Thấy xàm cũng nhiều thằng phật học hầy! Vậy mấy tml cho tao xin quan điểm về bài nầy :))

Theo tao hóng hớt thì những người như đó vẫn phải chịu nghiệp của thân xác phàm, năng lực thần thông chỉ tịnh hóa nghiệp của thân đó đến mức độ nào thôi và những nghiệp đó giúp họ giống người bình thường dễ đồng cảm và độ hóa người khác và quan trọng là giúp họ bảo toàn tính mạng vì ai siêu nhiên quá đều sẽ bị xã hội giết.
 
Ông thớt đọc lịch sử về tôn giả Mục Kiền Liên sẽ hiểu
 
Không rèn "thần thông" giải quyết vấn đề của người khác thì lấy cái cc gì bỏ vào mồm với làm giàu hả mày.
Mày tưởng tu là cứ giác ngộ ngồi niệm phật thì không cần ăn uống, không cần mua giày dép quần áo gì à.
Thì đó cứ lo công danh lợi lộc mà ko biết tu thân thì cuối cùng thì nhận đc gì và mất gì
 
rồi t hiểu cái vấn đề của chủ thớt,đọc hành trình phương đông r tao hiểu
 
- Tất cả các loại ‘Thần Thông’ đều bị con người Hình Tướng Hoá / Vật Lý Hoá. Trong khi bản chất của nó là năng lực Trí Tuệ. Tức là ‘nhìn’ thấu sự vật hiện tượng để thấy bản chất, ‘nghe’ xa hơn (tức là tiếp nhận thông tin nhiều hơn mức thông thường.
- Nghĩa là sao? T lấy vd cho m dễ hiểu. Khi mày không học điện mày nhìn sợi dây điện mày không hiểu tại sao sợi dây bé như cái đũa lại giết được người, nếu mày là khỉ mày sẽ coi đó là 1 loại siêu năng lực. Nhưng khi mày học Điện, Vật Lý mà sẽ có Tuệ Giác để hiểu được năng lượng (dưới dạng điện năng) được truyền trong sợi dây qua người và giết chết người đó như thế nào.
- Túc Mạng Thông: có tư duy phật học mạnh để hiểu rằng hôm nay mày làm việc A thì tương lai m chắc chắn sẽ nhận hậu quả B, hoặc mày đang hưởng kết quả A thì quá khứ (kiếp này hoặc kiếp trc) mày đã gieo nhân A’ . Người thường thì chỉ thấy con bướm đập cánh, còn Phật (bất cứ ai giác ngộ có năng lượng Tuệ) sẽ thấy cơn bão sắp hình thành.
Vân vân và mây mây.

- cũng giống như luân hồi. Sư Ông Làng Mai Nhất Hạnh đã nói rất rõ “không được kẹp vào Tướng”. Con mắt trần tục sẽ hiểu là chết thì quay sang kiếp khác làm con nào đó/người nào đó,... nhưng không hiểu được rằng luân hồi là cả trong tư tưởng. M nhìn bme mày tức là hình ảnh bme m đã ăn trong não mày (luân hồi một phần từ dạng vật lý sang dạng ký ức k sờ nắm đc). Lời dạy của thầy cô mày một phần tạo nên con người mày. Đấy luân hồi. Khi m chết thi thể m luân hồi vào đất, nước trong người bốc thành mây, .....

Tất cả giáo lý đều là Thật và Đúng, chỉ có con mắt trần tục (kẹp vào Hình Tướng thay vì Bản Chất) mới thấy nó ẢO.
 
Sửa lần cuối:
- Tất cả các loại ‘Thần Thông’ đều bị con người Hình Tướng Hoá / Vật Lý Hoá. Trong khi bản chất của nó là năng lực Trí Tuệ. Tức là ‘nhìn’ thấu sự vật hiện tượng để thấy bản chất, ‘nghe’ xa hơn (tức là tiếp nhận thông tin nhiều hơn mức thông thường.
- Nghĩa là sao? T lấy vd cho m dễ hiểu. Khi mày không học điện mày nhìn sợi dây điện mày không hiểu tại sao sợi dây bé như cái đũa lại giết được người, nếu mày là khỉ mày sẽ coi đó là 1 loại siêu năng lực. Nhưng khi mày học Điện, Vật Lý mà sẽ có Tuệ Giác để hiểu được năng lượng (dưới dạng điện năng) được truyền trong sợi dây qua người và giết chết người đó như thế nào.
- Túc Mạng Thông: có tư duy phật học mạnh để hiểu rằng hôm nay mày làm việc A thì tương lai m chắc chắn sẽ nhận hậu quả B. Người thường thì chỉ thấy con bướm đập cánh, còn Phật (bất cứ ai giác ngộ có năng lượng Tuệ) sẽ thấy cơn bão sắp hình thành.
Vân vân và mây mây.

