
Đất đai của ông bà bô cũng chỉ vừa đủ một căn nhà với mảnh vườn nhỏ thôi. Chẳng kinh doanh buôn bán làm ăn đc gì cảcó đất đai obg để lại ko , ko có reset cho nhanh đi chú ơi
Đất đai của ông bà bô cũng chỉ vừa đủ một căn nhà với mảnh vườn nhỏ thôi. Chẳng kinh doanh buôn bán làm ăn đc gì cảcó đất đai obg để lại ko , ko có reset cho nhanh đi chú ơi
Tao đéo có gan làm liều mày ơi. Rồi vẫn còn con nhỏ nữa. giờ lay lắt vẫn nuôi được nó. Chết mẹ ra đấy thì ai nuôi. với tao cũng muốn được ở bên cạnh nó nhìn nó lớn lên nữa. Đẻ nó ra rồi. Tao chỉ thấy hận là không lo đc cho nó một hoàn cảnh sung túc đủ đầy hơn!Những thằng như mày sao đéo chơi lớn một phen. Lên biên xách hàng về đổ cho bố mẹ con cái được nhờ. đen bị bắt thì dựa cột . Chứ sống như mày khác đéo gì chết rồi
How? việc phi pháp thì tao không dám làm. Việc hợp pháp thì tao chẳng có gì để làm năng lực cạnh tranh so với người khác. Giờ gần 40 rồi đi xin việc ở đâu nó cũng đéo nhậnKhi đời đéo có gì để mất thì bạt mạng để kiếm tiền đi .
Mày đang bế tắc và tư duy của mày chuyển sang hoảng loạn. Chứ mày muốn thì vẫn có nhiều miền đất hoang vu lên đó khai khẩn trồng cấy và hi vọng vào tương lai dc. Hoặc mua vé du lịch trốn sang hàn làm cu li. Chứ vẫn bám làng bám bố bám mẹ thì vứt.Tao đéo có gan làm liều mày ơi. Rồi vẫn còn con nhỏ nữa. giờ lay lắt vẫn nuôi được nó. Chết mẹ ra đấy thì ai nuôi. với tao cũng muốn được ở bên cạnh nó nhìn nó lớn lên nữa. Đẻ nó ra rồi. Tao chỉ thấy hận là không lo đc cho nó một hoàn cảnh sung túc đủ đầy hơn!
Còn con tao, ai nuôi dạy nó. Một thân một mình thì đéo phải nghĩ, nhưng giờ có file đính kèm rồi, lúc nào cũng đau đáu suy nghĩ làm sao cho đời con mình bớt khổ chứ có mạng tao không thì nói làm gì. Với tao mà chết thì ông bà bô tao cũng buồn đéo sống nổi mất. Cố gắng lay lắt đc ngày nào hay ngày đó thôiHọc bọn Nhật Hàn ấy, nếu thấy cuộc sống ko còn ý nghĩa thì 44. T thấy phương án đó hợp lý nhất. Một phần để giải thoát kiếp này, đỡ bớt gánh nặng cho xã hội. Phần khác để cho đất nước lộ rõ bản chất của nó.
Tao còn thằng con nên ko đi đâu được á mày. Bạn bè tao nó cũng bảo lên thành phố làm việc này việc kia nhưng vướng bận vô con cái thành trói chân luônMày đang bế tắc và tư duy của mày chuyển sang hoảng loạn. Chứ mày muốn thì vẫn có nhiều miền đất hoang vu lên đó khai khẩn trồng cấy và hi vọng vào tương lai dc. Hoặc mua vé du lịch trốn sang hàn làm cu li. Chứ vẫn bám làng bám bố bám mẹ thì vứt.
Mày xác định để con có tương lai thì ném tiền cho bô mẹ mày nuôi. Ôm nhau cùng chết thì làm đéo gì. Có tiền thì sẽ soa dịu mọi nỗi đau ngay. Chứ vật vờ như mấy xác sống làm đéo gìTao còn thằng con nên ko đi đâu được á mày. Bạn bè tao nó cũng bảo lên thành phố làm việc này việc kia nhưng vướng bận vô con cái thành trói chân luôn
M vẫn phải sống.Đm, chuẩn vcl luôn! Nằm thẳng giờ là chân lý, càng dãy dụa càng ngập trong cái hố đen của kiếp nô dịch. Đông Lào này ra đường toàn thấy dân cày đầu xuống làm, lương ba cọc ba đồng, mà vẫn có mấy đứa tự hào vì cố gắng sống sót qua ngày, tự hào máu đỏ da vàng, con rồng cháu tiên lồn gì toàn đi làm cu li với làm đĩ.
