae thôi. Thằng em cũng sắp đến tuổi lập gia đình mà giờ vẫn đi làm thuê, ở trọ cố bám trụ ở cái thổ đu củ Lồn. Tao cũng ko tâm sự nói chuyện nhiều. Vì đéo giúp gì được cho nó. Thân tao tao còn chưa lo nổi. Nghĩ thấy tủi nhục.
 

Đm, tao thề, đời tao giờ như cái hố đen, tối tăm vcl. U40, thất nghiệp 2 năm rồi, vợ bỏ đi 6 năm trước, để lại thằng con trai cho tao gà trống nuôi. Nhà thì đéo có, xe thì cái xe máy cùi bắp cũng của ông bà già cho. Giờ tao sống bám bố mẹ già, mà ông bà cũng chả khá giả gì, cả ngày nhìn mặt nhau chỉ biết thở dài. Đời tao đúng kiểu loser chính gốc, chả có đường ra.


Ngày trước, hồi còn trẻ, tao cũng cày ngày cày đêm, làm đủ thứ job, từ văn phòng đến chạy grab, nhưng lương ba cọc ba đồng. Tiền kiếm được đổ hết vào thuê nhà, nuôi con, lo cho bố mẹ già yếu. Điện thoại hỏng thì kệ mẹ nó, máy tính lỗi thì vá víu xài tiếp, điều hòa thì đéo dám bật vì sợ tốn điện. Món ngon? Sang chảnh? Mơ đi, tao ăn cơm nguội với mắm cả tuần là bình thường. Hạnh phúc lớn nhất chắc là được ngủ nướng một buổi sáng không phải lo chạy deadline hay giao hàng.

Giờ thất nghiệp, tao sống như cái bóng, ngày nào cũng lặp lại: sáng dậy, pha cà phê, ngồi nhìn thằng con đi học, rồi lướt điện thoại xem mấy đứa bạn khoe nhà, khoe xe, khoe đi du lịch. Đm, tụi nó sinh ra đúng vạch đích, biệt thự, penthouse, xe xịn, 1 năm đi nước ngoài, nước trong như cơm bữa. Còn tao? Mảnh đất cắm dùi cũng đéo có, cái xe máy trả góp còn chưa xong thì vợ đã bỏ. Nhìn quanh, bạn bè cùng lứa ai cũng có nhà, có xe, còn tao, 40 tuổi, vẫn ở nhà bố mẹ, phòng 15m2 chất đầy đồ linh tinh, tối ngủ còn phải nhường chỗ cho thằng con.

Họ hàng nhìn vào thì đéo chửi hay nói gì. Nhưng nghĩ bụng tao lười biếng, không chịu làm ăn, nhưng đm, làm ăn kiểu gì nổi? Lương bèo, vật giá thì phi mã, nhà đất thì gấp 20 lần thu nhập. Tao có cày 24/7 cả tuần đi nữa, cũng đéo đủ mua cái WC công cộng. Chưa kể, chỉ cần thằng con ốm nặng hay ông bà già nhập viện là bay sạch tiền tích cóp (mà đéo có đồng nào để bay). Tao từng nghĩ cưới vợ, sinh con, xây đời, nhưng giờ nhìn lại, vợ bỏ, con thì lớn lên trong cảnh thiếu thốn, tao thấy mình như thằng thất bại toàn tập.

Giới trẻ giờ “nằm thẳng”, tao hiểu vcl. Đéo phải tụi nó ngu hay lười, mà tụi nó mất mẹ niềm tin vào xã hội. Tao cũng vậy. Cả đời cày cuốc, hy sinh, nhưng đổi lại được gì? Một cái tương lai mù mịt, nơi mà đẻ con ra chỉ để nó tiếp tục kiếp khổ như mình. Nhà nước vẽ bánh, bảo “đẻ đi, tao nuôi”, nhưng đm, nuôi kiểu gì khi công nhân lương 5-7 củ, thuế dí tận cổ, hộ kinh doanh nhỏ lẻ thì bị siết đến phá sản? Tao nhìn thằng con, nghĩ tới cảnh nó lớn lên, cày như tao mà vẫn đéo có nhà, đéo có tương lai, tao chỉ muốn chửi thề cả ngày.

Đời tao giờ như cái đ*t, chỉ biết sống qua ngày, nuôi con, bám bố mẹ, chờ ngày hết kiếp.
Mày bịa với tưởng tượng giỏi phết nhỉ, viết văn trôi chảy, chấm phẩy đúng ngữ pháp thế này thì đéo thể nào hoàn cảnh như vậy được. Tuy nhiên mày có đồng cảm với giới nằm thẳng cẳng, phản ánh đúng thực tế của một tầng lớp xã hội hiện giờ.
 
Học bọn Nhật Hàn ấy, nếu thấy cuộc sống ko còn ý nghĩa thì 44. T thấy phương án đó hợp lý nhất. Một phần để giải thoát kiếp này, đỡ bớt gánh nặng cho xã hội. Phần khác để cho đất nước lộ rõ bản chất của nó.
 