- cũng giống như luân hồi. Sư Ông Làng Mai Nhất Hạnh đã nói rất rõ “không được kẹp vào Tướng”. Con mắt trần tục sẽ hiểu là chết thì quay sang kiếp khác làm con nào đó/người nào đó,... nhưng không hiểu được rằng luân hồi là cả trong tư tưởng. M nhìn bme mày tức là hình ảnh bme m đã ăn trong não mày (luân hồi một phần từ dạng vật lý sang dạng ký ức k sờ nắm đc). Lời dạy của thầy cô mày một phần tạo nên con người mày. Đấy luân hồi. Khi m chết thi thể m luân hồi vào đất, nước trong người bốc thành mây, .....

Tất cả giáo lý đều là Thật và Đúng, chỉ có con mắt trần tục (kẹp vào Hình Tướng thay vì Bản Chất) mới thấy nó ẢO.
Tao có thần thông, tao có thể đoán trước được tương lai, ví dụ như tao sắp xuất tinh. Hoặc tao buồn ỉa.
 
Tao có thần thông, tao có thể đoán trước được tương lai, ví dụ như tao sắp xuất tinh. Hoặc tao buồn ỉa.
M coi loại năng lực đấy là thần thông tìn tương lai chắc mày thoái hoá về làm khỉ thôi. M có quyền chọn tiến hoặc thoái hoá về mặt tư duy. Chỉ có Người mới có loại năng lực lựa chọn này. M chọn con đường về với động vật rồi đấy
 
M coi loại năng lực đấy là thần thông tìn tương lai chắc mày thoái hoá về làm khỉ thôi
Tao nghiên cứu đạo phật thì thấy làm đéo có thần thông nào cả, toàn ma mị. Đạo là đường phật là giác ngộ, đạo phật là con đường dẫn đến hạnh phúc, tức là hạnh phúc trong giây phút hiện tại chứ ko phải chết rồi mới sang tây phương cực lạc. Nôm na là gặp các nghịch cảnh hay thuận cảnh trong cuộc sống thì tâm ta luôn luôn bình thường không vui k buồn
 
M coi loại năng lực đấy là thần thông tìn tương lai chắc mày thoái hoá về làm khỉ thôi. M có quyền chọn tiến hoặc thoái hoá về mặt tư duy. Chỉ có Người mới có loại năng lực lựa chọn này. M chọn con đường về với động vật rồi đấy
có khi kiếp sau tôi không còn mang thân người đâu bạn ơi, sao lại tụt lùi về khỉ được
 
Tao nghiên cứu đạo phật thì thấy làm đéo có thần thông nào cả, toàn ma mị. Đạo là đường phật là giác ngộ, đạo phật là con đường dẫn đến hạnh phúc, tức là hạnh phúc trong giây phút hiện tại chứ ko phải chết rồi mới sang tây phương cực lạc. Nôm na là gặp các nghịch cảnh hay thuận cảnh trong cuộc sống thì tâm ta luôn luôn bình thường không vui k buồn
M dính vào Thường Kiến Luận. Bị cái tên gọi (hình tướng) làm hiểu chệch, hiểu sai vấn đề dẫn đến ác cảm. Cái này đạo chỉ rõ rên là thường kiến. Để tránh hiểu như mày, những người như thầy Thích Nhật từ gọi là “Minh” thay vì “Thông”. Có thể do xem film tôn ngộ không nên chúng mày hiểu thần thông theo cách điện ảnh đầu độc. Minh là xoá tan u tối, mày đọc đạo phật mà đầu óc vẫn chưa ‘minh’ ra nhiều. Càng hiểu nhiều mắt càng Sáng (Minh) hơn để nhìn được ‘xa’ hơn vào cả chiều quá khứ và tương lai, khi đủ sáng đến 1 mức nào đấy thì gọi là chứng đắc “thần thông” (đủ để hiểu kiếp nhân sinh của Con Người). Chẳng có gì ghê gớm
 
