Cảnh báo lừa đảo‼️ Tâm sự của một thằng loser U40: Đời như cái đ*t, chỉ biết thở dài

Đm, tao thề, đời tao giờ như cái hố đen, tối tăm vcl. U40, thất nghiệp 2 năm rồi, vợ bỏ đi 6 năm trước, để lại thằng con trai cho tao gà trống nuôi. Nhà thì đéo có, xe thì cái xe máy cùi bắp cũng của ông bà già cho. Giờ tao sống bám bố mẹ già, mà ông bà cũng chả khá giả gì, cả ngày nhìn mặt nhau chỉ biết thở dài. Đời tao đúng kiểu loser chính gốc, chả có đường ra.


Ngày trước, hồi còn trẻ, tao cũng cày ngày cày đêm, làm đủ thứ job, từ văn phòng đến chạy grab, nhưng lương ba cọc ba đồng. Tiền kiếm được đổ hết vào thuê nhà, nuôi con, lo cho bố mẹ già yếu. Điện thoại hỏng thì kệ mẹ nó, máy tính lỗi thì vá víu xài tiếp, điều hòa thì đéo dám bật vì sợ tốn điện. Món ngon? Sang chảnh? Mơ đi, tao ăn cơm nguội với mắm cả tuần là bình thường. Hạnh phúc lớn nhất chắc là được ngủ nướng một buổi sáng không phải lo chạy deadline hay giao hàng.

Giờ thất nghiệp, tao sống như cái bóng, ngày nào cũng lặp lại: sáng dậy, pha cà phê, ngồi nhìn thằng con đi học, rồi lướt điện thoại xem mấy đứa bạn khoe nhà, khoe xe, khoe đi du lịch. Đm, tụi nó sinh ra đúng vạch đích, biệt thự, penthouse, xe xịn, 1 năm đi nước ngoài, nước trong như cơm bữa. Còn tao? Mảnh đất cắm dùi cũng đéo có, cái xe máy trả góp còn chưa xong thì vợ đã bỏ. Nhìn quanh, bạn bè cùng lứa ai cũng có nhà, có xe, còn tao, 40 tuổi, vẫn ở nhà bố mẹ, phòng 15m2 chất đầy đồ linh tinh, tối ngủ còn phải nhường chỗ cho thằng con.

Họ hàng nhìn vào thì đéo chửi hay nói gì. Nhưng nghĩ bụng tao lười biếng, không chịu làm ăn, nhưng đm, làm ăn kiểu gì nổi? Lương bèo, vật giá thì phi mã, nhà đất thì gấp 20 lần thu nhập. Tao có cày 24/7 cả tuần đi nữa, cũng đéo đủ mua cái WC công cộng. Chưa kể, chỉ cần thằng con ốm nặng hay ông bà già nhập viện là bay sạch tiền tích cóp (mà đéo có đồng nào để bay). Tao từng nghĩ cưới vợ, sinh con, xây đời, nhưng giờ nhìn lại, vợ bỏ, con thì lớn lên trong cảnh thiếu thốn, tao thấy mình như thằng thất bại toàn tập.

Giới trẻ giờ “nằm thẳng”, tao hiểu vcl. Đéo phải tụi nó ngu hay lười, mà tụi nó mất mẹ niềm tin vào xã hội. Tao cũng vậy. Cả đời cày cuốc, hy sinh, nhưng đổi lại được gì? Một cái tương lai mù mịt, nơi mà đẻ con ra chỉ để nó tiếp tục kiếp khổ như mình. Nhà nước vẽ bánh, bảo “đẻ đi, tao nuôi”, nhưng đm, nuôi kiểu gì khi công nhân lương 5-7 củ, thuế dí tận cổ, hộ kinh doanh nhỏ lẻ thì bị siết đến phá sản? Tao nhìn thằng con, nghĩ tới cảnh nó lớn lên, cày như tao mà vẫn đéo có nhà, đéo có tương lai, tao chỉ muốn chửi thề cả ngày.

