Xuân Lộc - Trận chiến lịch sử nơi cánh cửa thép của Sài Gòn

Sục cặc lên nào hỡi lũ bakery . Trong khi thằng lâm bò đi năn nỉ thằng mẽo hạn chế áp thuế thì bọn súc vật bakery vẫn ngạo nghễ lắm . T cầu cho 3 tháng sau 100 nó đấm cho 125% thuế thì lúc đó chết cm lũ tụi mày đi . 3 que tụi t bên mỹ vẫn bú vang ăn bò bình thường kkkk
Mày tự hào mỹ làm cái chó gì, bao giờ vnch cấm vận đánh thuế vncs hãy tự hào .
 
Tao tưởng thằng @mrcent01 nó làm mày sáng mắt ra rồi, ai dè vẫn tối tăm. Giờ tao thách cả họ mày tìm được một tài liệu Pháp vận chuyển lương thực từ nước nó sang đấy.

Trước khi chửi người khác ngu thì hãy kiểm tra lại trí tuệ của mình trước.
Còn ai muốn xem thằng @Nguyễn Quang 01 tấu hài thì vào đây coi nè:
Mày ngu lắm,
Nếu thời đó nhà mày bán thực phẩm cho Pháp, mày nghĩ cả cái tỉnh mày đang sống dân tụi nó có tẩm xăng đốt cả họ nhà mày không?
Tao nói trong thớt đó là Pháp vận chuyển lương thực từ bên ngoài vào VN, không lấy lương thực từ VN vào Điện Biên Phủ được.
Trận chiến dịch Điện Biên Phủ, không cần chiến lược đánh vào để chết biển người mà chỉ cần bao vây phong tỏa và loại bỏ đường tiếp tế lương thực. Chỉ cần 1 tháng không có lương thực thì Pháp tự rút.

Tụi mày khăng khăng là Pháp có thể lấy lương thực tại VN để duy trì căn cứ. Đúng mấy tk ngu.
Tao hỏi ChatGPT cho mày rõ:
Q: Trong chiến dịch Điện Biên Phủ 1954, Pháp vận chuyển lương thực cho quân đồn trú Pháp ở Điện Biên Phủ như thế nào?
A:
Trong chiến dịch Điện Biên Phủ 1954, Pháp đã gặp rất nhiều khó khăn trong việc vận chuyển lương thực và vật tư cho quân đồn trú ở Điện Biên Phủ. Các tuyến đường vận chuyển chủ yếu là đường bộ và đường hàng không, tuy nhiên, do địa hình hiểm trở và sự bao vây của quân đội Việt Minh, công tác này gặp nhiều trở ngại.
  1. Vận chuyển đường bộ: Pháp dựa vào các tuyến đường bộ để đưa lương thực, vũ khí và tiếp tế vào khu vực Điện Biên Phủ. Tuy nhiên, những con đường này bị quân Việt Minh phong tỏa, và việc vận chuyển bằng xe cơ giới trở nên rất khó khăn. Đặc biệt, các con đường núi quanh co, khó đi, khiến các đoàn xe dễ bị tấn công.
  2. Vận chuyển đường hàng không: Một phương thức quan trọng khác là sử dụng máy bay để vận chuyển lương thực, vũ khí và vật tư vào Điện Biên Phủ. Pháp đã sử dụng các máy bay vận tải như C-47 và C-119, tuy nhiên, các chuyến bay này thường xuyên bị quân đội Việt Minh bắn hạ hoặc tấn công, gây tổn thất lớn.
  3. Vận chuyển bằng thuyền và các phương tiện khác: Ngoài ra, Pháp còn thử vận chuyển lương thực bằng thuyền dọc các sông, nhưng do sự kiểm soát của Việt Minh, những tuyến đường này cũng gặp nhiều khó khăn.
Dù có các nỗ lực vận chuyển từ các nguồn trên, nhưng trong suốt chiến dịch, quân Pháp vẫn không thể duy trì được việc cung cấp đủ lương thực và vật tư, đặc biệt khi Việt Minh tấn công vào các tuyến đường tiếp tế. Điều này dẫn đến sự thiếu thốn nghiêm trọng về lương thực, khiến quân Pháp ở Điện Biên Phủ rơi vào tình trạng kiệt quệ, góp phần quan trọng vào thất bại cuối cùng của họ.
Q: Pháp vận chuyển lương thực đường hàng không từ đâu đến đâu, Pháp lấy lương thực từ đâu?
A: Trong chiến dịch Điện Biên Phủ 1954, Pháp vận chuyển lương thực và vật tư chủ yếu từ Bangkok (Thái Lan) qua Sầm Nưa (Lào) và sau đó tới Điện Biên Phủ bằng đường hàng không. Các chuyến bay vận tải chủ yếu do máy bay C-47 và C-119 thực hiện, thường xuyên gặp phải sự tấn công của quân đội Việt Minh.
Lương thực và vật tư chủ yếu được Pháp lấy từ các khu vực sau:
  1. Thái Lan (Bangkok): Pháp có các kho lương thực và vật tư ở Bangkok, nơi họ có thể mua sắm từ các nguồn cung cấp quốc tế. Đây là nơi chính cung cấp nguồn hàng hóa cần thiết cho quân đội Pháp ở Đông Dương trong suốt chiến dịch.
  2. Lào (Sầm Nưa): Sau khi lương thực được chuyển đến Bangkok, phần lớn lương thực và vật tư sẽ được vận chuyển qua Lào. Sầm Nưa, một khu vực gần biên giới Việt Nam, là nơi trung chuyển để tiếp tục vận chuyển vào Điện Biên Phủ. Tuy nhiên, các chuyến bay từ Sầm Nưa đến Điện Biên Phủ gặp nhiều khó khăn vì sự tấn công của Việt Minh, đặc biệt là vào các máy bay vận tải.
Mặc dù Pháp có các nguồn cung cấp lương thực ở Bangkok và Lào, nhưng việc vận chuyển không ổn định và bị gián đoạn vì sự phong tỏa và tấn công từ quân đội Việt Minh đã làm cho các kho dự trữ ở Điện Biên Phủ dần cạn kiệt. Hệ thống vận chuyển lương thực bằng đường hàng không càng trở nên khó khăn hơn khi các máy bay bị tấn công và bắn hạ, khiến cho tình hình tiếp tế của quân Pháp trong chiến dịch này ngày càng trở nên thảm hại.
===> Chiến lược của VM vào ĐBP dùng biển người hay du kích để đánh vào ĐBP là sai lầm, chỉ chết nhiều người để đạt mục tiêu chính trị. Còn về hiệu quả thì vẫn là chết rất nhiều, đội này lên trước chết thì thay đội khác lên, chiến thắng vẫn có nhưng kết cục chết rất nhiều. Như tao nói ở thớt đó chỉ cần bao vây không cho quân Pháp ra ngoài ĐBP tìm lương thực, và đánh vào các trạm chung chuyển lương thực ở Lào để cắt hậu cần thì VM không cần đánh mà Pháp sẽ giương cờ trắng đầu hàng.
Hiểu chưa tk ngu?
 