có khi kiếp sau tôi không còn mang thân người đâu bạn ơi, sao lại tụt lùi về khỉ được
M vẫn hiểu câu nói của ngta theo bề ngoài (hình tướng) mà k chịu hiểu ý (bản chất) người ta muốn diễn đạt. Như thế càng đọc (đạo gì đi nữa) đầu óc càng u tối!
ý của tao: nếu mày Chọn suy nghĩ (tư duy) theo cách Thụt Lùi (tà kiến) như thế, thì ngay tại bây giờ mày về gần với giới Động Vật thay vì tiến hoá lên văn minh (nghiêng về phần Người có tư duy nhiều hơn phần Con động vật). Ngay tại thời điểm mày sinh khởi ý nghĩ theo hướng thụt lùi như vậy
 
M dính vào Thường Kiến Luận. Bị cái tên gọi (hình tướng) làm hiểu chệch, hiểu sai vấn đề dẫn đến ác cảm. Cái này đạo chỉ rõ rên là thường kiến. Để tránh hiểu như mày, những người như thầy Thích Nhật từ gọi là “Minh” thay vì “Thông”. Có thể do xem film tôn ngộ không nên chúng mày hiểu thần thông theo cách điện ảnh đầu độc. Minh là xoá tan u tối, mày đọc đạo phật mà đầu óc vẫn chưa ‘minh’ ra nhiều. Càng hiểu nhiều mắt càng Sáng (Minh) hơn để nhìn được ‘xa’ hơn vào cả chiều quá khứ và tương lai.
Haha tao
M vẫn hiểu câu nói của ngta theo bề ngoài (hình tướng) mà k chịu hiểu ý (bản chất) người ta muốn diễn đạt. Như thế càng đọc (đạo gì đi nữa) đầu óc càng u tối!
ý của tao: nếu mày Chọn suy nghĩ (tư duy) theo cách Thụt Lùi (tà kiến) như thế, thì ngay tại bây giờ mày về gần với giới Động Vật thay vì tiến hoá lên văn minh. Ngay tại thời điểm mày sinh khởi ý nghĩ theo hướng thụt lùi như vậy
Haha tao cmt vậy cho vui thôi, ý mày là thân này là hình tướng còn tâm mình là khỉ hay người do mình quyết định đúng k. Tâm tao 6 lẻo luân hồi, 1 ngày có lúc tao làm phật có lúc tao thèm địt tao lại làm súc sinh, lúc tao nóng giận tao lại làm ngạ quỷ, lúc ngạo mạn thì tao làm người. Tao mà giữ được mỗi cái tâm yêu thương ko thì tao thành phật rồi
 
Tao nghiên cứu đạo phật thì thấy làm đéo có thần thông nào cả, toàn ma mị. Đạo là đường phật là giác ngộ, đạo phật là con đường dẫn đến hạnh phúc, tức là hạnh phúc trong giây phút hiện tại chứ ko phải chết rồi mới sang tây phương cực lạc. Nôm na là gặp các nghịch cảnh hay thuận cảnh trong cuộc sống thì tâm ta luôn luôn bình thường không vui k buồn
Đây là kết quả (rất nhỏ) về mặt tinh thần, chứ k phải là bản chất của Đạo. M đang yêu mày cũng có hạnh phúc, mày nhận đc nhiều tiền mày cũng có hạnh phúc. Chết chẳng sang đâu cả, ‘tây phương cực lạc’ là hình tượng hoá trạng tâm thức khi nó thoát khỏi xác. Hiểu là Chết Trong Niềm Vui Hân Hoan cho dễ!
 