Đời tao giờ như cái đ*t, chỉ biết sống qua ngày, nuôi con, bám bố mẹ, chờ ngày hết kiếp.
Mày tuổi trẻ chăm chỉ vậy mà vẫn loser hả, t 20t đang như vậy đây haizz
 
Tao có mấy ý kiến cho thằng thớt tham khảo. Ngồi kêu ca làm cái éo gì.

1. Vay bùng app (mày tìm hiểu trên mạng, chứ tao ko biết, nhưng nhiều thằng vay bùng được rồi)
2. Sau khi vay thì mua trả góp (hoặc thuê) con ô tô điện rồi đi chạy Xanh, chạy Grab. (tao biết nhiều thằng chạy tháng cũng để ra được 15-20 triệu) Như thế là đủ cho mày thuê nhà và đóng tiền học cho con rồi.
3. Cứ tiết kiệm tiền rồi tính tiếp. Hoặc mỗi tháng tích một chút mua coin mua cổ phiếu để đấy.
 
Dkm mới thế mà nhặng lên, chưa bệnh tật, k vay nợ lại còn có nhà cửa, obg có cả con rồi thì dkm mày hơn khối thằng ngoài kia, làm clg ra tiền là được, buôn thúng bán mẹt, ve chai đồng nát, có 1 đứa con thì ít nhất cũng cố sống lay lắt 10 năm nữa thôi là có thành quả, t thấy m có năng khiếu nhảm Lồn đó, học thêm mấy cái mát xa bấm huyệt, kinh dịch xem số, đến gạ mát xa cho mấy con sồn sồn mà lừa nó, biết đâu lại có cửa ngon
 
với kinh nghiệm của bản thân tôi thì khuyên bro kiếm công việc nào đó ở thành phố nơi bro sống, sáng đi tối về, lương thấp cũng được. Nhưng như thế bro sẽ có thời gian gần con, dạy dỗ nó, bảo ban nó học hành
bỏ đi làm ăn xa , để ông bà nuôi dạy thì 85% sau này bro sẽ hối hận đó
 
với kinh nghiệm của bản thân tôi thì khuyên bro kiếm công việc nào đó ở thành phố nơi bro sống, sáng đi tối về, lương thấp cũng được. Nhưng như thế bro sẽ có thời gian gần con, dạy dỗ nó, bảo ban nó học hành
bỏ đi làm ăn xa , để ông bà nuôi dạy thì 85% sau này bro sẽ hối hận đó
Chuẩn cm nó r, nhưng h làm gương cho con ở cái xã hội này khó vl,
 
Cám ơn mày chia sẻ cho chúng tao biết. Tao tưởng mày mạt hơn tao để tao có cái ngạo nghệ. Nhưng mày may mắn hơn hơn tao: có chỗ chui ra vào, cũng có tí cơm ăn, có điện thoại lướt. Tuy khốn khổ nhưng chưa tới tận cùng.
Tao thì đang ngao ngán, mấy chục năm nay chui nhủi trong rừng săn bắn hái lượm qua ngày , may mắn có thú thì được tí thịt. Còn không thì rau dại nước suối . Giờ này bụng tao đang óc óc vì nước.
Có cái khố cuối cùng tao còn phải gán chủ nợ. Hái lá chuối che chim.
Đời càng ngày càng tệ.
cái lồng moá, khóc dzữ mài, ghé tao cho mượn mấy cái xì lip nữ mặc đỡ này, mới chôm trên sào mấy em sv tối qua, còn thơm mùi âm đạo trẻ
 
Xam bây giờ nhiều loser vl, hồi t mới lập nick toàn cao nhân, đúng là diễn đàn nào càng nổi thì loser kéo vào càng đông, vui cho admin và buồn cho người dùng.
 
Khi nào mày có ý định làm 1 phát,hy sinh đời bố ,củng cố đời con thì mật cho tao.tao với mày rủ thêm mấy huynh đệ cùng cảnh ngộ qua cam mua lựu +liên thanh .chúng ta sẽ lên núi lập trại giống thủy hử.tiền bạc,áp trại phu nhơn sẽ đéo là vấn đề nữa ...đã là nam nhi ,ko chơi thì thôi.nếu quyết định chơi thì chơi tới cục cứt luôn.ok?
DCm thời buổi bây giờ nó thả cho chúng m 2 drone thôi là giải tán team thủy hử. Xuống tầng 19 họp lớp với nhau.
 