Địt cụ, tự hào cái gì khi cả đời làm trâu bò mà nhà vẫn đéo có, tương lai mù mịt? Tao cay nhất là mấy lời bánh vẽ của đám trên cao, thằng lồn nào cũng bú đẫy mồm rồi hô khẩu hiệu chó “cố lên, bàn làm, ko bàn lùi, nhà nước nuôi...”, nhưng nuôi cái con đĩ mẹ nó, thuế phí nó dí tận cổ, chính sách thì hành là chính, miếng ngan thì tư bản thân hữu tụi nó đớp hết con mẹ nó rồi. Đời súc vật đéo có tính cạnh tranh được cái con cặc gì, con cái lớn lên lại tiếp tục kiếp khổ.
đéo hiểu sao dạo này tao bú vô toàn sập đần ngơ mẹ hết người ra. Đéo tươi vui gì cả.làm vài g lên núi chơi thôi
Tiền đâu mà ném mày ơi. Với nó đã ko có mẹ bên cạnh rồi thì phải có bố. Để nó thiếu thốn tình cảm cả bố mẹ tao ko nỡ. Với thời nay, cách nuôi dạy giáo dục cũng khác so với thời ông bà, không thể vứt nó một mình cho ông bà nuôi đc, ông bà cũng có tuổi rồi. Tao cũng ko muốn nó lặp lại vết xe đổ với cách giáo dục ngày xưa của ông bà bô. Tao ko trách gì cả, nhưng tao cảm thấy ko được gần gũi, mất kết nối với ông bà do nhiều chuyện từ hồi nhỏ..Mày xác định để con có tương lai thì ném tiền cho bô mẹ mày nuôi. Ôm nhau cùng chết thì làm đéo gì. Có tiền thì sẽ soa dịu mọi nỗi đau ngay. Chứ vật vờ như mấy xác sống làm đéo gì
Thôi, đừng nằm thẳng, mày dãy chút đi. Bị địt mà đối tác ko giãy nó chán lắmĐm, chuẩn vcl luôn! Nằm thẳng giờ là chân lý, càng dãy dụa càng ngập trong cái hố đen của kiếp nô dịch. Đông Lào này ra đường toàn thấy dân cày đầu xuống làm, lương ba cọc ba đồng, mà vẫn có mấy đứa tự hào vì cố gắng sống sót qua ngày, tự hào máu đỏ da vàng, con rồng cháu tiên lồn gì toàn đi làm cu li với làm đĩ.
Địt cụ, tự hào cái gì khi cả đời làm trâu bò mà nhà vẫn đéo có, tương lai mù mịt? Tao cay nhất là mấy lời bánh vẽ của đám trên cao, thằng lồn nào cũng bú đẫy mồm rồi hô khẩu hiệu chó “cố lên, bàn làm, ko bàn lùi, nhà nước nuôi...”, nhưng nuôi cái con đĩ mẹ nó, thuế phí nó dí tận cổ, chính sách thì hành là chính, miếng ngan thì tư bản thân hữu tụi nó đớp hết con mẹ nó rồi. Đời súc vật đéo có tính cạnh tranh được cái con cặc gì, con cái lớn lên lại tiếp tục kiếp khổ.