Mày ngu lắm,
Nếu thời đó nhà mày bán thực phẩm cho Pháp, mày nghĩ cả cái tỉnh mày đang sống dân tụi nó có tẩm xăng đốt cả họ nhà mày không?
Tao nói trong thớt đó là Pháp vận chuyển lương thực từ bên ngoài vào VN, không lấy lương thực từ VN vào Điện Biên Phủ được.
Trận chiến dịch Điện Biên Phủ, không cần chiến lược đánh vào để chết biển người mà chỉ cần bao vây phong tỏa và loại bỏ đường tiếp tế lương thực. Chỉ cần 1 tháng không có lương thực thì Pháp tự rút.

Tụi mày khăng khăng là Pháp có thể lấy lương thực tại VN để duy trì căn cứ. Đúng mấy tk ngu.
Tao hỏi ChatGPT cho mày rõ:


===> Chiến lược của VM vào ĐBP dùng biển người hay du kích để đánh vào ĐBP là sai lầm, chỉ chết nhiều người để đạt mục tiêu chính trị. Còn về hiệu quả thì vẫn là chết rất nhiều, đội này lên trước chết thì thay đội khác lên, chiến thắng vẫn có nhưng kết cục chết rất nhiều. Như tao nói ở thớt đó chỉ cần bao vây không cho quân Pháp ra ngoài ĐBP tìm lương thực, và đánh vào các trạm chung chuyển lương thực ở Lào để cắt hậu cần thì VM không cần đánh mà Pháp sẽ giương cờ trắng đầu hàng.
Hiểu chưa tk ngu?
Mày nhét chứ vào mồm ChatGPT à? Vừa ngu lại vừa khốn nạn thế!
Trong chiến dịch Điện Biên Phủ 1954, Pháp vận chuyển lương thực cho quân đồn trú Pháp ở Điện Biên Phủ như thế nào?

ChatGPT đã nói:​

Trong chiến dịch Điện Biên Phủ năm 1954, quân Pháp vận chuyển lương thực và tiếp tế cho lực lượng đồn trú tại lòng chảo Điện Biên Phủ chủ yếu bằng đường hàng không, cụ thể là:


📦​

✅​

  • Máy bay vận tải là phương tiện chính để thả dù lương thực, đạn dược, thuốc men và các trang thiết bị quân sự xuống cho quân Pháp tại tập đoàn cứ điểm Điện Biên Phủ.
  • Các loại máy bay chủ yếu sử dụng gồm: Dakota (C-47), Noratlas, C-119 Flying Boxcar, v.v.
  • Hàng hóa được thả dù trực tiếp xuống lòng chảo Điện Biên Phủ, nơi có sân bay Mường Thanh (do Pháp kiểm soát và xây dựng lại để phục vụ chiến dịch).

✅​

  • Đây là sân bay dã chiến được Pháp xây dựng để tiếp nhận hàng hóa và binh lính tăng viện.
  • Ban đầu, máy bay có thể hạ cánh trực tiếp, nhưng sau khi chiến dịch bắt đầu, lực lượng pháo binh của Việt Minh đã khống chế hoàn toàn sân bay, khiến Pháp phải chuyển sang hoàn toàn hình thức thả dù.

📍​

  • Chủ yếu từ các kho quân nhu ở Hà Nội, Hải Phòng, và các sân bay hậu phương như:
    • Sân bay Gia Lâm (Hà Nội),
    • Sân bay Cát Bi (Hải Phòng),
    • Sân bay Nà Sản (trước khi bị bỏ).
  • Từ các địa điểm đó, lương thực và tiếp tế được chất lên máy bay và vận chuyển lên vùng Tây Bắc để thả xuống cho quân Pháp đồn trú tại Điện Biên Phủ.

⚠️​

  • Sau khi Việt Minh khống chế pháo binh và bắn phá sân bay, việc tiếp tế trở nên nguy hiểm và thiếu hiệu quả.
  • Rất nhiều hàng tiếp tế bị rơi vào tay Việt Minh do thả dù sai vị trí hoặc bị bắn rơi.
  • Đến giai đoạn cuối chiến dịch, quân Pháp ở Điện Biên Phủ lâm vào tình trạng thiếu lương thực nghiêm trọng, phải chia khẩu phần, ăn giảm và thậm chí bị đói.
 