Mày đúng kiểu lười làm còn hay lý chấu , ngta khuyên đi chạy grab thì bảo 3 cọc 3 đồng , kêu đi xkld thì kêu không nỡ để thằng con 1 minh . Chốt lại vẫn là biện minh cho sự lười biếng của bản thân nhưng cứ lấy thằng con ra làm bia đỡ đạn , vợ mày bỏ mày là quyết định đúng vkl , quyết định sai lầm là éo hiểu sao vợ mày lại sinh con cho mày
 
cái lồng moá, khóc dzữ mài, ghé tao cho mượn mấy cái xì lip nữ mặc đỡ này, mới chôm trên sào mấy em sv tối qua, còn thơm mùi âm đạo trẻ
Mày nghĩ sao tao đi mượn được. Giờ không có quần áo mặc, cái khố cũng không. Che lá chuối đi xuống phố thì bên sở thú nó tưởng tao là gì?,
Đâu như xamer đa số giàu sang phú quí , thu nhập tỉ tỉ. Tao cố gắng lắm ngày kiếm được con thú nhỏ, còn lại là rau dại+ nước suối.
Mày có lòng mang lên rừng cho tao .
:tire:
 
Tao đọc và thấy mày thất bại là đúng làm cái đéo gì cũng trê cũng sợ.Đéo hiểu đã đéo có tiền còn hút cần.40 tuổi rồi hút cần đi trả lời phỏng vấn thì tao cũng biết vì sao mày thất bại rồi
 
Mày nghĩ sao tao đi mượn được. Giờ không có quần áo mặc, cái khố cũng không. Che lá chuối đi xuống phố thì bên sở thú nó tưởng tao là gì?,
Đâu như xamer đa số giàu sang phú quí , thu nhập tỉ tỉ. Tao cố gắng lắm ngày kiếm được con thú nhỏ, còn lại là rau dại+ nước suối.
Mày có lòng mang lên rừng cho tao .
:tire:
còn thế nữa chứ
 
với kinh nghiệm của bản thân tôi thì khuyên bro kiếm công việc nào đó ở thành phố nơi bro sống, sáng đi tối về, lương thấp cũng được. Nhưng như thế bro sẽ có thời gian gần con, dạy dỗ nó, bảo ban nó học hành
bỏ đi làm ăn xa , để ông bà nuôi dạy thì 85% sau này bro sẽ hối hận đó
Tao có thử đi làm một vài chỗ người quen. Nhưng tao thấy áp lực nặng nề quá. Không làm ra được doanh thu vì đéo có kinh nghiệm gì. CỨ ngồi không văn phòng rồi nhận lương đéo cam tâm. Xong tao bị over thinking các kiểu. Mệt mỏi lắm mày
 
Tao có thử đi làm một vài chỗ người quen. Nhưng tao thấy áp lực nặng nề quá. Không làm ra được doanh thu vì đéo có kinh nghiệm gì. CỨ ngồi không văn phòng rồi nhận lương đéo cam tâm. Xong tao bị over thinking các kiểu. Mệt mỏi lắm mày
40 tuổi cái lol
chắc mày 30 quay đầu
 

Đm, tao thề, đời tao giờ như cái hố đen, tối tăm vcl. U40, thất nghiệp 2 năm rồi, vợ bỏ đi 6 năm trước, để lại thằng con trai cho tao gà trống nuôi. Nhà thì đéo có, xe thì cái xe máy cùi bắp cũng của ông bà già cho. Giờ tao sống bám bố mẹ già, mà ông bà cũng chả khá giả gì, cả ngày nhìn mặt nhau chỉ biết thở dài. Đời tao đúng kiểu loser chính gốc, chả có đường ra.