Haha tao

Haha tao cmt vậy cho vui thôi, ý mày là thân này là hình tướng còn tâm mình là khỉ hay người do mình quyết định đúng k. Tâm tao 6 lẻo luân hồi, 1 ngày có lúc tao làm phật có lúc tao thèm địt tao lại làm súc sinh, lúc tao nóng giận tao lại làm ngạ quỷ, lúc ngạo mạn thì tao làm người. Tao mà giữ được mỗi cái tâm yêu thương ko thì tao thành phật rồi
Cách m nc t thấy đc m có đọc qua, hiểu được sơ sơ vấn đề nhưng chưa hiểu kỹ để sinh niềm tin. Nghĩa là ở mức năng lực đọc hiểu bậc phổ thông hoặc đại học. Các loại tôn giáo nó mang tính triết học cao, người thường như t vs mày còn nhiều kiếp Người nữa tích đủ thiện nghiệp (nói thế này khó hiểu, nôm la là mấy ngàn kiếp đọc kinh nữa để lĩnh hội đc thâm ý bên trong, đọc đi đọc lại vài vạn lần nữa) may ra mới lĩnh hội đc
 
Cách m nc t thấy đc m có đọc qua, hiểu được sơ sơ vấn đề nhưng chưa hiểu kỹ để sinh niềm tin. Nghĩa là ở mức năng lực đọc hiểu bậc phổ thông hoặc đại học. Các loại tôn giáo nó mang tính triết học cao, người thường như t vs mày còn nhiều kiếp Người nữa tích đủ thiện nghiệp may ra mới lĩnh hội đc
Thì đức phật thuyết pháp gọi là vạn sự tùy duyên mà, tùy căn cơ mà tu nữa. Kiếp này cứ kéo hết ga tu được đến đâu thì tu thôi
 
Thì đức phật thuyết pháp gọi là vạn sự tùy duyên mà, tùy căn cơ mà tu nữa. Kiếp này cứ kéo hết ga tu được đến đâu thì tu thôi
Trong mấy chục năm đời người, sinh ra trong nước đạo Phật phổ biến là có cơ hội (duyên) để nghe thấy, trí tò mò kích thích cho m đọc là thiện nghiệp, hiểu được hay k là do căn cơ (tích qua nhiều kiếp, nhiều vòng lặp cuộc sống). Lượng tri thức ẩn bên trong quá lớn để 1 lượng thời gian bằng Đời Người có thể tiếp thu được, nếu có tồn tại đâu đấy dạng sống thông minh hơn mạng sống tính bằng năm ánh sáng thì đấy chính là cõi Trời mà người ta nói đến. Đầu óc và trí nhớ con người lại rất chậm chạp (chỉ nhanh so với khỉ thôi, ngay trong trái đất sống đã thấy khỉ mới bước vào thời kỳ đồ đá, phải triệu năm nữa mới đọc hiểu được kinh phật lúc ấy đều thành huyền sử rồi . Vì thế mới cần nhiều vòng quay cuộc sống (circles of life), mà quãng làm Người trong cái vòng luân hồi ấy đc có 1 phần nhỏ xíu. Mà xác xuất đc như bên trên lại khá thấp. Được mang cái thân Người có đầy đủ năng lực về trí tuệ và tư duy để hiểu đc là đã tốt lắm rồi. Cơ hội (xác suất) rơi vào quãng Người hiện tại là cực kỳ thấp, có lẽ chỉ ngang tỷ lệ trúng Vietlot. Sau này chết đi tan vào đất, bốc hơi thành mây biết bao giờ mới tụ lại được thành Người.
 
Sửa lần cuối:
Trong mấy chục năm đời người, sinh ra trong nước đạo Phật phổ biến là có cơ hội (duyên) để nghe thấy, trí tò mò kích thích cho m đọc là thiện nghiệp, hiểu được hay k là do căn cơ (tích qua nhiều kiếp, nhiều vòng lặp cuộc sống). Lượng tri thức ẩn bên trong quá lớn để 1 lượng thời gian bằng Đời Người có thể tiếp thu được. Đầu óc và trí nhớ con người lại rất chậm chạp. Vì thế mới cần nhiều vòng quay cuộc sống (circles of life), mà quãng làm Người trong cái vòng luân hồi ấy đc có 1 phần nhỏ xíu. Mà xác xuất đc như bên trên lại khá thấp. Được mang cái thân Người có đầy đủ năng lực về trí tuệ và tư duy để hiểu đc là đã tốt lắm rồi. Cơ hội (xác suất) rơi vào quãng Người hiện tại là cực kỳ thấp, có lẽ chỉ ngang tỷ lệ trúng Vietlot. Sau này chết đi tan vào đất, bốc hơi thành mây biết bao giờ mới tụ lại được thành Người.
Đúng là thân người khó có chánh pháp thì khó nghe, vậy sứ mệnh của con người là trải nghiệm rồi tích lũy trí tuệ dọn đường cho lần đầu thai tiếp theo để trải nghiệm tiếp có đúng không m. Chứ đéo phải sinh ra để hưởng thụ khoái lạc hay tích lũy tài sản nhỉ
 