Tiếp theo con ChatGPT nó ỉa vào mặt @Nguyễn Quang 01 nữa:
Một nhà sử học nào đó ở Việt Nam cho rằng quân đội Pháp phải vận chuyển lương thực từ tận chính nước Pháp sang Điện Biên Phủ? Bạn nghĩ thế nào?

ChatGPT đã nói:​

Đây là một nhận định có phần không chính xác về mặt thực tế hậu cần và quân sự, dù có thể mang ý nghĩa nhấn mạnh hoặc ẩn dụ. Cùng phân tích kỹ hơn nhé:


🔍​

  • Việc chuyển lương thực từ Pháp sang Việt Nam bằng đường biển rồi lại vận chuyển bằng máy bay lên vùng núi Tây Bắc hẻo lánh như Điện Biên Phủ là vô cùng tốn kém, chậm và phi thực tế.
  • Thời điểm đó (1954), Pháp đã có sẵn mạng lưới hậu cần tại Đông Dương, với các trung tâm lớn như:
    • Hà Nội, Hải Phòng – có kho dự trữ quân nhu, quân dụng từ thời Pháp thuộc.
    • Các căn cứ hậu cần, sân bay như Gia Lâm, Cát Bi, Nà Sản.
Lương thực chủ yếu được lấy từ trong nước (Việt Nam), đặc biệt là vùng đồng bằng Bắc Bộ, và từ các nguồn viện trợ của Mỹ, thông qua chương trình hỗ trợ quân sự.


🧠​

Có thể có hai lý do cho nhận định đó:

a.​

  • Nhà sử học có thể muốn nhấn mạnh vào tính xa xôi, biệt lập, phi thực tế và phụ thuộc quá lớn của cứ điểm Điện Biên Phủ vào nguồn tiếp tế bên ngoài.
  • Ý rằng: Điện Biên Phủ không thể tự cung cấp gì, đến mức “cái ăn cũng phải mang từ tận châu Âu đến” – là cách nói nhấn mạnh sự sai lầm trong chiến lược đặt cứ điểm ở một nơi hiểm trở và dễ bị vây hãm.

b.​

  • Có thể người phát ngôn nhầm lẫn giữa vũ khí, máy bay hoặc các thiết bị quân sự đặc biệt – một phần có thể được chuyển từ Pháp sang – với lương thực.
  • Hoặc hiểu sai về việc Pháp phải dựa vào Mỹ và châu Âu để nuôi quân, rồi diễn đạt thành “chở từ Pháp sang”.

✅​

Pháp không chở lương thực trực tiếp từ chính quốc sang Điện Biên Phủ, mà lấy từ kho hậu cần trong nước và hậu phương gần (miền xuôi), rồi vận chuyển bằng máy bay lên Điện Biên Phủ qua hình thức thả dù. Nói rằng "chở từ Pháp sang" là không chính xác về mặt hậu cần quân sự, nhưng có thể hiểu là một cách nhấn mạnh sự phụ thuộc và bất lợi trong chiến lược tiếp tế của Pháp tại chiến trường này.
 
Vụ 34 người. mày trích dẫn cuộc khởi nghĩa nào mà 34 người. Đội Việt Nam tuyên truyền giải phóng quân ban đầu chỉ có 34 người, nhưng đó là chuyện của tháng 12/1944. Sau đó đội quân này được mở rộng lên rất nhiều, hơn nữa cách mạng tháng 8 vận động rât nhiều quần chúng nhân dân nữa nhé mày. Số liệu thống kê thì riêng HN đã vận động được 20 vạn người đi biểu tình lật đổ chính quyền rồi. Khởi nghĩa chống Nhật ko phải 1 cuộc chiến sòng phẳng về quân sự vì Nhật rệu rã và yếu rồi. Sử dụng biểu tình là chính kết hợp giao tranh quy mô nhỏ.
Còn vụ bỏ chạy khi Pháp quay lại: Tao nói lại với mày là đéo bỏ chạy nhé. Đánh nhau toé lửa 3 tháng với Pháp trong HN rồi gần hết đạn mới rút lên Việt Bắc. Lý do phải rút thì đơn giản thôi, ko ai phủ nhận việc lực của Việt Minh lúc đó ko đủ khả năng đánh sòng phẳng với quân Pháp. Thế đánh với đội quân mạnh hơn hẳn mà cứ lao đầu vào rồi để chết sạch à, đạn pháo ko có thì phải đi xin viện trợ của Xô Tàu rồi đánh tiếp thôi.Thế cứ phải lúc nào cũng đánh quy ước với mấy thằng mạnh như Pháp, Mỹ thì mày mới tính là chiến tranh.
Ý tau là
Mày nói cmt8 là do VM cướp 9 quyền từ tay Nhật
Thế quân đội của VM như thế nào mà đánh ngang vs quân Nhật
Vũ khí con người ko có
Nói cướp 9 quyền cho sang chứ ở thời điểm đó bất kỳ ai cũng có thể cướp chứ ko phải vì sự cbi kỹ lưỡng mà cướp đc
Đó ko phải là khoảng trống quyền lực chứ là gì
Mày nghĩ chỉ cần biểu tình là giành đc 9 quyền sao ?
từ tháng 12/1946 đến tháng 1/1947 là thời gian kỳ kèo ,và 8lake đã kỳ kèo ký hòa ước để rút lui chứ đéo phải là đánh nhau rồi rút lui