Đm, mày nói nghe thực tế vcl, nhưng mà cay cái đời này quá! Tao cũng biết ở nhà ôm mặt than vãn thì đéo giải quyết được gì, mà đi Grab hay công nhân thì lương ba cọc ba đồng, nuôi thân còn chật vật, nói gì hỗ trợ bố mẹ với con cái. Xuất khẩu lao động (XKLD) thì nghe sáng cửa thật, làm culi bên Nhật, Hàn may ra kiếm được vài trăm củ gửi về, nhưng mà mày ơi, đi xa vậy, bỏ thằng con ở nhà với ông bà già yếu, tao không đành lòng. Dạy nó ý chí sống, lấy tao làm gương? Đm, gương gì nổi khi tao U40, thất nghiệp, vợ bỏ, sống bám bố mẹ? Nhìn tao nó chỉ học được cách chửi đời thôi!T cũng giống thằng ở trên, khuyên mày là nên đi làm gì đó như grab hay công nhân hay đi xkld. Ít ra m có tiền gửi cho bố mẹ hỗ trợ nuôi con. M ở nhà thì k có gì hết. Thực tế cuộc sống nó là như vậy, phải đối mặt thôi. Con m thì m nói với nó là giờ nghèo quá nên m phải đi làm xa, dạy nó phải có ý chí sống, nhìn vào m mà làm gương. Tóm lại cửa sáng nhất là đi xkld làm culi. Sau có cửa thì đón con đi cùng. Kêu giời kêu đất kêu đảng đéo ăn thua gì sất
tao đang khẩu dâm với đảng trên xàm mà màyThôi, đừng nằm thẳng, mày dãy chút đi. Bị địt mà đối tác ko giãy nó chán lắm
giờ thêm cái án tù nữa thì thằng con tao chắc lớn lên trong trại trẻ mồ côi mất.. Mà VIệt Nam có trại trẻ mồ côi ko nhỉ?Cướp ngân hàng, bắt cóc bọn giàu tống tiền ,ăn trộm , bẻ gương ô tô, chán đời tuyệt vọng thì làm một show cho vui ngại đéo gì
Tao nghe như văn tml grok viếtĐm, tao thề, đời tao giờ như cái hố đen, tối tăm vcl. U40, thất nghiệp 2 năm rồi, vợ bỏ đi 6 năm trước, để lại thằng con trai cho tao gà trống nuôi. Nhà thì đéo có, xe thì cái xe máy cùi bắp cũng của ông bà già cho. Giờ tao sống bám bố mẹ già, mà ông bà cũng chả khá giả gì, cả ngày nhìn mặt nhau chỉ biết thở dài. Đời tao đúng kiểu loser chính gốc, chả có đường ra.
Ngày trước, hồi còn trẻ, tao cũng cày ngày cày đêm, làm đủ thứ job, từ văn phòng đến chạy grab, nhưng lương ba cọc ba đồng. Tiền kiếm được đổ hết vào thuê nhà, nuôi con, lo cho bố mẹ già yếu. Điện thoại hỏng thì kệ mẹ nó, máy tính lỗi thì vá víu xài tiếp, điều hòa thì đéo dám bật vì sợ tốn điện. Món ngon? Sang chảnh? Mơ đi, tao ăn cơm nguội với mắm cả tuần là bình thường. Hạnh phúc lớn nhất chắc là được ngủ nướng một buổi sáng không phải lo chạy deadline hay giao hàng.
Giờ thất nghiệp, tao sống như cái bóng, ngày nào cũng lặp lại: sáng dậy, pha cà phê, ngồi nhìn thằng con đi học, rồi lướt điện thoại xem mấy đứa bạn khoe nhà, khoe xe, khoe đi du lịch. Đm, tụi nó sinh ra đúng vạch đích, biệt thự, penthouse, xe xịn, 1 năm đi nước ngoài, nước trong như cơm bữa. Còn tao? Mảnh đất cắm dùi cũng đéo có, cái xe máy trả góp còn chưa xong thì vợ đã bỏ. Nhìn quanh, bạn bè cùng lứa ai cũng có nhà, có xe, còn tao, 40 tuổi, vẫn ở nhà bố mẹ, phòng 15m2 chất đầy đồ linh tinh, tối ngủ còn phải nhường chỗ cho thằng con.
Họ hàng nhìn vào thì đéo chửi hay nói gì. Nhưng nghĩ bụng tao lười biếng, không chịu làm ăn, nhưng đm, làm ăn kiểu gì nổi? Lương bèo, vật giá thì phi mã, nhà đất thì gấp 20 lần thu nhập. Tao có cày 24/7 cả tuần đi nữa, cũng đéo đủ mua cái WC công cộng. Chưa kể, chỉ cần thằng con ốm nặng hay ông bà già nhập viện là bay sạch tiền tích cóp (mà đéo có đồng nào để bay). Tao từng nghĩ cưới vợ, sinh con, xây đời, nhưng giờ nhìn lại, vợ bỏ, con thì lớn lên trong cảnh thiếu thốn, tao thấy mình như thằng thất bại toàn tập.