Đm, tao thề, đời tao giờ như cái hố đen, tối tăm vcl. U40, thất nghiệp 2 năm rồi, vợ bỏ đi 6 năm trước, để lại thằng con trai cho tao gà trống nuôi. Nhà thì đéo có, xe thì cái xe máy cùi bắp cũng của ông bà già cho. Giờ tao sống bám bố mẹ già, mà ông bà cũng chả khá giả gì, cả ngày nhìn mặt nhau chỉ biết thở dài. Đời tao đúng kiểu loser chính gốc, chả có đường ra.


Ngày trước, hồi còn trẻ, tao cũng cày ngày cày đêm, làm đủ thứ job, từ văn phòng đến chạy grab, nhưng lương ba cọc ba đồng. Tiền kiếm được đổ hết vào thuê nhà, nuôi con, lo cho bố mẹ già yếu. Điện thoại hỏng thì kệ mẹ nó, máy tính lỗi thì vá víu xài tiếp, điều hòa thì đéo dám bật vì sợ tốn điện. Món ngon? Sang chảnh? Mơ đi, tao ăn cơm nguội với mắm cả tuần là bình thường. Hạnh phúc lớn nhất chắc là được ngủ nướng một buổi sáng không phải lo chạy deadline hay giao hàng.

Giờ thất nghiệp, tao sống như cái bóng, ngày nào cũng lặp lại: sáng dậy, pha cà phê, ngồi nhìn thằng con đi học, rồi lướt điện thoại xem mấy đứa bạn khoe nhà, khoe xe, khoe đi du lịch. Đm, tụi nó sinh ra đúng vạch đích, biệt thự, penthouse, xe xịn, 1 năm đi nước ngoài, nước trong như cơm bữa. Còn tao? Mảnh đất cắm dùi cũng đéo có, cái xe máy trả góp còn chưa xong thì vợ đã bỏ. Nhìn quanh, bạn bè cùng lứa ai cũng có nhà, có xe, còn tao, 40 tuổi, vẫn ở nhà bố mẹ, phòng 15m2 chất đầy đồ linh tinh, tối ngủ còn phải nhường chỗ cho thằng con.

Họ hàng nhìn vào thì đéo chửi hay nói gì. Nhưng nghĩ bụng tao lười biếng, không chịu làm ăn, nhưng đm, làm ăn kiểu gì nổi? Lương bèo, vật giá thì phi mã, nhà đất thì gấp 20 lần thu nhập. Tao có cày 24/7 cả tuần đi nữa, cũng đéo đủ mua cái WC công cộng. Chưa kể, chỉ cần thằng con ốm nặng hay ông bà già nhập viện là bay sạch tiền tích cóp (mà đéo có đồng nào để bay). Tao từng nghĩ cưới vợ, sinh con, xây đời, nhưng giờ nhìn lại, vợ bỏ, con thì lớn lên trong cảnh thiếu thốn, tao thấy mình như thằng thất bại toàn tập.

Giới trẻ giờ “nằm thẳng”, tao hiểu vcl. Đéo phải tụi nó ngu hay lười, mà tụi nó mất mẹ niềm tin vào xã hội. Tao cũng vậy. Cả đời cày cuốc, hy sinh, nhưng đổi lại được gì? Một cái tương lai mù mịt, nơi mà đẻ con ra chỉ để nó tiếp tục kiếp khổ như mình. Nhà nước vẽ bánh, bảo “đẻ đi, tao nuôi”, nhưng đm, nuôi kiểu gì khi công nhân lương 5-7 củ, thuế dí tận cổ, hộ kinh doanh nhỏ lẻ thì bị siết đến phá sản? Tao nhìn thằng con, nghĩ tới cảnh nó lớn lên, cày như tao mà vẫn đéo có nhà, đéo có tương lai, tao chỉ muốn chửi thề cả ngày.

Đời tao giờ như cái đ*t, chỉ biết sống qua ngày, nuôi con, bám bố mẹ, chờ ngày hết kiếp.
Những thằng như mày sao đéo chơi lớn một phen. Lên biên xách hàng về đổ cho bố mẹ con cái được nhờ. đen bị bắt thì dựa cột . Chứ sống như mày khác đéo gì chết rồi
 
Mày bịa với tưởng tượng giỏi phết nhỉ, viết văn trôi chảy, chấm phẩy đúng ngữ pháp thế này thì đéo thể nào hoàn cảnh như vậy được. Tuy nhiên mày có đồng cảm với giới nằm thẳng cẳng, phản ánh đúng thực tế của một tầng lớp xã hội hiện giờ.
Hoàn cảnh thật của tao mà mày. Chắc tụi mày đéo nghĩ trên đời lại có đứa lu dờ thất bại như tao nên nghĩ là tao bịa ra ah. Có phần xạo Lồn chút là hồi trẻ t cũng tiêu xài hoang phí, không lo tiết kiệm thui.
 
Thôi thì vì con mà cố mà cày đi than thở có mua được hộp sữa thêm cho cháu nó đâu
ngồi rảnh đọc mấy bài tụi genz nằm thẳng nên tao cũng muốn tâm sự chút thôi. CHứ con cái đẻ ra vẫn phải có trách nhiệm với nó mà. Được cái ông bà bô tao thấy tao như vậy nhưng cũng chưa bao giờ áp lực hay trách tao một câu. Nghĩ thấy thế lại càng tủi hơn
 

Có thể bạn quan tâm

Top