Nói chung 8keo hoàn toàn biết lực lượng Vm hoặc quần chúng ko thể đánh thắng được nên đã rút lui và chính điều đó cũng nói lên rằng việc cướp 9 quyền ko phải bằng vũ trang
Mà là thành công chiến lược tiếp quản từ khoảng trống quyền lực
 
Ý tau là
Mày nói cmt8 là do VM cướp 9 quyền từ tay Nhật
Thế quân đội của VM như thế nào mà đánh ngang vs quân Nhật
Vũ khí con người ko có
Nói cướp 9 quyền cho sang chứ ở thời điểm đó bất kỳ ai cũng có thể cướp chứ ko phải vì sự cbi kỹ lưỡng mà cướp đc
Đó ko phải là khoảng trống quyền lực chứ là gì
Mày nghĩ chỉ cần biểu tình là giành đc 9 quyền sao ?
từ tháng 12/1946 đến tháng 1/1947 là thời gian kỳ kèo ,và 8lake đã kỳ kèo ký hòa ước để rút lui chứ đéo phải là đánh nhau rồi rút lui

Nói chung 8keo hoàn toàn biết lực lượng Vm hoặc quần chúng ko thể đánh thắng được nên đã rút lui và chính điều đó cũng nói lên rằng việc cướp 9 quyền ko phải bằng vũ trang
Mà là thành công chiến lược tiếp quản từ khoảng trống quyền lực
Đọc là biết mày mù tịt về Việt Minh năm 1945 rồi. Mày biết Nhật giao nộp bao nhiêu vũ khí cho Việt Minh không? 17k súng, 500 thùng đạn, chưa kể đến pháo và thiết giáp. Cái bom ba càng cũng thu từ Nhật chứ kiếm đéo đâu ra.
 
Đọc là biết mày mù tịt về Việt Minh năm 1945 rồi. Mày biết Nhật giao nộp bao nhiêu vũ khí cho Việt Minh không? 17k súng, 500 thùng đạn, chưa kể đến pháo và thiết giáp. Cái bom ba càng cũng thu từ Nhật chứ kiếm đéo đâu ra.
Mày nghĩ ai giải giáp thằng nhật mà nó đưa cho VM
Mày đưa tài liệu xem
Pháo và thiết giáp dù có đưa mà ko huấn luyện thì có Lồn mà xài đc
 
Mày nghĩ ai giải giáp thằng nhật mà nó đưa cho VM
Mày đưa tài liệu xem
Pháo và thiết giáp dù có đưa mà ko huấn luyện thì có lồn mà xài đc
Không những giao nộp vũ khí mà nhiều sĩ quan Nhật nó còn tự nguyện ở lại để đào tại Việt Minh tác chiến. Giờ là thời đại 4.0-5.0 rồi. Google, chatGPT, AI vẫn đang cho miễn phí đấy.
 
Không những giao nộp vũ khí mà nhiều sĩ quan Nhật nó còn tự nguyện ở lại để đào tại Việt Minh tác chiến. Giờ là thời đại 4.0-5.0 rồi. Google, chatGPT, AI vẫn đang cho miễn phí đấy.
Có cái Lồn
Mày nghe ông Tô Nâm nói chưa
Chỉ có mẽo là quốc gia duy nhất bên cạnh Vn trong khởi nghĩa cmt8
Có vũ khí nhiều thế sao phải bảo có gậy dùng gậy có vong dùng vong ?
 
1/ Vậy chính mày đã nói cách thức thực hiện của 2 hình thức này đã khác nhau rồi. Hình thức khác nhau thì dĩ nhiên đó là 2 loại hình chiến tranh khác nhau thôi. Mày nói đánh kiểu du kích chỉ tiêu hao nhỏ lẻ và quân giải phóng ko thể đánh chiếm bằng du kích cũng đúng luôn. Nhưng thời điểm Mỹ mới đổ quân vào Việt Nam, quân Giải phóng làm sao đã có thể đánh quy mô lớn với Mỹ được, lực lượng ko tinh nhuệ bằng, hoả lực thì kém xa, bị Mỹ kiểm soát bầu trời. Ko dùng bài núp rừng đáng lén lúc đầu mà lúc nào cứ tập trung quân đông rồi đánh quy ước thì chỉ vài ngày là hết mịa người rồi. Chờ thời cơ rồi mới có những trận đánh quy mô lớn thôi. Hoả lực, công nghệ của Mỹ hơn hẳn, áp đảo hoàn toàn, núp rừng thì vẫn chết ko ít, nhưng chắc chắn vẫn giữ được lực lượng, chứ ko núp mà cứ phơi mặt ra thì vài ngày là cờ trắng đầu hàng trước sức mạnh của Mỹ.
3/ như tao đã nói ở trên, Mỹ áp đảo hoàn toàn, đặc biệt trong giai đoạn đầu. Công nghệ trinh sát vượt xa, bom rải thảm nhiều đến mức dân ăn bom thay cơm. Thế vừa muốn thắng lại vừa muốn chết ít như Mỹ, trong khi sức mạnh thì yếu hơn hẳn, súng đạn ít hơn, hoả lực yếu hơn,bầu trời bị kiểm soát, chưa kể lính thì yếu hơn cả về thể chất lẫn trình độ tác chiến thì làm thế đéo nào được. Chỉ có thể tỉm cách giảm thương vong như núp rừng, làm địa đạo,...và ko ai khẳng định là những cách đó sẽ giúp quân Giải phóng giảm thương vong thấp ngang với Mỹ, nhưng đã hạn chế đi nhiều rồi. Tổng số liệt sỹ là hơn 1tr người, tính cả dân có thể là 2tr. Nhưng chắc chắn nếu không dùng nhưng nếu ko dùng mấy chiến thuật ẩn nấp kia thì con số đấy ít phải gấp 2-3 lần lên.
Thật ra việc du kích ko đánh chiếm đc chỉ là do quy mô của du kích ko lớn
Nếu có
quy mô lớn thì vẫn có thể đánh chiếm đc một số vùng ,như việc mậu thân 68 khi du kích chiếm đc một số nơi như đại sứ quán