Giới trẻ giờ “nằm thẳng”, tao hiểu vcl. Đéo phải tụi nó ngu hay lười, mà tụi nó mất mẹ niềm tin vào xã hội. Tao cũng vậy. Cả đời cày cuốc, hy sinh, nhưng đổi lại được gì? Một cái tương lai mù mịt, nơi mà đẻ con ra chỉ để nó tiếp tục kiếp khổ như mình. Nhà nước vẽ bánh, bảo “đẻ đi, tao nuôi”, nhưng đm, nuôi kiểu gì khi công nhân lương 5-7 củ, thuế dí tận cổ, hộ kinh doanh nhỏ lẻ thì bị siết đến phá sản? Tao nhìn thằng con, nghĩ tới cảnh nó lớn lên, cày như tao mà vẫn đéo có nhà, đéo có tương lai, tao chỉ muốn chửi thề cả ngày.
Đời tao giờ như cái đ*t, chỉ biết sống qua ngày, nuôi con, bám bố mẹ, chờ ngày hết kiếp.
Mày nói vậy thể hiện sự lệch lạc từ cách bố mẹ mày đối xử với mày. Đứa con nó hiểu biết nó chấp nhận được nghịch cảnh. Đứa con mất dậy càng hi sinh cho nó nó lại càng mất dậy. Tao thấy mày có vấn đề ở tư duy chứ đéo phải mà cố bao bọc và giúp con mày tốt hơn. Nếu mày vẫn thế này tao tin là 3 đời nhà mày sẽ vẫn vật vờ kiểu này. Và tao không chắc con mày lớn sẽ có nền tảng giáo dục tốt đượcTiền đâu mà ném mày ơi. Với nó đã ko có mẹ bên cạnh rồi thì phải có bố. Để nó thiếu thốn tình cảm cả bố mẹ tao ko nỡ. Với thời nay, cách nuôi dạy giáo dục cũng khác so với thời ông bà, không thể vứt nó một mình cho ông bà nuôi đc, ông bà cũng có tuổi rồi. Tao cũng ko muốn nó lặp lại vết xe đổ với cách giáo dục ngày xưa của ông bà bô. Tao ko trách gì cả, nhưng tao cảm thấy ko được gần gũi, mất kết nối với ông bà do nhiều chuyện từ hồi nhỏ..
Không nên. T đề xuất cuốn này hợp lý hơnMày nên mua cuốn sách ""THÉP ĐÃ TÔI THẾ ĐẤY" đọc đi
Tao biết bố mẹ tao khổ, nuôi tao lớn lên đã chả có gì, giờ già yếu còn phải cõng thêm tao với thằng con. Tao đéo phải cố bao bọc thằng nhỏ kiểu nuông chiều, mà là tao sợ nó lớn lên trong cảnh thiếu thốn, không nhà, không tương lai, lại đi vào vết xe đổ của tao. Mày nói con tao hiểu biết hay mất dậy thì tao chịu, nó mới lớn, tao chỉ muốn nó không khổ như tao thôi. Nhưng mày đúng một điểm: cái vòng luẩn quẩn này khó thoát vcl. U40, thất nghiệp, vợ bỏ, tao có muốn đổi đời cũng đéo biết bắt đầu từ đâu.Mày nói vậy thể hiện sự lệch lạc từ cách bố mẹ mày đối xử với mày. Đứa con nó hiểu biết nó chấp nhận được nghịch cảnh. Đứa con mất dậy càng hi sinh cho nó nó lại càng mất dậy. Tao thấy mày có vấn đề ở tư duy chứ đéo phải mà cố bao bọc và giúp con mày tốt hơn. Nếu mày vẫn thế này tao tin là 3 đời nhà mày sẽ vẫn vật vờ kiểu này. Và tao không chắc con mày lớn sẽ có nền tảng giáo dục tốt được
Xuất khẩu lao động (XKLD) thì nghe sáng cửa thật, làm culi bên Nhật, Hàn