Thì đức phật thuyết pháp gọi là vạn sự tùy duyên mà, tùy căn cơ mà tu nữa. Kiếp này cứ kéo hết ga tu được đến đâu thì tu thôi
V m comment t thấy năng lượng Định của m còn quá thấp, còn lâu mới đủ để tích đc thành Tuệ.
Đúng là thân người khó có chánh pháp thì khó nghe, vậy sứ mệnh của con người là trải nghiệm rồi tích lũy trí tuệ dọn đường cho lần đầu thai tiếp theo để trải nghiệm tiếp có đúng không m. Chứ đéo phải sinh ra để hưởng thụ khoái lạc hay tích lũy tài sản nhỉ

Phải qua từng bậc mới lên cao được. Khi còn đói thì phải ăn no đã, khi còn nghèo thì phải giàu đã, khi phần Con nhiều thì phải làm sao phần Người nhiều hơn. Đức Phật đâu phải 1 phát lên đến tầng cao thế đâu, phải qua nhiều bậc thấp (bao gồm cả động vật), rồi lần trót là đỉnh cao giàu sang phú quý. Sau khi qua hết thì mới đủ. Phải đi từ tầng 1 của tháp Maslow mới lên đc đến đỉnh chứ. Lần làm Người tiếp theo hi vọng cái ‘đà’ của kiếp này đẩy mình tiến lên trên tiếp.
Vấn đề của m là năng lượng Định còn quá thấp, còn lâu mới dẫn đến Tuệ được.
Việc đầu tiên cần loại bỏ hết suy nghĩ như t phân thích, nếu nghiêng về hướng suy nghĩ như thế theo thói quen thì nó sẽ thành ác nghiệp (kết quả xấu) kéo lùi m về sau; sẽ tốn nhiều thời gian (vòng quay luân hồi) để tiến lên tiếp. Nó giống như m cờ bạc nghiện ngập thay vì kinh doanh đầu tư thì phải rất lâu sau mới giàu có được.

Thiền/Niệm -> Định -> Tuệ: cũng là đi từ tầng thấp lên cao. Năng lực ít thì phải chọn các Niệm mất thời gian hơn nhưng dễ làm hơn, còn nhiều thì dùng cách Thiền nhanh hơn nhưng khó hơn. Rèn luyện nhiều cái này thì có thể Định trong tâm thức để trói con khỉ lại bắt nó ngồi im suy nghĩ, từ đấy mới có Tuệ ( khái niệm rộng lớn bao gồm cả thần thông). Một người Lo bằng kho người Làm; trong dân gian đã lờ mờ nhận thức được sức mạnh của tư duy lớn hơn nhiều sức mạnh của hành động. Tức là có Tuệ thì 1 ngày bằng 1 năm. Đấy là bản chất của cõi Trời trong phim Tôn Ngộ Không.
 
V m comment t thấy năng lượng Định của m còn quá thấp, còn lâu mới đủ để tích đc thành Tuệ.


Phải qua từng bậc mới lên cao được. Khi còn đói thì phải ăn no đã, khi còn nghèo thì phải giàu đã, khi phần Con nhiều thì phải làm sao phần Người nhiều hơn. Đức Phật đâu phải 1 phát lên đến tầng cao thế đâu, phải qua nhiều bậc thấp (bao gồm cả động vật), rồi lần trót là đỉnh cao giàu sang phú quý. Sau khi qua hết thì mới đủ. Phải đi từ tầng 1 của tháp Maslow mới lên đc đến đỉnh chứ. Lần làm Người tiếp theo hi vọng cái ‘đà’ của kiếp này đẩy mình tiến lên trên tiếp.
Vấn đề của m là năng lượng Định còn quá thấp, còn lâu mới dẫn đến Tuệ được.
Việc đầu tiên cần loại bỏ hết suy nghĩ như t phân thích, nếu nghiêng về hướng suy nghĩ như thế theo thói quen thì nó sẽ thành ác nghiệp (kết quả xấu) kéo lùi m về sau; sẽ tốn nhiều thời gian (vòng quay luân hồi) để tiến lên tiếp. Nó giống như m cờ bạc nghiện ngập thay vì kinh doanh đầu tư thì phải rất lâu sau mới giàu có được.