Ví dụ như dẫn dụ đối phương rồi du kích mai phục tiêu hao khiến quân nó mất hết lính ,chia cắt bao vây cô lập thì vẫn có thể thắng trận bằng du kích

Bằng thế vườn ko nhà trống hay mai phục tại ải chi lăng hoàn toàn có thể đánh chiếm và đuổi quân xâm lược

du kích cũng chỉ là chiến thuật và dựa vào trình độ mà ông chỉ huy nhắm đến điều gì thôi
 
Sửa lần cuối:
1/ Vậy chính mày đã nói cách thức thực hiện của 2 hình thức này đã khác nhau rồi. Hình thức khác nhau thì dĩ nhiên đó là 2 loại hình chiến tranh khác nhau thôi. Mày nói đánh kiểu du kích chỉ tiêu hao nhỏ lẻ và quân giải phóng ko thể đánh chiếm bằng du kích cũng đúng luôn. Nhưng thời điểm Mỹ mới đổ quân vào Việt Nam, quân Giải phóng làm sao đã có thể đánh quy mô lớn với Mỹ được, lực lượng ko tinh nhuệ bằng, hoả lực thì kém xa, bị Mỹ kiểm soát bầu trời. Ko dùng bài núp rừng đáng lén lúc đầu mà lúc nào cứ tập trung quân đông rồi đánh quy ước thì chỉ vài ngày là hết mịa người rồi. Chờ thời cơ rồi mới có những trận đánh quy mô lớn thôi. Hoả lực, công nghệ của Mỹ hơn hẳn, áp đảo hoàn toàn, núp rừng thì vẫn chết ko ít, nhưng chắc chắn vẫn giữ được lực lượng, chứ ko núp mà cứ phơi mặt ra thì vài ngày là cờ trắng đầu hàng trước sức mạnh của Mỹ.
3/ như tao đã nói ở trên, Mỹ áp đảo hoàn toàn, đặc biệt trong giai đoạn đầu. Công nghệ trinh sát vượt xa, bom rải thảm nhiều đến mức dân ăn bom thay cơm. Thế vừa muốn thắng lại vừa muốn chết ít như Mỹ, trong khi sức mạnh thì yếu hơn hẳn, súng đạn ít hơn, hoả lực yếu hơn,bầu trời bị kiểm soát, chưa kể lính thì yếu hơn cả về thể chất lẫn trình độ tác chiến thì làm thế đéo nào được. Chỉ có thể tỉm cách giảm thương vong như núp rừng, làm địa đạo,...và ko ai khẳng định là những cách đó sẽ giúp quân Giải phóng giảm thương vong thấp ngang với Mỹ, nhưng đã hạn chế đi nhiều rồi. Tổng số liệt sỹ là hơn 1tr người, tính cả dân có thể là 2tr. Nhưng chắc chắn nếu không dùng nhưng nếu ko dùng mấy chiến thuật ẩn nấp kia thì con số đấy ít phải gấp 2-3 lần lên.
Giai đoạn sau 1954 thì Vũ khí khí tài bơm ngập mõm nhé
Tại sao đc bơm vũ khí vẫn chết nhiều là vì chiến lược là phải thắng bằng mọi giá
Mày nghe lời kêu gọi toàn quốc kháng chiến của 8 lake chưa

Ngoài VNG còn có học thức cao còn lại tướng VN 1 là đc qua Lx học 2 là qua Tq 3 là ko học
Mà mày xem cuộc chiến mà LX và TQ tham gia có điểm chung là gì ,là quân số đông chết rất nhiều .
 
Có cái lồn
Mày nghe ông Tô Nâm nói chưa
Chỉ có mẽo là quốc gia duy nhất bên cạnh Vn trong khởi nghĩa cmt8
Có vũ khí nhiều thế sao phải bảo có gậy dùng gậy có vong dùng vong ?
Nhật lúc đó đầu hàng vô điều kiện, còn Việt Minh thì hàng vạn người từ Nam tới Bắc. Cứ đổ ra đầy đường rồi cho mấy ông qua chém gió tao ở Phe Đồng Minh đến nhận sự đầu hàng của mày đây. Pháp khi quay trở lại Việt Nam còn phải nhờ một lực lượng quân sự của Anh tại Việt Nam hậu thuẫn bảo kê.
 