Ngày trước, hồi còn trẻ, tao cũng cày ngày cày đêm, làm đủ thứ job, từ văn phòng đến chạy grab, nhưng lương ba cọc ba đồng. Tiền kiếm được đổ hết vào thuê nhà, nuôi con, lo cho bố mẹ già yếu. Điện thoại hỏng thì kệ mẹ nó, máy tính lỗi thì vá víu xài tiếp, điều hòa thì đéo dám bật vì sợ tốn điện. Món ngon? Sang chảnh? Mơ đi, tao ăn cơm nguội với mắm cả tuần là bình thường. Hạnh phúc lớn nhất chắc là được ngủ nướng một buổi sáng không phải lo chạy deadline hay giao hàng.

Giờ thất nghiệp, tao sống như cái bóng, ngày nào cũng lặp lại: sáng dậy, pha cà phê, ngồi nhìn thằng con đi học, rồi lướt điện thoại xem mấy đứa bạn khoe nhà, khoe xe, khoe đi du lịch. Đm, tụi nó sinh ra đúng vạch đích, biệt thự, penthouse, xe xịn, 1 năm đi nước ngoài, nước trong như cơm bữa. Còn tao? Mảnh đất cắm dùi cũng đéo có, cái xe máy trả góp còn chưa xong thì vợ đã bỏ. Nhìn quanh, bạn bè cùng lứa ai cũng có nhà, có xe, còn tao, 40 tuổi, vẫn ở nhà bố mẹ, phòng 15m2 chất đầy đồ linh tinh, tối ngủ còn phải nhường chỗ cho thằng con.

Họ hàng nhìn vào thì đéo chửi hay nói gì. Nhưng nghĩ bụng tao lười biếng, không chịu làm ăn, nhưng đm, làm ăn kiểu gì nổi? Lương bèo, vật giá thì phi mã, nhà đất thì gấp 20 lần thu nhập. Tao có cày 24/7 cả tuần đi nữa, cũng đéo đủ mua cái WC công cộng. Chưa kể, chỉ cần thằng con ốm nặng hay ông bà già nhập viện là bay sạch tiền tích cóp (mà đéo có đồng nào để bay). Tao từng nghĩ cưới vợ, sinh con, xây đời, nhưng giờ nhìn lại, vợ bỏ, con thì lớn lên trong cảnh thiếu thốn, tao thấy mình như thằng thất bại toàn tập.

Giới trẻ giờ “nằm thẳng”, tao hiểu vcl. Đéo phải tụi nó ngu hay lười, mà tụi nó mất mẹ niềm tin vào xã hội. Tao cũng vậy. Cả đời cày cuốc, hy sinh, nhưng đổi lại được gì? Một cái tương lai mù mịt, nơi mà đẻ con ra chỉ để nó tiếp tục kiếp khổ như mình. Nhà nước vẽ bánh, bảo “đẻ đi, tao nuôi”, nhưng đm, nuôi kiểu gì khi công nhân lương 5-7 củ, thuế dí tận cổ, hộ kinh doanh nhỏ lẻ thì bị siết đến phá sản? Tao nhìn thằng con, nghĩ tới cảnh nó lớn lên, cày như tao mà vẫn đéo có nhà, đéo có tương lai, tao chỉ muốn chửi thề cả ngày.

Đời tao giờ như cái đ*t, chỉ biết sống qua ngày, nuôi con, bám bố mẹ, chờ ngày hết kiếp.
Thằng Lồn lười biếng. Địt mẹ mày văn chả vở. Đi làm tuy lương thấp đéo đủ mua cái WC nhưng ít nhất có thu nhập để trang trải cuộc sống
 

Đm, tao thề, đời tao giờ như cái hố đen, tối tăm vcl. U40, thất nghiệp 2 năm rồi, vợ bỏ đi 6 năm trước, để lại thằng con trai cho tao gà trống nuôi. Nhà thì đéo có, xe thì cái xe máy cùi bắp cũng của ông bà già cho. Giờ tao sống bám bố mẹ già, mà ông bà cũng chả khá giả gì, cả ngày nhìn mặt nhau chỉ biết thở dài. Đời tao đúng kiểu loser chính gốc, chả có đường ra.