Thiền/Niệm -> Định -> Tuệ: cũng là đi từ tầng thấp lên cao. Năng lực ít thì phải chọn các Niệm mất thời gian hơn nhưng dễ làm hơn, còn nhiều thì dùng cách Thiền nhanh hơn nhưng khó hơn. Rèn luyện nhiều cái này thì có thể Định trong tâm thức để trói con khỉ lại bắt nó ngồi im suy nghĩ, từ đấy mới có Tuệ ( khái niệm rộng lớn bao gồm cả thần thông). Một người Lo bằng kho người Làm; trong dân gian đã lờ mờ nhận thức được sức mạnh của tư duy lớn hơn nhiều sức mạnh của hành động. Tức là có Tuệ thì 1 ngày bằng 1 năm. Đấy là bản chất của cõi Trời trong phim Tôn Ngộ Không.
Vậy là tao cần suy nghĩ như nào để định tâm được
 
Đúng là thân người khó có chánh pháp thì khó nghe, vậy sứ mệnh của con người là trải nghiệm rồi tích lũy trí tuệ dọn đường cho lần đầu thai tiếp theo để trải nghiệm tiếp có đúng không m. Chứ đéo phải sinh ra để hưởng thụ khoái lạc hay tích lũy tài sản nhỉ
Vì t cảm nhận đc sự cầu tiến (tức là có mong muốn tiến lên) t gợi ý m nên tiếp cận theo cách ở cấp mày đang thuộc về. Hiểu nôm là là m đang ở cấp tiểu học hãy cứ đọc hiểu đã, khi nào lên cấp 2, cấp 3, đại học thì tiếp cận vấn đề bây giờ m thấy sẽ sáng suốt hơn, sâu hơn. Phải từng bước 1. T có những cái hiểu đc nhưng k diễn đạt cho người khác hiểu lại được.
Vd như cấp của m hiện tại, muốn hiểu về luân hồi thì xem film “the edge of tommorow” của Tom cruise, nó đơn giản hoá việc lặp đi lặp lại sự sống và cứ mỗi lần lại tốt hơn 1 chút cho đến khi chiến thắng con quái vật. Một cách tiếp cận thô nhất và nông nhất về vòng lặp luân hồi
 
Đạo Phật hướng đến con đường giác của tự thân hay là tự tánh từ tâm! Rời tất cả hình tướng, cùng tướng chấp có hoặc không là trung đạo. Khi đạt đến một mức nào đó thì họ chứng đắc mà lìa tướng thì tâm không có trở ngại và có thần thông. Vì thấu được thể tánh của vạn vật nên vì thế mà có thể hiện thần biến tướng. Vì không dính nơi hình tướng thì không dính nơi vật chất nên có trí huệ biết được tương lai quá khứ của một người hoặc nhìn thông thấu ý người.
Bản thân con người còn chấp nơi hình tướng còn dính nơi sắc tài vật tất cả mọi thứ, thì như cái cùm bó buột cái tâm vào cơ thể tất cả vì cái thân. Nên dẫu cho suốt cả đời tu phép thuật cũng khó mà có được!
Tất cả nhưng bậc thánh hiền hay chư vị Tổ Sư người chứng đắc có thần thông nên các ngài tuỳ duyên mà thí giáo đó gọi là quán tâm cơ và ý của người để thuyết pháp xem được họ có duyên pháp hoặc như nào để mà thuyết giảng.
Có một số người nói đạo Phật là triết lý và lý luận, Phật ra dơid chẳng có pháp để nói chẳng có chúng sanh để độ. Đó là lý do sau 49 năm Phật nói ta chẳng nói gì, vì Phật an trú trong định, mà định thì chẳng có nghĩ tưởng về quá khứ hay vị lai, chẳng lập dựng tương để truy tìm. Nên Phật nói ta chẳng nói gì, bởi vậy tất cả kinh điển tuỳ người hỏi mà Phật giảng bày chứ Phật chẳng tự nói!
Phật nói ngôn ngữ văn tự cũng chỉ là phương tiện để làm giảm sự cố chấp của chúng sanh, bởi vậy càng hý luận thì càng sinh kiến chấp, nên đừng nói đạo Phật là triết lý lý luận. Mà là mượn văn tự để chỉ bày cho chúng sanh thấy! Chứ thật ra Đạo Phật tu là lìa tướng, bỏ chấp, rời tâm quá khứ hiện tại vị lai, an trú trong định.
 