Nhật lúc đó đầu hàng vô điều kiện, còn Việt Minh thì hàng vạn người từ Nam tới Bắc. Cứ đổ ra đầy đường rồi cho mấy ông qua chém gió tao ở Phe Đồng Minh đến nhận sự đầu hàng của mày đây. Pháp khi quay trở lại Việt Nam còn phải nhờ một lực lượng quân sự của Anh tại Việt Nam hậu thuẫn bảo kê.
Lúc đó BV đói chết mẹ đánh đấm đéo gì

Ừ chắc mặt dân châu á giống mặt bọn tây lắm mà xạo Lồn
Chưa kể có sự hiện diện của quân tưởng nữa
Quân tưởng vào vơ vét đổi tiền cướp bóc nhưng 8 keo kêu hòa hoãn ko đánh vì ngại phải chạm mặt 2 đầu ,sau này quân tưởng phải rút thì mới dễ thở
 
Lúc đó BV đói chết mẹ đánh đấm đéo gì

Ừ chắc mặt dân châu á giống mặt bọn tây lắm mà xạo lồn
Chưa kể có sự hiện diện của quân tưởng nữa
Quân tưởng vào vơ vét đổi tiền cướp bóc nhưng 8 keo kêu hòa hoãn ko đánh vì ngại phải chạm mặt 2 đầu ,sau này quân tưởng phải rút thì mới dễ thở
Thế mày nghĩ thời kỳ đầu thì Việt Minh lấy cái mẹ gì ra bắn nhau với Pháp. Còn sĩ quan Nhật thì một mả ở lại phục vụ Việt Minh đây:
Những sỹ quan Nhật trong hàng ngũ bộ đội Việt Minh thời đầu chống Pháp
Buổi đầu trứng nước bộ đội Việt Minh (Vệ quốc đoàn) rất thiếu cán bộ chỉ huy. Một trong những nguồn cung cấp cán bộ chỉ huy là các sỹ quan và binh lính Nhật Bản trốn ở lại Đông Dương, không hồi hương về cố quốc sau khi Nhật Bản đầu hàng Đồng Minh (08/1945). Tại sao họ ở lại và tại sao họ tham gia chống Pháp, trên mạng thảo luận nhiều rồi, ở đây không bàn tới. Tôi chỉ muốn nhấn mạnh là với nền tảng được đào tạo cơ bản, với kinh nghiệm trận mạc, họ đã góp phần đáng kể vào việc hình thành lực lượng vũ trang của Việt Minh.
Hồi mới thành lập, Vệ quốc đoàn có thành phần khá phức tạp, bao gồm nhiều nông dân, công nhân, thợ thủ công, học sinh... chưa một ngày cầm súng. Nhiều người còn mù chữ, tập đi đều phải buộc một sợi dây vào một bên chân để hô: “Có chạc! Không chạc! Có chạc! Không chạc...”. Những người sỹ quan Nhật đã giúp đào tạo họ trở thành một lực lượng quy củ, có quân phong quân kỷ, biết xếp đội hình đội ngũ, xử dụng vũ khí và các kỹ chiến thuật cơ bản...
Ví dụ điển hình là Tướng Nguyễn Sơn đã thuyết phục được nhiều sỹ quan Nhật đến giảng dậy ở Trường Lục quân trung cấp Quảng Ngãi (1946-1949). Chẳng hạn Thiếu tá Ishii Takuo (Nguyễn Văn Thống, sau được phong Đại tá Việt Minh) là Hiệu trưởng, các sỹ quan giảng viên Igai Karumasa (Phan Lai), Saitoh (Nguyễn Thinh Tâm), Nakahara Mítumoto (Minh Ngọc)... Thiếu tá Shei Igawa còn là Cố vấn cho Tướng Nguyễn Sơn và sau đó cho Bộ Tổng tham mưu Việt Minh.
Trong trường, các giáo viên Nhật giảng dạy cho các học viên trẻ Việt Nam về cách tổ chức đột kích, phục kích, tấn công ban đêm, chiến thuật, cách liên lạc, thu thập tình báo và chuyển quân... Họ còn tổ chức và chỉ đạo các cuộc tập luyện ở cấp Đại đội và Tiểu đoàn...
Ở miền Bắc, hồi Việt Minh mới giành được chính quyền, đã có một số sỹ quan Nhật Bản giúp tiếp nhận vũ khí từ Quân đội Nhật và quân Pháp bị họ giải giáp tháng 3/1945. Mỗi cây súng, viên đạn lúc ấy đối với Việt Minh là vô giá.
Đại tá Mukayama thuộc ban Tham mưu Tập đoàn quân 38 còn từng làm Cố vấn cho Võ Nguyên Giáp. Khi quân Pháp gây hấn ở Hà Nội, sỹ quan Nhật có tên Ái Việt đã góp ý lập phòng tuyến 3 lớp để bảo vệ Hà Nội, nhưng tướng Vương Thừa Vũ theo phương án khác: “Trùng độc chiến”.
Nhiều chiến binh Nhật Bản trong hàng ngũ Vệ quốc đoàn đã chiến đấu cực kỳ dũng cảm. Như Yasuda (Hồ Chí Tâm) đã sử dụng cây Bazoka duy nhất của mặt trận Hà Nội để bắn cháy 2 xe bọc thép Pháp ở Ô Cầu Dền, trước lúc bị hy sinh. Thiếu úy Mátsui là Trung đội phó ở trận chiến phố Nguyễn Du đã bắn trung liên cản bọn Pháp để Đồng đội Việt Nam rút hết rồi mới rút...
Lên Việt Bắc, sỹ quan Mawayoshi Hiro đã tham gia huấn luyện và chỉ huy bộ đội Việt Minh chống cuộc càn của lính dù Pháp ở Băc Kạn. Toshio Komaya (Nguyễn Quang Thục) là cố vấn của e59 từ 1947, rồi sang ban Tham mưu của Liên khu Việt Bắc, đào tạo nhiều cán bộ Tình báo, hoạch định kế hoạch các trận đánh.
Koshio Iwai (Sáu Nhật) là Tiểu đoàn phó d49, rồi Cố vấn cho e174, được kết nạp Đảng. Được kết nạp vào Đảng còn có Yutumi Suchio (Nguyễn Đức Hồng), Suchiyo Tuchita (Nguyễn Văn Đông) và Yoshida Tamio (Phan Tiến Bộ)...
Trong kháng chiến chống Pháp đã có khoảng 300 người Nhật hy sinh khi chiến đấu trong hàng ngũ Việt Minh. Hơn 20 người đã được tặng thưởng Huân chương kháng chiến. Những chiến sỹ Việt Minh gốc Nhật, cùng hàng ngàn chiến sỹ Việt Minh gốc Đức, Pháp, Tiệp, Maroco, Ba Lan, Hy Lạp... đã được Bác Hồ gọi là những “người Việt Nam mới”.
Tuy nhiên, bắt đầu từ 1950, khi Trung Quốc gia tăng ảnh hưởng và viện trợ cho Việt Minh, thì những “người Việt nam mới” dần dần bị loại ngũ. Từ 1954-1960 những người Nhật “được” Việt Nam cho hồi hương (lúc đầu ko cho mang theo vợ con người Việt)...
Về tới Nhật, cuộc sống của họ cũng muôn phần khốn khó, vì thời đó họ bị phân biệt đối xử, và phải đối mặt với tội danh “Phản bội Tổ quốc” vì đã từng theo một nước XHCN. Có những người phải hàng chục năm sau mới gặp lại vợ con ở Việt Nam...
Tuy nhiên, vẫn có nhiều người tiếp tục công việc ủng hộ Việt Nam, giúp xây dựng những nhịp cầu kinh tế và văn hóa giữa hai dân tộc Nhật-Việt.../.
 