Ngày trước, hồi còn trẻ, tao cũng cày ngày cày đêm, làm đủ thứ job, từ văn phòng đến chạy grab, nhưng lương ba cọc ba đồng. Tiền kiếm được đổ hết vào thuê nhà, nuôi con, lo cho bố mẹ già yếu. Điện thoại hỏng thì kệ mẹ nó, máy tính lỗi thì vá víu xài tiếp, điều hòa thì đéo dám bật vì sợ tốn điện. Món ngon? Sang chảnh? Mơ đi, tao ăn cơm nguội với mắm cả tuần là bình thường. Hạnh phúc lớn nhất chắc là được ngủ nướng một buổi sáng không phải lo chạy deadline hay giao hàng.

Giờ thất nghiệp, tao sống như cái bóng, ngày nào cũng lặp lại: sáng dậy, pha cà phê, ngồi nhìn thằng con đi học, rồi lướt điện thoại xem mấy đứa bạn khoe nhà, khoe xe, khoe đi du lịch. Đm, tụi nó sinh ra đúng vạch đích, biệt thự, penthouse, xe xịn, 1 năm đi nước ngoài, nước trong như cơm bữa. Còn tao? Mảnh đất cắm dùi cũng đéo có, cái xe máy trả góp còn chưa xong thì vợ đã bỏ. Nhìn quanh, bạn bè cùng lứa ai cũng có nhà, có xe, còn tao, 40 tuổi, vẫn ở nhà bố mẹ, phòng 15m2 chất đầy đồ linh tinh, tối ngủ còn phải nhường chỗ cho thằng con.

Họ hàng nhìn vào thì đéo chửi hay nói gì. Nhưng nghĩ bụng tao lười biếng, không chịu làm ăn, nhưng đm, làm ăn kiểu gì nổi? Lương bèo, vật giá thì phi mã, nhà đất thì gấp 20 lần thu nhập. Tao có cày 24/7 cả tuần đi nữa, cũng đéo đủ mua cái WC công cộng. Chưa kể, chỉ cần thằng con ốm nặng hay ông bà già nhập viện là bay sạch tiền tích cóp (mà đéo có đồng nào để bay). Tao từng nghĩ cưới vợ, sinh con, xây đời, nhưng giờ nhìn lại, vợ bỏ, con thì lớn lên trong cảnh thiếu thốn, tao thấy mình như thằng thất bại toàn tập.

Giới trẻ giờ “nằm thẳng”, tao hiểu vcl. Đéo phải tụi nó ngu hay lười, mà tụi nó mất mẹ niềm tin vào xã hội. Tao cũng vậy. Cả đời cày cuốc, hy sinh, nhưng đổi lại được gì? Một cái tương lai mù mịt, nơi mà đẻ con ra chỉ để nó tiếp tục kiếp khổ như mình. Nhà nước vẽ bánh, bảo “đẻ đi, tao nuôi”, nhưng đm, nuôi kiểu gì khi công nhân lương 5-7 củ, thuế dí tận cổ, hộ kinh doanh nhỏ lẻ thì bị siết đến phá sản? Tao nhìn thằng con, nghĩ tới cảnh nó lớn lên, cày như tao mà vẫn đéo có nhà, đéo có tương lai, tao chỉ muốn chửi thề cả ngày.

Đời tao giờ như cái đ*t, chỉ biết sống qua ngày, nuôi con, bám bố mẹ, chờ ngày hết kiếp.
MÀY ĐÉO BIẾT XÁCH CÁI XE RA CHẠY GRAB À? HAY ĐI LÀM CÔNG NHÂN ĐI? BỐ CHỈ CHO? TAO THỀ ĐÉO CHỈ ĐC VIỆC CÔNG NHÂN CHO MÀY TAO ĂN CỨT. Bố mày đây này, làm văn phòng năm trước cháy future hết sạch tktk 500 củ, bố đéo buồn, dậy đi vay bank mua con e MG chạy grab, h tối đều như vắt chanh đc 2 300k, sáng vẫn làm vp, bố than với ai???? ĐỊT CÁI CẢ LÒ NHÀ MÀY.
 

Có thể bạn quan tâm

Top