Thầy thuốc có thể tự chữa đau dạ dày, liệt dương, gãy chân, nhưng không tự phẫu thuật não được.

Thầy tu có thể tự chữa lành tổn thương tinh thần, loại bỏ chấp niệm, nhưng không tự chữa được bệnh điên, bệnh rồ, hoặc tâm thần phân liệt.

Ok ?
 
Tại sao một thầy tu có sức thần thông hoặc bất cứ một người có năng lực tâm linh nhất định đều có thể đoán vận, cảnh báo, và chỉ dẫn cho người cần giải quyết hầu hết mọi việc (nếu thực sự có năng lực đủ mạnh). Nhưng thử hỏi họ giải quyết cho bản thân họ xem? Ông nào bảo tự biết trước vận mệnh của mình là đồ nói xạo.

Dễ hiểu thế này một bác sĩ có thể tự phẫu thuật cho chính họ không? Câu trả lời là không. Bệnh nhân tìm đến với bác sĩ khi họ bị bệnh, bác sĩ ngược lại khi bị bệnh họ phải tìm một bác sĩ khác. Điều đó gần như là quy luật tất yếu, khi bạn bị bệnh, bạn còn không làm chủ cơ thể và tinh thần của mình thì làm sao tự chẩn bệnh và chữa bệnh cho bản thân? Nếu có chỉ có thể là những việc bốc thuốc đơn giản để tự chữa cảm cúm chẳng hạn, nhưng việc tự bốc thuốc đó lâu dần cũng trở thành sai lầm chết người. Nhiều bác sĩ bị đột quỵ hoặc phát bệnh nặng mới biết bản thân có bệnh.

Bản thân bạn không nhìn thấy gương mặt của chính bạn nếu không có một tấm gương. Một người dù sở hữu năng lực tâm linh mạnh đến đâu, họ cũng không thể tự giải quyết vấn đề của chính họ. Đấy cũng là điều cốt lõi vì sao đức Phật không khuyến khích các đệ tử của ngài sử dụng thần thông - nếu họ còn muốn đi theo đạo giải thoát. Mọi năng lực chúng ta có được trong quá trình tu tập suy cho cùng không phục vụ bản thân chúng ta. Tất cả đều giả tạm, khi bản thân chúng ta rơi vào mê trầm không có lực thần thông nào giúp ta tự tỉnh dậy.

Tín đồ thường thích những ông thầy lắm thần thông, như bệnh nhân thích ông thầy thuốc giỏi. Nhưng chớ lầm tưởng, ông nào càng lắm thần thông thì càng khó giải thoát, càng lắm thần thông thì càng mê, càng xa Phật.

Mà rốt ráo thì tại sao cần cầu biết trước, cầu giải quyết mọi thứ ở trong cõi này? Còn cần như vậy thì còn kẹt lại, chính là đã chọn ở lại cõi này, xa Phật rồi làm sao mà dám nhận là đệ tử của Phật. Coppy từ ông anh
Mày hỏi quan điểm người khác vậy quan điểm của mày thì sao?
Một người tu học sẽ có thần thông, quan trọng là cách người đó sử dụng thế nào. Giống như mày có chiếc xe moto, mày chạy nhanh hay chậm là do mày, ok?
 
Đúng là thân người khó có chánh pháp thì khó nghe, vậy sứ mệnh của con người là trải nghiệm rồi tích lũy trí tuệ dọn đường cho lần đầu thai tiếp theo để trải nghiệm tiếp có đúng không m. Chứ đéo phải sinh ra để hưởng thụ khoái lạc hay tích lũy tài sản nhỉ
Nhưng có tích lũy trí tuệ thì chết đi mất hết, lần đầu thai sau lại về zero không tích được gì
 

Có thể bạn quan tâm

Top