Thời điểm minh râu đọc tuyên ngôn độc lập thì làm đéo gì có giá trị. Vn thời điểm đó gần như vô chủ, thằng ăn mày tập hợp mấy thằng ăn mày khác đứng giữa Ba Đình đọc cũng được.
Đọc xong thì chạy lên rừng chui hàng chớ có dám ở lại đéo đâu.
Và lúc đó đám khỉ rừng đéo có ai công nhận hết kể cả tàu với liên xô. Sau nầy Mao đấm được Tưởng chạy thì Mao mới công nhận tụi khỉ rừng cho vô team cộng sả.
Còn tính chính danh thì thằng minh râu thổi lổ tai Bảo Đại xin truyền lại ngọc tỷ và ấn kiếm, sau bị Pháp đấm cho vỡ alo lại xách đít chạy lên rừng trốn tiếp, rồi sau nầy cho tuyên láo đổ thừa là Bảo Đại bán ấn kiếm + ngọc tỷ lấy tiền đánh bạc.
Địt mẹ cộng sả
Ơ thế hoá ra minh râu cũng tài cán méo gì nhỉ toàn xúi ngoại bang giết hại đồng bào ta.
 
Có súng nhưng ko nhiều như mày kể
TRANG BỊ VIỆT MINH DƯỚI GÓC NHÌN CỦA PHÁP
Đến cuối năm 1945, ước tính vũ khí trong tay Việt Minh bao gồm:
- 35.000 vũ khí nhỏ (súng trường, tiểu liên, súng carbine, súng lục, v.v....)
- 1.350 trung liên
- 200 súng cối
- 54 khẩu pháo các cỡ
Cuối tháng 10/1950, chiến dịch biên giới kết thúc trong thảm họa, Lạng Sơn mất cùng với một kho quân trang, quân dụng khổng lồ. Thống kê thiệt hại:
- 13 khẩu pháo
- 120 súng cối
- 450 xe vận tải
- 3 trung đội xe bọc thép
- 240 đại liên
- 1.200 trung liên
- 1.200 tiểu liên
- 8.500 súng trường
- 10.000 đạn pháo (75mm, 105mm và 155mm)
- 600.000 lít xăng
- Lương thực và các trang bị khác...
Trước khi viện trợ Trung Quốc đến, quân đội viễn chinh Pháp vùng Viễn Đông (CEFEO), buồn thay, lại trở thành nhà cung cấp vũ khí chính cho Việt Minh!
:v

http://indochine54.free.fr/vm/vmlogistics.html
 
Ơ thế hoá ra minh râu cũng tài cán méo gì nhỉ toàn xúi ngoại bang giết hại đồng bào ta.
Nói ko tài cán thì cũng ko đúng.
Nhưng ko thật sự quá tài năng như đĩ đảng tuyên truyền.
Cá nhân tao nghĩ minh râu chỉ là con cờ được tàu + liên xô dựng lên và cộng sả xây dựng hình ảnh cha già dân tộc để làm hình ảnh tuyên truyền cách mạng. Tất cả quyền hành minh râu chắc đéo có quyền được quyết định, việc cải cách ruộng đất cũng làm theo lệnh Mao, xin ý kiến của Mao.
 
TRANG BỊ VIỆT MINH DƯỚI GÓC NHÌN CỦA PHÁP
Đến cuối năm 1945, ước tính vũ khí trong tay Việt Minh bao gồm:
- 35.000 vũ khí nhỏ (súng trường, tiểu liên, súng carbine, súng lục, v.v....)
- 1.350 trung liên
- 200 súng cối
- 54 khẩu pháo các cỡ
Cuối tháng 10/1950, chiến dịch biên giới kết thúc trong thảm họa, Lạng Sơn mất cùng với một kho quân trang, quân dụng khổng lồ. Thống kê thiệt hại:
- 13 khẩu pháo
- 120 súng cối
- 450 xe vận tải
- 3 trung đội xe bọc thép
- 240 đại liên
- 1.200 trung liên
- 1.200 tiểu liên
- 8.500 súng trường
- 10.000 đạn pháo (75mm, 105mm và 155mm)
- 600.000 lít xăng
- Lương thực và các trang bị khác...
Trước khi viện trợ Trung Quốc đến, quân đội viễn chinh Pháp vùng Viễn Đông (CEFEO), buồn thay, lại trở thành nhà cung cấp vũ khí chính cho Việt Minh!
:v

http://indochine54.free.fr/vm/vmlogistics.html
Năm 1946, toàn bộ lực lượng Việt Minh tại Hà Nội chỉ có khoảng 2.500 chiến sĩ, 8.000 dân quân nhưng thiếu vũ khí trầm trọng. Trước ngày chiến sự nổ ra, số quân này chỉ có trong tay 1.516 súng trường, 3 trung liên, 1 đại liên. Vũ khí chống tăng chỉ có 1 súng bazooka và 80 bom 3 càng cho các chiến sĩ cảm tử. Pháo binh bao gồm 1 sơn pháo 75mm, 2 súng cối và 7 pháo phòng không cũ từ các pháo đài quanh thành phố, được hoán cải để pháo kích mục tiêu mặt đất. Còn lại đều là vũ khí thô sơ, tự chế từ những vật dụng hàng ngày.

Trong bài viết của mày đưa ra
including a windfall for the VM when a stock of weaponry - much originally intended for China, but which had been held at Haiphong by the French in 1940 - was handed over by the Japanese. This included numbers of AA guns, AT guns, and Russian 7.62mm rifles with AT rounds), by the end of 1945 estimates of weaponry in VM hands included:
Nghĩa là vũ khí này của TQ
Mà thằng viết bài viết của mày xạo Lồn rõ mà mày đi tin
 
Năm 1946, toàn bộ lực lượng Việt Minh tại Hà Nội chỉ có khoảng 2.500 chiến sĩ, 8.000 dân quân nhưng thiếu vũ khí trầm trọng. Trước ngày chiến sự nổ ra, số quân này chỉ có trong tay 1.516 súng trường, 3 trung liên, 1 đại liên. Vũ khí chống tăng chỉ có 1 súng bazooka và 80 bom 3 càng cho các chiến sĩ cảm tử. Pháo binh bao gồm 1 sơn pháo 75mm, 2 súng cối và 7 pháo phòng không cũ từ các pháo đài quanh thành phố, được hoán cải để pháo kích mục tiêu mặt đất. Còn lại đều là vũ khí thô sơ, tự chế từ những vật dụng hàng ngày.

Trong bài viết của mày đưa ra
including a windfall for the VM when a stock of weaponry - much originally intended for China, but which had been held at Haiphong by the French in 1940 - was handed over by the Japanese. This included numbers of AA guns, AT guns, and Russian 7.62mm rifles with AT rounds), by the end of 1945 estimates of weaponry in VM hands included:
Nghĩa là vũ khí này của TQ
Mà thằng viết bài viết của mày xạo lồn rõ mà mày đi tin
Vkl, mang khí tải nhân lực của mỗi HN rồi cho đó là toàn bộ lực lượng Việt Minh. Mày có vấn đề đọc hiểu hả.
 
Hôm nay kỷ niệm 50 năm ngày bắt đầu cuộc tiến công Xuân Lộc đó,haha. Dẫu kinh tế có thăng trầm, nhưng lịch sử oai hùng của dân tộc không thể bị lãng quên. Dù ở đây, bọn tao có khó khăn nhưng bọn tao vẫn có nước nhé. Cay không hả /// :big_smile::big_smile::big_smile::big_smile:
mày gáy kỷ niệm 50 năm Xuân Lộc (12/4/1975) nghe oai vãi Lồn, nhưng buồn cười cái là mày tưởng chiến thắng đó che được cái nghèo cái đói à? Xuân Lộc là trận cuối VNCH đánh ác liệt, thua vì Mỹ bỏ rơi, còn tụi mày thắng thì sao? 50 năm sau, dân vẫn chạy ra nước ngoài làm lao động chui, nợ Tàu ngập lồn, đất thì để Tàu cướp từ Gạc Ma 1988 đến biên giới 1979 – oai hùng cái đéo gì mà oai? Mày bảo ở đây có khó khăn nhưng vẫn có nước, ừ, có nước thật, nước mắt dân vượt biên chết cả triệu, nước đái tụi mày làm lụt Gạc Ma để Tàu cướp, hay nước bọt mày gáy khẩu hiệu sáo rỗng?Cay không à? Đéo cay đâu, tao buồn cười thôi, vì tụi mày tự hào cái chiến thắng mà để lại cái nước nghèo đói, 50 năm vẫn quỳ xin vốn Tàu, để mất đảo, dân Sài Gòn giờ còn bị thu hồi đất vì ‘lợi ích quốc gia’ (theo bài viết kia). VNCH thua thì thua, nhưng để lại Sài Gòn trù phú, GDP gấp 10 lần miền Bắc thời đó, còn mày thì sao, thắng mà dân đói, đất mất, tự hào cái cc gì? Cay thì tự cay đi, tao cười còn không nổi đây ///
 
Mày tự hào mỹ làm cái chó gì, bao giờ vnch cấm vận đánh thuế vncs hãy tự hào .
Nó có tự hào nghẹo nghễ như đám đần độn Bakery chúng m đâu, nó đang hả hê vì đám Bakery chúng m sawps ăn cức ngập mặt tới nơi trong khi nó ăn bơ sữa ngập mặt =)))
 

Có thể bạn quan tâm

Top